Thiên Dạ Chi Đích Phu Thê

Chương 2 - Vạn Cổ Hiếm Gặp Thiên Tài

Tại một động phủ yên tĩnh, nơi đây hương thảo ngào ngạt, linh tuyền chảy róc rách khiến tâm hồn tựa như được gột rửa. Bên trên là một chiếc giếng trời, từng tia nắng ấm áp qua khe hở ấy chiếu rọi xuống một thiếu niên bạch y đang tọa thiền.

Lăng Dạ Huyền ăn vào một khỏa linh quả, sau đó tọa thiền hấp thu linh dưỡng để khôi phục nguyên khí. Thân pháp hóa hư không hổ là một trong bảy đại công pháp danh tiếng của Lăng gia, dù đã nắm bắt được một chút áo nghĩa của nó nhưng đứa trẻ này lại không đủ khả năng thi triển, dù sao cảnh giới còn quá thấp.

Bây giờ toàn thân nó cảm thấy rã rời, thân thể lẫn tinh thần đều vô cùng mệt mỏi. Tiểu tử ấy cuối cùng cũng hơi hối hận vì dám thi triển thân pháp này, một trong bảy tuyệt học trấn phái đã suýt chút nữa là hút khô nó rồi. Phải biết là chỉ có đệ tử chính tông từ cảnh giới thiên anh trở lên mới đủ khả năng tu luyện, chưa từng ai có thể nghĩ một tên nhóc chỉ cầm cuốn sách đọc cho vui lại có thể thi triển được.

Lại nói một chút về thân thế, Lăng Dạ Huyền là con trai thứ của gia chủ Lăng gia, không chỉ sở hữu được vẻ đẹp khuynh sắc khuynh thành từ mẹ mà còn sở hữu được thiên phú tu luyện vô cùng xuất chúng từ cha, được xưng là mỹ thiếu niên phong vân nhất trong thế hệ trẻ hiện nay, là vạn cổ hiếm gặp thiên tài. Ngay từ khi sinh ra, dị tượng đầy trời, thiên đạo chúc phúc. Vừa đặt chân lên con đường tu luyện đã thể hiện ra tư chất khủng khiếp.

Chính vì thế, để đảm bảo an toàn cho con trai của mình, cha Lăng Dạ Huyền đã đưa nó đến một phân bộ bí mật của Lăng gia, để nó tránh xa trần tục, an toàn hơn và chuyên tâm tu luyện.

Khai môn cảnh chính là cửa khẩu trên con đường tu hành, là cảnh giới đầu tiên mà mỗi tu sĩ đều phải đi qua. Được phân thành chín tiểu cảnh giới tương ứng với chín cánh cổng đặc biệt trong thân thể sinh linh, thường thì có thể khai mở tất cả trong vòng một năm.

Nhưng Lăng Dạ Huyền tu luyện quá nhanh, nó đã có thể mở tất cả chỉ trong vòng ba tháng, nhưng vì muốn triệt để đóng vững chắc chín tiểu cảnh giới này nên nó đã tự kiềm hãm sự đột phá và ngừng rèn giũa thân thể liên tục, khiến cho nó đạt đến trạng thái hoàn mỹ nhất có thể.

Được xưng là vạn năm hiếm gặp thiên tài, năm tuổi đã bắt đầu tu luyện, từ thể chất, ngộ tính, tiềm năng đều vượt xa người thường. Năm 10 tuổi chính thức mở khai môn, vừa bắt đầu đã khiến dị tượng kinh thiên xuất hiện, chấn động đại địa.

Nhưng sau lần đó không còn gây ra động tĩnh nữa, Lăng Dạ Huyền cũng hiểu rõ hơn về cơ thể của mình. Mỗi bước đột phá nó đều thực hiện vô cùng tỉ mĩ, chỉ dùng ba tháng đã hoàn toàn khai mở cửu môn. Trở thành tu sĩ khai môn đỉnh phong trẻ tuổi nhất ở Lăng gia, xác lập kỉ lục mới trong thế hệ mới.

Không những vậy, Lăng Dạ Huyền cũng đã trau dồi thành thục rất nhiều tuyệt học khác. Chẳng hạn như các pháp môn tu luyện đều đọc qua, đạo lý giảng thuật đều am hiểu, võ thuật điêu luyện thành thạo, cường độ thể chất mạnh mẽ, y thuật, đan thuật đều tinh thông, ngay cả trận đạo cũng nắm giữ rất sâu.

Hiện nay Lăng Dạ Huyền đã được mười hai tuổi, không chỉ thông minh lanh lợi mà còn rất tinh tướng. Nó không ngừng bày trò quậy phá khắp Lăng phủ, khi thì ăn cắp linh đan lão tổ luyện chế, khi thì trộm linh thảo tại dược điền, không những thế còn từng chế tạo pháo khiến cho thư phòng của một vị thái thượng trưởng lão nổ tan tành.

Nên nhớ là phòng của một vị thái thượng trưởng lão đấy, trận văn bảo hộ dày đặc, kiên cố miễn bàn thế nhưng vẫn bị pháo của tiểu tử kia cho nổ tan tành, từ đó đứa trẻ này thường xuyên bị quản giáo rất nghiêm, nhưng nó không những không sợ mà còn rất thích thú với cảnh tượng gà bay chó chạy kia. Mỗi khi mỹ thiếu niên này bày trò thì đều gây ra chấn động, lúc nào cũng dẫn theo một nhóm người tức giận đuổi đánh.

Tuy nhiên mọi khi cũng chỉ có vài thanh niên tụ đan hoặc nguyên thần cảnh bám theo thôi, có điều hôm nay tiểu tử này thật không may, vừa hay gặp trúng ngay mẫu thân đại nhân đang ở đây khiến nó bị nàng đuổi đánh cho một trận. Nhưng mà Dạ Huyền dù sao cũng là một người có đại khí phách, đừng nhìn nó tựa như một tiểu công tử chân yếu tay mềm.

Ngay cả đứng trước một người được mệnh danh là thiên tài đã ở cảnh giới thiên anh như Minh Hằng, mẫu thân của mình thì nó cũng không hề e ngại mà đối kháng trực diện. Dù sau đó bị nàng đánh cho một trận thì nhóc ta vẫn lẩn trốn đi được.

Tại bên trong động phủ, mỹ thiếu niên mở mắt chửi rủa một tiếng, sau khi hấp thu linh quả, nó mới nhận ra mẫu thân đại nhân nhà mình đã đánh vào đó mấy đạo cấm chế tạm thời phong ấn cửu môn khiến cho nó chỉ có thể đánh ra ngoài được ba thành công lực. Điều này khiến mỹ thiếu niên rất bất mãn, thật muốn đi tìm gia gia đòi lại công đạo.

Thế nhưng sau khi ngẫm nghĩ một lát thì thấy hèn quá, Dạ Huyền quyết định tự thử phá giải. Nó hội tụ một thân công lực có thể điều động cùng công về cấm chế, tuy nhiên cấm chế được phong ấn rất vững chắc, công lực hiện tại không thể phá giải. Lăng Dạ Huyền hì hục gần một ngày đêm cũng không thể làm lay chuyển được nó mảy may.

Cuối cùng trong lúc đang bất lực và nản chí, Lăng Dạ Huyền bỗng nảy ra một ý, đó chính là hội tụ hoàn toàn công lực trong cửu môn thành một. Dù sao chín đạo công kích vốn từ cửu môn riêng lẻ, phát động cùng lúc thì cũng không thể thực sự quy nhất. Tuy nhiên đây lại thêm một vấn đề, đó là làm sao để thực hiện được cái gọi là cửu môn quy nhất.

Dạ Huyền đả tọa suy nghĩ, không ngừng mở ra thể giới nội tâm và quan sát bản thân. Bỗng nhiên nó giật mình nhận ra có từng điểm liên thông với nhau trong chính các môn quan. Mỗi một môn quan đều gắn với kinh mạch trên thân thể. Nếu đả thông những kinh mạch liên thông trên đó thì có thể kết nối cửu môn chăng?

Tuy nhiên, việc khó khăn không chỉ như thế, mạch liên thông có thể dễ dàng nhìn thấy lại chỉ có bốn mạch, trong khi những điểm nối lại có đến mười hai, tức là có tới tám mạch đã bị ẩn đi. Điều này khiến cho Dạ Huyền rất bối rối. Tuy nhiên, nó cũng rất nhanh trấn tĩnh lại, trước tiên nối những điểm có thể thấy được trước.

Với bốn điểm trên, sau khi đả thông, Lăng Dạ Huyền tương đương nối được tam môn với nhau. Và bất ngờ thay, công lực phát ra sau đó khiến nó càng kinh hãi hơn. Chỉ ba cánh cổng tụ lại, nhưng lực công kích đã ngang với một tu sĩ tụ đan nhất trọng thiên.

Mà cấm chế mẫu thân nó đánh lên cũng chỉ tương đương như vậy nên Dạ Huyền nhanh chóng phá vỡ được nó, điều này khiến cho đứa trẻ rất đỗi vui mừng, nó cảm thấy mình vừa có một phát hiện vĩ đại. Thực lực không ngờ lại tăng một mảng lớn như thế, chính mỹ thiếu niên ấy cũng không ngờ, những điều nó lĩnh ngộ hôm nay tưởng như đơn giản, lại là bước khởi đầu cho con đường tu hành của riêng mình, con đường đưa nó đến đỉnh cao.

Bình Luận (0)
Comment