Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1167

- Hẳn là có a! Ngô Dương Tử Tông sư, không riêng gì Luyện Khí sư mà nghe nói cũng là một vị luyện thể đại sư!

Không nghĩ tới hắn lại hỏi như vậy, Lạc Thất Thất sửng sốt một chút rồi mới nói.

- Vậy thì tốt, ta sẽ đi!

Khẽ cười một tiếng, Trương Huyền gật đầu đồng ý.

Luyện Khí sư, yêu cầu đối với thân thể rất cao, lực lượng không đủ thì sẽ không thể rèn được rất nhiều vũ khí. Bởi vậy, mỗi một vị Luyện Khí sư trên cơ bản đều là người trong nghề đối với luyện thể.

Nếu như có thể có được pháp quyết tu luyện của Luyện Khí sư lục tinh, như vậy tuyệt đối còn tốt hơn nhiều so với việc tìm kiếm ở Huyễn Vũ đế quốc.

- Được!

Nghe thấy lão sư đã đồng ý, Lạc Thất Thất rất là kích động.

Cho dù thời gian tiếp xúc với vị lão sư luyện đan này không nhiều, thế nhưng hắn lại khiến cho người ta có một loại cảm giác sâu không thấy đáy. Có hắn đi theo, nhất định sẽ yên tâm hơn không ít.

Bên này nói xong, lại gọi mọi người một tiếng, đám người Phi nhi công chúa lập tức đi tới trước mặt hai người.

- Chuyện đánh cược Hóa Thanh trì là ta thua, chỉ có điều, đừng tưởng rằng như vậy là có thể làm gì ta cũng được!

Vừa đến trước mặt thì Phi nhi công chúa đã cắn răng nhìn qua:

- Linh thạch ta sẽ chuẩn bị, chỉ có điều phải trở lại Hồng Viễn đế quốc mới có thể đưa cho ngươi được!

- Hóa Thanh trì xuất hiện biến cố, ta cũng không có thắng, ngươi cũng không có thua... Coi như chúng ta ngang tay đi!

Thấy bộ dáng này của nàng, đồng thời cũng không có ý định chống chế, Trương Huyền khẽ cười một tiếng.

Hóa Thanh trì là hắn làm sập, mặc dù cũng đã bồi thường. Thế nhưng trên thực tế vẫn rất là lúng túng.

Thời gian còn chưa tới, giữa nửa đường đã xuất hiện biến cố, cho nên đương nhiên cũng không có cái gì gọi là thắng thua.

- Ngang tay?

Phi nhi công chúa sững sờ.

Vốn nàng cho rằng nhất định đối phương sẽ thừa cơ vơ vét, để cho nàng tiếp tục làm tỳ nữ gì đó, hoặc là lại nói lời lạnh nhạt, khiến cho nàng khó xử. Thế nhưng không nghĩ tới, đối phương lại nói ngang tay.

Thật sự hắn... hào phóng như vậy sao?

- Không sai, đương nhiên là vậy. Nếu như ngươi không phục thì chúng ta có thể tiếp tục đánh cược, chỉ cần ngươi nguyện ý thì ta sẽ tùy thời đón tiếp!

Trương Huyền nói.

Khóe miệng giật giật một cái, Phi nhi công chúa lập tức vội vàng lắc đầu:

- Không cần...

Mới vừa rồi nàng còn cảm giác đối phương hào phóng mà đối phương đã nói ra lời này, xem ra tất cả đều là giả.

Tùy thời đón tiếp... Ngươi nghĩ ta ngốc sao!

Liên tục hai lần thua như vậy, nếu như thực sự tiếp tục đánh cược, có lẽ đến cuối cùng đoán chừng ta sẽ thua tới mức ngay cả cọng lông cũng không thừa một cái.

- Các ngươi có muốn đánh cược cùng ta hay không?

Thấy nữ nhân này lại sợ đến mức như vậy, Trương Huyền không nhịn được lắc đầu, lại nhìn về phía đám người Hình Viễn.

Không có người nào đánh cược chẳng khác nào mất đi nguồn kinh tế. Mà nương theo tu luyện, chung quy cũng có ngày sẽ sử dụng hết linh thạch a.

- Không đánh...

Đám người Hình Viễn đồng thời giật nảy mình.

Cá với ngươi sao? Trên cơ bản đều thua, dù là kẻ ngu ngốc đi chăng nữa cũng sẽ không muốn sống như thế a.

- Ai, muốn thua cũng không có cơ hội!

Thấy ngay cả đánh cược cũng không có người nào nguyện ý, Trương Huyền không nhịn được lắc đầu.

Những người này thực sự đều là cao sinh của Danh sư học viện hay sao?

Đánh cược cũng không dám, cũng quá yếu a!

Nếu như để cho mọi người biết ý nghĩ của hắn, nhất định sẽ lệ rơi đầy mặt, căn bản không phải là bọn hắn yếu, mà là ngươi quá mạnh có được không?

Người ta phá giải bia đá, dùng vài chục năm cũng không làm được, thế nhưng ngươi lại dùng vài giây. Hóa Thanh trì hấp thu linh khí, người khác dùng ngày mà ngươi lại dùng vài phút đồng hồ... Ai cũng biết một khi đánh cược sẽ tất thua, bọn hắn cũng không muốn đi tham gia náo nhiệt như vậy a!

...

- Chúng ta mau mau đi Địa Cung đi!

Biết phía sau Trương Huyền còn có lão sư mà ngay cả Mạc đường chủ cũng phải kính sợ, thực lực bản thân lại cường đại như thế. Đám người Hình Viễn không dám tiếp tục xem hắn là một tân sinh bình thường, mà là trở thành người cùng thế hệ, không dám có chút khinh thị nào cả.

Việc cấp bách là tìm kiếm cửa vào của Địa Cung, mọi người đã quen biết nhau cho nên cũng không có nói chuyện. Cả đám tăng thêm tốc độ, vòng qua sơn mạch trước mắt, sau đó lập tức đi vào một cái sơn cốc khá rộng.

- Dựa theo trên bản đồ miêu tả, hẳn là Địa Cung ở đây!

Lạc Thất Thất ngừng lại.

- Chỗ này sao?

Đám người Hình Viễn nhìn nhau, không hiểu ra sao.

Sơn cốc trước mắt này không phải là rất lớn, thoạt nhìn cũng hết sức bình thường, đâu đâu cũng có cây cối, chim tước kêu to, tràn ngập sinh cơ, không nhìn ra có một chút bộ dáng của Địa Cung mảy may nào.

Có phải là tin tức đã tính sai, hoặc là tìm sai nơi hay không?

- Ừm, vũ khí dùng Phủ Cầm Luyện Khí pháp để luyện chế ra bị một thợ săn phát hiện ra ở đây. Trong vòng ba ngàn năm, nơi này tổng cộng đã xuất hiện qua bảy thanh vũ khí có cùng một thủ pháp luyện chế, lại thêm tất cả tin tức tổng hợp mà ta có được, nơi đây tất nhiên sẽ có một Địa Cung!

Lạc Thất Thất nói.

- Nhưng... nơi này linh khí rất bình ổn, không có chút dị thường nào, cũng không giống như là có trận pháp a?

Đám người Hình Viễn khẽ cau mày.

Nếu có Địa Cung mà không nhìn thấy, như vậy đã nói nhất định là có trận pháp, ẩn giấu đi dấu vết, thế nhưng... Trước mắt linh khí khá bình ổn, không có chút ba động nào, căn bản không giống như có trận pháp a.

- Để ta tới dò xét, ta là Trận Pháp sư ngũ tinh, có trận pháp hay không hẳn là có thể tìm ra được, lại còn đồng thời phá giải!

Ngọc Phi Nhi công chúa đi tới phía trước.

Đám người này có thể tạo thành đội ngũ, cùng đi thí luyện như vậy cũng không phải là quan hệ tốt là có thể tạo thành một đội. Mà còn có thể bổ sung trên phương diện chức nghiệp cho nhau.

Bình thường khảo hạch Danh sư ngũ tinh cần phải có năm chức nghiệp phụ trợ đạt tới ngũ tinh, Ngọc Phi Nhi công chúa vừa vặn có một chức nghiệp Trận Pháp sư ngũ tinh.

- Ừm!

Mọi người gật đầu.

Cổ tay Phi nhi công chúa khẽ đảo, trong lòng bàn tay xuấ thiện một cái la bàn, nàng đi dọc theo sơn cốc một vòng, một mặt đi lại, một mặt tìm kiếm, một lát sau nàng mới ngừng lại.

Cổ tay ngọc khẽ đảo, lại lấy ra một cái trường mâu sắc nhọn.
Bình Luận (0)
Comment