Thí Thiên Đao

Chương 728

- Xem ra, quá trình ta lần đầu tiên lấy được ngũ hành chi thủy quá là thuận lợi rồi! Không phải mỗi lần … đều có thể may mắn như thế.

Sở Mặc thì thầm trong miệng, khiến Thương Khung Thần Giám từ trong cơ thế hiển thị ra, nắm trong tay. Sau đó hạ giọng nói:

- Như ý … Lần này, ngươi có thể cho ta như ý không?

Ô...ô...ô...n...g!

Phía trên Thương Khung Thần Giám, không ngờ trực tiếp bộc phát ra một sức mạnh hùng mạnh, hướng ra bốn phương tám hướng. Nhanh chóng mở rộng ra bên ngoài.

Cái cảm giác giống như đang mang theo tòa núi lớn sau lưng của Sở Mặc, phút chốc nhỏ hơn rất nhiều

- Đây là … đây?Trên mặt của Sở Mặc, lộ ra khiếp sợ, trừng to mắt có chút không dám tin.

Nhưng đây cũng là cơ hội tốt nhất hắn lấy được ngũ hành chi kim, cho nên Sở Mặc lúc này không có chút gì do dự, trực tiếp đi về phía trước, đạp đạp đạp… đi năm bước.

Một tay kết ấn, nắm lấy doàn ngũ hành chi kim.

Một khối áp lực cực lớn, nháy mắt truyền đến, giống như thứ hắn cầm lấy, không phải là nguyên tố ngũ hành chi kim như sương mù, mà là một đại sơn không thể nào lay động.Cho dù là Sở Mặc kết thủ ấn chuyên để lấy nguyên tố ngũ hành, vẫn có cảm giác không thể nào lay động được khối “sương mù” này.

- Hắc!

Sở Mặc chợt quát một tiếng, Thương Khung Thần Giám trong tay, cũng đồng thời phát ra một đoàn hào quang. Lúc này đây, lực lượng đoàn hào quang tản mát ra, trực tiếp rót vào thân thể của Sở Mặc.

- Thu!

Sở Mặc hét lớn.

Nguyên tố ngũ hành chi kim trong tay, trực tiếp bị hắn nắm chặt, sauđó phong ấn chặt, thu vào trong không gian của Thương Khung Thần Giám.

Lúc này, đoàn sương mù màu vàng lợt giống như đang nổi giận vậy, nháy mắt đã phát ra một đạo hào quang, chém về phía Sở Mặc.

Sở Mặc căn bản không kịp né tránh. Trực tiếp bị tia sáng này bổ trúng.

- Cheng!

Trong lúc nguy cấp, Thí Thiên trực tiếp bay ra ngoài, bộc phát ra sátý vô tận, chặn đạo tia sáng này. Sau đó không ngờ bay thẳng đến đoàn sương mù màu vàng lợt trảm xuống.

Vù!

Đoàn sương mù màu vàng lợt tựa như con thỏ gặp phải kinh sợ vậy, nháy mắt đã trốn xa.

Sở Mặc có thể cảm giác rõ ràng được Thương Khung Thần Giám trong tay truyền lại một hơi thở suy yếu, ngay tiếp theo dẫn đến cơ thể hắn, không ngừng lùi về sau. Một hơi đã lùi đến nơi không có áp lực, mới dừng bước lại.Thí Thiên tự bay trở về, bay vào giữa Thương Khung Thần Giám.

Sở Mặc ngồi dưới đất. Thở hổn hển. Sau đó trực tiếp tiến vào không gian của Thương Khung Thần Giám.

Vừa tiến đến lập tức hoảng sợ, bởi vì vốn không gian Thương Khung Thần Giám sinh khí đầy đủ, lúc này lại thể hiện ra một hơi thở tiêu điều mãnh liệt.

Như thể là một sa mạc hoang vu sắp mất đi sinh khí tuyệt đối!

- Đây là chuyện gì?Sở Mặc cả kinh, sau đó nháy mắt nghĩ đến, hẳn là Thương Khung Thần Giám vì trợ giúp chính mình thu ngũ hành chi kim, cưỡng ép sinh ra sức mạnh, rút đi sinh khí chỗ này.

Điều này làm cho Sở Mặc vô cùng đau lòng, hắn dùng rất nhiều năm, mới khiến cho Thương Khung Thần Giám trở nên có sức sống bừng bừng. Kết quả trong nháy mắt, liền biến thành như vậy. Cũng may cuối cùng là chiếm được ngũ hành chi kim, cũng coi như không có phí công sức của Thương Khung Thần Giám.

Đáng tiếc bản thân không bắt được ngũ hành chi tinh kim, nếu không thì, hắn càng vui hơn.Đang nghĩ ngợi, đoàn ngũ hành chi tinh kim không ngờ lại từ từ lơ lửng bay đến, chỉ là lần này xem ra ít nhiều cũng có bộ dạng hơi lén lút.

Như là một con gấu con kéo đầu kéo não, rất sợ hãi, lại hiếu kỳ, tuy là không có con mắt, không có ngũ quan, nhưng Sở Mặc lại cảm giác, đối phương dường như đang không ngừng đánh giá bản thân mình.

- Này… tiểu tử kia, muốn cùng ca ca ra ngoài đi chơi không?

Sở Mặc hướng về phía đoàn ngũ hành chi tinh kim màu vàng lợt.

Điều khiến Sở Mặc không ngờ tới chính là, trong sương mù màu vàng lợt kia, không ngờ lại truyền tới một âm thanh như trẻ đang bú:

- Hừ, ngươi gạt người!

- …

Trong đầu Sở Mặc đầu xám xịt, trong lòng tự nhủ thật sự gặp quỷ rồi, hắn từ trước tới giờ chưa từng nghe nguyên tố ngũ hành có thể có linh tính đến trình độ này, lại có thể biết nói chuyện!

- Ngươi cũng giống như tên tiểu nha đầu vậy, đều không phải là thứ tốt lành gì! Cô ta chạy đến đây, ỷ vào thể chất ngũ hành chi kim, thân hòa với chúng ta, tóm đi một lượng lớn con dân của ta! Ngươi cũng như vậy, không ngờ còn muốn lừa gạt bản tôn! Quả thực không thể tha thứ!

Âm thanh như trẻ đang bú dường như mang theo giọng phẫn nộmãnh liệt.

Sở Mặc trợn mắt há hốc mồm nhìn đoàn sương mù màu vàng lợt này, thầm nghĩ, nó nói tiểu nha đầu, chẳng lẽ là Tư Đồ Đồ?

Tuy nhiên, một đoàn sương mù nguyên tố ngũ hành, không ngờ mở miệng nói bản tôn, còn cái gì con dân … Sở Mặc không kìm nổi liếc mắt:

- Ngươi là ai? Ngươi cho là ngươi là quốc vương hay sao?

- Hừ, bản tôn chính là vương của thế giới này!

Đoàn sương mù kia dần dần kết tinh thành bộ dáng của một đứa bé,cao ba tấc, nhìn vào cỡ ba bốn tuổi, cả người nhẵn bóng, mặt mày rõ ràng có thể thấy được, nhìn qua, thật sự cũng có vẻ đáng yêu, nhưng đang căm tức nhìn Sở Mặc:

- Tin bản tôn dùng lực lượng của thế giới này đem trấn áp ngươi hay không?

Nói xong, toàn bộ thế giới hoàng kim, không ngờ mơ hồ bắt đầu xáo động, giống như là muốn xảy ra động đất vậy.

Khóe miệng Sở Mặc co lại, lập tức nói:

- Ta tin, ta đương nhiên tin, ngươi lợi hại như vậy, làm gì chấp nhặt với ta, ta cũng chỉ là cầu một chút ngũ hành chi kim mà thôi.- Hừ, ngươi biết bản tôn lợi hại là được rồi!

Tên nhóc cao ba tấc kia ra vẻ già đời nhìn Sở Mặc:

- Bây giờ còn muốn bắt nạt bản tôn nữa không? Biết sai chưa hả?

- Biết biết...

Vẻ mặt Sở Mặc khiêm nhường, sau đó nói:

- Kia… ta bây giờ có thể đi rồi phải không?

- Không thể!

Tiểu tử thối trừng mắt:

- Từ nơi này của bản tôn lấy được lợi ích rồi muốn đi? Làm gì có chuyện dễ dàng vậy?

Sở Mặc không kìm nổi liếc mắt:

- Trước kia ngươi cũng đối xử với tên tiểu nha đầu kia như vậy?

Nhắc tới Tư Đồ Đồ, tiểu tử đó dường như có chút tức giận, cười lạnh nói:

- Cô ta là gì chứ? Chẳng qua chỉ là một sinh linh có thể chức ngũ hành chi kim mà thôi, bởi vì đồng nguyên, bản tôn lười tính toán với cô ta, cho cô ta mang đi một chút con dân của bản tôn, nhưng muốn bản tôn mở miệng nói chuyện với cô ta, chưa đủ tư cách!

Nói xong, tiểu tử đảo mắt một vòng, nhìn Sở Mặc:

- Nhưng ngươi không giống!

Sở Mặc cũng nhịn không được nữa liếc mắt:

- Ta sao không giống?
Bình Luận (0)
Comment