Huyền Diệu Thiên Thiền vẫn dùng ma âm làm chính nhưng âm thanh vô cùng kỳ ảo, có thể mô phỏng mọi âm thanh trong thiên hạ, chế tạo hiệu quả mà mình muốn. Tuy không bằng thần vật như Nguyên Cực Thần Quang, Ngọc Hoàng Cốt, nhưng cũng vô cùng ảo diệu.
Đạo về cơ quan cấm chế chú tọng ở chữ huyễn, nếu không có huyễn thuật lừa gạt thì khó có hiệu quả, khó mà phát huy được uy lực.
Còn đạo về huyễn thuật cần có cả hình ảnh và âm thanh.
Ninh Dạ tu luyện Nhật Luân kính, dùng ánh sáng chế tạo hình ảnh, nhưng lại không có âm thanh, cho dù Vạn Tượng đồ có thể bù đắp nhưng lại không thể sử dụng ngoài sáng.
Bây giờ có Huyền Diệu Thiên Thiền là có thể bù đắp thiếu hụt này, quan trọng nhất là có thể công khai sử dụng.
Ngoài ra Huyền Diệu Thiên Thiền còn giữ lại tác dụng của Vân Thủy Ngọc Lộ, vẫn có thể phụ trợ khi luyện bảo. Trình độ luyện bảo của Ninh Dạ rất bình thường, nhưng có thế này cũng có thể thử luyện hóa một số bảo vật.
Có thể nói thu hoahcj từ Thanh Mộc và Huyền Cơ quan là lợi ích bên ngoài của Trì Vãn Ngưng và Ninh Dạ. Còn thu hoạch từ giao dịch vật tư va ftừ Sương Nguyệt phường là lợi ích trong tối, một là tài nguyên, một là tiền.
Ngoài ra, Ninh Dạ còn có hai thứ.
Một là Tỏa Long liên, Ninh Dạ vốn đã có Đoạt Thiên thuật tương ứng với bảo vật này, có thể không tính tới, nhưng Tỏa Long liên là bảo vật có thể bắt người. Nó đã được Hắc Bạch thần cung chế tạo lại lần nữa, uy lực vượt qua bản thân mảnh vỡ. VI fvậy, Ninh Dạ không khôi phục nó về hình dáng ban đầu mà tạm thời giữ lại hình dạng hiện tại. Trong tình huống không có thêm mảnh vỡ Tàng Nguyên ngục để giúp nó hồi phục nguyên hình, năng lực của nó còn không bằng trạng thái hiện tại.
Cái thứ hai là máu của yêu thú thời không.
Sau khi tìm đọc trong điển tịch, Ninh Dạ đã biết con yêu thú này tên là La Hầu, là một trong số thượng cổ thần thú, có điều huyết mạch đã rất mỏng, không còn tới một phần vạn. NĂm xưa Nguyệt Hạ Tùng tìm ra yêu thú này, nó còn chưa có năng lực ít như vậy, số lượng lại ít ỏi, không có đồng bạn nên bị yêu thú khác tấn công, được Nguyệt Hạ Tùng cứu.