Thiên Dạ Chi Đích Phu Thê

Chương 3 - Ma Tôn Phục Sinh

Điện Viên lâm

Núi non hùng vĩ, rừng cây bạt ngàn, khí tức hoang sơ dày đặc, từng cây cổ thụ cao lớn hùng vĩ tựa như những con thương long đang vươn mình đâm thẳng vào chân mây. Tiếng linh cầm, thụy thú kêu gào vang vọng khắp núi rừng, từng con đều cao lớn trăm, ngàn trượng, oai hùng và dữ tợn. Linh thảo, linh quả mọc nhiều vô số kể, không ngừng tỏa ra hương thơm ngào ngạt. Linh khí dồi dào hóa thành sương mù lượng lờ trên không trung, hít một hơi cũng có thể khiến thân thể sung túc khỏe mạnh, thọ mệnh gia tăng.

Thế nhưng một nơi tràn đầy thiên tài địa bảo như thế lại được xưng là một cấm địa mà đặt chân vào phải chết. Bởi vì ở đây tồn tại những lực lượng pháp tắc kì lạ, khiến cho những nhân vật dù là cấp bậc đại năng, giáo chủ tiến vào cũng chỉ có một đi không về, sẽ gặp những bất trắc không thể ngờ tới. Không những thế, sinh linh bản địa ở trong đó còn vô cùng hung hãn, cấp bậc như đại năng có đến hàng trăm con, đều là thú vương tọa trấn một phương, bất cứ một sinh linh ngoại lai nào đi vào đều chắc chắn chết không toàn thây.

Đây là một nơi kì lạ nhất trên đại lục, có nguồn gốc hình thành từ thời đại xa xôi nào đó trong vô số năm tháng trước đây, không ai sống đủ lâu để nhớ về nơi này được hình thành như thế nào. Chỉ biết sau thời thái cổ, Điện Viên lâm đã trở thành một cấm địa duy nhất trên đại lục. Mặc dù cơ duyên rất nhiều nhưng dù là đại năng cũng chỉ dám xông vào khi mà những lực lượng pháp tắc ở đây đã tạm thời biến mất.

Mà lúc này, sâu bên trong một dãy núi, chính là trung tâm của Điện Viên, mây giông xôm tụ, ánh chớp lập lòe, bầu trời tối đen lâu lâu lại có những tia sét phát ra tựa như những lôi long đang vần vũ. Phía đằng xa, trên những ngọn núi khác, mỗi nơi đều có một con thú vương đang hướng về nơi này, ngoài ra chúng còn mang đến hàng ngàn bộ hạ, đều là những con thú hùng mạnh vô đối, ánh mắt con nào cũng tràn ngập vẻ tò mò, hiếu kì.

Có vẻ như ở đây có một sự kiện đặc biệt sắp xảy ra, linh khí không ngừng trở nên đậm đặc hơn, dầy đến mức như sương mù bao phủ, tầm nhìn không tới trăm trượng và giông tố cũng ầm ầm hội tụ về đây từ nhiều ngày trước. Đây chính là dấu hiệu của thiên kiếp xuất hiện, thứ tưởng chừng như đã biến mất hàng trăm năm. Cũng bởi vì kể từ sau thời thái cổ, thiên địa biến động, muốn tu luyện vô cùng khó khăn, tu sĩ không còn được mạnh mẽ như xưa nữa, người ta cũng hết thấy thiên kiếp từ đó.

Giông tố ầm ầm không ngừng bao trùm lấy không gian, khí tức của thiên địa kiếp phạt ngày một nặng nề khiến cho vô số hung cầm, mãnh thú bên dưới cũng cảm nhận được áp lực lớn lao. Sau khi thiên kiếp thành hình, uy áp thiên địa lan tỏa, ánh chớp thắp sáng cả bầu trời, chói lóa và tê dại ruột gan bất kì một sinh linh nào xuất hiện ở nơi đây.

Một cột lôi điện to như quả núi đánh xuyên qua màn sương mù linh khí, giáng thẳng xuống một ngọn núi lớn phía dưới, sức hủy diệt mạnh mẽ ấy đã quét sạch những cổ mộc ngàn năm trong nháy mắt, từng lớp núi bị nứt vỡ và bong tróc ra ngoài. Cả một vùng đại địa đều bị chấn động, khói bụi bốc lên mịt mù, từng tia lôi điện tràn ra tứ phía, vạ lây vô số sinh linh không kịp chạy thoát.

Sau đó, một cỗ khí tức thê lương toát ra từ trong mớ hỗn độn, từng khối kiến trúc cổ kính của một cung điện ló dạng ra bên ngoài sau hơn hàng vạn năm bị chôn vùi trong đất. Những bức tường được xây dựng hoàn toàn từ hắc thạch mang lại cảm giác trầm lắng, nặng nề của thời gian và thập phần huyền bí. Hơn nữa, chúng cũng vô cùng cứng rắn, đứng trước uy thế của lôi kiếp nhưng vấn ì ì bất động.

Thế nhưng lôi kiếp thì dù sao cũng chỉ mới bắt đầu, lại một cột lôi điện nữa sắp sửa được đánh xuống, có lẽ bên trong cung điện ấy chính là nguyên nhân buộc thiên địa phải giáng thiên kiếp xuống để loại bỏ nó. Điều này càng khiến cho các thú vương trở nên rạo rực vô cùng, đôi mắt chúng ánh lên sự thèm khát. Nếu thứ bên trong đó là bảo vật có thể dẫn tới lôi kiếp, thì chắc chắn đây hẳn là một cơ duyên lớn nhất ở Điện Viên lâm này.

ẦM

Cột sét thứ hai buông xuống, lần này còn mạnh hơn lần trước gấp đôi khiến cho các đại hung cảm nhận được cũng phải run lẩy bẩy. Lôi quang chói lóa vạn trượng, tựa như sóng biển lôi điện bao phủ lấy những dãy kiến trúc đen sì. Từng tia lửa do va chạm ánh lên, không gian chấn động như muốn nổ tung, sấm chớp rền vang, cả một vùng đất màu mỡ hóa thành tro tàn trong nháy mắt.

Mặc dù uy lực đòn thứ hai cũng vô cùng kinh tâm động phách thế nhưng cung điện đen tuyền kia vẫn không hề xi nhê chút nào mà thay vào đó, một tầng hào quang màu đỏ bắt đầu sáng bừng lên. Không gian xung quanh mơ mơ hồ hồ có sự xáo rộn, từng làn sóng màu đỏ dần lan ra như sóng vỗ, vô tình buông xuống một luồng uy áp vô hình.

Mặc dù mờ nhạt, nhưng nó mang lại áp lực khiến muôn thú khiếp sợ, có những con nhỏ yếu lăn ra ngất ngay lập tức. Còn các thú vương thì cảm thấy từng trận lạnh lẽo chảy dọc khắp sống lưng, bọn chúng cảm nhận được sự nguy hiểm từ chính bản năng đang mách bảo. Thứ gì mà chỉ vừa hiện diện đã có thể gây uy hiếp cho bọn họ, không phải là cơ duyên sao, phải biết thú vương đã là những tồn tại ngang hàng với các giáo chủ, đại năng nhân loại, là lực lượng đỉnh cấp nhất hiện nay nhưng vẫn không khỏi run sợ.

Thiên địa kiếp phạt lại tiếp tục buông xuống liên tục, cái sau mạnh hơn cái trước gấp đôi, đến lần thứ năm thì cung điện cũng đã lung lay nứt vỡ. Vậy mà thứ ánh sáng màu đỏ kia lại ngày một rực rỡ hơn. Từng tia sinh mệnh bắt đầu xuất hiện và ngày càng trở nên phồn thịnh, khiến cho xung quanh cũng bừng bừng sức sống. Lúc này, muôn thú nghe được từng tiếng tim đập "thình thịch, thình thịch" từ trong cung điện phát ra.

Giống như là âm thanh của một con mãnh thú vừa tỉnh lại sau kì ngủ đông dài đằng đẵng, đây có thể là một tồn tại vô cùng khủng bố, điều này có thể ảnh hưởng đến địa vị và thậm chí là sự tồn vong của các sinh linh nơi đây. May thay dường như điều đấy cũng là điều mà thiên địa kiếp phạt không cho phép xảy ra, cột lôi điện thứ sáu đã biến chất, không chỉ mạnh hơn gấp đôi cột thứ năm mà còn có đạo văn đi kèm, sức hủy diệt tăng gấp bội, ngay cả khối kiến trúc đồ sộ vững chắc cũng bị đánh cho vỡ nát thành từng mảng, không ngừng lộ ra hình dáng bên trong.

Lúc này chính giữa cung điện lại có một khối tinh nguyên khổng lồ, trắng nõn và xinh đẹp hiện ra. Bên trong nó mơ hồ có một sinh linh hình người, tiếng tim đập và ánh sáng đỏ chính là đang phát ra từ người y. Cả một vùng không gian đều bắt đầu bị chấn động bới tiếng tim đập ấy, thanh âm ngày một lớn, ánh sáng đỏ rực ngày càng chói lóa khiến cho một khối tinh nguyên vốn trắng nõn lại nhộm sắc đỏ như hồng ngọc.

Lại một đạo thiên kiếp nữa buông xuống, lần này toàn bộ lôi điện tập trung vào khối tinh nguyên kia, ánh sáng dịu nhẹ thánh khiết liên tục bị sức mạnh hủy diệt tàn phá. Những vết nứt lan tràn, linh khí nồng đậm không ngừng theo khe nứt tràn ra và hòa tan vào trong thiên địa. Một tiếng "bùm" vang lên, khối tinh nguyên ấy vỡ tan thành từng mảnh, nhanh chóng tiêu tán vào trong thiên địa.

Bình Luận (0)
Comment