Thi Muội (Dịch Full)

Chương 935

Chương 935 Chương 935

Đột nhiên nhìn thấy tên nam quỷ kia lại xuất hiện, khiến cho tất cả những người có mặt đều bàng hoàng.

Làm sao có thể? Tên này rõ ràng đã bị đám người chúng ta đánh cho hồn bay phách tán rồi mà.

Bởi vì tên này đã bị chính Lão Phong và tôi dùng một kiếm đâm chết, ngay cả Dương Tuyết còn dùng một đạo kiếm chỉ mà đâm thẳng vào ngay giữa mi tâm của tên này.

Cuối cùng, tất cả chúng tôi còn tận mắt nhìn thấy tên này đã hồn bay phách tán.

Nhưng hiện tại, tại sao nó lại xuất hiện một cách khó hiểu như vậy?

"Tại sao nó lại còn sống?" Lão Phong lộ ra sắc mặt ngưng trọng và kinh ngạc mở miệng nói.

Dương Tuyết cũng không nhịn được mà nhíu chặt đôi mi thanh tú: "Có chút kỳ lạ, bởi vì trên thế giới này, tuyệt đối không tồn tại một con quỷ nào còn có thể xuất hiện như vậy ngay sau khi bị hồn bay phách tán. Nói cách khác, người mà chúng ta đã giết trước đó không phải là chân thân của nó! Hoặc là vẫn chưa thể giết chết được đối phương.”

Tôi cũng lộ ra sắc mặt ngưng trọng, nghe xong lời này, tôi cũng tương đối tán đồng với quan điểm của Dương Tuyết.

Nếu như đã bị hồn bay phách tán thì tuyệt đối không có khả năng xuất hiện thêm lần nữa.

Chỉ sợ là ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không thể hồi sinh một con lệ quỷ đã hồn bay phách tán, đúng không?

Cho nên, đối phương chắc chắn là đã sử dụng một loại đạo thuật hoặc một loại phương pháp nào đó mà trước đây chúng tôi chưa từng thấy.

Cho nên mới khiến chúng tôi lầm tưởng là bản thân đã giết chết được đối phương khiến cho nó hồn bay phách tán, nhưng thực tế thì không phải vậy.

Giống như tên yêu đạo Quỷ Tam Nguyên kia. Tên kia tự xưng mình bất tử, nhưng sau khi trải qua mấy ngày nay cẩn thận phân tích.

Lần trước lúc mà Long Tuyền Chân Nhân ra tay, sở dĩ anh ta không thể tiêu diệt được Quỷ Tam Nguyên là vì hai lá cờ “Quỷ quái” kỳ lạ ở trong tay Quỷ Tam Nguyên.

Mà chắc hẳn con lệ quỷ ở ngay trước mặt chúng tôi đây cũng tồn tại một đặc tính đặc biệt nào đó giống với Quỷ Tam Nguyên, chỉ là trong lúc nhất thời bên phía chúng tôi vẫn chưa nắm bắt được nó mà thôi!

Nghĩ đến đây, tôi cũng mở miệng nói: "Tên yêu đạo này có một số thủ đoạn lừa gạt, Dương Tuyết nói đúng, tuyệt đối không tồn tại một con quỷ nào có thể xuất hiện trở lại khi đã bị hồn bay phách tán. Mặc kệ chuyện của tên này là như thế nào, nếu chúng ta đã có thể tiêu diệt nó một lần, vậy có thể làm thêm lần thứ hai!”

Nói xong lời cuối cùng, giọng điệu của tôi cũng đột nhiên trầm xuống, lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, trong giọng điệu tràn đầy sát ý.

Lão Phong và Dương Tuyết nghe đến đó thì cũng gật đầu đồng ý.

Cuối cùng , chúng tôi cũng không truy tìm đến cùng về việc làm sao con lệ quỷ này có thể xuất hiện trở lại được.

Cho dù nó xuất hiện lại được, thì xuất hiện lần nào thì diệt lần đó.

Sau đó, ba chúng tôi lại bắt đầu nhìn chăm chú con lệ quỷ này.

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại. Lúc này, sau khi con lệ quỷ này xuất hiện, âm sát khí của nó còn mãnh liệt hơn rất nhiều so với cảm giác mà chúng tôi cảm nhận được khi ở trong nhà của Ngô Huệ Huệ.

Nếu thông qua khí tức mà phán đoán, đạo hạnh của con lệ quỷ ở ngay trước mặt đã đạt đến Đạo sư trung kỳ, vô cùng gần với Đạo sư đỉnh phong.

Đạo hạnh của nó gần như cao hơn một cấp so với Lão Phong và Dương Tuyết, so với đạo hạnh của tôi, cũng cao hơn gần hai cấp.

Đối mặt với một con lệ quỷ có sức mạnh như vậy, cho dù cả ba người chúng tôi cùng liên thủ thì cũng sẽ rất khó có thể đối phó, cơ hội chiến thắng cũng không vượt quá 30%.

Tất nhiên, nếu chúng tôi có thể tận dụng tốt pháp khí ở trong tay của mình thì lại là chuyện khác.

Ngoại trừ Âm Dương Bảo Kính của Lão Phong và bùa chú mạnh mẽ của Dương Tuyết ra, tôi còn có một chiếc chuông đồng trong tay.

Nếu như dùng chuông đồng ra tay trấn áp con lệ quỷ ở trước mặt này thì vấn đề hẳn sẽ không quá lớn.

Chỉ là sau khi từ núi Lang Nha trở về, trên chiếc chuông đồng đã xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Tôi cũng đã tự mình hỏi riêng sư phụ và Mộ Dung Ngôn về vấn đề này, nhưng cả hai đều đưa ra một kết luận giống nhau, đó là do bản thân pháp khí này có vấn đề.

Khi số lần sử dụng tăng lên, sự hao tổn ở bên trong nó cũng sẽ tăng lên không ngừng và cuối cùng là sẽ mất tác dụng của mình.

Chiếc chuông đồng mà Mộ Dung Ngôn đưa cho tôi rõ ràng là một pháp khí giống như vậy.

Hiện tại, tôi không dám tuỳ tiện sử dụng chiếc chuông đồng này, chủ yếu là do bản thân chiếc chuông đồng này đã bị hư hỏng đến một mức độ nhất định rồi.

Hơn nữa, tôi cũng muốn giữ lại chiếc chuông đồng này như một món vũ khí cứu mạng.

Trong tình huống bình thường, nếu không cần dùng thì đừng dùng, dùng một lần thì sẽ thiếu mất một lần.

Nhưng trong trường hợp trước mắt này, e rằng bản thân mình phải tiếp tục sử dụng chuông đồng này.

Trong đầu tôi vừa xuất hiện suy nghĩ này thì giọng nói mơ hồ đó lại vang lên xung quanh khu rừng nhỏ: "Đến đây đi! Để bản tọa xem bọn mày có bao nhiêu cân lượng, có thể đánh bại quỷ nô của bản tọa không!"

Bình Luận (0)
Comment