Một bộ vest nâu nhung, một người lạnh lùng bước vào công ty, việc này đã thay đổi được 1 tuần. Tất cả nhân viên bắt đầu nắm bắt được, đây đã trở thành tính cách bình thường không còn là phẫn nộ bất ngờ.
Cảm giác đi làm đã trở về như trước, tất cả nhân viên không còn áp lực căng thẳng, vài người vài ngày trước còn định xin nghỉ việc thì đã quyết định rút lại. Công ty trở lại quỹ đạo cũng.
*cốc cốc cốc*
- Vào đi.
- Vâng, đây là bản kế hoạch của phòng kinh doanh.
An mở ra nhìn sơ rồi nhìn phó phòng kinh doanh.
- Trưởng phòng đâu?
- Cô ấy đã sốt, đang nghỉ ngơi ở phòng của mình.
An kí cái một rồi đi ra khỏi phòng chủ tịch của mình, xông vào phòng của trưởng phòng kinh doanh. Hôm qua An ở lại đến 11h, về vẫn thấy phòng của trưởng phòng kinh doanh mở đèn, hình như là làm việc qua đêm, sáng hôm sau sức đề kháng yếu, cộng trời lạnh nên bệnh rồi.
- A chủ tịch.
- Không cần chào.
Ngồi cạnh ghế sofa, lấy tay mình dò nhiệt độ.
- Bệnh không chịu nghỉ ngơi, cô chết rồi hợp đồng kinh doanh tôi phải thế nào?
Nghe tình cảm nhỉ? Nhưng thực chất sợ mất hợp đồng, do My quản nhiều hợp đồng lớn của tập đoàn. Giọng nói còn bình bình của An, như kiểu vô tâm thực sự.
- Tôi...do hôm trước uống nhiều quá, tối qua lại làm việc hết đêm nên...
- Làm gì mà phải uống nhiều?
- Tổng giám đốc bên công ty X bảo là không uống không nể mặt nên không kí.
- Sao này việc tiếp khách cứ giao cho phó phòng.
- Giao được tôi đã giao rồi, hắn thích tôi.
- Thích cô thì cô càng không nên đi.
- Tôi đi hắn sẽ không đi và làm khó phó phòng.
- Nói rằng cô là của tôi, sẽ không dám để mắt đến cô.
Lúc này My không nói nữa, im bặt đi. An thấy mình nói hơi quá trớn, đứng dậy đi mua cháo và thuốc cho My.
- Cô ăn rồi hãy uống, đừng ở một mình ở đây nữa, qua phòng của tôi.
Thấy My không muốn động đậy, An ẵm My lên, đi thẳng qua phòng với bao ánh nhìn của nhân viên.
- Nằm đấy mà nghỉ ngơi, tôi ở đối diện làm việc, muốn gì thì kêu, không tự đi.
- Biết rồi.
An sang bàn làm việc, khi tập trung vào công việc, An như quên hết mọi thứ xung quanh. My nằm trêи ghế, mắt cứ nhắm mở, thuốc ngủ trong đơn thuốc sốt đang ngầm hoạt động.
Lúc mơ màng, lại ngắm trúng gương mặt của An, mũi cao thẳng tắp, không như giới tính của cô ta tí nào, mắt to, môi đỏ, tóc dài huyền một màu đen, cộng với áo sơ mi trắng, cúc hơi mở rộng, lộ cả xương quai xanh cơ, những lúc suy nghĩ còn vuốt tóc lên nữa.
Soái tỷ~
Nghĩ được đến vậy, My chìm vào cả giấc ngủ, lúc này An mới ngó đến My khi cảm nhận được hơi thở đều đặn của đối phương.
"Mình đang làm gì vậy?"*Cốc cốc*
- Vào đi.
Khải và Quân bước vào, do cánh cửa nằm cạnh bàn làm việc, suy ra hình ảnh đập đầu tiên vào mắt họ là cô gái tên My ngủ trêи ghế sofa trong phòng chủ tịch.
- Nghe nhân viên đồn là có thiệt hả?
Lúc này An đã đưa hai tên giặc này ra ngoài, để yên cho My ngủ.
- Ừm.
- Nhìn mày ít nói lạnh lùng như này thật không quen mắt.
- Thích nghi đi.
- Mày tháo nhẫn là vì cô gái đó hả?_Quân.
- Không, muốn thay đổi.
- Tưởng có người đủ lớn cái bóng để thay...ưʍ.
Quân nhanh lẹ bịt miệng Khải lại trước khi nhắc đến cái tên "Ân" trước mặt An.