Thí Thiên Đao

Chương 2058

Tử Đạo cũng mặt dại ra, nói:

- Chẳng lẽ ở thế giới kia của công tử, Chung Thánh rất xuất sắc? Là thiên tài trẻ tuổi?

Sở Mặc nhìn đôi người yêu trước mặt, cười khổ:

- Xuất sắc? Coi như cũng xuất sắc đi! Nhưng cũng không xuất sắc đến thế... Bởi tên kia... bị ta chém!

Ha ha!

Mông Nã bên kia cười không kìm chế nổi. Sau đó, Mông Nã nói với ba người:

- Không có gì không có gì, các người không cần để ý đến ta làm gì, ta chỉ muốn cười thôi. Ha ha ha ha ha… Xưa nay chưa thấy chuyện nào tốt như vậy. Hai vũ trụ lại có hai người có liên hệ trực tiếp với nhau! Cảm giác thế này thật sự rất kỳ lạ, nói thật, ta cảm thấy rất ngưỡng mộ, thật mong thế giới này có một “ta” khác! Ba người Sở Mặc tất cả đều liếc mắt một cái, rồi không thèm để ý đến y nữa.

Âu Dương Phỉ lúc này cũng phì cười:

- Chém tốt lắm! Chung Thánh hắn ta dù ở đâu cũng không phải người tốt, không hiểu nổi tại sao người đối lập kia của ta lại hợp ý loại người như thế nữa!

Tử Đạo nhìn Sở Mặc, nói:

- Trong vũ trụ ta sống, Chung Thánh từng có ý muốn tranh giành Phỉ nhi của ta. Nhưng khổ nỗi hắn lại quá yếu ớt! Sở Mặc bỗng nghĩ ra một điều. Hắn nhìn Tử Đạo hỏi:

- Huynh họ Triệu?

Tử Đạo thản nhiên:

- Đúng, cha ta là Cửu công tử dòng chính của Triệu gia thuộc La Thiên Tiên Vực, mẹ ta là Thập Lụccông chúa dòng chính Tử gia. Hai người đã đính hôn từ nhỏ. Tên đầy đủ của ta là Triệu Tử Đạo.

Tử Đạo nói tới đây, bất an nhìn Sở Mặc:

- Công tử, có chuyện gì huynh nói luôn đi, cứ úp úp mở mở làm người ta bất an!

- Điểm khác nhau rất nhiều, điểm giống cũng nhiều. Sở Mặc lẩm bẩm, sau đó nhìn Tử Đạo

- Tử Đạo ở thế giới kia là đại ca kết nghĩa của ta, cha mẹ thì cũng giống cậu, nhưng… lại rất phức tạp.

Sở Mặc kể cho Tử Đạo toàn bộ những chuyện hắn được biết.

Tử Đạo và Âu Dương Phỉ nghe được đều trợn mắt há mồm, không thể tin nổi lại có chuyện như vậy.

Sở Mặc nhìn Âu Dương Phỉ:

- Âu Dương Phỉ kia mà ta biết, luôn đi theo Chung Thánh, còn từng sỉ nhục đại ca kết nghĩa Tử Đạo ngay trước mặt ta. Còn nói rồng khôngở chung với rắn, bảo hắn biến khỏi mắt.

Âu Dương Phỉ:

- …

Tử Đạo:

- …

Hai người không còn gì để nói!

Một lúc lâu, Âu Dương Phỉ lắp bắp nói:

- Mù nặng lắm rồi.. Tử Đạo cũng chết lặng lẩm bẩm:

- Muội còn nói thế hả?

Âu Dương Phỉ sẵng giọng:

- Nàng ta đâu phải ta! À… Ít nhất nàng không đại diện cho ta!

Tử Đạo kéo tay Âu Dương Phỉ, cười nói:

- Giữa hai chúng ta còn cần nói thêm gì sao!

- Ừm…

Âu Dương Phỉ nhỏ nhẹ đáp. Mông Nã nhìn không nổi, nói:

- Hai người các ngươi chớ diễn kịch đằm thắm trước mặt ta, còn nhiều việc chưa nói rõ ra đâu nhé!

Người này, tất cả chuyện này đều không liên quan đến y, nhưng y vẫn cố ý hóng hớt.

Sở Mặc lại kể rất nhiều chuyện, rất nhiều người. Ví dụ như La Lan cùng vào chiến trường Viễn Cổ với hắn, cả Thiên Thu, Thanh Cổ, Huyền Huyền… Ví dụ như câu chuyện về Thiên Không lão tổ… Tất nhiên những chuyện này cũng không phải đều về La Thiên Tiên Vực. Vì vậy Tử Đạo và Âu Dương Phỉ cũng chưa từng nghe tới. Nhưng hai người cũng biết đến một số người ở vũ trụ kia.

Ví dụ như Thương Lam, Cửu Liệt, Bảo Bình, Chung Thải Vân, Hồng Hoang lão tổ, bọn họ cũng có biết, nhưng cũng chỉ là nghe đến thôi.

- Những người này.. Đều là Cự Đầu Tổ cảnh ở thế giới kia sao? Nghĩa là, hai người đối lập, số mệnh cũng khác nhau!

Tử Đạo nói

- Những người này ở thế giới chúng ta cũng có danh tiếng, nhưng không tới mức như vậy! Họ đều là những tu sĩ lớn tuổi mới đạt tới Thánh cảnh, không ai có thể tới Tổ cảnh. Ta từng gặp Chung Thải Vânmột lần, là trưởng lão Chung gia, tính cách cũng khá được.

- Đúng, Chung Thải Vân trưởng lão tính cách thật sự rất tốt, khi Tử Đạo đánh Chung Thánh nhừ tử, hắn yếu đuối chạy về mách Chung gia, Chung Thải Vân đã tát Chung Thánh hai tát, mắng hắn là đồ không biết xấu hổ...

Âu Dương Phỉ nhớ lại, phì cười lần nữa.

Sở Mặc nghe xong không nói gì, kể cho bọn họ nghe ân oán giữa hắn và Chung Thải Vân. Nói đến đoạn Chung Thải Vân bị bảy sáu Đại Thánh và Hầu Tử lúc đó đang ở Thánh cảnh chém đầu, mang đến chúc mừng đám cưới Sở Mặc, Tử Đạo và Âu Dương Phỉ đều tiếc hận thở dài. Một cảm giác thật kỳ lạ! Giống như khi ngươi rất thích một người, nghĩ rằng người này tốt. Sau đó, đột nhiên có người nói cho ngươi rằng trong thế giới khác cũng tồn tại người như vậy, nhưng rất xấu xa. Quá kỳ lạ, làm người ta khó tiếp thu nổi.

Ngay cả một đám Cự Đầu Tổ cảnh có đạo hạnh, pháp thuật thần thông, năng lực tính toán đều siêu mạnh, nhưng với chuyện thế này vẫn sẽ có cảm giác kỳ dị!

Hơn nữa, còn mang theo cảm giác số phận thật thần kỳ.

- Huynh đã kết hôn? Âu Dương Phỉ kinh ngạc:

- Nương tử là ai?

Tử Đạo cũng rất tò mò chuyện này.

- Ta có hai người vợ..

- Hai người?

Tử Đạo và Âu Dương Phỉ đều trợn mắt.

- Muốn nghe không hả?

- Muốn, muốn!

Sở Mặc liếc mắt:

- Một người là Kỳ Tiêu Vũ, một người là Thủy Y Y, đều là người của Viêm Hoàng Đại Vực.

Bỗng Sở Mặc nghĩ đến, Viêm Hoàng Đại Vực ở vũ trụ kia, chắc là không bao giờ gặp kiếp nạn…

Nói cách khác, xưa nay ở đó không hề tồn tại Thiên giới, Tiên giới, Linh giới và Nhân giới hủy hoại vũ trụ.

Quả nhiên, Tử Đạo và Âu Dương Phỉ đều lắc đầu:

- Chưa nghe đến bao giờ.

Bốn người ngồi nói chuyện rất lâu, đều tò mò về thế giới của nhau.

Nhất là đối với Tử Đạo và Âu Dương Phỉ ở vũ trụ kia, hai người đều rất tò mò. Đương nhiên Mông Nã cũng rất tò mò.

- Tử Đạo bây giờ chắc đang tu luyện trong hoàng tộc, cảnh giới… chắc là Thánh cảnh. Ta nghĩ cho dù hắn đạt tới Đại Thánh cảnh cũng không có vấn đề gì.

Sở Mặc nói:

- Còn Âu Dương Phỉ, sau khi Chung Thánh chết nàng liền biến mất, chắc là trở về gia tộc tu luyện!

Tử Đạo thở dài:

- Chắc tối đa hắn cũng chỉ đạt tới Đại Thánh cảnh đỉnh. Số phận là vậy.

Âu Dương Phỉ nói:

- Xem ra hai chúng ta là may mắn nhất.

Sở Mặc gật gật, nhưng lại lắc đầu:

- Các ngươi may mắn, nhưng số phận bọn họ chưa chắc chỉ dừng lại ở Đại Thánh cảnh đỉnh. Thấy hai người nhìn mình, Sở Mặc nói:

- Ta vẫn cảm thấy chuyện này còn rất nhiều bí mật, nếu khám phá... Có thể sẽ làm mọi chuyện thay đổi. Tất nhiên, hiện chúng ta chưa đủ khả năng làm vậy. Nhưng ta tin rằng đến một ngày chúng ta sẽ làm được!

- Ta cũng tin, khi nhìn thấy người đối lập mình chưa chắc sẽ phải chết.
Bình Luận (0)
Comment