Thiên Châu Biến

Chương 168 - Khiêu Chiến Thượng Vị Thiên Tông (3)

Vào lúc này, Chu Duy Thanh đã không cách nào giữ được sự tỉnh táo nữa. Theo lời nói của Minh Vũ, hắn chỉ có một chút tin tưởng là tuyệt đối Minh Vũ sẽ không giết mình!

Trong lòng Chu Duy Thanh tràn ngập chấp niệm. “Không lẽ chẳng có biện pháp nào hay sao?”. Hắn không muốn chết và cũng không thể chết! Kỳ vọng của rất nhiều người đang đặt trên vai hắn. Hắn không thể buông tay để mất đi tự do của bản thân a! Giờ khắc này, trong lòng hắn đã hạ quyết tâm, dù có thế nào đi nữa, hắn sẽ không đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của Minh Vũ. Dù thực lực so với Minh Vũ chênh lệch một trời một vực, hắn vẫn muốn đánh một trận! Vì tự do của mình mà chiến!

Đối mặt với áp lực cường đại như thế, huyết mạch thô bạo núp trong Chu Duy Thanh dần dần buông thả. Mục quang của hắn trở nên lăng lệ, màu đỏ nhàn nhạt đang không ngừng tăng cường. Nếu như lúc này, thà Chu Duy Thanh lớn tiếng mắng chửi, có lẽ trong lòng Minh Vũ còn cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng Chu Duy Thanh lại không làm như thế mới nói, chẳng qua hắn cứ đứng như vậy chăm chú nhìn hắn. Đối với một cường giả như Minh Vũ mà nói, nội tâm của hắn lại dấy lên một sự đau khổ.

Nhưng, hắn cũng không có sự lựa chọn nào khác. Những gì Chu Duy Thanh thể hiện thật là quá ưu tú, thêm vào đó một ý chí kiên định, không thể nghi ngờ chút nào, chỉ cần có thời gian đủ dài, Chu Duy Thanh sẽ trở thành một siêu cường giả! Tà Châu Sư thức tỉnh đời thứ nhất đối với Thiên Tà Giáo mà nói, điều này thật quá trọng yếu. Nếu như phần huyết mạch này có thể truyền thừa, như vậy, chỉ cần Chu Duy Thanh có thể lưu lại cũng đủ cho tương lai Thiên Tà giáo cường đại không cách nào tượng tưởng. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao Minh Vũ lại đáp ứng hắn tùy ý chọn mọi thiếu nữ. Trên góc độ nào đó từ người khác, sẽ tuyệt không có khả năng bỏ qua cho hắn.

Quang mang chợt lóe, Phách Vương Cung nhẹ nhàng xuất hiện lần nữa trong tay Chu Duy Thanh. Lúc này, khoảng cách giữa hắn và Minh Vũ chẳng qua chỉ là hai mươi thước. Thiên lực nồng đậm lặng lẽ hiện lên, một mũi tên bằng thái hợp kim nhẹ nhàng đặt trên dây cung chuẩn xác ngắm thẳng vào Minh Vũ. Đối với tạo nghệ cung tiễn của Chu Duy Thanh, với một cự ly gần như thế, cho dù là Minh Vũ đi nữa thì cũng khó có khả năng tránh khỏi.

“Hừ…muốn ta thần phục! Chỉ bằng vũ lực của ngươi hay sao?” , trong âm thanh của Chu Duy Thanh lộ ra một cổ hơi thở tà dị, dưới sự thúc dục của thiên lực, trên đùi xuất hiện kín ma văn da hổ, trong cơ thể, huyết mạch do cổ khí tức cuồng bạo kia thúc dục, cũng bắt đầu sôi trào.

Trên tay trái cầm Phách Vương Cung của Chu Duy Thanh, Biến Thạch Miêu Nhãn Ý Châu đã xuất hiện, lặng lẽ khảm lên, hào quang chợt lóe, mang theo tiếng rít chói tai, dây cung chợt buông ra, một tiễn vẽ thành đường dài nhắm thẳng Minh Vũ mà đến.

Lúc này, trong lòng Minh Vũ có chút lo lăng, hắn đối với Chu Duy Thanh vẫn không có một tia sát ý nào, thầm nghĩ tiên phát chế nhân, bắt Chu Duy Thanh trở về rồi mới thuyết phục hắn gia nhập Thiên Tà Giáo, cũng không cần sốt ruột.

Tại khoảnh khắc Chu Duy Thanh xuất ra Phách Vương Cung, mọi khí lực của Minh Vũ đều tập trung trên người hắn, lấy tu vi thiên lực đã đạt đến Thiên Hư lực đỉnh phong của Minh Vũ, trong khoảng cách vài thước, căn bản Chu Duy Thanh không thể thoát được cảm ứng của hắn. Nếu không có kỹ năng trì hoãn kỳ lạ của Chu Duy Thanh, Minh Vũ hoàn toàn có khả năng phất tay một cái là bắt được hắn. Dưới tình huống không có hạn chế, ở cấp bậc Tam châu, Chu Duy Thanh ngay cả nửa cơ hội trốn thoát cũng không có.

Minh Vũ qua loa bước lên trước nửa bước, một quyền như chớp giật phát ra, tốc độ và phản ứng của hắn quá nhanh, mặc dù thuộc tính Thể Châu của hắn không phải là tốc độ, nhưng dù sao, thiên lực của hắn quá mạnh mẽ, những Thiên Châu sư bình thường đã không thể so sánh được.

Bạch quang chói mắt chính diện phát ra, thái hợp kim tiễn nháy mắt đã bị hóa thành mạt phấn. Năng lực của song trọng bạo phá cũng không cách nào làm nhiễu loạn Minh Vũ như thường lệ, trong không gian của Thiên hư lực, ngay cả âm thanh nổ mạnh đều bị Thiên hư lực của Minh Vũ dễ dàng xóa đi.

Bất chợt, sắc mặt của Minh Vũ chợt cứng lại. Bởi vì, khi một quyền của hắn oanh tạc mũi tên kia, đồng thời quang mang lôi điện chói mắt bất ngờ trải rộng, bao phủ toàn thân của hắn. Luận tu vi của Minh Vũ, cũng do sơ xuất không tính đến tác dụng của quang mang nên mới bị lôi quang bao phủ, thất thần trong khoảnh khắc. Ngay sau đó, một tầng ngân quang hình tròn đã bao phủ toàn bộ thân thể hắn vào trong. Đó chính là Không Gian Cấm Cố.

Đúng vậy, một tiễn này của Chu Duy Thanh, chính là một tiễn đỉnh phong từ trước đến nay của hắn! Trong một tiễn này, không chỉ có Ninh Huyền Pháp, cộng thêm sự tăng phúc của Phách Vương Cung, hắn còn lợi dụng thêm hai lỗ tương khảm đồng thời phụ gia thêm hai kỹ năng khác. Sau khi sử dụng quyển trục tương khảm thành công, đây là lần đầu tiên Chu Duy Thanh đồng thời sử dụng hai kỹ năng cùng một lúc ở trên Phách Vương cung, không ngờ lại mang đến hiệu quả tốt như vậy.

Trong khoảnh khắc Minh Vũ đang thất thần vì Chưởng Tâm Lôi, Không Gian Cấm Cố cũng nhân lúc đó mà toàn bộ bao phủ lên thân hắn.

Sau một tiễn đầu tiên phát ra, trong nháy mắt, đệ nhị tiễn, cũng nhẹ nhàng bắn tới như một tia chớp, tiễn thứ ba cũng bắn ra, chính là hơn tiễn thứ hai nửa nhịp. Hắn cũng không lập tức bỏ chạy, mà nếu có thể chạy, hắn cũng không chạy. Nếu hắn chạy, Thượng Quan Băng Nhi sẽ như thế nào? Bởi vậy, hắn phải liều mạng, hắn biết, làm như vậy thì sẽ không có cơ hội, nhưng nếu có một phần vạn cơ hội, hắn cũng sẽ liều mạng.

Theo bản ghi chép, Biến Thái Thiên Đường có thể đánh chết Thập cấp Thiên Châu Sư, không quản hiện tại hắn không có năng lực đó, nhưng tổng hợp thực lực, hắn cũng không kém gì một thành viên của Biến Thái Thiên Đường. Chỉ có đánh chết Minh Vũ, hắn mới có thể mang Thượng Quan Băng Nhi an toàn trốn đi.

"Oanh…oanh…", trong nháy mắt, lồng giam không gian đã nhẹ nhàng vỡ tan, mà Chu Duy Thanh cũng tính toán như thần, ngay lúc Minh Vũ phá tan Lồng Giam, đệ nhị tiễn của hắn cũng đã đánh tới.

Phách Vương Cung kết hợp vặn dây pháp, uy lực công kích tương đối mạnh mẽ, rơi vào đường cùng, Minh Vũ cũng chỉ có cách phát ra một quyền, đánh tan tiễn này. Nhưng mà, trên mặt hắn, thần sắc cũng không thể nào kìm nổi hiện lên vẻ khiếp sợ.

Tuyệt Đối Trì Hoãn, hắn từ trước đến nay khi thi triển kỹ năng này lên người đối thủ, ở cấp bậc Tam Châu, kỹ năng này có thể phát huy lên đến thời gian ba giây. Theo lời Đường Tiên, kỹ năng này đã là cấp bậc tồn tại nghịch thiên, dù đối thủ có tu vi Thiên lực cao đến đâu cũng đừng hòng phá nổi.

Hơn nữa, khi phát ra Tuyệt Đối Trì Hoãn, một tiễn của hắn còn phóng ra kỹ năng Phong Chi Trói Buộc. Lại là một tiễn mang song trọng kỹ năng, so với một tiễn lúc trước hoàn toàn bất đồng, làm Minh Vũ có chút thất kinh. “Tên tiểu tử này rốt cục là có bao nhiêu kỹ năng?”…”Có bao nhiêu loại thụôc tính”, đến lúc này, hắn cũng không thể tính ra.

Trong trạng thái bị bó buộc bởi Tuyệt Đối Trì Hoãn cộng thêm Phong Chi Trói Buộc điệp gia tăng mạnh, Minh Vũ cũng không thể di động cước bộ, hắn chỉ có cách thúc dục Thiên lực, phóng thích càng lúc càng mạnh trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào Chu Duy Thanh. Giờ hắn đang nghĩ, Chu Tiểu Béo kia có thể có khả năng chạy trốn mất.

Nhưng là, khi hắn phóng thiên lực ra ngoài, Chu Duy Thanh đã phát ra tiễn thứ ba. Đến lúc này, sắc mặt của Chu Duy Thanh đã trở nên tái nhợt, hắn tuy rằng có thể phát ra nhiều kỹ năng, nhưng tần số phát ra lại quá nhiều, thiên lực lại phát ra trên diện rộng, về mặt chịu đựng của thân thể sẽ sinh ra ảnh hưởng nghiêm trọng. Nhưng Chu Duy Thanh không không thể quản nhiều như vậy, hắn biết, đối với chính mình, chỉ có một lần cơ hội như thế.

Ngay lúc phát ra tiễn thứ ba, ở thắt lưng và cổ chân của Chu Duy Thanh bạo phát lực lượng, hắn không lùi mà tiến tới, một tiễn xuất ra, bắn thẳng tới Minh Vũ.

“Oanh…..”, tiễn thứ ba đã ngừng ngay màn Thiên lực hộ thể của Minh Vũ, kịch liệt gầm rú, lông mày của Minh Vũ cũng hơi nhíu lại. Lấy thực lực của hắn, khi phát ra Thiên lực hộ thể, cho dù Chu Duy Thanh phóng xuất Phách Vương Cung, cũng không không có cách nào phá vỡ.

Bên trong tiễn thứ ba này cũng không có gì khác, chính là lấy “Nhất Hoàng Công Kích” làm tinh túy, khóe miệng Minh Vũ chợt hiện liên nét cười, trong lòng hắn thầm nghĩ, “Tiểu hồ ly, đối với tu vi của ngươi là không thể a! Sử dụng nhiều Thiên lực như vậy, một lúc sau sẽ không thể giằng co được nữa. Huống chi, dù có kéo dài đến bao lâu, ngươi cũng vô pháp làm ta bị thương!”.

Thời gian của “Tuyệt Đối Trì hoãn” cộng thêm “Phong Chi Trói Buộc” đã qua hơn một giây. Mà Chu Duy Thanh cũng đã nhẹ nhàng lao thẳng đến, tại quá trình hắn xông tới, một giây thời gian cũng đã trôi qua.

Trong mắt của Minh Vũ, trên người Chu Duy Thanh hiện ra thanh quang chói mắt, sau khi lựa chọn, hắn cũng không cần lấy kỹ năng “Không Gian Cát Liệt”, mà chỉ có thể sử dụng Phong thuộc tính công kích từ phía sau mình. Xem ra, thiên lực của hắn thật dồi dào. “Hài tử này, thật là vĩ đại a! Để lát nữa, khi bắt được hắn, chính mình cũng chỉ có thể hảo hảo khuyên hắn gia nhập Thiên Tà Giáo, mà không làm khó hắn!”

Lúc này, khi cảm thấy không có uy hiếp đáng kể từ phía Chu Duy Thanh, Minh Vũ đang cân nhắc suy nghĩ nên phải thuyết phục hắn như thế nào. Bất chợt, cũng chính tại lúc này, sắc mặt của hắn chợt âm trầm biến đổi.

Thanh quang bao phủ trên người Chu Duy Thanh, làm tốc độ lao tới lúc này tăng lên gấp đôi, rõ ràng đây là một kỹ năng phóng thích. Hơn nữa, thân thể của hắn cũng không phải nhắm thẳng về hướng Minh Vũ mà lại hơi chếch lên phía trên. Cùng lúc đó, ám quang sắc trên người hắn toàn bộ bạo phóng, cùng với khi khi Thanh quang mất đi, Phách Vương cung cũng được thu lại, trong tay Chu Duy Thanh lúc này đã hiện ra Đại Lực Thần Chùy, to lớn đến mức khoa trương.

Nhưng đó cũng không phải là nguyên nhân chính làm hắn phải biến sắc, mà hắn phải biến sắc vì giờ phút này, trên mặt Chu Duy Thanh đã toàn bộ bao phủ bởi ma văn da hổ, một chữ Vương hiện rõ trên trán cùng với hai mắt màu đỏ làm cho hắn nhìn rõ, đúng là Tà Ma Biến.

Đúng vậy, dựa vào Giáp Thạch Miêu Nhãn đệ nhị Ý Châu của Băng Phách Thiên Hùng mà Chu Duy Thanh đã tự mình thác ấn, thêm vào Phong thuộc tính bất ngờ đồng thời đánh tới, thân thể hắn cũng đã tiến vào trạng thái Tà Ma Biến. Lực lượng cơ thể bất ngờ bạo tăng đến ba lần, cảm giác đối với ngoại giới cũng tăng gấp ba, mà khả năng hấp thụ tinh hoa trong không khí cũng tăng ba lần. Nhưng, quan trọng nhất là hắn vẫn giữ được thần trí hoàn toàn tỉnh táo, không chế hoàn hảo bản thân trong trạng thái Tà Ma Biến.

Bình Luận (0)
Comment