Tang Hủ khoác chăn len ngồi dậy, cất khuyên tai tua rua của mẫu hậu Châu Hà đi rồi nói: "Cái này chỉ có thể thoả mãn em ba ngày thôi. Ba ngày nữa cụ có thể tặng gì khác cho em được không?"
"..." Châu Hà tức quá hoá cười, "Ngươi muốn gì?"
"Bổ Thiên Đan hoặc tiền."
"Muốn bao nhiêu?"
"Một trăm viên Bổ Thiên Đan, hoặc một triệu nhân dân tệ."
Châu Hà:"......"
Trời ơi, sao trên thế gian lại có người mặt dày vô liêm sỉ như Tang Hủ?
"Niêm yết giá rồi phải không?" Châu Hà nổi giận lôi đình.
"Xin lỗi, em cũng chẳng biết tại sao, nhưng em muốn." Tang Hủ thành thật đáp.
Trong lòng như có một cái lỗ lọt gió, không vững chắc. Tóm lại, cậu cần rất nhiều thứ lấp đầy trái tim trống trải của mình. Châu Hà cho càng nhiều càng tốt, có lẽ cậu sẽ không bao giờ biết thoả mãn.
"Ta nói cho ngươi biết tại sao," Châu Hà tiến lên, bóp cổ cậu nói, "Bởi ngươi chính là một kẻ đào..."
Tang Hủ vẫn nhìn hắn đăm đăm.
Mắt cậu to mà đen láy, rất yên tĩnh, tựa khe suối trong veo.
Con người Tang Hủ, vô liêm sỉ, hám tài, nhưng mỗi lần nhìn vào mắt cậu, lại không cầm được lòng cho rằng cậu là một người thật thà. Một đoạn cổ trắng ngần, trong tay Châu Hà mềm yếu như trúc, bóp nhẹ là sẽ gãy.
... Ba chữ kẻ đào mỏ bị Châu Hà nuốt vào bụng.
Chẳng phải là đòi tiền sao? Ha ha. Đợi đấy, Châu Hà nhất định sẽ dùng tiền đập chết cậu.
Châu Hà buông tay, đứng dậy mặc quần áo, "Ta đi kiếm, được chưa."
Dứt lời, hắn tông cửa định đi ra ngoài.
Cửa còn chưa đóng lại, Tang Hủ đã giữ cửa, níu gấu áo hắn. Châu Hà ngoái đầu, nghĩ bụng oắt con này hối cải, biết mình sai rồi ư? Chỉ thấy Tang Hủ chân trần đứng trên sàn nhà, nói: "Đừng làm chuyện nguy hiểm, cũng đừng làm việc vi phạm pháp luật, cứ cách một tiếng đồng hồ phải liên hệ với em qua WeChat, phải về nhà trước tám giờ tối. Một triệu trong ba ngày hơi nhiều, cụ kiếm trước mười nghìn cho em đi."
Nói đoạn, Tang Hủ đến chỗ ba lô móc một tấm thẻ tín dụng ra, đi tới đưa cho hắn.
"Thẻ tín dụng của em, cụ muốn ăn gì thì tự mua."
Châu Hà khịt mũi, cầm chiếc thẻ tín dụng lên, rồi bế Tang Hủ cho cậu ngồi xuống giường. Chân trần giẫm đất, dễ nhiễm lạnh, oắt con này vốn thân nhiệt đã thấp, còn không chăm sóc bản thân mình tử tế. Hắn cắn miệng Tang Hủ một phát mạnh, coi như trừng phạt, rồi hậm hực đi ra ngoài kiếm tiền.
Tang Hủ ngồi trên giường, hoàn hồn lại, rõ ràng bắt Châu Hà kiếm tiền cho mình tiêu, sao cậu còn đưa thẻ tín dụng cho hắn?
Nửa tiếng đồng hồ sau, ngân hàng gửi tin nhắn cho cậu báo rằng thẻ tín dụng bị quẹt mất ba nghìn tệ.
Tiền chẳng thấy một xu nào, còn bị mất ba nghìn. Châu Hà đã mua thứ gì vậy, đắt thế này, không phải bị tập đoàn tội phạm chuyên nhắm vào cụ già lừa đảo đấy chứ?
Hầy, đáng lo quá.
Gửi mấy tin nhắn hỏi Châu Hà đang ở đâu, Châu Hà trả lời không có gì lạ, Tang Hủ mới yên tâm, vực dậy tinh thần làm việc.
Đầu tiên là mở máy tính làm việc, Lưu Kiến Quốc đã gửi mấy yêu cầu cho cậu làm. Tang Hủ đọc lướt qua, tính nhẩm thời gian hoàn thành, sau đó mở điện thoại kiểm tra NIGHTMARE CONTACT. Tài khoản của Tang Hủ nhận được mấy tin nhắn liền, đều là của Thẩm Tri Đường và Hàn Nhiêu, bảo hai người họ đã thăng cấp lên thành người ngoại tộc Qua Sông, Tang Hủ lần lượt chúc mừng.
Lần vào mộng này thành quả bội thu, Thẩm Tri Ly đã Lên Thềm, Hàn Nhiêu và Thẩm Tri Đường đã Qua Sông, còn Văn Uyên cũng sống sót thành công. Dù Văn Uyên không thể rời khỏi Cõi Mộng được nữa, nhưng âm trạch nhà họ Triệu gần như không còn gì, không có gì có thể gây hại đến an toàn của Văn Uyên được nữa, lúc rời khỏi Cõi Mộng, Tang Hủ để lại thuốc nổ cho anh ta, bảo anh ta tự đào một cái hố. Còn về việc anh ta sinh tồn ra sao ở Cõi Mộng thì không nằm trong phạm vi tính toán của Tang Hủ.
Tài khoản của sếp tổng cũng nhận được tin nhắn, tin đầu tiên là tin nhắn hỏi thăm mà Lý Tùng La gửi, tám giờ sáng hàng ngày cô nàng này đều kiên định hỏi thăm. Tin thứ hai là của Thẩm Tri Ly——
Thẩm Tri Ly: [Sếp tổng, tôi thăng cấp rồi.]
Thẩm Tri Ly: [Ô nhiễm nghiêm trọng quá, đói quá, ăn bao nhiêu vẫn thấy đói. Ngài sẽ giúp tôi đúng không?]
Thẩm Tri Ly: [QAQ]
Ra vẻ đáng yêu với sếp tổng chỉ vô ích thôi, Tang Hủ mặt vô cảm đọc tin nhắn này.
Ô nhiễm sẽ không mất mạng ngay, Tang Hủ không trả lời hắn, rút chìa khoá công ty c*m v** ổ, trở về công ty.
Quan tài của Triệu Thanh Duẫn đặt ở trước sảnh, Triệu Quân Bắc nằm trong đó. Gương mặt của Triệu Thanh Duẫn đã biến mất khỏi thi thể, nhưng gáy của Triệu Quân Bắc vẫn là trạng thái cũ.
Người của đạo Tu La chính là Tu La, sau khi chết tất nhiên là xác Tu La. Lúc trước ở núi Đại Khanh, Châu Hà từng nói, tu luyện Trói Hồn ở giai đoạn Qua Sông cần bôi dịch thi thể của xác Tu La, như vậy, Tang Hủ có thể trói buộc được tối đa hai linh hồn mới chết.
Trước khi rời khỏi Cõi Mộng, cậu đã dán đơn vận chuyển lên quan tài của Triệu Thanh Duẫn và thi thể của Triệu Quân Bắc. Ông bác phòng thư không phụ kỳ vọng, vận chuyển cả quan tài và thi thể về cho cậu.
Trong quan tài có không ít vàng bạc châu báu, còn có một lá bùa đã sao chép thần thông. Tang Hủ cầm lá bùa cảm nhận, phát hiện trong bùa sao chép thần thông "thật giả hoà làm một, thật giả cùng tồn tại" của Triệu Thanh Duẫn. Thế cũng có nghĩa là, nếu dùng lá bùa này, có thể chế tạo được ảo giác tạm thời của đạo Tu La cấp bậc Vọng Hương.
Tang Hủ c** q**n áo, cắt mở cơ thể Triệu Quân Bắc, bôi máu gần như đã đông của ông ta lên khắp người. Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, cậu thử Trói Hồn, hồn vía của Triệu Quân Bắc bị trói thành công.
Hồn vía của Triệu Quân Bắc vừa chui ra ngoài bèn liều mạng chạy trốn. Tiếc rằng nơi này là công ty Ác Mộng, ông ta cơ bản là không thoát được. Mặt vô cảm, Tang Hủ khép bàn tay, Triệu Quân Bắc bị hút vào lòng bàn tay cậu. Tang Hủ nhắm mắt, cảm nhận hồn vía của mình nặng hơn chút đỉnh.
Trói Hồn có thể giúp cậu nắm được ngẫu nhiên một số thần thông của hồn vía này, Tang Hủ hít sâu một hơi, phát hiện ra mình đã nắm được Song Trùng của đạo Tu La. Gọi là Song Trùng, thực tế là dùng cách tạo ảo giác để tạo ra một "bản thân" thứ hai. Tang Hủ hiểu nó là bản sao, có điều bản sao này không có máu thịt, hơn nữa một khi đối phương phát hiện được bản sao là giả thì sẽ giải trừ ảnh hưởng của Song Trùng.
Đối với đạo Tu La, Tang Hủ đã có hiểu biết sâu sắc hơn. Trong đạo này, chỉ cần mọi người tin giả là thật, thế thì giả sẽ thành thật.
Khi thăng cấp đến Vọng Hương, có thể tu được ảo giác siêu cấp tương tự bug "Bạch Tích", khiến nó có nhận thức tự chủ, hơn nữa có thể cưỡng chế đối phương rơi vào ảo giác. Tiếc rằng thần thông Trói Hồn nhận được không thể thăng cấp.
Có điều, chỉ là thần thông Song Trùng thôi cũng có ích lắm rồi.
Bây giờ, cậu đã học được mọi thần thông giai đoạn Qua Sông của đạo Địa Ngục, có thể nghĩ cách Lên Thềm được rồi.
Thi thể của Triệu Quân Bắc cũng không thể lãng phí được, Tang Hủ kiểm tra kỹ càng độ hoàn chỉnh của thi thể, bảo Thuý Hoa và Nhị Nha dùng kim chỉ xoay đầu Triệu Quân Bắc và khâu lại, sau đó khởi động Toàn Âm Thân, hoá thành âm hồn nhập vào cái xác này.
Cậu mở choàng mắt ra, chậm rãi ngoái đầu nhìn về phía gương, bản thân cậu trong gương chính là mặt Triệu Quân Bắc. Cậu mỉm cười, đường nét trên mặt vừa dữ tợn vừa đáng sợ.
Tốt lắm, Tang Hủ rất hài lòng. Chờ đến khi phải dùng cái xác này, trang điểm cho ông ta một chút là được, kẻo doạ người khác sợ khiếp vía. Tang Hủ giải trừ Toàn Âm Thân, lại đến chỗ lễ tân kiểm tra Thuý Hoa và Nhị Nha.
Hai người giấy này đang bận bù đầu, từ sáng đến tối đều phải sắp xếp thư từ chất cao như núi. Tang Hủ thầm thở dài, nhân lực hiện tại của công ty Ác Mộng thật sự hữu hạn, dù mỗi người đều có bốn đầu tám tay cũng không xử lý được nhiều thư thế này.
Khi mọi người phát hiện ra cầu cứu hòm thư Chính Nghĩa không có bất cứ tác dụng gì, trật tự vốn đã ngàn cân treo sợi tóc chắc chắn sẽ sụp đổ.
Phải tuyển thêm người.
Nhưng trước đó, cậu phải nghĩ cách kiếm thêm Bổ Thiên Đan.
Cậu nghĩ ngợi, lên tầng vào văn phòng sếp tổng, bấm "Mở cuộc họp" trên giao diện.
Trong chớp mắt, văn phòng đảo lộn, Tang Hủ lại đứng lên cây cột đá cao nhất lần nữa. Các nhân viên lần lượt xuất hiện, mức độ làm đỏm của Hàn Nhiêu đã tăng vọt, sau khi thăng cấp lên Qua Sông, gương mặt anh ta đã thay đổi rõ rệt, có điều không nữ tính như Triệu Thanh Duẫn, mà là đường nét rõ ràng hơn, rất giống người mẫu nam cơ bắp trong phim.
Hắc Nữu ngồi xổm bên cạnh Thẩm Tri Đường, rõ ràng Hắc Nữu đã lớn hơn hẳn, không giống mèo mà giống một con báo nhỏ hung dữ, khí thế hơn hẳn trước kia một bậc. Có lúc thật sự không biết Thẩm Tri Đường tu đạo Trời hay đạo Súc Sinh.
Lý Tùng La vẫn như mọi khi, còn trạng thái của Thẩm Tri Ly rõ ràng không được tốt, sắc mặt hắn trắng bệch như giấy, thi thoảng lại che miệng ho khù khụ rất đáng thương. Thẩm Tri Đường liếc nhìn hắn mấy lần, có vẻ muốn hỏi nhưng không muốn lên tiếng cho lắm.
Mọi người chỉ thấy con mắt đỏ thẫm của sếp tổng nhìn Thẩm Tri Ly, nói: "Chúng ta hãy chúc mừng Thẩm Tri Ly, cậu ta đã trở thành người ngoại tộc Lên Thềm đầu tiên của công ty."
Hàn Nhiêu mở to mắt, không dám tin. Lên Thềm là trình độ gì, bằng cấp người đứng đầu năm dòng họ! Không ngờ tên b**n th** Thẩm Tri Ly lại là người thăng cấp nhanh nhất trong công ty.
Lý Tùng La âm thầm hít một hơi, thực ra cô không hề bất ngờ, Đại Tộc Trưởng nhà họ Tang còn kiếm sống dưới trướng sếp tổng, huống hồ là người ngoại tộc Lên Thềm? Cô đã đoán trước từ lâu sớm muộn gì cũng sẽ có nhân viên thăng cấp. Có điều, Thẩm Tri Ly Lên Thềm còn chứng thực một phỏng đoán trước kia của cô —— sếp tổng không chỉ có thể cung cấp chỗ dựa cho Đại Tộc Trưởng nhà họ Tang, mà còn có thể giúp nhân viên mà hắn đánh giá cao Lên Thềm!
Không còn nghi ngờ gì nữa, người đầu tiên Lên Thềm Thẩm Tri Ly này ắt là kẻ thân tín hàng đầu. Nếu cô trở thành thân tín hàng đầu như Thẩm Tri Ly, có phải cũng được nâng đỡ Lên Thềm không? Cô đã quyết định, cô phải cố gắng làm việc hơn nữa.
Đầu bên kia, Thẩm Tri Đường cắn môi, cúi đầu nói: "Sếp tổng, có phải anh tôi đã bị ô nhiễm rồi không?"
Quả nhiên vẫn là Thẩm Tri Đường thông minh, Tang Hủ liếc nhìn cô khen ngợi, nói: "Đúng thế."
Vừa thốt ra câu này, tất cả mọi người đều giật mình, vô thức tránh xa Thẩm Tri Ly.
"Mọi người nghe cho rõ đây," Tang Hủ thờ ơ nói, "Thần thông gọi là thần thông, là bởi nó đến từ thần. Một khi đã bước vào đạo thì ô nhiễm là chuyện không thể tránh khỏi. Đi càng xa, càng gần thần, càng xa người, ô nhiễm càng nặng. Các vị, muốn chống lại ô nhiễm, chỉ có một cách duy nhất."
Thẩm Tri Ly cong khoé môi, lặng lẽ lắng nghe.
Quả nhiên, sếp tổng biết cách đối phó với ô nhiễm.
Tang Hủ tạm dừng, nói: "Giữ tính người."
Mọi người nhìn nhau, Lý Tùng La hấp tấp hỏi: "Nhưng thưa sếp tổng, ô nhiễm thường khiến người ta thân bất do kỷ, chúng tôi phải giữ tính người như thế nào?"
Tang Hủ nói đầy ẩn ý: "Mỗi người đều có cách của riêng mình, có điều đều không thoát khỏi cốt lõi —— tìm thấy nơi có tính người của mình."
Lý Tùng La cụp mắt đăm chiêu. Trong phòng họp im phăng phắc, mọi người lặng lẽ khắc ghi lời dặn dò của sếp tổng nơi đáy lòng.
Tang Hủ nói tiếp: "Thẩm Tri Ly, hãy chia sẻ kinh nghiệm và tâm đắc Lên Thềm của ngươi với mọi người. Ngươi đã thăng cấp, đáng lẽ ta nên cho ngươi lên chính thức, nhưng có người tố cáo trong quá trình thăng cấp ngươi đã vi phạm quy định công ty, đe doạ đồng nghiệp. Ta phải trừng phạt ngươi, thời hạn lên chính thức của ngươi sẽ bị kéo dài từ sáu tháng đến một năm, ngươi có chịu không?"
Không lên chính thức thì không cần phải phát tiền lương. Tang Hủ tính toán số Bổ Thiên Đan trong tay, chỉ cần không cần phát lương cho Thẩm Tri Ly thì tuyển thêm một Văn Uyên chắc không thành vấn đề.
Thẩm Tri Ly cong tít mắt nói: "Sếp tổng khoan dung độ lượng."
Nhìn hắn có vẻ không hề biết lỗi, Tang Hủ nói thêm: "Nếu có lần sau, ta sẽ sa thải cả hai anh em ngươi."
Thẩm Tri Đường sửng sốt.
Nụ cười rời khỏi khuôn mặt Thẩm Tri Ly, hắn chau mày nói: "Sếp tổng..."
Tang Hủ lãnh đạm nói: "Công ty Ác Mộng không giữ tai hoạ ngầm."