Thiên Châu Biến

Chương 63 - Hắc Ám Chi Xúc (2)

Hắn giật mình phát hiện ra sức kéo của Bá Vương Cung hơn tử thần cung tới 10 lần, lấy hắn Thể châu thuộc tính là hoàn toàn tăng phúc lực lượng, kéo cung này không ngờ cũng thập phần miễn cưỡng, Lúc kéo căng được cung, Thiên Lực trong cơ thể hắn đã tiêu hao một phần ba.

Sau khi dùng ý niệm khống chế, hắc sắc quang mang nhanh chóng lan tràn từ biến thạch miêu nhãn Ý châu ra, ma văn màu đen rất nhanh đã phủ đầy Bá Vương Cung, ngay cả dây cung cũng bị nhuộm đẫm thành màu đen, mũi tên cũng rung lên, tựa như tùy thời cũng có thể vì không chịu nổi năng lượng khổng lồ mà bạo liệt.

Thở sâu 1 cái, Chu Duy Thanh đột nhiên quay người, chỉ lộ ra tay phải cầm Bá Vương Cung, còn thân thể vẫn ẩn nấp phía sau gốc đại thụ, bắn ra ngoài 1 tiễn.

Trực tiếp dùng kỹ năng của Ý châu lên cung tiễn bình thường là không thể, nhưng tiến hành phụ gia thông qua Thể châu ngưng hình hơn nữa còn có khả năng khảm Ý châu Bá Vương Cung thì hoàn toàn được. Đây là lần đầu tiên Chu Duy Thanh chân chính dùng ra ý thể Dung Hợp kỹ, một tiễn này khiến Thiên Lực trong cơ thể của hắn tiêu hao một nửa.

Ngay khi Chu Duy Thanh buông cung, hắn chỉ cảm thấy thân thể của mình phảng phất như vừa bị đánh 1 trận, cả người cũng run rẩy một lần, trong rừng rậm bỗng vang lên 1 tiếng nổ to. Chu Duy Thanh căn bản là không thể thấy rõ mũi tên bay ra thế nào, chỉ nghe một tiếng nổ vang cách khoảng 70 mã cùng với mặt đất chấn động.

"Trời ạ, đây là phóng pháo hoa sao?" Chu Duy Thanh chấn động nhảy ra ngoài, khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt.

Ở khoảng cách hơn bảy mươi mã, xuất hiện một cái hố to có đường kính năm thước, sâu nửa thước, tại phạm vi ba mươi mét xung quanh, nơi nơi đều là lá cây cùng gỗ vụn rớt xuống. Mười hai sợi hắc ám xúc tua màu đen gắt gao quấn quanh người Tiêu Sắt, mà lúc này Tiêu Sắt ở trung tâm cái hố, hiển nhiên là bị Hắc Ám Chi Xúc mạnh mẽ lôi tới. Tinh thần của hắn rõ ràng đang ở trong trạng thái choáng váng.

Hắc Ám Chi Xúc nếu đã trói buộc thành công, trừ phi đối phương có đủ sức để giãy ra, nếu không, xúc tua sẽ quấn chặt tới khi Thiên Lực của Chu Duy Thanh tiêu hao hết.

Chu Duy Thanh thu hồi Bá Vương Cung, thong dong tháo xuống tử thần cung, lại lấy ra 1 mũi tên nhắm bắn vào Tiêu Sắt.

Sau 1 chút choáng váng, Tiêu Sắt đã dần dần thanh tỉnh lại. Hắn choáng váng khoảng chừng 4, 5 giây. Hắn bị choáng cũng không phải hoàn toàn là do hiệu quả của Hắc Ám Chi Xúc mà còn bởi vì mũi tên do Chu Duy Thanh bắn bằng Bá Vương Cung quá mạnh khiến hắn bị đánh cho choáng váng. Bản thân Chu Duy Thanh cũng không nghĩ tới rằng Bá Vương Cung cộng thêm biến thạch miêu nhãn Ý châu ý thể Dung Hợp kỹ lại mạnh đến vậy.

Sơ cấp Bá Vương Cung có thể công kích xa hơn 1 cây số, còn có hiệu quả phá hủy, cũng vì vậy mà nó khiến Thiên Lực của Chu Duy Thanh tiêu hao dữ dội. Cộng thêm với tiêu hao Thiên Lực do dùng Hắc Ám Chi Xúc, Thiên Lực trong cơ thể của Chu Duy Thanh hiện tại chỉ còn có khoảng một phần ba.

Tiêu Sắt hoàn toàn không thể tin nổi sự thật trước mắt. Hắn vừa rồi còn tự cho là đang hoàn toàn áp chế Chu Duy Thanh, đang thu hẹp khoảng cách chuẩn bị chiến thắng, lại đột nhiên bất ngờ nổ tung cách hắn chỉ có mười mã. Mặc dù bản thân Tiêu Sắt cũng đã tu luyện được tới Thiên Lực nhị trọng, than thể cũng hơn xa người bình thường, nhưng hắn cũng không phải là thiên châu sư. Sức ép mãnh liệt từ vụ nổ đã thổi bay đồng thời khiến hắn choáng váng trong chốc lát. Tới khi hắn tỉnh lại thì đã thấy mình bị Hắc Ám Chi Xúc trói chặt, còn bị Chu Duy Thanh chĩa tên vào người.

"Ngươi thua." Chu Duy Thanh nói rất đắc ý.

Tiêu Sắt nhíu mày nói: "Ngươi là ngự châu sư?"

Chu Duy Thanh gật gật đầu, chìa ra viên băng loại ngọc bích Thể Châu "Chính xác thì ta là Thiên châu sư."

Tiêu Sắt rùng mình, trong mắt tràn ngập khiếp sợ, nhìn Chu Duy Thanh chỉ còn cách mình năm mươi mã nói: "Ta nhận thua. Thua bởi một gã Thiên châu sư cũng không tính oan uổng ."

Giải trừ Hắc Ám Chi Xúc, Chu Duy Thanh cười hắc hắc, đồng thời thu hồi cung tiễn, ngay khi hắn chuẩn bị tiến về phía Tiêu Sắt, đột nhiên, vẻ suy sụp của Tiêu Sắt biến mất, nhanh như chớp rút ra tử thần cung nhắm vào Chu Duy Thanh. Tốc độ của hắn thật sự quá nhanh , Chu Duy Thanh nghĩ thầm, cho dù là chính mình sử dụng phong hệ Thiên châu để gia tốc cũng không thể nhanh hơn hắn, đây mới là thiên chuy bách luyện tiễn pháp.

Chu Duy Thanh vội vàng dừng lại, tại khoảng cách gần như vậy thì gần như không thể né tránh.

"Ngươi chơi xấu." Chu Duy Thanh trợn mắt nhìn Tiêu Sắt.

Tiêu Sắt châm chọc "Ta chơi xấu thế nào? A, ý ngươi là ta vừa rồi nhận thua sao. Ngu ngốc, lời nói của địch nhân cũng có thể tin tưởng sao? Nếu tại trên chiến trường, ngươi đã chết. Chúng ta vừa rồi ước định như thế nào? Chúng ta ước định là ai bắn trúng đối phương thì thắng, cũng không nói là có thể mở miệng nhận thua. Ngươi thua."

Vừa nói, Tiêu Sắt nhẹ nhàng thả tay, mũi tên bay nhanh tới chỗ Chu Duy Thanh. Hắn dĩ nhiên sẽ không phạm sai lầm như Chu Duy Thanh.

Nhưng mà, Tiêu Sắt chợt cứng người: mũi tên không ngờ thất bại. Ngay khi hắn bắn tên, Chu Duy Thanh bỗng biến mất. Ngay sau đó, hắn đã ra hiện ra tại cách đó ba mã, ngay lập tức đánh về phía Tiêu Sắt.

Không gian thuấn di, không ngờ hắn vừa rồi lại dùng ra kỹ năng không gian thuấn di? Tiêu Sắt tuy rằng không phải ngự châu sư, nhưng có kiến thức rộng rãi. Hắn biết rõ không gian thuấn di chình là đệ nhất kỹ năng phụ trợ cho sư cấp Thiên Châu Sư! Mà đáng kinh ngạc hơn nữa là lúc trước hắn đã sử dụng một cái kỹ năng thuộc hắc ám hệ. Ý châu của hắn không ngờ có song trọng thuộc tính? Đây mới là nguyên nhân chính khiến Tiêu Sắt giật mình.

Bình Luận (0)
Comment