Thí Thiên Đao

Chương 2040

Hơn nữa đối phương làm như vậy, đồng thời cũng đánh cho Tạ Tà tướng quân một cái tát, bởi vì do thọ yến của người nên phòng ngự ở khe nứt mới trở nên trống rỗng. Những thủ vệ canh giữ khe nứt đến tham gia thọ yến của Tạ Tà cũng vô cùng bất an, lúc sự việc diễn ra bọn họ đã nhanh chóng trở về.

Một thọ yến long trọng bởi vì chuyện này làm cho bầu không khí trở nên cứng ngắc.

Khi Tạ Tà biết đến tin tức, đầu tiên là nhìn về phía “Sở Mặc”. Bởi vì trực giác cho gã biết, chuyện này không thể nào thoát khỏi liên quan với Sở Mặc!

Cảm nhận được sự chú ý của gã, “Sở Mặc” bên kia cười với Tạ Tà. Tạ Tà hơi không tin triển khai thần niệm, bao phủ về phía Sở Mặc. Sau đó, Tạ Tà biến sắc, thần niệm đột nhiên thu hồi lại.

Tất cả đều có thể hoàn thành trong nháy mắt, người khác căn bản không có cảm giác gì, chỉ cảm giác là sắc mặt của Tạ Tà tướng quân rất khó coi.

Lúc này, trong góc phòng, thuộc hạ của Ô Long tướng quân đang xem chừng tù binh và Âu Dương Phỉ đột nhiên kêu lên một tiếng kinh hãi, tuy rằng ngắn nhưng đủ khiến người ta chú ý.

Ngay cả Tạ Tà trong lòng cũng giật mình, nhìn về hướng đó. Chỉ thấy nữ thủ hạ của Ô Long tướng quân nắm cổ áo của “Âu Dương Phỉ”, cả giận nói:

- Ngươi là ai?

Trên mặt Âu Dương Phỉ nở nụ cười trào phúng, sau đó thân người biến thành một làn khói, biến mất không tung tích!

- Chết tiệt!

Nữ thủ hạ Ô Long tướng quân phẫn nộ, gầm lên một tiếng/

Có người ngang nhiên dám dưới mí mắt của nàng ta hoán đổi Âu Dương Phỉ thật đi, đổi sang một thế thân giả không thể nào giả đượcnữa, trong đầu nàng ta đột nhiên xuất hiện bóng dáng người mặc áo tang nọ. Thế nhưng lúc này, muốn đi tìm người kia căn bản là không có khả năng!

Nàng ta đột nhiên ngây ngốc tại chỗ, sắc mặt tái nhợt. Bởi vì nàng ta đã nghĩ tới kết cục của mình. Ô Long tướng quân tức giận chắc chắn sẽ không tha cho nàng ta, chắc chắn sống không bằng chết!

Nghĩ vậy, nữ tử này đã chọn tự sát ngay tại chỗ.

Một hóa thân tu sĩ tổ cảnh dẫn đến hậu quả tương đối kinh người. Toàn bộ phòng khách yến hội trong nháy mắt tràn ngập khí tức bi thương, tinh khí Đại Đạo vô cùng giống như cơn lốc, thiếu chút nữa đã đánh nát cả phòng khách yến hội!

Không ít người tu vi hơi yếu một chút phun máu tại chỗ, bị trọng thương. Đứng mũi chịu sào … là những nữ tử Thánh cảnh, bọn họ chốc lát đã hóa thành bụi, chết không thể nào sống lại được nữa.

Trên mặt Tạ Tà lộ ra sắc mặt giận dữ, mở pháp trận ra, sau đó liên tục kết ấn, cố gắng lấu lực lượng đạo để tăng lực phong ấn kết giới. Tất cả Cự Đầu tổ cảnh trong đại sảnh cùng ra tay, trợ giúp Tạ Tà trấn áp lực lượng này. Dựa vào một mình Tạ Tà, chắc chắn là không trấn áp được. Lúc này, Ô Long tướng quân và Liệp Thần tướng quân đột nhiên xuất hiện trong phòng khách. Sắc mặt hai người hơi khó coi, bọn họ ngay cả Đại Cước Tà Tôn cũng không gặp được. Chỉ là bị một thần niệm răn dạy rồi bị đuổi trở về.

Kết quả, sau khi trở về, Ô Long tướng quân liếc mắt nhìn thấy thuộc hạ của mình lựa chọn tự sát hóa đạo, gã gần như trong giây lát đã nổi điên lên!

Trong giây lát hiểu rõ được tiền căn hậu quả, Ô Long tướng quân kêu lên một tiếng rít gào kinh thiên động địa:

- Là ai? Ai tính toán ta? Mau cút ra đây! Bên kia khi Liệp Thần tướng quân hiểu rõ nhân quả, nhịn không được ha hả cười nhạt:

- Ô Long, ngươi nợ ta Kim Cương Kiếm, một nữ nhân tổ cảnh xinh đẹp.

Nói xong, Liệp Thần tướng quân xoay người bỏ đi.

Còn lại Ô Long tướng quân đang phát điên, một khí thế Tổ cảnh muốn phá nát thiên địa!

Tạ Tà trầm giọng nói:

- Ô Long, bình tĩnh một chút!

- Ta làm sao bình tĩnh được!

Tròng mắt Ô Long đỏ ngầu, trong khoảng thời gian này, thật ra tâm tình của gã vẫn luôn không vui.

Đầu tiên đám hỏi gã tương đối coi trọng bị thất bại. Vì đám hỏi này, gã đã bỏ ra rất nhiều, một khi hôn sự thành công vậy thì địa vị ở Đại Cước Tà Tôn tất nhiên sẽ tăng lên, ít nhất sẽ mạnh hơn bây giờ mạnh nhiều.

Kết quả tên tiểu vương gia với tên đầu óc có bệnh kia, thiên kim người ta ra trận giết địch bị người bắn giết. Chuyện hôn sự này tuyên cáo ngưng lại, bởi vì tên tiểu vương gia căn bản không tìm được ngườinào thích hợp!

Sóng gió chuyện đó vừa mới qua, kết quả lại xảy ra chuyện này. Khe nứt mà gã trấn thủ bị người khác công phá, một sinh linh tổ cảnh bị đánh cho phế. Nữ tù binh gã rất thích không ngờ thần không biết quỷ không hay bị cướp đi. Sốt ruột chính là gã còn không biết là ai làm. Nhưng có thể đoán ra được, người đánh vỡ khe nứt tám chín phần là có liên quan!

- Đây là một âm mưu!

Ô Long tướng quân lạnh lùng nói:

- Ta nhất định sẽ tra ra manh mối! Cho dù là ai, liên quan tớichuyện này thì ta cũng sẽ không tha cho hắn!

Nói xong thì xoay người rời đi.

Thậm chí chưa chào hỏi Tạ Tà. Đây là phong cách của sinh linh Hôi Địa, khách khí và lễ phép là thứ thỉnh thoảng đem ra dùng mà thôi.

Tạ Tà cũng không nói gì, chỉ truyền thần niệm cho Sở Mặc:

- Ngươi đi theo ta!

Tạ Tà cũng đi rồi!

Cả yến hội, sau khi trải qua cao trào, lại trải qua phong ba, đến cuốicùng … buồn bã chia tay.

Chính trong phòng đó, Tạ Tà phẫn nộ nhìn Sở Mặc:

- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Sở Mặc, ngươi không thấy ta đối với ngươi quá tốt sao? Sao ngươi không đi hỏi thăm xem Tạ Tà ta là người như thế nào? Ngươi … ngươi cả ta mà cũng dám tính toán?

- Ta nào có tính toán tướng quân?

Sở Mặc vẻ mặt bình tĩnh mỉm cười nói.

- Ngươi ngươi ngươi... Tức chết ta! Cuộc đời Tạ mỗ cho tới bây giờ đều là tính toán người khác, cho tới bây giờ chưa từng bị ai tính toán! Ngươi còn dám không thừa nhận?

Tạ Tà nhìn Sở Mặc ở trước mắt, trong lòng gã rất rõ, Sở Mặc lúc này đã đến Thông đạo rồi!

Cho dù gã làm khó người trước mặt, căn bản cũng không có ý nghĩa gì!

- Nếu ta thật sự tính toán tướng quân, sẽ không để lại thân pháp ở đây đâu.

Sở Mặc nhàn nhạt nói rằng:

- Chuyện này hiện tại bất luận kẻ nào nhìn vào cũng chỉ là một vụ án không thể giải quyết rõ ràng, cùng lắm cũng chỉ có thể tra đến chuyệncó liên quan đến Mông Nã, có liên quan đến tướng quân nhắc ta cẩn thận, có liên quan đến nữ tử bắt tù binh của Ô Long tướng quân. Nhưng bất luận ra sao cũng không tra đến tướng quân.

Tạ Tà giận đến mức trợn tròn mắt lên, nhưng gã không thể không thừa nhận, Sở Mặc nói là thật, bởi vì thân pháp mà Sở Mặc để lại căn bản không chút kẽ hở nào, đích thực là không ai dám chỉ trích gã.
Bình Luận (0)
Comment