"A Chấp!" Luôn luôn xử sự không hoảng, Tô Hoàn Thanh có chút luống cuống, thân mình càng thêm hư nhuyễn vô lực, hiện tại nàng là nửa điểm khí lực đều dùng không tới.
"A Thanh không cần khẩn trương, ngươi càng là khẩn trương, thôi tình dược vật sẽ theo máu càng đi càng nhanh." A Chấp duỗi tay ôm lấy eo Tô Hoàn Thanh, sau đó ở bên tai nàng nhẹ giọng thì thầm.
Hơi chút nhiệt khí phả vào lỗ tai Tô Hoàn Thanh, nếu là ngày thường cũng liền thôi, chính là thân thể thu lấy thôi tình dược vật trở nên dị thường mẫn cảm. Tô Hoàn Thanh chỉ thấy lỗ tai tê dại dị thường, thân mình càng thêm vô lực, cơ hồ muốn xụi xuống.
Tô Hoàn Thanh đương nhiên biết rõ, mình càng là cảm xúc bất ổn, huyết dịch lưu động càng mau, sẽ hút vào càng nhiều vật chất thôi tình, cho nên Tô Hoàn Thanh cực lực muốn làm bản thân bình tĩnh lại, nàng muốn niệm thanh tâm chú. Nhưng mà làn môi của A Chấp đã dán lên da thịt Tô Hoàn Thanh, nàng có thể cảm giác nụ hôn nồng nhiệt lướt qua da thịt, mang đến xúc cảm tê dại, thể xác và tinh thần đều giống như có con kiến đang cắn xé, căn bản Tô Hoàn Thanh không cách nào tập trung tâm trí. Nàng ý thức được, thôi tình hương nhìn như ôn hòa, kỳ thực lại thập phần nan giải.
"A Chấp...... Đừng như vậy, ta cầu ngươi......" Tô Hoàn Thanh cảm giác A Chấp đang cởi bỏ đai lưng trên người mình, ngữ khí gần như tuyệt vọng, cầu xin nói.
"Nếu A Thanh không thể yêu ta, vì cái gì để cho ta gặp được, lại vì cái gì phải đối tốt với ta, vì cái gì ép ta mở ra năng lực yêu một người?" A Chấp liên tục hỏi ba câu tại sao, mỗi một câu đều hiển lộ cảm tình mãnh liệt cùng khát vọng.
Tô Hoàn Thanh không cách nào giải đáp vấn đề, nàng thầm nghĩ, A Chấp có lẽ là tai họa trong mệnh số của mình. Cảm tình của A Chấp tựa như một ngọn lửa, sẽ thiêu đốt người khác cùng chính nàng, hoàn toàn không chừa lại lối thoát.
"A Thanh, để ta yêu ngươi được không?" A Chấp gần như hèn mọn hỏi.
"A...... Chấp......" Tô Hoàn Thanh cảm giác thân thể càng ngày càng nóng, tựa như bị nướng trên lò than, cực kỳ khó chịu. Nàng thập phần vô lực hô một tiếng A Chấp, đó là khẩn cầu cuối cùng của nàng.
Tinh thông dược lý, Tô Hoàn Thanh biết rõ, đây đã không phải thôi tình dược vật tầm thường, chính là tình cổ, A Chấp vậy mà lại đùa bỡn mấy thứ tà vật này......
"A Thanh lợi hại như vậy, nhất định đoán được là tình cổ, chỉ là tình cổ này sẽ không tổn hại thân thể ngươi. Ta đương nhiên sẽ không làm A Thanh lưu cổ trong người, ta chỉ dùng loại cổ dược đáng sợ nhất pha với nhau, sau đó lại phơi khô nghiền thành bột, để A Thanh ăn vào. Tuy rằng sẽ không lưu lại độc tính, nhưng là không có thuốc giải. Loại tình cổ này gặp mỗi đêm trăng tròn, liền sẽ động dục giao hoan. Cho nên tình độc còn thừa lại sẽ làm A Thanh về sau mỗi khi trăng tròn, thân thể sẽ nhịn không được động tình, chỉ có giao hoan mới có thể giải." A Chấp nói.
"Ngươi!" Tô Hoàn Thanh giận dữ nhìn đối phương, nàng thật hối hận truyền dạy cho A Chấp y thuật dược lý, hiện giờ A Chấp lại dùng ở bàng môn tà đạo.
Nhưng mà cảm xúc nàng càng là kích động, liền giống như lời A Chấp nói, tình độc tựa hồ càng thêm thiêu đốt mạnh mẽ, thân thể càng thêm khó nhịn, lực chú ý cũng càng khó tập trung.
"A Thanh chớ nên tức giận, bằng không lại càng khó chịu hơn, ta sẽ không làm ngươi khó chịu." A Chấp ôn nhu dỗ dành, vòng tay ôm eo Tô Hoàn Thanh, từng bước đi đến giường sập.
Ngoài cửa sổ ánh trăng càng sâu càng cao, thôi tình hương trong phòng càng nồng đậm, cũng càng thêm dị thường hung mãnh. Lý trí Tô Hoàn Thanh cũng tiêu hao hầu như không còn một chút.
A Chấp cởi xuống tấm màn che giường, bức rèm buông xuống, nàng chậm rãi cởi bỏ xiêm y trên người Tô Hoàn Thanh, đồng thời bỏ đi y phục của mình.
A Chấp dùng thân thể xích lõa quyến rũ đến cực điểm, dán lên thân thể cực nóng của Tô Hoàn Thanh.
Tô Hoàn Thanh cảm giác thời điểm da thịt tiếp xúc, truyền đến thoải mái mát lạnh vô cùng. Nàng theo bản năng ôm lấy thân thể trần trụi của A Chấp, nhẹ nhàng cọ xát, khó chịu giảm đi vài phần, rồi lại càng thêm khó nhịn, nhưng một lát đều rời không được da thịt đối phương.
Bị Tô Hoàn Thanh ôm lấy, A Chấp rõ ràng không chịu độc tính, ngược lại càng như là người trúng tình độc, cảm thấy vô cùng khô nóng tê dại, rơi vào ý loạn tình mê, khó có thể tự chống giữ, vòng eo lắc lư như thủy xà, cùng thân thể Tô Hoàn Thanh gắt gao dán chặt hợp nhất.
Tấm màn giường đỏ thẫm theo động tác của hai nữ tử bên trong mà lay động, thoạt nhìn dị thường yêu dã.
Trong phòng, hai cỗ thân thể hương sắc nõn nà, một đêm nến đỏ cháy hết, Vu Sơn vân vũ mới nghỉ, đầm đìa từng giọt mồ hôi.