Thí Thiên Đao

Chương 1776

Răng rắc!

Sấm sét hung hăng bổ lên thân thể Sở Mặc, khiến hắn lập tức lảo đảo.

Gương mặt xinh đẹp của cô gái váy tím ở phương xa nháy mắt tràn đầy khiếp sợ, khóe miệng cũng giật giật.

Cứ như vậy trực tiếp chống lại một cột sét thiên kiếp khó hiểu sao? Người này điên rồi phải không? Chẳng lẽ hắn không có bất cứ pháp khí gì? Hắn không biết là mỗi đợt sét thiên kiếp đều mang theo luật trời hùng mạnh sao? Quy luật đó chính là quy luật của lôi điện. Thuần túy được sinh ra vì hủy diệt!

Hắn đây là muốn làm gì?

Sở Mặc nhe răng nhếch miệng gắng chống đỡ một đòn này, cảm giác toàn bộ biển tinh thần đều có chút dao động.

Không hổ là sấm sét cảnh giới Chí Tôn, thực sự khủng bố. Nhưng cùng với sự giáng xuống của sấm sét này, trên một đạo đài bên trong thân thể hắn lại được khắc lên ký hiệu của sấm sét!

Hắn đang ngộ đạo!

Đang cảm nhận đạo lý hủy diệt ẩn chứa trong cột sét này!

Nếu cô gái váy tím kia mà biết, nhất định sẽ bị hành vi của Sở Mặc làm cho kinh ngạc không nói nên lời.

Bởi vì làm vậy còn đáng sợ hơn người điên. Điên một cách triệt để rồi!

Đạo lý hủy diệt là thứ mà sinh linh vạn vật có thể cảm ngộ sao?

Tuy nàng biết đại đạo có hàng ngàn hàng vạn con đường, nhưng chưa từng nghe nói có ai đi ngộ chân lý tử vong và hủy diệt. Đây không phải là việc khó, mà vốn là việc không thể nào!

Ngươi chết cũng chết, hủy diệt cũng hủy diệt rồi, còn ngộ ngộ cái gì?

Răng rắc! Trên chín tầng trời chẳng có bóng dáng mây thiên kiếp, lại giáng một luồng sét tím sậm xuống.

Cột sét này có màu còn đậm hơn trước, thoạt nhìn còn tưởng đó là màu đen.

Năm xưa khi cô gái váy tím bước chân vào cảnh giới Chí Tôn, hình như mấy luồng sét cuối cùng cũng có màu sắc như vậy. Mà người này, chỉ mới bắt đầu. Sắc mặt nàng có chút khó coi. Trong lòng dâng lên cảm giác không phục vô cùng mãnh liệt.

Chẳng lẽ thiên phú của người này tốt hơn mình nhiều đến như vậy? Nàng không phục lắm, nhưng vẫn nín thở lẳng lặng nhìn.

Cột sét thứ hai thực sự khiến Sở Mặc cảm nhận được hơi thở hủy diệt càng thêm mãnh liệt.

Nhưng trong sự nổ vang của hàng ngàn vạn đạo đài khắp toàn thân Sở Mặc, cột sấm sét thứ hai vẫn chưa tạo nên thương tích gì lớn cho Sở Mặc. Màu sắc đạo đài cảm ngộ thiên lôi kia của Sở Mặc dường như rõ ràng hơn một chút.

Kế tiếp, sau khi cột sấm sét thứ ba, thứ tư cho tới cột thứ chín đánh xuống. Rốt cuộc Sở Mặc có chút không nhịn nổi khụ ra một búng máu.

Đây là một ngụm tinh huyết.

Tinh huyết rơi xuống có thể giết tận vạn vật. Cho dù nơi này có sức sống vô hạn, tinh khí dồi dào, nhưng vạn vật chỗ dính tinh huyết cũng không chút sự sống như cũ.

Mà dấu hiệu sấm sét trên đạo đài Sở Mặc đang ngộ đạo kia đã trở nên vô cùng sáng ngời, thậm chí còn hơi chói mắt. Thoạt nhìn rất sống động! Giữa những đạo đài này không ngừng truyền tới những tiếng sấm sét ù ù, thế nhưng ngoài thiên kiếp đang đánh trên trời kia, bên trong đạo đài cũng đang tiến hành thiên kiếp quy mô nhỏ!

Sở Mặc đang độ kiếp, đạo đài kia, cũng đang độ kiếp!

Cảnh tượng quỷ dị này dù là chính bản thân Sở Mặc cũng có chút không biết phải nói sao, bởi vì hắn chưa từng nghe thấy phương thức độ kiếp nào hiếm thấy như vậy.

Hơn nữa, khiến Sở Mặc có cảm giác càng hết hồn hơn là, tính nguy hiểm của thiên kiếp quy mô nhỏ trong đạo đài của hắn cũng không kémphần nguy hiểm hơn thiên kiếp Chí Tôn mà hắn đang gặp phải!

Một khi đạo đài này bị hủy diệt, thì cũng không chỉ là việc thiếu đi một trong số hàng vạn đạo đài nữa, mà là một loại đạo hoàn toàn chết đi, liên lụy tới vô số đạo đài bên cạnh, tạo nên phản ứng dây chuyền!

Mỗi một đạo đài đều giống như một không gian, một vùng vũ trụ. Một vũ trụ tử vong và hủy diệt, nhất định sẽ lan tới vùng đất bên cạnh, hậu quả này cho dù là Sở Mặc cũng không thể nào chịu đựng nổi.

Cho nên, hắn không thể không giữ vững tinh thần, để nguyên thần thứ hai của mình cũng tham dự vào. Lúc này, bầu trời cao vô tận phía trên đỉnh đầu mới chậm rãi có mây thiên kiếp ngưng tụ.

Sở Mặc hơi nao nao, thầm nghĩ: Đây là tình huống gì? Thiên kiếp chỉ mới bắt đầu thôi sao? Chín cột sét lúc trước xem như tập thể dục thôi hả?

Cô gái váy tím phương xa cũng ngây người, tầm mắt và kinh nghiệm của nàng đã đại biểu cho tiêu chuẩn của tầng lớp thiên kiêu tối cao trong La Thiên Tiên Vực rồi. Nhưng lúc này, nàng thực sự có cảm giác mờ mịt, không nhịn nổi than thở: Đây chính là đạo mà không phải đạo, đạo khác thường đây sao? Trong nháy mắt này, thậm chí nàng còn có loại cảm giác như muốn ngộ đạo.

Điều này làm trong lòng nàng kinh hãi, sau đó, một cảm giác mừng như điên lập tức trào dâng từ sâu trong nội tâm. Tới cảnh giới này của nàng, muốn ngộ đạo tới tầng cao hơn phải nói là quá đỗi khó khăn. Nhưng ý nghĩa thế nào nàng lại rất rõ ràng!

Nếu lúc này là ngộ đạo, thực sự có thể có thu hoạch, thì chính là mở đầu cho con đường tiến vào cảnh giới Thánh chân chính của nàng rồi!

Đối với bất cứ thiên tài trẻ tuổi đang bị vây hãm ở cảnh giới Chí Tônmà nói, đều là một cơ duyên khó tin!

Cô gái áo tím nhìn về phía Sở Mặc có chút phức tạp, vừa liếc nhìn mây thiên kiếp đang dần dần ngưng tụ trong không trung, không nhịn nổi thở dài một tiếng:

- Không ngờ Trương Nhã Lộ ta lại phải nợ người khác một món ân tình lớn bằng trời như vậy.

Nói xong, nàng lắc đầu thở dài, khẽ nghiêng mình lui về sau thêm trăm triệu dặm, thì thào nói:

- Cũng được, nợ ngươi ân tình lớn đến thế, ta liền hộ pháp một lần cho ngươi! Cứ coi như thù lao món ân tình này. Nói xong, tay nàng chạm nhẹ vài điểm trong không trung, không ngừng kết ấn, lấy Sở Mặc làm tâm dựng nên một trận pháp phòng ngự lớn.

Chí Tôn bày trận trong không khí với nàng mà nói thực không khó, nhất là nàng còn để lại dấu ấn của bản thân trong trận pháp này. Một khi có người tới gần sẽ thấy pháp tướng của nàng. Dựa vào thân phận địa vị của nàng trong sân thí luyện, gần như sẽ không có ai mạo hiểm đắc tội với nàng, ngang ngạnh xông vào bên trong.

Sau khi làm xong hết thảy, Trương Nhã Lộ mới khoanh chân thiền giữa không trung, bắt đầu truy tìm chút đạo mà nàng mới ngộ ra. Gầnnhư trong nháy mắt, nàng đã tiến vào trạng thái ngộ đạo.

Mây thiên kiếp trên đỉnh đầu Sở Mặc ngày một dày, cảm giác nặng nề vô cùng. Bên trong để lộ ra sát cơ ngập trời. Trên vầng trán Sở Mặc ánh lên nét kiên nghị. Thân hình hắn không đứng trên mặt đất nữa mà bay thẳng lên trời.

Tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý đang vận hành với tốc độ cao, biển tinh khí trong trời đất liên tục rót vào cơ thể hắn không ngừng. &
Bình Luận (0)
Comment