Thiên Cơ Diệu Thám

Chương 2

Năm phút sau.

"Ta... ta thật oan uổng!" Trong phòng họp, người trẻ tuổi tên Tiểu Chu giải thích với cảnh sát, "Việc này vốn không liên quan gì tới ta, các ngươi không thể bắt ta!

"Chúng ta... Chúng ta chỉ đang tiến hành hợp tác thương nghiệp bình thường..."

"Im lặng, ngu ngốc, cái gì cũng không cần nói!" Âu phục xanh kích động mắng một tiếng, lại bị một cảnh sát bắt đi.

"Robert..." Mà lúc này đây, chòm râu dê lại bày ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi trừng mắt nhìn người ngoại quốc Robert, mắng, "Ngươi là lừa đảo!?"

"Này, ngươi đang nói chuyện cười với ta sao?" Robert cười lạnh một tiếng, dùng tiếng Trung lưu loát nói, "Các ngươi mới là lừa đảo! Còn có tư cách nói ta?

"Vì dẫn các ngươi mắc câu, ta đã tốn bao nhiêu tinh lực? Các ngươi vẫn nên hưởng thụ hành trình tới ngục giam thật tốt thì hơn, dẫn đi!!"

Theo Robert ra lệnh một tiếng, chòm râu dê cũng bị người lôi ra ngoài.

Lúc này, Tiểu Chu buồn bực theo sau, chỉ cho rằng bản thân mình cũng sẽ bị đưa ra ngoài.

"Chờ một chút!" Ai biết, Robert lại nói với cảnh sát đang áp giải Tiểu Chu, "Đưa hắn ta tới phòng nghỉ trước, ta còn có chuyện muốn hỏi hắn ta!"

"Được!" Cảnh sát đáp lại một tiếng, sau đó lại đẩy Tiểu Chu vẻ mặt mê man tới phòng nghỉ, quát, "Ngươi chờ ở đây, không nên lộn xộn!"

Nói xong, hắn ta tiện tay khép cửa phòng lại.

Ai biết, sau khi cửa phòng bị đóng lại, Robert lại nhanh chóng theo tên cảnh sát này chạy ra khỏi phòng họp!

Sau khi chạy ra ngoài, bên kia thang máy đã có người chờ bọn hắn sẵn, cửa thang máy cũng mở ra.

Hai người chạy ào vào thang máy, chỉ thấy còng tay của âu phục xanh và chòm râu dê đã được mở ra từ lâu, mấy tên "cảnh sát" khác cũng lộ ra nụ cười đắc ý, có người còn bày ra tư thế người thắng, vỗ tay chúng mừng nhau!

"Ha ha ha, ta đã nói tiểu tử này rất có tiền mà!" Chòm râu dê cười hưng phấn, "Cộng thêm 2000 vạn trước đó, 4000 vạn tới tay!"

"Ha ha ha..." Người nước ngoài Robert cũng cười đến dữ tợn, "Nhớ tới hiện tại tiểu tử kia còn đang ngồi trong phòng nghỉ chờ nói mấy lời cầu xin ngu dốt với ta, ta lại cảm thấy buồn cười, ha ha ha..."

"Này…" Lúc này, chỉ có âu phục xanh vẫn duy trì cảnh giác, hỏi một tên đồng bọn trong số đó, "Các ngươi xác định camera của tòa nhà sẽ không quay được chúng ta chứ?"

"Yên tâm đi!" Đồng bọn trả lời, "Ta đã giải quyết từ lâu rồi, tới vô ảnh đi vô tung, sẽ không lưu lại dấu vết!"

Trong lúc nói chuyện, thang máy ngừng lại ở tầng một, đám lừa đảo theo cửa sau của tòa nhà tới bãi đỗ xe, cả bọn lên một chiếc xe thương vụ màu đen.

Xe được khởi động, rời khỏi tòa nhà.

Khi ô tô lái ra khỏi bãi đỗ xe, bọn hắn mới triệt để buông lỏng một chút, bắt đầu hoan hô chúc mừng!

"Quá tốt rồi!" Robert hứng trí bừng bừng nói, "Có mối làm ăn này, chúng ta có thể nghỉ ngơi tới cuối năm lại làm tiếp! Ta đã không thể chờ nổi nữa, ta muốn đi tìm tiểu hoàng yến của ta happy..."

"Cắt, lão ngoại quốc!" Chòm râu dê khuyên nhủ, "Nhìn chút tiền đồ này của ngươi, ta khuyên ngươi vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn! Đã có bao nhiêu người trong nghề và tiền bối cuối cùng đều bị hủy trong tay nữ nhân, ngươi không biết sao?"

"Nhưng lão tử thích!" Robert nhái giọng Bắc Kinh nói, "Cho dù ta có HAPPY với càng nhiều nữ nhân hơn nữa, cũng tốt hơn người thích tới sòng bạc bại gia tử như ngươi!"

"Ta khuyên ngươi vẫn nên tranh thủ bỏ bài bạc đi!"

"Bằng không, chúng ta có kiếm được nhiều đơn hơn nữa, ngươi cũng vẫn nghèo rớt mồng tơi!"

"Ngươi..."

Lúc đầu chòm râu dê muốn nổi nóng, nhưng vừa lúc đó, âu phục xanh lại như giẫm phải đuôi kêu lên một tiếng!

"A..."

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy âu phục xanh vội vàng đập bàn phím, xoát websites, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi kêu lên:

"Chúng ta... tiền của chúng ta đâu? Vì sao đều không có!!?"

"A?"

"Cái gì?"

Trong lúc mọi người ở đây cảm thấy ngạc nhiên, két một tiếng, xe thương vụ gấp gáp ngừng lại.

Mọi người đều nhìn ra ngoài, lại kinh ngạc phát hiện đã có mấy chiếc xe cảnh sát chân chính vây quanh bọn họ, muốn trốn cũng không có đường trốn...

...

Nơi đám lừa đảo bị bắt là ngay phía dưới tòa nhà, một màn này bị Tiểu Chu đang đứng trên ban công trong phòng nghỉ nhìn thấy rõ ràng.

Lúc này, Tiểu Chu mở điện thoại di động của mình lên, kiểm tra tài khoản một chút, một ức hai ngàn vạn (~432 tỷ vnđ) một xu cũng không thiếu xuất hiện trong tài khoản của mình.

Trên mục tên chủ tài khoản rõ ràng xuất hiện hai chữ “Chu Đường”!

Kế tiếp, hắn lại bưng ly cà phê trước mặt lên uống một ngụm.

Mà trong lúc uống cà phê, khóe miệng của hắn hiện lên ý cười tà mị, mặc dù đang cười, nhưng lại lộ ra luồng tà khí nồng nặc, khiến kẻ khác không rét mà run.

Mà đúng lúc này, sau lưng Chu Đường xuất hiện một nữ lang yểu điệu mặc trang phục lao động, trong tay cầm laptop.

Thì ra là nàng đổi laptop của đám lừa đảo, từ đó mới khiến Chu Đường đắc thủ!

Chu Đường đầu tiên là liếc nhìn dưới lầu một cái, đợi khi thấy đám lừa đảo kia đã bị áp chế giải lên xe cảnh sát, lúc này hắn mới ôm chặt nữ lang, gặm mạnh lên mặt nàng!

Sau đó, hắn lại nắm tay nữ lang đi ra ngoài, đồng thời còn gọn gàng mà linh hoạt búng tay một cái:

"Trạm kế tiếp, khách sạn!"

Thế nhưng, hắn mới vừa dứt lời lại phát hiện đột nhiên dưới lòng bàn chân chấn động kịch liệt, ngay sau đó, cả tòa cao ốc cũng bắt đầu lay động mãnh liệt, đèn treo cũng rơi ầm xuống đất...

A?

Không tốt...

Chu Đường ý thức được việc lớn không ổn, xoay người muốn chạy, thế nhưng chuyện ngoài ý muốn tới quá nhanh, chỉ nháy mắt, cả tòa cao ốc đã sụp xuống, chớp mắt đã nuốt trọn hắn vào trong...
Bình Luận (0)
Comment