Phanh!
Con Huyết Diễm Sư bị hắc côn trong tay Túy Bảo hất tung lên không trung rồi nặng nề rơi xuống đất, toàn thân bị phủ một tầng kim quang, lăn lông lốc vài vòng mới miễn cưỡng đứng dậy được.
Túy Bảo có tu vi Thiên Tôn trung giai, luận cấp độ cũng không sai biệt lắm với Huyết Diễm Sư. Nhưng con sư tử này trong tình huống bất ngờ chấn thương song nhãn lại bị Túy Bảo dũng mãnh đánh một côn toàn lực, lập tức trọng thương không nhẹ. Nếu không phải nó da dày thịt béo hoặc đổi lại là một con Thiên thú khác, thì không chừng một côn kia của Túy Bảo đã xử đẹp nó rồi.
Lại nói mọi người lúc này đang vì bảy phát tên huyền diệu của Thượng Quan Băng Nhi mà kinh hãi vô cùng. Bởi nàng đã cho bọn họ biết, cái gì gọi là xạ tốc.
Chỉ thấy nàng vững vàng đứng tại chỗ, từng luồng sáng xanh thẫm như những tia chớp không ngừng lóe lên rồi lao ra từ Thanh Linh Cung. Mỗi một luồng sáng đều nhắm vào mắt của Huyết Diễm Sư, mặc kệ cho chúng di chuyển đến thế nào thì những mũi tên này vẫn đuổi theo sát nút.
Chỉ dựa vào Thanh Linh Cung thôi thì lực công kích của Thượng Quan Băng Nhi thật sự vẫn chưa đủ mạnh. Huống chi nàng chỉ có tu vi Tam châu, Thiên lực của nàng là yếu nhất trong tất cả mọi người! Nhưng chính trong tình huống như vậy, nàng lại làm được một việc mà có lẽ với những người khác là bất khả thi.
Bảy con Tôn cấp trung giai Huyết Diễm Sư không ngờ lại bị một mình Thượng Quan Băng Nhi áp chế. Ngoại trừ một con được nàng cố ý “để dành” cho Túy Bảo, những con còn lại đều không thể tiến gần phạm vi mười thước xung quanh mọi người.
Lập tức đám Huyết Diễm Sư không ngừng gầm rống lên đầy giận dữ. Bọn chúng chỉ có thể sử dụng chân trước che lấy mắt của mình. Nhưng dù như vậy, những mũi tên của Thượng Quan Băng Nhi vẫn cực kỳ linh ảo mà chui tọt qua khe hở giữa các móng vuốt rồi chọc thẳng vào mi mắt chúng.
Mắt lúc nào cũng hăm he chấn thương đã khiến đám Huyết Diễm Sư không thể phát huy toàn lực. Bởi đơn giản, những yếu điểm của chúng đã hoàn toàn bị Thượng Quan Băng Nhi triệt để khai thác và khắc chế. Không có khả năng công kích từ xa thì trong thời gian sắp tới, bọn chúng sẽ còn bị Thượng Quan Băng Nhi “hành hạ” dài dài.
Lúc này, Tiểu Tứ trên không trung chỉ biết trợn mắt há mồm mà nhìn. Hắn còn nhớ như in, lúc đầu ở Học viện Thiên Châu mình đã châm chọc Chu Duy Thanh như thế nào, khi đó Thượng Quan Băng Nhi đã tức giận đứng dậy muốn cùng hắn đánh cuộc ra sao. Đến giờ thì hắn đã biết rõ rồi, cặp “vợ chồng” biến thái này mặc dù tu vi không mạnh nhưng thành tựu về mặt Tiễn thuật lại vô cùng tinh thâm.
Đối với tài bắn cung như vậy, trừ Lâm Thiên Ngao am hiểu phòng ngự và cái thân thể “mình đồng da sắt” của Ô Nha thì có thể không thèm để ý. Còn lại những người khác thì thế nào? Dù thực lực của bọn họ mạnh hơn Thượng Quan Băng Nhi và Chu Duy Thanh, nhưng nếu giữa đôi bên cách nhau hơn năm mươi thước trở lên, ai dám nói mình có thể áp sát bọn họ?
Lâm Thiên Ngao thì còn hiểu nàng rõ hơn rất nhiều so với Tiểu Tứ. Thượng Quan Băng Nhi vẫn hết sức tỉnh táo và khả năng nắm bắt thời cơ của nàng vô cùng chuẩn xác. Sau khi Thượng Quan Băng Nhi vừa bắn ra bảy mũi tên, Lâm Thiên Ngao liền có thể đoán được, cô nàng này tuyệt đối là kẻ từng trải trên chiến trường, hơn nữa còn là kẻ cực kỳ có thiên phú trong chiến đấu chứ chẳng nghi.
Đây mới là lần đầu tiên mọi người phối hợp với nhau, và nàng đã phụ trợ một cách tuyệt vời cho Túy Bảo. Quả thật Thượng Quan Băng Nhi là một Cung thủ có khả năng công kích tầm xa hết sức hiếm có, ngoại trừ lực công kích hơi yếu một chút thì bất kỳ đoàn đội nào có được Cung thủ như nàng sẽ là vạn hạnh trong vạn hạnh.
Thật ra đấy chẳng qua chỉ là một phần thực lực của Thượng Quan Băng Nhi, bởi trình độ của nàng đâu chỉ dừng lại ở đó? Năng lực mà nàng am hiểu nhất không phải mỗi công kích tầm xa mà còn là vừa di động vừa công kích tầm xa. Ngàn lần không được quên, nàng là một Thiên Châu Sư thiên về tốc độ. Mặc dù Thượng Quan Băng Nhi không thể bay lượn, nhưng nếu nói về tốc độ thì kể cả người có tu vi Tứ châu như Tiểu Tứ vẫn không đủ khả năng so bì với nàng.
Thiên Cung Doanh là địa phương nào chứ? Đấy chính là nơi có Ảm Diệt Tiễn đầy biến thái, thiên đường của những Cung thủ biến thái. Thân là đệ tử đích truyền của Doanh trưởng Thiên Cung Doanh, tài bắn cung của Thượng Quan Băng Nhi còn lợi hại hơn Chu Duy Thanh nhiều lắm.
Nhớ lúc xưa, nơi đó không có một ai là Thiên Châu Sư, nhưng lại có thể giết chết rất nhiều cường giả Thiên Châu Sư là dựa vào cái gì? Không phải là ỷ vào tài bắn cung quỷ khốc thần sầu này hay sao. Có thể nói, nếu để cho Chu Duy Thanh và Thượng Quan Băng Nhi ở khoảng cách một trăm mã mà dốc toàn lực, ngoại trừ Lâm Thiên Ngao với sức mạnh phòng ngự kinh khủng có thể chống đỡ, thì những người khác đều không có bất kỳ cơ hội chiến thắng. Ngũ châu thì đã sao? Cung tên là vũ khí công kích tầm xa có sức xuyên thấu mạnh nhất, ai dám nói thân thể mình có thể chống đỡ được mũi nhọn đầu tên?
Sầm một tiếng chợt thấy Ô Nha chuyển động, thân thể của nàng tựa như một quả đạn pháo bay vụt ra ngoài, mục tiêu là một con Huyết Diễm Sư đang bị Thượng Quan Băng Nhi áp chế.
Cùng lúc Ô Nha lao ra tấn công, Diệp Phao Phao và Tiểu Viêm cũng đồng thơi giơ pháp trượng lên. Một mũi mâu bằng băng lóng lánh chói mắt lập tức ngưng kết trên đầu Diệp Phao Phao, nhanh chóng kéo dài gần một trượng, thô to như một cánh tay.
Diệp Phao Phao vốn là người cao ngạo, Chu Duy Thanh và Thượng Quan Băng Nhi đã thể hiện ra thực lực cường đại đến vậy, y thân là kẻ dẫn đầu Học viện Quân sự Hoàng gia Phỉ Lệ, há có thể yếu hơn sao? Chiêu này của y đã ngưng tụ một lượng Thiên lực cực kỳ cường đại từ tu vi Tứ châu của bản thân rồi.
Trong lúc Diệp Phao Phao ngưng tụ Băng mâu thì bên cạnh hắn Tiểu Viêm đã phát động công kích. Từng cuộn lửa rực rỡ từ pháp trượng trên tay không ngừng lao ra, đó chính là Bạo Liệt Hỏa Cầu. Đây là kỹ năng Nhị Tinh trung giai của Hỏa hệ, những Thiên Châu Sư có thiên phú và điều kiện cao nhất định sẽ không Thác ấn kỹ năng này. Thế nhưng Bạo Liệt Hỏa Cầu thông thường chỉ có một, trong khi Tiểu Viêm lúc này lại phóng ra tới chín quả cầu lửa?! Thì ra nó không phải là Bạo Liệt Hỏa Cầu bình thường, mà là kỹ năng cấp cao hơn của Bạo Liệt Hỏa Cầu tên gọi Liên Châu Hỏa Cầu, được đánh giá Ngũ Tinh, có điều chỉ là Ngũ Tinh trung giai. Còn Băng mâu mà Diệp Phao Phao ngưng tụ lại là kỹ năng Bát Tinh. Thân là con của tể tướng, y làm sao mà thiếu tiền cho được.
Nhưng, thực lực Tiểu Viêm vẻn vẹn chỉ có thể phóng ra Liên Châu Hỏa Cầu thôi sao? Rất nhanh, ánh mắt Diệp Phao Phao đã hiện lên vẻ khiếp sợ. Chín quả cầu lửa sau khi bay ra không hề lao đến tấn công Huyết Diễm Sư, mà quả cầu thứ nhất đột nhiên dừng lại để cho quả cầu thứ hai đâm thẳng vào. Ngay sau đó, những quả cầu lửa phía sau từng viên một chui tọt vào quả cầu lửa đầu tiên. Ngắn ngủi trong một hơi thở, chín khỏa Bạo Liệt Hỏa Cầu đã nhập vào nhau. Bạo Liệt Hỏa Cầu vốn màu vàng rực lửa, nhưng sau khi chín khỏa nhập một đã trở nên đỏ chói và cực kỳ xinh đẹp.
Chín quả cầu lửa hợp nhất dũng mãnh lao vào thân thể Huyết Diễm Sư. Một tiếng nổ rung trời vang lên! Thân thể của Huyết Diễm Sư mạnh mẽ là vậy, nhưng ngay khi bị quả cầu lửa màu đỏ đập vào liền văng xa mười trượng có dư, da bong thịt tróc lộ ra từng đoạn xương trắng vô cùng thê thảm, nằm im không cục cựa tựa hồ đã chết...
Phải biết rằng, Huyết Diễm Sư tự thân đã có thuộc tính Hỏa, trời sinh kháng nhiệt cực mạnh. Vậy mà Tiểu Viêm chỉ một chiêu đã có thể đánh cho một con Huyết Diễm Sư thực lực ngang ngửa với mình mất mạng! Có thể thấy chín quả cầu lửa áp súc thành một kia mạnh mẽ đến mức nào! Sức nổ cường đại như vậy, Liên Châu Hỏa Cầu còn có thể so sánh nữa sao?
Diệp Phao Phao lập tức hiểu rằng, nếu đổi lại là y đối mặt với công kích vừa rồi của Tiểu Viêm, chỉ sợ còn chưa kịp làm gì thì thịt xương đã hóa thành tro bụi.
Chênh lệch, đây chính là chênh lệch thật sự!
Công kích của Diệp Phao Phao cuối cùng cũng xuất ra, tiếc là y không dễ dàng đắc thủ giống như Tiểu Viêm.
Vừa thấy con Huyết Diễm Sư kia bị nổ chết, Huyết Diễm Sư Vương nãy giờ chưa kịp gia nhập vòng chiến liền điên cuồng nổi giận. Thân thể nó bỗng nhiên phình ra cực kỳ khổng lồ, huyết diễm bùng lên chói lọi khiến toàn thân con Sư Vương giống như là một quả cầu lửa vô cùng to lớn.
Băng mâu Diệp Phao Phao phát ra không ngờ đã bị quả cầu lửa đó chặn lại, lóe lên vài tia sáng xanh yếu ớt rồi hòa tan vào hỏa diễm hừng hực bốc cháy kia.
Thượng Quan Băng Nhi liên tục xạ tốc vũ tiễn. Có điều ngọn lửa quanh thân con Thiên thú Tông cấp hạ vị Huyết Diễm Sư Vương này không phải là thứ mà tên của nàng có thể công phá. Bởi bất kỳ mũi tên nào tiến đến gần nó đều đã hóa thành tro bụi mà bay tứ tán.
Hỏa diễm bùng lên, Huyết Diễm Sư Vương gầm rống lao đi, có điều mục tiêu không nhằm vào Lâm Thiên Ngao ở phía trước mà lại là Ô Nha. Bởi ngay khi Tiểu Viêm dùng Liên Châu Hỏa Cầu áp súc giết chết một con Huyết Diễm Sư, Ô Nha bên này vốn đã động thủ. Nàng ta là Thiên Châu Sư thuần lực lượng, nhưng tốc độ cũng không chậm. Lúc đó đã ngang nhiên lao ra, Huyết Diễm Sư không thể nhìn thấy gì rồi, thì sao nàng còn chê mà không thịt? Người Ô Kim trời sinh đã là kẻ đồ sát Thiên thú, chỉ thấy cự phủ trong tay nàng chớp động, con Huyết Diễm Sư mù lòa đã bị phân thây hết sức nhẹ nhàng.
Ngay lúc Huyết Diễm Sư Vương lao đến, Lâm Thiên Ngao cũng chuyển động. Tốc độ của gã tuy không nhanh nhưng lại đâm thẳng vào đúng vị trí chắn giữa cú nhảy Huyết Diễm Sư Vương đang tấn công vào Ô Nha.
Mắt thấy khoảng cách giữa Huyết Diễm Sư Vương và Ô Nha chỉ còn năm thân ngựa, Lâm Thiên Ngao lập tức thi triển trọng thuẫn, tông mạnh vào bên hông Huyết Diễm Sư Vương.
Có điều, gã không thể đụng thẳng vào thân thể của nó. Bởi khi còn ở trên không, Huyết Diễm Sư Vương đã cảm nhận được áp lực ập đến, lập tức nó uống mình, vung trảo vồ ngang.
Đáng tiếc, phản ứng của nó tuy không chậm, nhưng kẻ nó đối mặt lại là Lâm Thiên Ngao. Vồ hay tông trên không đối với gã nào có gì khác nhau? Cự thuẫn mà Lâm Thiên Ngao phát động trong một khắc kia, đã Ngưng hình đến trạng thái mạnh nhất của nó là tổ hợp Ngũ châu Ngưng Hình Thuẫn. Bởi địch thủ của gã lúc này là một con Thiên thú Tông cấp hạ vị, nên Lâm Thiên Ngao nào dám chủ quan dẫu chỉ nửa phần..?