Thiên Dạ Chi Đích Phu Thê

Chương 26 - Tứ Kiệt Hội Tụ

Sau một đêm nghỉ ngơi, khảo nghiệm chính thức bắt đầu. Mọi thí sinh đều đã có mặt ở diễn võ trường. Lúc này đây thanh âm kèn lệnh không ngừng vang lên. Bầu không khí vô cùng khẩn trương, cũng vô cùng hùng tráng.

Đại kỳ tung bay, thánh quang ngút ngàn, trên chủ vị từng bóng người không ngừng hiện ra, mang theo hỗn độn khí dâng trào. Đó đều là những tồn tại cổ xưa nhất còn sống cho đến nay, có một số người càng là sống từ thời đại thái cổ, tuổi tác cao vời vợt.

Khảo nghiệm cuối cùng lấy chiến lực làm trọng, bất kể ngươi là tu sĩ cấp thấp hay cao đều đứng chung một chiến trường. Quần ẩu chính là chủ đề của khảo nghiệm này, ban giám khảo sẽ trao tặng mười người thắng cuộc những phần thưởng quý giá nhất và thu nhận họ vào các đại thể lực để bồi dưỡng thành những hùng cường trong tương lai.

Lúc này, trên diễn võ trường rộng lớn là mấy vạn người, tất cả đều là tu sĩ trẻ tuổi không quá 30 và đều từ nguyên thần cảnh trở xuống. Phải gọi là một con số khủng khiếp, từng người đều chiến ý bừng bừng không ngừng quan sát xung quanh xác định đối thủ xứng tầm của mình.

Tiêu Thiên và Lăng Dạ Huyền đứng chung một chỗ, mặc dù hai người tiếp xúc không lâu nhưng với việc y cứu nó một mạng đã khiến mỹ thiếu niên dành hơn phân nửa lòng tin cho y. Nếu có thể đến cuối chiến một trận công bằng nó với y cũng không ngại, chỉ cần bây giờ phối hợp hạ địch thủ trước.

Lúc này, một tiếng kèn lệnh vang lên, ngay lập tức mọi người đều động, tiếng binh khí va chạm đinh tai nhứt óc. Từng làn sóng xung kích quét qua bốn phương tám hướng, chấn động không gian.

Lúc này trước mặt hai người là một nhóm tu sĩ, hiển nhiên bọn họ muốn hợp lực đối phó với người mệnh danh là thiên tài trăm vạn năm có một. Tất cả người vây công đều là tu sĩ tụ đan đỉnh phong, chiến ý bừng bừng.

Ngay lập tức một dã nhân xông đến, tay hắn nhấc đại bổng đập mạnh xuống. Mặt đất nứt toác nhưng hình bóng hai người thì đã biến mất. Lúc này, khắp người hắn đột nhiên lạnh toát, một ảnh kiếm quét qua chém bay thân hình vạm vỡ ra mấy trăm trượng. Người dã nhân đập xuống đất, bất tỉnh, trên thân mà một vết chém dài và sâu nhưng cũng không lấy đi tính mạng của hắn.

Điều này khiến mọi người hít sâu một hơi, ở đây không chỉ có Lăng Dạ Huyền mới mạnh, ngay cả thiếu niên bên cạnh hắn cũng là một con quái vật không kém. Mà ngay sau đó, Lăng Dạ Huyền cũng động thủ, nó triển khai một thân lực lượng, tung ra một đấm.

Quyền âm chấn động như sấm sét, kình lực nổ vang, khói bụi ngập trời. Chỉ một đòn mà thôi, nhưng toàn bộ tu sĩ vây công bị quét sạch. Trận chiến này cũng khiến mọi người rất chú ý, ai nấy đều cảm thán không thôi. Lăng gia không ngờ lại lòi ra một con quái vật như vậy trong thế hệ này.

Trở lại võ trường, lúc này cũng có một vụ nổ chấn động không gian. Trong lớp khói bụt mịt mù, một thiếu niên thần dũng như hổ, đang không ngừng quần ẩu. Hắn một thân tử y, tay cầm tầm sét, quét ngang bát phương, không ai không sợ. Sau khi đã hạ một đám người, hắn lại lao về một toán khác, đồng thời thanh tầm sét trong tay phát ra tử lôi ầm ầm, lôi đình bổ xuống một đám người cháy đen thui, khói bốc lên nghi ngút.

Nam tử ấy đến từ Hạ Viên Thiên giáo, một trong tứ đại thế lực, tu sĩ nguyên thần cảnh, chiến lực khủng bố vô cùng. Nghe đồn người này không chỉ thiên phú đáng sợ, còn có cơ duyên cũng không kém. Hắn từng nhận được một truyền thừa ấn ký cổ xưa, có liên quan đến tử lôi. Hắn có qua lại gần với Lăng gia Lăng Hành Thiên.

Mà trong một khu vực khác, một giai điệu du dương vang lên, phát ra sóng âm quét qua không gian. Mặc dù chỉ là âm thanh nhưng ai nghe thấy đều cảm nhận được thần hồn rung động, đầu óc quay cuồng, cuối cùng là bất tỉnh nhân sự. Đây là công kích linh hồn bằng âm thanh, ai nghe thấy đều chịu phải cảnh tương tự không thể làm gì được. Không có khói lửa, không có chiến đấu nhưng lại chiến thắng :>

Theo tiếng bước chân, một mỹ nữ thon dài xuất hiện, nàng chỉ mới đôi mươi những đã là nguyên thần cảnh, đến từ Tiên Liên Huyền giáo. Một thân váy lụa xanh thẳm, tay cầm sáo trúc bạc lấp lánh, nàng tựa như tiên tử không nhiễm khói bụi trần gian. Người này cũng có qua lại gần với Lăng gia Lăng Hành Thiên.

Lại một góc khác của võ trường, ánh lửa hừng hực khí thế, xung quanh đều là tu sĩ nguyên thần cảnh nhưng ai nấy cũng đều toát mồ hôi hột, không ngừng oán thầm đại ma nữ. Bởi vì phía trước họ, một màn ảnh khủng khiếp đang diễn ra. Một thiếu niên đang gào thét bất lực và quằng quại trong ngọn lửa, bên cạnh là một thiếu nữ cười to ha hả không ngừng.

Nàng là đại ma nữ của Chu gia, có huyết mạch Chu tước thần điểu, từ nhỏ đã có sức mạnh thân cận với lửa. Không những thế còn được một ngọn linh hỏa chúc phúc khiến cho bản thân nàng mạnh hơn đồng tộc rất nhiều. Hình ảnh thiếu nữ trên lưng dựng sí hỏa, tay cầm chiến kích rực lửa giáng xuống thiêu cháy một vùng. Thiếu nữ này cũng là nguyên thần cảnh , đồng thời có qua lại gần với Lăng gia Lăng Hành Thiên.

Lúc này, tứ kiệt trừ Lăng Hành Thiên đã hội tụ, đều là cường giả nguyên thần cảnh, chiến lực vượt qua cực cảnh vô cùng đáng sợ.

Bình Luận (0)
Comment