Thí Thiên Đao

Chương 1720

Sở Mặc không kìm nổi cười:

- Ngươi có biết người ta lo lắng nhất chính là ngươi không, ngươi có thể tự chiếu cố tốt mình là ta đã an tâm rồi.

- Cạc cạc cạc, Kê gia mạng lớn, lão nhân Vạn Sự Thông kia đã từng nói qua, con gà này tu vi chưa chắc có tiền đồ gì lớn, nhưng ở trên phương diện số mạng lại vô cùng hùng mạnh, đều gặp dữ hóa lành, hơn nữa thọ nguyên còn vô cùng dài.

Đại Công Kê nói xong liền vỗ cánh bay về hư không, phất phất cánh với Sở Mặc:

- Huynh đệ, tái kiến!

Sở Mặc nhìn Đại Công Kê, cũng xua tay:

- Tái kiến, huynh đệ!

Sau đó tiểu cầu kim loại bỗng nhiên sinh ra tốc độ nhanh hơn, còn nhanh hơn với tốc độ tia sáng vô số lần, vèo một cái liền biến mất trong vũ trụ. Ngay sau đó nó lại hiện ra trong một nơi xa lạ, ở nơi đó nó gặp đạo Hồng Mông khí thứ hai, sau đó lại mở rộng “nội tâm” đối với đạo Hồng Mông khí kia giống như lần trước.

Cứ như vậy, tiểu cầu kim loại dùng thời gian mấy năm, ở trong nhiều vũ trụ không biết tên, tổng cộng góp nhặt được chín đạo Hồng Mông khí.

Sau đó toàn bộ tiểu cầu kim loại đều biến mất triệt để.

Không có bất kỳ người nào có thể suy diễn được sự hiện hữu của nó, cũng không có bất kỳ ai có thể nhìn thấy nó, giống như nó chưa từng xuất hiện.

……….

Sở Mặc vào Huyễn Thần Giới, sau đó gặp được Linh Vũ Vi, cũng thấy Giới Linh.

Giới Linh vẫn bộ dáng lão nhân như cũ, nhìn Sở Mặc nhếch miệng cười, xem như chào hỏi.

- Đã chuẩn bị xong chưa?

Linh Vũ Vi nhìn Sở Mặc nhẹ giọng hỏi. Đến lúc này trong lòng nàng vẫn còn có vài phần do dự. Nàng biết thanh niên này ưu tú, nhưng đều vô cùng lo lắng… giống như tất cả cha mẹ dưới gầm trời này. Nàng tuy không phải mẹ của Sở Mặc, nhưng đã nhìn Sở Mặc lớn lên, cái lại cảm tình này cũng rất sâu.

Sở Mặc có thể cảm nhận được cảm xúc này từ trên người Linh Vũ Vi, hắn lộ ra nụ cười nhẹ nhõm:

- Vũ Vi tỷ, yên tâm đi, đến đó ta sẽ học bảo vệ mình.

Giới Linh ở bên cạnh nói:

- Bên trong sân thí luyện có rất nhiều điều thần kỳ. Sau khi đến đó nên thăm dò một chút, không nên nóng vội, để mình sống sót trước tiên.

Sở Mặc gật gật đầu:

- Ta biết, yên tâm đi.

- Phân thân của ngươi ở đâu… Nếu như có thể không cần… thì cố gắng không dùng tới.

Giới Linh vẻ mặt nghiêm túc nhìn Sở Mặc:

- Thời điểm vạn bất đắc dĩ, một khi dùng cũng đừng nương tay!

Linh Vũ Vi ở bên cạnh nói:

- Ở bên trong phân thân kia có bí mật hoàng tộc.

Sở Mặc tiếp tục gật đầu:

- Ta biết.

Linh Vũ Vi và Giới Linh liếc mắt nhìn nhau, có chút cảm thán. Đứa nhỏ này trưởng thành rồi, thành thục hơn so với quá khứ rất nhiều!

- Được rồi, nếu chuẩn bị xong thì bắt đầu đi!

Linh Vũ Vi nói xong liền lấy ra một bộ trang phục và đạo cụ, đây là chiến ý, cộng thêm một tấm mặt nạ, trừ cái đó ra còn có một thanh trường đao sáng trong như tuyết.

Keng…!

Cây đao này vừa xuất hiện liền dẫn động Thí Thiên ra ngoài, nó bay ra từ trong thế giới của Thương Khung Thần Giám, trực tiếp lao thẳng tới như một con ác hổ nhìn thấy con mồi.

- Ngươi đừng cử động!

Sở Mặc một phát bắt được Thí Thiên.

Huyết sắc trên thân đao tản ra một cỗ khí cơ mãnh liệt, khí cơ này khiến Linh Vũ Vi và Giới Linh đều có chút biến sắc.

- Đây là… Thí Thiên?

Linh Vũ Vi vẻ mặt khiếp sợ.

Giới Linh cũng là vẻ mặt giật mình, lẩm bẩm nói:

- Đây là Thí Thiên đầy đủ!

Nói xong hắn nhìn Sở Mặc, trầm giọng nói:

- Cây đao này… vốn cũng không thể dễ dàng lộ diện, nó giống phân thân kia, tính chất của nó quá mạnh mẽ. Hiện tại… lại càng không thể để nó dễ dạng xuất hiện, chuôi hung đao vô thượng này có được đại danh đỉnh đỉnh ở toàn bộ La Thiên Tiên Vực!

Thí Thiên bị Sở Mặc cầm lấy dường như có chút bất mãn, phát ra một trận tiếng vang.

Sở Mặc trấn an một chút, lúc này nó mới bình tĩnh trở lại.

Sở Mặc nhìn thanh trường đao sáng trong như tuyết kia, hỏi:

- Đây là thanh đao gì?

Có thể khiến cho Thí Thiên mơ ước, cây đao này hiển nhiên không đơn giản. Pháp khí bình thường, Thí Thiên tuyệt sẽ không có hứng thú lớn như vậy.

- Đây là một thánh khí.

Linh Vũ Vi nói:

- Là binh khí do một vị Đại Thánh tốn một số tiền lớn đi ra đại vực tự tay luyện chế, vị Đại Thánh kia gọi là Hồ Thiên Đại Thánh, những thứ này người phải nhớ rõ, về sau có thể cần dùng đến.

Linh Vũ Vi cẩn thận nói:

- Hồ Thiên Đại Thánh là một vị Đại Năng Hồ tộc… dùng luyện khí nhập đạo, sau khi trở thành Đại Thánh lại tự tay luyện chế ra tám kiện thánh khí. Theo thứ tụ là đao, thương, côn, bổng, búa, rìu lớn, móc (câu), xiên… tám kiện thánh khí này đều rất nổi danh, hơn nữa nó còn có chút lai lịch, là dựa theo tám tổ khí trong vũ trụ La Thiên rộng lớn mà luyện chế, là tác phẩm đỉnh cao nhất của vị luyện khí sư kia.

Sở Mặc an tĩnh nghe, ngay cả Giới Linh cũng rất nghiêm túc nghe, có một số việc hắn cũng là lần đầu tiên nghe nói.

- Cây đao này chính là thánh khí đầu tiên Hồ Thiên Đại Thánh luyện chế ra, tên là Hàn Nguyệt đao.

Linh Vũ Vi nói xong, nắm cây đao này nhẹ nhàng vung lên, sau đó một cỗ hàn khí mênh mông nháy mắt bạo phát ra ngoài. Hàn khí kia ngay cả tổ cảnh thân thể Sở Mặc cũng có chút không chịu nổi, vội vàng vận chuyển huyền công chống cự.

Sau đó Hàn Nguyệt đao chém ra một đạo đao khí, khẽ cong trong trẻo nhưng lạng lùng giống ánh trăng, nhìn qua rất đẹp nhưng lại mang sát ý kinh người!

- Cái này mặc dù là một kiện thánh khí, nhưng trên thực tế, tới một mức độ nào đó nó đã đến gần với Đại Thánh Khí vô tận rồi!

Linh Vũ Vi nói xong nhìn thoáng qua Sở Mặc:

- Hơn nữa nó khác với vài món pháp khí trong tay ngươi ở chỗ, chỉ cần là tu sĩ trên Địa Chủ cầm lấy nó đều có thể phát huy ra uy lực lớn nhất! Pháp khí trên người ngươi đến từ chính thiên, nhưng cây đao này lại tới từ chính nhân!

Sở Mặc lập tức nghe rõ, pháp khí tới từ chính nhanh mới thích hợp với người nắm giữ và sử dụng, đến từ chính thiên… chỉ tới khi cảnh giới của ngươi tới thời điểm đầy đủ mới có thể thật sự phát huy ra uy lực của nó.
Bình Luận (0)
Comment