Thí Thiên Đao

Chương 734

Nàng nói xong, lại hàm hồ:

- Tuy nhiên, hắn có thể chống lại áp lực ở chỗ này thì cũng có khả năng chống lại áp lực đến chỗ núi vàng kia. Hừ… Dù thế nào chăng nữa,bản cô nương chấm ngươi rồi. Sau khi rời khỏi thế giới này, nếu gặp cái tên biến thái kia, bản cô nương sẽ nói ngũ hành chi kim ở trên người của ngươi đó. Anh hùng đừng giết ta nhá.

Sau một lát, Tư Đồ Đồ đưa ra quyết định, lại tự nói:

- Để cho bọn chúng chó cắn chó. Nếu tên thiếu niên kia có thể đi vào tiểu thế giới hoàng kim, mà tên đáng chết kia không vào được chứng tỏ tiểu tử đó cũng có chút bản lãnh, có khi mạnh hơn tên đáng chết. Ta hắt nước bẩn lên người hắn, chắc hắn cũng không có việc gì đâu. Nhưng như vậy ta cũng khó mà lăn lội ở Thiên giới, ai biết khi hắn đánh bại được tên đáng chết, người hắn đánh tiếp theo có phải là ta hay không.Tư Đồ Đồ phiền muộn.

Phía bên ngoài, Sở Mặc và thằng nhóc thi triển pháp thuật, nhìn hình ảnh ở chỗ quan tài đá. Sở Mặc bất lực, nhìn thằng nhóc hỏi:

- Tiểu Kim, ngươi xác định cái nữ nhân lòng lang dạ sói đó có thể cam tâm tình nguyện làm thuộc hạ của ta sao?

- Khụ khụ… Ngươi nên tự tin vào bản thân mình.

Thằng nhóc nhìn Sở Mặc khích lệ.

- Ngươi là người làm đại sự, sau này còn muốn xây Ngũ hành đạo cơ. Nha đầu kia tính là gì chứ, cùng lắm cũng chỉ ở hoàn mỹ Trúc Cơ mà thôi. Tương lai của hai người so sánh chẳng khác nào kẻ trên trờingười dưới đất.

- Lúc này thì tính thế nào. Nàng còn đang ngồi tính kế ta kia kìa.

Sở Mặc cười khổ.

- Để ta.

Thằng nhóc cũng biết mất mặt. Lúc trước nó đề nghị thế, ai biết được đến đây nha đầu kia còn đang ngồi đây đấu tranh tư tưởng, trăm phương nghìn kế bẫy Sở Mặc chứ.

Đúng lúc Tư Đồ Đồ đang rối rắm, nàng cảm thấy một luồng khí cuồng bạo của kim loại. Áp lực lúc trước nháy mắt tăng vọt lên gấp trămlần.

Kể cả Tư Đồ Đồ có thể chất ngũ hành chi kim, trời sinh có thể dung hòa với kim loại, đối mặt với áp lực tới đột nhiên thế này cũng không kìm được thở dốc. Nàng thấy xương cốt toàn thân như sắp vỡ vụn đến nơi rồi. Tư Đồ Đồ sợ hãi.

Một thanh âm lạnh giá thê lương vang lên:

- Ngươi muốn sống không?

- Ta muốn.

Tư Đồ Đồ liều mạng nói.- Nếu muốn sống…ngay lập tức nhận Sở Mặc làm chủ. Ở trong thế giới của ta, ngươi đã gọi hắn là chủ nhân. Tại sao bây giờ lại đổi ý. Nếu đã phát thề trong thế giới của ta, ngươi phải tuân thủ, nếu không chỉ có con đường chết!

Sở Mặc đứng ngoài nhìn mà há hốc mồm, khóe miệng co giật kịch liệt, nhìn hoàng kim thỏ ngồi một bên hỏi:

- Đây là biện pháp của nó à?

Tư Đồ Đồ bối rối, mắt nhìn không tiêu cự, sau đó mới cố gắng bỏ qua áp lực khủng bố đang đè ép mình, nói:

- Ngươi…ngươi là ai? Đây là thế giới của ngươi á?

- Ngươi mang đi nhiều con dân của bản tôn như vậy lại không biết bản tôn là ai sao?

Thanh âm của thằng nhóc lạnh băng lại xen một chút phẫn nộ.

Rắc rắc! Ngay lập tức, Tư Đồ Đồ cảm giác xương cốt mình như bị vỡ vụn.Thân thể của nàng là ngũ hành chi kim, đạt đến đạo cảnh thể chất rồi. Thế mà lúc này lại vô lực chống cự với áp lực trầm trọng kia.

- Ngươi…ngươi chính là ngũ hành chi tinh kim?

Tư Đồ Đồ ngây dại, vô cùng sợ hãi. Lúc trước, nàng từng ở chỗ tòa núi vàng lấy rất nhiều ngũ hành chi kim mà cũng chưa trêu vào cái vị đại nhân này. Thế nào mà vừa dính tới Sở Mặc, nó đã đến ngay rồi.

Trong lòng Tư Đồ Đồ hết sức hối hận. Sớm biết có ngày nay, nói gì thì nàng cũng không công kích Sở Mặc đâu. Giờ đúng là tiến thoái lưỡng nan. Ngoài thì có cường địch, trong lại có một vị thần khủng bố.Ngũ hành chi tinh kim là linh vật cao nhất. Tại sao nó không giúp mình là lại đi giúp Sở Mặc chứ? Hay Sở Mặc đúng là kẻ ở Nhân tầng từng gây huyên náo trên bảng tin, có quan hệ sâu sắc với Giới Linh ở Huyễn Thần giới?

Thân là người quản lý quy tắc ở Huyễn Thần giới, Giới Linh còn mở cửa sau cho hắn. Nếu hắn không phải Sở Mặc thật, vị chúa tể ở ngũ hành chi kim dựa vào cái gì mà giúp hắn trấn áp mình chứ?

Tư Đồ Đồ cũng là người thông minh, mà còn thông minh hơn rất nhiều người. Trong thời điểm sinh mạng đang bị nguy hiểm, nàng lại có thể để tâm phân tích mọi chuyện.- Ngươi không phải nói nhảm. Mau trả lời bản tôn!

Thanh âm lạnh băng lại vang lên, càng ngày càng không kiên nhẫn. Áp lực trong không khí cũng trầm trọng hơn, như sắp đè chết người đến nơi.

- Ta…ta không đồng ý.

Máu tươi đã bắt đầu chảy ra từ lỗ tai và miệng của Tư Đồ Đồ. Mắt nàng đỏ thẫm, cả người sắp bị ép cho vỡ nát, nhưng nàng vẫn cắn răng, lớn tiếng đáp lại.

- Vậy ngươi chết đi!

Thanh âm của thằng nhóc lại càng lạnh giá.Áp lực trong không khí tiếp tục tăng thêm vài lần.

Răng rắc!

Chỉ trong nháy mắt, xương cốt trong người Tư Đồ Đồ vỡ vụn rất nhiều, cả người đổ máu, ý thức của nàng bắt đầu mơ hồ. Nhưng nàng vẫn cắn răng, một mực không mở miệng. Nhìn qua chỉ là một thiếu nữ ma lanh, nhưng thực tế lại là người cực kỳ cố chấp.

Việc nàng không muốn, không ai có thể ép được. Tư Đồ Đồ bắt đầu mất tỉnh táo, trước mắt nàng tựa hồ hiện ra vài hình ảnh.Nàng lẩm bẩm:

- Cha…mẹ, rất xin lỗi, nữ nhi vô năng…không thể…không thể tận hiếu với hai người.

- Bỏ đi tiểu Kim.

Sở Mặc đứng ngoài hô lớn.

Trong không gian hạn hẹp vang lên một thanh âm nặng nề. Kèm theo đó, áp lực đột nhiên biến mất. Tư Đồ Đồ xụi lơ, trực tiếp hôn mê.

- Không nghĩ tới tiểu cô nương này lại quật cường đến vậy.

Thằng nhóc ngồi trên đầu vai Sở Mặc, nhe răng nhếch miệng nói.Phản ứng của Tư Đồ Đồ khiến nó hơi bất ngờ, nhưng cũng rất tán thưởng. Nó nhìn Sở Mặc, nói:

- Không phải nhân loại các ngươi rất sợ chết hay sao? A…Xin lỗi nha, bản tôn không nên nói thẳng như thế. Cái gì nhỉ, nhân loại các ngươi hình như rất biết tránh né mà. Còn có cái câu gì mà tránh voi chẳng xấu mặt nào…, quân tử báo thù mười năm không muộn đó.

Sở Mặc liếc mắt nhìn nó:

- Có việc có thể giữ mình tránh né. Nhưng cũng có những việc không thể thỏa hiệp, nhất là những việc liên quan đến tự do.

- Nhưng như thế ngốc quá mà. Đâu gì quan trọng bằng sinh mạngcơ chứ.

- Nên mới nói ngươi không phải người.

Sở Mặc thản nhiên nói.

- Làm gì bây giờ nhỉ?

Thằng nhóc buồn bực, không biết xoay xở thế nào.

- Còn làm gì nữa, bỏ của chạy lấy người thôi. Không phải ngươi nói ngươi muốn rời khỏi thế giới này ở chỗ nào cũng được sao? Cái tên cảnh giới cao cường mạnh mẽ kia vẫn chờ ta ở lối vào, chẳng lẽ ngươi muốn chúng ta đưa dê vào miệng cọp à?- Bản tôn nói cái tiểu nha đầu này chứ. Không lẽ cứ để mặc nàng nằm trong này sao?

Thằng nhóc trừng mắt nhìn Sở Mặc nói.
Bình Luận (0)
Comment