Ninh Dạ nhìn cô: “Các ngươi tên là gì?”
Cô gái trong lồng nhìn về phía Ninh Dạ: “Cậu ta tên là Thư Lang, ta tên là Thư Vô Ninh.”
Ninh Dạ: “Thư Lang? Ngươi đặt tên cho hắn à?”
Thư Vô Ninh khẽ gật đầu: “Vốn dĩ ta tên là Thư Vô hạ, khi ra đời, mẫu thân khó sinh mà chết. Sau đó tỳ nữ chăm sóc cho ta, hạ nhân, sáu người lần lượt mất mạng, thậm chí cả vị tiên sinh dạy học cho ta cũng trượt chân rơi xuống nước mà chết. Lúc mười tuổi, nơi ta ở gặp đại hạn, mười bốn tuổi thân phụ ra ngoài bị tập kích trọng thương, không chữa nổi mà chết. Đại nương cho rằng từ nhỏ ta đã không may mắn nên đổi tên cho ta là Vô Ninh. Sau đó đại nương phái ta theo đôi buôn, nói là muốn rèn luyện ta.”
“Sau đó gặp chuyện này?” Ninh Dạ cười nói.
Thư Vô Ninh trả lời: “Thật ra không phải mẫu thân ta khó sinh mà chết, là bị đại nương của ta hại chết. Những tỳ nữ, hạ nhân, tiên sinh dạy học kia, có người không muốn hại ta nên bị đại nương hại chết, có người muốn hại ta nên bị ta giết chết. Cái chết của phụ thân cũng là vì phát hiện âm mưu của đại nương, bị bà ta ra tay trước một bước. Thậm chí đội buôn bị tập kích lần này cũng là do bà ta bí mật báo đường đi của chúng ta cho Vô Thiên thành.”
Cái gọi là thiên tai, không may mắn, thật ra đều là nhân họa.
Nhưng khi cô bé nói những câu này, giọng nói điềm tĩnh, hoàn toàn không có ý oán hận.
Ninh Dạ mỉm cười: “Ngươi vừa nói trong số những tỳ nữ hạ nhân, có một số người bị ngươi giết chết?”
Thư Vô Ninh trả lời: “Bọn họ mà không chết, ta sẽ chết.”
“Khi đó ngươi bao tuổi?”
“Ta ra tay lần đầu khi tám tuổi, lần cuối cùng ra tay thì mười bốn tuổi.”
“Bây giờ thì sao?”
“Mười sáu.”
Ninh Dạ vui vẻ: “Đúng là một cô bé không đơn giản, nhưng đáng tiếc, dẫu sao cũng không tránh được tính toán của đại nương nhà ngươi.”
Thư Vô Ninh khẽ lắc đầu: “Không phải ta không tránh được tính toán của bà ta, nhưng đây là kế hại người của bà ta, cũng là phương pháp bỏ trốn của ta. Không làm như vậy, ta không thể trốn thoát.”
“Bây giờ ngươi đang trong lồng giam mà cũng coi là trốn thoát à?”
“Ta có dung mạo, có tư chất, còn có thân phận người thừa kế duy nhất của Lâm Lang Thư gia, vẫn có giá trị với rất nhiều người.”