Thí Thiên Đao

Chương 995

Huyết Ma Lão Tổ nói xong thân hình chợt lóe lên. Một luồng khí tức bạo ngược trong giây lát bạo phát từ cơ thể của ông ta.

Phân thân này của Huyết Ma Lão Tổ quả nhiên không đơn giản như vậy. Giờ phút này khí tức mà ông ta bộc lộ ra cũng không phải là khí tức của cảnh giới Nguyên Anh, cường đại đến mức làm người ta hít thở không thông.

- Nhìn thấy không? Ha ha ha ha, Phi thăng kỳ! Tiểu súc sinh, khôngnghĩ tới đúng không? Phân thân của Lão Tổ ta đây là Phi Thăng kỳ.... ha ha ha ha ha ha

Huyết Ma Lão Tổ cười điên cuồng, tùy ý để khí tức kinh khủng trên người tản ra, bay thẳng đến chân trời.

Khí tràng trên bầu trời nháy mắt đã xảy ra sự biến đổi cực lớn.

Từng luồng khí tức bạo ngược bay ra.

- Lực lượng Nhân Quả thì sao chứ? Lão Tổ ta không muốn gánh vác lực lượng Nhân Quả của con Tinh Linh kia, nhưng nếu có được ngươirồi thì Lão Tổ ta sợ gì Nhân Quả nữa?

Cả người Huyết Ma Lão Tổ cũng trở lên điên dồ.

Hoàn toàn điên cuồng!

Xông thẳng đến chỗ Sở Mặc:

- Lão Tổ ta một khắc cũng không muốn chờ nữa! Ngoan ngoãn bó tay chịu trói cho ta!

Sau tiếng gầm gừ của Huyết Ma Lão Tổ, trời đất nơi này trong nháy mắt đã xảy ra sự biến đổi cực lớn. Người đứng ở nơi đó đã từ Sở Mặc... biến thành một người đàn ông trung niên!

Chỉ có điều, người đàn ông trung niên này toàn thân đều được hào quang bao phủ. Tia sáng kia tuy nhìn qua không chói mắt lắm nhưng Huyết Ma Lão Tổ chỉ nhìn thoáng qua cũng cảm giác được hai mắt mình muốn nổ tung!

- Bằng vào ngươi?

Trong miệng người trung niên phát ra một âm thanh lạnh như băng.

- Đây, đây, đây... con mẹ nó là thứ gì chứ? Huyết Ma Lão Tổ thét lên một tiếng kinh hãi, há miệng thật to, không thể tin nổi nhìn thân ảnh được bao phủ trong hào quang ở phía trước, ánh mắt hiện ra thần sắc vô cùng hoảng sợ.

Từ sau khi phân thân này bước vào Linh giới là lần đầu tiên cảm nhận được hơi thở tử vong rõ ràng như thế.

Ông ta sợ hãi.

Lúc này, xung quanh bắt đầu xao động... bắt đầu sụp đổ càng thêm nhanh chóng. Đất ở dưới chân cũng vỡ ra một khe hở rất lớn. Từ trên cao nhìn giống như là một tấm mạng nhện khổng lồ, từ nơi đó hướng về bốn phương tám hướng, không ngừng lan ra bên ngoài.

Phạm vi mười vạn dặm... phạm vi trăm vạn dặm... phạm vi nghìn vạn dặm!

Gần như là trong nháy mắt loại khí tức bạo ngược đó lan tràn ra bên ngoài cả nghìn vạn dặm.

Tiện đà, toàn bộ rừng rậm vô tận, từ trên xuống dưới bắt đầu điên cuồng rung lên, toàn bộ thế giới... dường như đang bị hủy diệt! So sánh ra, khí tức Phi Thăng kỳ mà Huyết Ma Lão Tổ phát ra không khác nào đồ chơi cả.

Lại nói, dường như thời gian rất dài, nhưng thật ra đây chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

Phía trên trời cao kia có một Thiên Phạt Chi Nhãn, lấy tốc độ không thể tin nổi mở ra.

Nhìn về phía người trung niên đang đứng cả người tản ra tia sáng, đồng thời cũng có một tia sáng tập trung về phía phân thân Huyết Ma Lão Tổ đang đứng. Hai ngoại tộc!

Nhất định phải tiêu diệt!

Tất cả... đều diễn ra quá nhanh!

Thế nên toàn bộ sinh linh bình thường trong khu rừng rậm cơ bản đều không thể trốn thoát! Trong nháy mắt đã bị cắn nuốt vào trong khe hở đã nứt ra.

Sau đó, người trung niên làm một hành động. Ông ta giơ tay lên chộp thẳng về phía Huyết Ma Lão Tổ! Huyết Ma Lão Tổ gầm lên một tiếng vô cùng tuyệt vọng, thanh âm kia thê lương đến mức có để dọa chết được cả sinh linh khác. Ông ta hành động như muốn chạy trốn. Cho dù lúc này ông ta đang ở Phi Thăng Kỳ thì cơ bản là không thể chống lại người trung niên đáng sợ này.

Đồng thời trên người trong phút chốc xuất hiện vô cùng nhiều bảo vật.

Hồ lô, trường kiếm, đỉnh, lò luyện đan, ngọc bài, pháp khí Thần Kim Đúc... Nhưng tất cả đó đều công toi cả.

Tất cả bảo vật trong phút chốc đã tự nổ.

Còn có một vài mảnh vỡ đánh vào trên cánh tay phát ra tiếng đinh đang, không ngờ lại hoàn toàn không thể tạo thành chút thương tổn nào cho cánh tay đó.

Keng!

Duy chỉ có một thanh trường kiếm Thần Kim Đúc là có thể lưu lại một vết thương trên cánh tay đó. Cơ thể của Huyết Ma Lão Tổ giống như là bị chế trụ tại chỗ, triệt để bị đóng đinh tại đó.

Sau đó, cơ thể Huyết Ma Lão Tổ bị bàn tay của người trung niên tóm vào trong tay, không hề do dự dùng sức bóp!

Bùm!

Một tiếng nổ long trời nở đất vang lên.

Cơ thể của Huyết Ma Lão Tổ, tính cả Nguyên Anh trong cơ thể, không... chính xác mà nói hẳn là nổ cả Nguyên Thần thứ hai trong cảnhgiới Phi Thăng Kỳ.

Bị bóp cho nhão nhoét!

Nguyên Thần thứ hai nổ tung, nhưng không hề làm bị thương cánh tay kia.

Phân thân này của Huyết Ma Lão Tổ... tan thành mây khói!

Mà lúc này... toàn bộ rừng rậm vô tận bắt đầu bùng cháy, Thiên Phạt Chi Nhãn ở trên bầu trời mới bắt đầu mở cả hai mắt ra. Một tia sáng... đánh thẳng về phía người trung niên.

Trong tia sáng này ẩn chứa quy luật vô tận của Đại Đạo, chỉ một chút thôi, trên người của người trung niên đã bị đánh tạo thành một tia máu lạnh lùng, diễm lệ lại thê lương.

Chịu một kích mang năng lượng quy tắc này mà không ngờ lại không vỡ nát!

Quả thực là không thể ngờ được.

Ngay cả Thiên Phạt Chi Nhãn dường như cũng hơi sửng sốt, dừnglại một chút.

Sau thì thân ảnh đó hơi lảo đảo một chút, trong nháy mắt đã biến mất trong hư không.

Thay vào đó là cơ thể đã suy yếu đến mức hôn mê của Sở Mặc xuất hiện ở đó.

Ầm ầm!

Vùng đất rộng lớn dưới chân trong nháy mắt đã sụp đổ. Cả thân thể của Sở Mặc cùng với tất cả mọi thứ ở bốn phương tám hướng, ngay lậptức... bị nuốt trọn.

Biến mất không còn bóng dáng.

Thiên Phạt Chi Nhãn phía trên trời cao tự nhiên mất đi mục tiêu, trong mắt dường như xuất hiện vẻ kỳ quái, tỉ mỉ nhìn chằm chằm vào thân hình của Sở Mặc đang ở chỗ bị nuốt chửng. Cái nhìn này... bị vô số sinh linh nhìn thấy, trở thành điều bí ẩn nhất trong Linh giới.

Rồi sau đó, Thiên Phạt Chi Nhãn biến mất, nhưng vùng đất phạm vi hơn một ngàn năm trăm dặm cũng hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, sụp đổ vào sâu trong lòng đất. Tạo thành một hố to rất khủng bố.

Cũng may thời gian cũng ngắn. Cho nên, mặc dù một vùng đất lớn sụp xuống, nhưng ngoài những sinh linh đẳng cấp thấp ra, phàm là sinh linh có chút tu hành, tất cả đều bay lên trời, thoát khỏi một kiếp này.

Trong đó cũng bao gồm cả những tộc nhân của Tinh Linh Tộc sâu trong rừng tậm.
Bình Luận (0)
Comment