Thí Thiên Đao

Chương 732

Hơn nữa, nếu Tư Đồ Đồ tiến vào thế giới hoàng kim, nhất định sẽ không dám tin vào hai mắt của mình.

Bởi vì toàn bộ thế giới hoàng kim, hiện giờ đã không còn là một khối hoàng kim nữa!

Cũng không có bất kỳ tung tích của ngũ hành chi kim!

Tất cả, tất cả đều đã bị tên nhóc đánh rắm kia mang ra ngoài!Theo như lời tiểu tử thối nói, cái này gọi là chuyển nhà.

- Nói cho ta biết chuyện của tiên đi.

Sở Mặc nhớ tên tiểu tử trước đây lúc hắn cãi cọ, có nhắc qua một câu tiên trường sinh bất tử. Đối với tiên giới bây giờ mà nói, hoàn toàn không đáng để ý đến.

Sở Mặc có thể cảm nhận được, tiểu tử thối này nhất định biết rất nhiều chuyện. Đừng nhìn bộ dáng hiện tại của nó chỉ là con nít, nhưng là một vậy thông linh không biết đã trải qua bao nhiêu lâu! Có thể biết những bí mật người khác không hề biết, trong ở trong tình lý.- Chuyện tiên rất phúc tạp, vài ba câu không nói rõ ràng được.

Tiểu tử thối dường như không muốn nói, đang từ chối.

- Không sao, chúng ta có thời gian mà.

Sở Mặc nói.

Tiểu tử thối trầm mặc một hồi, sau đó ra vẻ già đời nói:

- Loại chuyện này, kỳ thật không phải chuyện mà bây giờ ngươi hỏi đến! Tuy nhiên …là đồng minh, bản tôn cũng có thể nói cho ngươi biết, Tiên giới phía ngoài kia, chuyện của Thiên giới!

- Hả?Mặc nhìn thoáng qua tiểu tử ngồi trên vai mình:

- Chuyện này, ngươi cũng biết sao?

- Bản tôn... Ha hả, biết một chút.

Tiểu tử thối dường như muốn khoe chút gì đó, tuy nhiên nói được nửa câu, liền lạc giọng. Sau đó nói:

- Hiện tại phía ngoài thế giới kia, hẳn là chia làm Thiên giới, Tiên giới và Linh giới, cấp cao nhất, là Thiên giới.

- Còn có Nhân Giới, thật ra là tứ giới!

Sở Mặc chỉnh lại.- Nhân giới… cũng coi là một giới? Cái nơi quy luật không trọn vẹn … có tư cách gì mà thành một giới? Tiểu tử thối vẻ mặt khinh thường.

Sở Mặc mặt tái đi, lại bị người ta khinh bỉ, mà hơn nữa đây cũng không phải lần đầu bị người ta khinh bỉ. Nhưng nghe vào vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.

- Nhân Giới làm sao lại không thể tự thành một giới?

Sở Mặc hỏi lại.

- Chỗ mà cả tu sĩ yếu nhất cũng dung nạp không được, cũng khôngbiết xấu hổ coi là một giới sao?

Tiểu tử thối tha cười lạnh, liếc xéo Sở Mặc:

- Ngươi không phải cũng từ nơi đó đến chứ?

Sở Mặc không trả lời vấn đề của tên tiểu tử này mà chỉ nói:

- Không phải thế giới này sẽ áp chế cảnh giới của tất cả các sinh linh xuống, cao nhất là ở Tiên Thiên hay sao?

- Sao có thể đánh đồng hết chứ.

Tiểu tử phản bác ngay lập tức:

- Nơi này chỉ áp chế cảnh giới của các sinh linh từ bên ngoài, mà chủ yếu là con người thôi. Ngươi nhìn hoàng kim thỏ đi, nó đã đến Thiên Tiên cảnh rồi đấy. Nếu tiến vào Nhân giới không chừng khiến cho cái giới ấy vỡ tan ý chứ.Sở Mặc trầm mặc, không nói gì.

Tiểu tử trừng mắt, nhìn Sở Mặc:

- Ngươi nói thật đi, không phải ngươi đến từ chỗ đó chứ?

Sở Mặc cười mỉa:

- Chúng ta vẫn nên nói chuyện Linh giới, Tiên giới hay Thiên giới thì hơn.

Thằng nhóc không nhịn được liếc mắt, nói thầm:

- Thế nào mà ta có cảm giác mình lên nhầm thuyền giặc thế nhỉ. Cảnh giới thật sự của ngươi không phải là Tiên Thiên chứ?- Khụ khụ…

Sở Mặc đỏ mặt.

- Mẹ nó, không ngờ bản tôn lại cùng một kẻ còn chưa là tu sĩ kết thành đồng minh.

Thằng nhóc nhìn Sở Mặc, cảm giác nó đã bị lừa.

- Có ai mà không từ yếu rồi mới mạnh lên đâu.

Sở Mặc giải thích.

- Ngươi nói cái rắm. Khi bản tôn thức tỉnh, bản tôn đã ở Đại La Kim Tiên cảnh giới rồi.Nó lại hổn hển nói.

- Ngươi yếu như vậy, bản tôn đi cùng cũng thấy mất mặt.

- …

Sở Mặc liếc mắt.

- Vậy ngươi quay về là được.

- Ta…

Thằng nhóc nghẹn lời, con ngươi nó lại lóe lên, hình như mới nghĩ ra chủ ý nào đó.

Hoàng kim thỏ cũng bị cảnh giới của Sở Mặc dọa sợ, nó không dámtin nói:

- Ngươi còn chưa tới Trúc Cơ ư?

Sở Mặc thản nhiên gật đầu.

- Đúng thế. Bằng không ta đến lấy ngũ hành chi kim làm gì chứ.

Hoàng kim thỏ mờ mịt:

- Hai chuyện này liên quan gì với nhau?

Thằng nhóc kia nghe vậy lại giật mình, sau đó nhảy dựng lên, bay đến trước mặt Sở Mặc, lắp bắp nhìn hắn nói:

- Ngươi muốn tìm ngũ hành chi kim…để lên Trúc Cơ á?Sở Mặc gật đầu:

- Đúng vậy.

- Chứ không phải chỉ để thay đổi thể chất thành thân thể ngũ hành chi kim à?

Thằng nhóc lại truy vấn.

- Thân thể ngũ hành chi kim là cái thá gì chứ…

Sở Mặc khinh thường.

Tên nhóc hít một ngụm khí lạnh, nhìn Sở Mặc, đánh giá từ trên xuống dưới. Sau một lúc nó mới chậm rãi nói:

- Ngươi nghĩ ngươi có thể thành công hay sao?

Hoàng kim thỏ hồ đồ nhìn hai người, thầm nói:

- Thỏ gia không hiểu các ngươi đang nói gì…

- Ngươi đừng ngắt lời.

Tên nhóc lại quát hoàng kim thỏ, vẫn nhìn chăm chăm vào Sở Mặc.

Sở Mặc bị tiểu tử này nhìn đến phát cáu, thầm hối hận bản thân nhanh mồm nhanh miệng lỡ lời. Nhưng nói đến đây rồi, cũng không cần phải phủ nhận nữa, hắn liền gật đầu:

- Ta nghĩ không có vấn đề.- Ngươi…có thể chất ở đạo cảnh sao?

Sắc mặt thằng nhóc quái dị, nghiêm túc nhìn Sở Mặc.

Sở Mặc trầm mặc, không trả lời.

Nó lại nhìn kỹ Sở Mặc, rồi đột nhiên thở dài. Vẻ mặt phức tạp, thần sắc cổ quái, lẩm bà lẩm bẩm:

- Ta hiểu mà…

Sở Mặc nhìn thằng nhóc, trong lòng tự hỏi không biết nó hiểu cái gì.

Nhưng vẻ nghiêm túc trên mặt nó lại đột nhiên biến mất, nó cười hìhì nhìn Sở Mặc nói:

- Nếu vậy, ta sẽ giúp ngươi có được ngũ hành chi tinh thủy, ngũ hành chi tinh đất, ngũ hành chi tinh hỏa còn có ngũ hành chi tinh mộc nữa. Ta nghĩ chúng nó cũng sẽ nguyện ý giúp ngươi hoàn thành bước đi kia.

Nói xong, nó lại khó chịu:

- Nhưng như vậy, bản tôn lại phải chia nguyên tố Thánh quả cho chúng nó. Phần của bản tôn sẽ ít đi rất nhiều. Tiểu tử, ngươi phải nhớ cho ta nhiều hơn. Ngươi phải cam đoan với ta, khi nhìn thấy chúng nó, không được nói cho chúng biết chuyện này.Sở Mặc như lọt vào sương mù, đầu óc mụ mị nhìn thằng nhóc:

- Tiểu Kim, ta không biết ngươi đang nói cái gì.

- Tiểu Kim á, tên khó nghe chết đi được.

Thằng nhóc nhíu mày.

Sở Mặc nhìn nó, không nói tiếp. Hoàng kim thỏ lại càng không dám nói. Nó đã thực sự bị kinh hách. Trong lòng hoàng kim thỏ nghĩ, thần của ta có phải bị điên hay không mới đi coi trọng cái thiếu niên từ Nhân giới còn chưa phải là tu sĩ này.

Được rồi, dù trên người hắn có nguyên tố Thánh quả, có thể giúpngũ hành nguyên tố nâng cao linh trí và tu vi nhưng không phải cướp là được hay sao. Một nhân loại nhỏ bé yếu ớt như thế sao dám phản kháng.
Bình Luận (0)
Comment