Thí Thiên Đao

Chương 2363

Người đứng đầu Vĩnh Hằng từ tốn nói:

- Nhưng loại chuyện như vậy, cho dù ta hay ngươi, hay là Bói Hư Dược cùng điện chủ Vĩnh Hằng cũng không thể sửa được.

Cung chủ Thiên Cung nói:

- Nếu chúng ta có thể thật sự mở ra một Giới thì sao?

Người đứng đầu Vĩnh Hằng tùy tiện cười:

- Không thể, chuyện này ngay cả đại thần Bàn Cổ cũng không làm được, ngươi cho là chúng ta có thể làm được sao?

- Đúng vậy…. đại thân Bàn Cổ là tồn tại cao cấp nhất trong nhân loại! Là cường giả cái thế vô song thật sự. Nhưng ta thật sự muốn thử.

Cung chủ Thiên Cung nói:

- Chúng ta mặc dù là nhóm tâm phúc của Chúa Trời, nhưng bây giờ ở chỗ này thì có khác gì lưu vong chứ?

- Có thể nhóm Chúa Trời… cũng có ý tưởng, cũng muốn thấy một Thiên Giới mới xuất hiện!

Người đứng đầu Vĩnh Hằng lo lắng nói, sau đó hắn nhìn cung chủ Thiên Cung:

- Nhưng hài tử kia ngươi tốt nhất nên xử lý nhanh một chút. Nàng là một cấm kỵ thật sự, hơn nữa nghiêm túc mà nói ngươi cũng được coi là cừu nhân của nàng, dù sao ngươi cũng tự tay giết mẹ nàng. Ngươi không sợ một ngày kia khi nàng trưởng thành, sau khi biết hết chân tướng…. sẽ tìm ngươi báo thù sao?

Nghe được câu này, thân thể Từ Thi Nghiên bỗng nhiên khẽ run một cái, trong mắt của nàng lộ ra thần sắc không dám tin, nàng không thể tin đây là sự thật.

- Tại sao lại như thế chứ?

Từ Thi Nghiên nói nhỏ, sau đó vành mắt nàng đỏ lên.

Trong hình.

Cung chủ Thiên Cung cũng là vẻ mặt do dự, sau đó khổ sở nói:

- Chúa Trời lúc đó để ra xử lý nữ nhân kia, trong lòng của ta cũng từng dao động, ta… ta không dám kháng chỉ! Sau đó Chúa Trời còn nói Thi Nghiên là cốt nhục của hắn, hắn không đành lòng…. Tiêu diệt cốt nhục của mình ở tứ đại Giới, nên khiến ta mang nàng tới thế giới Bàn Cổ tự sinh tự diệt. Ta rất thích đứa bé này, nàng rất có linh tính…

Cung chủ Thiên Cung bị người đứng đầu Vĩnh Hằng cắt đứt, hắn lãnh khốc nói:

- Ngươi đừng quên nàng có một nữa huyết mạch, linh hồn của nàng đều là truyền thừa từ Chúa Trời. Chúa Trời có năng lực như thế nào, ngươi chẳng lẽ không biết sao?

Nói xong lời cuối cùng, người đứng đầu Vĩnh Hằng chó chút thanh sắc câu lệ, hắn nhìn cung chủ Thiên Cung:

- Chỗ của chúng ta khắp nơi đều là chữ khắc trên đồ vật, chúng nó đều có tư tưởng, có tính cách độc lập! Ngươi dám cam đoan tiểu cô nương này thật sự sẽ không thức tỉnh sao? Ngươi lại dám cam đoan những chữ khắc này sẽ không bán đứng ngươi sao?

Cung chủ Thiên Cung lắc đầu, nhìn thoáng qua về phía Từ Thi Nghiên, không phải, phải nói là vị trí của chữ khắc, nói:

- Không dám, những chữ khắc này mặc dù là do tự tay chúng ta chạm trổ vào. Nhưng chúng nó ở phương diện khác lại hoàn toàn bị chúng ta khống chế.

- Vậy thì sao?

Người đứng đầu Vĩnh Hằng cười lạnh nói:

- Thu hồi sự nhân từ vô ích của ngươi đi! Chúng ta đều là sinh linh trong tứ đại Giới, cho dù ở lại lâu trong thế giới nhân loại cũng không phải nhân loại, chúng ta là thần tiên! Là sinh linh đỉnh cấp không cần thân thể, huyết dịch cùng gân cốt!

- Chuyện này ngươi cho ta suy nghĩ một chút, nàng thủy chung đều bị ta để mắt, nàng căn bản không hề thức tỉnh thiên nhân…

Cung chủ Thiên Cung nói, ngẩng đầu nhìn người đứng đầu Vĩnh Hằng, vẻ mặt thành thật nói:

- Tuy nói Chúa Trời Tạo Hóa Tiêu Dao Giới cũng không thể làm gì ngươi, nhưng hắn… vẫn là Chúa Trời, hơn nữa hắn năm xưa chỉ nói không đành lòng nhìn cốt nhục của mình chết ở tứ đại Giới, cũng không nói để cho ta giết nàng.

Người đứng đầu Vĩnh Hằng nghe nói thế cũng trầm mặc, hắn biết đối phương cũng không phải là đang uy hiếp hắn mà là đang nói cho hắn biết một sự thật.

Từ Thi Nghiên… cuối cùng vẫn là cốt nhục của Chúa Trời Tạo Hóa Tiêu Dao Giới!

Với thân phận này, nếu không phải vì mẫu thân nàng là nhân loại, nếu không phải bởi vì trong thân thể nàng chảy xuôi một nửa dòng máu nhân loại, có thể được xem là công chúa cao cấp nhất ở toàn bộ tứ đại Giới!

Là tồn tại tôn quý nhất trong toàn bộ thần tiên!

Cho dù là những Giới chủ như bọn họ khi gặp cũng phải quỳ một chân!

Giới chủ tuy tôn quý, tuy cường đại không ai bằng, nhưng toàn bộ tứ đại Giới cũng có hơn một vạn Giới!

Mà công chúa hay hoàng tử tổng cộng lại chỉ có mấy người?

Tứ đại Giới cộng lại, loại người có thân phận này sợ rằng cũng sẽ không vượt quá một trăm!

Nếu thật sự giết Từ Thi Nghiên, tương lại một ngày kia khi Chúa Trời Tạo Hóa Tiêu Dao Giới muốn tìm đứa con gái lưu lạc ở bên ngoài của mình, hỏi tới bọn họ thật sự là trợn tròn mắt.

- Không thể giết thì che hai mắt của nàng lại!

Người đứng đầu Vĩnh Hằng nói xong thân hình liền biến mất, hắn thậm chí không hề chờ câu trả lời của cung chủ Thiên Cung.

Cung chủ Thiên Cung nhìn về nơi hắn biến mất, thở dài một tiếng:

- Đương nhiên là phải che lại…

Hình ảnh cũng là đến đó dừng lại.

Từ Thi Nghiên vô lực ngồi bệt trên thảm hoa lệ không gì sánh được, nước mắt chảy dọc trên gò má đẹp đẽ tuyệt sắc của nàng.

Nàng không nghĩ tới thân phận của mình lại là như vậy.

- Chuyện này đáng lẽ không nên nói cho ngươi biết. Thật ra hình ảnh ngươi thấy là hình ảnh vạn năm trước.

Lão đầu nói.

- Vạn năm trước? Ta, ta không phải chưa tới hai mươi sao?

Hai mắt Từ Thi Nghiên mông lung nhìn lão đầu.

Lão đầu nói:

- Hắn phong ấn ngươi, mãi cho tới gần đây mới mở phong ấn cho ngươi. Đồng thời còn dùng rất nhiều thủ đoạn trên người ngươi, cho nên ngươi không thể tu luyện. Nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới ngươi lại thừa kế năng lực từ cha ruột của mình, từ khi còn bé cũng đã thức tỉnh năng lực câu thông với chữ khắc trên đồ vậy. Hắn càng không nghĩ tới chính là ngươi từ lúc nhỏ liền ẩn giấu bí mật này trong lòng, một chút cũng không lộ ra.

- Ta… ta… ta nên làm cái gì bây giờ?

Từ Thi Nghiên nhìn qua giống như một con mèo nhỏ bị thương, co rúc ở nơi đó, rất thương cảm.

Ở trên Thanh Đằng Yến, đối mặt hung danh Thiên Hải Nha Nhi, vị thiếu niên Yêu

tộc này có thể thể hiện ra khí phách can đảm và dũng khí hơn người, nhưng trước lúc nhìn thấy hình ảnh, đã vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.

Cha đẻ của nàng sai người ta giết mẹ đẻ của nàng, dưỡng phụ của nàng, còn phong ấn nàng vạn cổ, lại phong ấn thân thể khiến nàng không thể tu luyện. Nàng giống như là bị vây trong một cái lồng giam, hoàn toàn không có được tự do.
Bình Luận (0)
Comment