Đông tác của cô ấy rất nhanh, nếu đổi lại là tôi của trước đây, chắc chắn là sẽ không thể tránh được.
Nhưng bây giờ, tôi thân là người trừ tà có cảnh giới Đạo Sư, thực lực đã cao hơn trước rất nhiều.
Phát hiện được quỹ đạo tấn công của đối thủ, tôi lập tức quay người sang một bên và nhanh chóng né tránh.
Cái chân kia của Dương Tuyết cũng lướt qua người tôi.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, tôi trở tay một cái là đã tóm lấy chân của Dương Tuyết, trong miệng cũng lập tức bạo rống một tiếng: “A!”
Ngay sau đó, tôi đột nhiên dùng sức rồi ném thẳng cô ấy về phía chiếc ghế sofa ở bên cạnh.
Có lẽ tên lệ quỷ đang chiếm hữu cơ thể của Dương Tuyết cũng không nghĩ tới tôi sẽ có một chiêu như vậy, hoặc cũng có thể bản thân nó không nghĩ tới thực lực của tôi đã đạt đến cảnh giới Đạo Sư, cho nên mới không nhịn được mà lộ ra một chút kinh ngạc.
Tuy nhiên, đã quá muộn để phản ứng lại.
Chỉ nghe “Phanh” một tiếng, thân thể của Dương Tuyết đã bị tôi trực tiếp đè xuống ghế sô pha.
Lão Phong cũng đã tỉnh lại từ trong sự khiếp sợ.
Suy cho cùng, tu vi trước đây của tôi thấp hơn cậu ta, nhưng bây giờ, tôi đã vượt qua cậu ta và đạt đến cảnh giới Đạo Sư trước thời hạn.
Nhưng Lão Phong cũng không phải là người thiếu quyết đoán, giờ phút này cậu ta cũng không suy nghĩ quá nhiều, rất quả quyết mà cầm Âm Dương Bảo Kính ở trong tay lên, trực tiếp chiếu về phía đó.
Sau đó trong miệng của cậu ta cũng hét lên một tiếng: “Cấp tốc nghe lệnh, sắc!”
Trong nháy mắt, trong Âm Dương Bảo Kính xuất hiện một luồng ánh sáng trắng.
Ánh sáng trắng chiếu thẳng vào mặt Dương Tuyết ngay tại chỗ.
Dương Tuyết đang muốn đứng dậy thì đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết của một người đàn ông.
“A!” Thanh âm kia cực kỳ chói tai và trông có vẻ vô cùng đau đớn.
Mà lúc này, trên gương mặt của Dương Tuyết cũng hiện lên một khuôn mặt mơ hồ của một người đàn ông.
Ngay cả trên bề mặt cơ thể của Dương Tuyết, lúc này cũng xuất hiện bóng dáng của một người đàn ông.
Lão Phong và tôi đều hiểu rằng bóng và khuôn mặt của người đàn ông đó chính là tên lệ quỷ đang chiếm hữu cơ thể của Dương Tuyết.
Thấy vậy, tôi cũng không hề dừng lại mà hừ lạnh một tiếng rồi nhảy dựng lên.
Tôi khởi động bùa chú, sau đó đánh ra một chưởng về phía trán của Dương Tuyết: “Yêu nghiệt, cút ra đây cho tôi!”
Vừa dứt lời, lá bùa ở trong tay tôi đã vỗ thẳng vào trán của Dương Tuyết.
Ngay khi lá bùa chạm vào trán Dương Tuyết, sức mạnh của lá bùa lập tức bùng nổ.
Còn tên nam quỷ nhập thân vào trong cơ thể của Dương Tuyết lại phát ra một tiếng hét thảm lần nữa: “A”…
Ngay sau đó liền nhìn thấy một bóng người mơ hồ lập tức từ bên trong đỉnh đầu của Dương Tuyết chui ra, rồi đứng thẳng ở một góc trong nhà.
Đây là một tên nam quỷ, một thân áo trắng. Khuôn mặt của gã nhợt nhạt và dữ tợn, đôi mắt cá chết kia đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Tôi trừng mắt nhìn gã, sau đó lạnh giọng hỏi: “Lệ quỷ từ đâu đến mà dám ở nơi này làm càn!”
Nam quỷ kia chỉ nhìn chằm chằm chúng tôi, không nói gì. Nhưng biểu tình trên gương mặt của gã càng trở nên dữ tợn, trong miệng còn phát ra “Ô ô ô” gầm nhẹ, như thể gã rất tức giận và bất mãn đối với chúng tôi.
Lão Phong thấy thế cũng ở bên cạnh bổ sung thêm một câu: “Nhìn bộ dáng của tên này, có lẽ là đã mất đi tâm trí từ lâu. Đừng nói nhảm với gã nữa, chúng ta cùng xông lên đi, hôm nay nhất định phải khiến cho gã hồn bay phách tán!”
Nói xong, Lão Phong lại đề khí lần nữa, bộ dạng giống như muốn ra tay.
Nhưng vào lúc này, toàn thân của tên nam quỷ dữ tợn ở trước mắt kia lại chấn động.
Lúc này, bộ quần áo màu trắng ban đầu của gã đột nhiên lại giống như bị xâm chiếm, sau đó nhanh chóng chuyển sang màu vàng.
Nhìn thấy chỗ này, đồng tử của tôi đột nhiên giãn ra, không khỏi có chút kinh ngạc nói: “Không ổn, gã sắp tiến giai rồi, sắp biến thành lệ quỷ áo vàng...”
*********************
Khi nhìn thấy tên nam quỷ áo trắng kia sắp chuyển thành nam quỷ áo vàng, tất cả chúng ta đều bàng hoàng.
Lệ quỷ áo vàng, đây không phải là một dấu hiệu tốt.
Một khi tên này tiến giai thành lệ quỷ áo vàng, thực lực của gã nhất định sẽ tiến thêm một bước.
Khi thời điểm đó đến, có thể sẽ phải tốn rất nhiều công sức thì mới có thể đối phó với đối phương, thậm chí còn có thể khiến chúng tôi rơi vào thế bị động, cứ thế mà rơi vào nguy hiểm.
Đây là điều mà tôi tuyệt đối không cho phép, cho nên sau khi tôi gầm nhẹ một tiếng thì đã không chút do dự mà lao thẳng về phía tên nam quỷ đang tiến tới.
Bên tôi vừa mới động thân, bên phía Lão Phong cũng phản ứng lại.
Lão Phong cũng nhanh chóng rút chuôi ngự tiền bảo đao của mình ra và đâm thẳng về phía nam quỷ.
Nhưng vẻ mặt của nam quỷ kia càng ngày càng trở nên dữ tợn, quần áo không gió mà bay, sát khí gợn sóng giống như muốn rót đầy cả căn nhà, liên tục tuôn ra bên ngoài, mà cái này cũng mang đến cho người ta một loại cảm giác vô cùng đè nén.