Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1854

Hoàng Trưởng lão thi triển ra một chiêu toàn lực, rắn rắn chắc chắc đánh vào trên mặt đối phương, da của đối phương cũng không có phá, cổ tay của hắn ngược lại bị chấn gãy...

Không phải thật chứ?

- Đáng giận, ta muốn ngươi chết...

Chứng kiến vẻ mặt của mọi người, Hoàng Trưởng lão xấu hổ và giận dữ muốn chết, kêu to một tiếng, đã nhiều ra một thanh trường kiếm, thẳng tắp đâm tới gia hỏa trước mắt!

- Hoàng Trưởng lão không nên lỗ mãng...

Chứng kiến cử động của hắn, tất cả mọi người giật nảy mình.

Dùng độc, thật xảy ra ngoài ý liệu, có thể nói là không có khống chế tốt độc tính... Trực tiếp sử dụng kiếm ám sát, tương đương đã có sát tâm, còn muốn lui về phía sau, cũng không thể vãn hồi rồi.

Hí...iiiiii á!

Bất quá, hiện tại nói cái gì cũng đã chậm, Hoàng Trưởng lão phẫn nộ xuất thủ, kiếm quang sắc bén, lập tức bổ xuống gia hỏa ngồi dưới đất kia, mắt thấy sẽ phải rơi đầu, Tôn Cường một mực không có trợn mắt kia đột nhiên bàn tay khẽ đảo, mãnh liệt ép xuống.

Oanh long long!

Thanh âm như lôi đình trầm muộn vang lên, ngay sau đó mọi người liền chứng kiến Kiếm Khí của Hoàng Trưởng lão vỡ vụn từng khúc, ngay sau đó đầu bị một tát đánh vào lồng ngực!

Phù phù!

Thi thể thẳng tắp ngã trên mặt đất.

- Cái gì?

- Hoàng Trưởng lão bị một tát quất chết?

- Một chưởng này không chỉ đánh tan công kích của hắn, còn cứng rắn phản kích lại lực lượng... Gia hỏa này thật chỉ là Tòng Thánh?

...

Chứng kiến Hoàng Trưởng lão ngã xuống đất tử vong, thân thể tất cả mọi người đều cứng đờ.

Đây chính là Trưởng lão, Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, thực lực tương đương bọn hắn, kết quả... Bị gia hỏa này một tát quất chết...

Lực lượng nên mạnh bao nhiêu?

- Giống như thân thể của hắn động cũng không động, ánh mắt như trước không có mở ra...

Trong đám người một thanh âm hơi run rẩy vang lên.

Lúc này mọi người mới nhớ tới tình cảnh vừa rồi, Tôn Cường giống như lúc trước, ngồi dưới đất chưa hề động, mấu chốt nhất là... Ánh mắt còn không có mở ra!

Nói cách khác... Đối phương chỉ tiện tay một kích, liền đánh chết Hoàng Trưởng lão.

- Gia hỏa này quỷ dị, đánh chết Hoàng Trưởng lão, tội ác tày trời, mọi người cùng nhau xông lên, đừng để cho hắn chạy thoát...

Gào thét một tiếng, còn thừa lại mười chín vị Trưởng lão, đồng thời la hét, bao quanh Trương Huyền vào giữa.

Nếu như mới vừa nói, bọn hắn xuất thủ là lấy lớn hiếp nhỏ, quay đầu lại rất khó bàn giao với Hứa trưởng lão, mà bây giờ, gia hỏa này đánh chết Hoàng Trưởng lão, đã tội không thể thứ cho, bất luận kẻ nào cũng nói không được cái gì.

- Đúng vậy, đồng loạt ra tay!

- Ta cũng muốn nhìn xem, hắn có thể gánh vác được Diêm Vương Nại Hà Tán của ta hay không!

...

Rầm ào ào!

Mười chín vị Trưởng lão đồng thời xuất thủ, trong nháy mắt các loại khói độc, độc trùng nhao nhao bay tới Trương Huyền, rậm rạp chằng chịt rơi vào trên người.

Nhiều kịch độc như vậy, đừng nói một Tòng Thánh, coi như là Thánh Vực nhị trọng, khả năng cũng nuốt hận ngay tại chỗ, bị chôn sống hạ độc chết, nhưng sau khi dùng độc, mọi người kỳ quái phát hiện... Đối phương như trước vẫn không nhúc nhích, giống như không có cảm giác đến chung quanh có độc.

- Thuốc giải độc của gia hỏa này quá lợi hại... độc của chúng ta không có tác dụng, đừng có dùng độc, trực tiếp ra tay đi!

Không biết người nào hô một câu, những người khác nhao nhao gật đầu.

Hạ xuống nhiều độc như vậy, gia hỏa này một chút tổn thương cũng không có, sắc mặt cũng không có thay đổi, đủ để nói rõ vấn đề.

Xem ra kịch độc đối với hắn không có bất kỳ tác dụng, đã như vậy... Vậy bạo lực giải quyết!

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Kèm theo quát lớn, mười chín vị Trưởng lão đồng loạt trùng kích tới gia hỏa kia.

Cảm nhận được áp lực cuồng bạo ở chung quanh, Tôn Cường vốn ngồi dưới đất, tựa hồ rốt cuộc ý thức được nguy cơ sinh tồn, đứng dậy, thân ảnh nhanh như thiểm điện, trực tiếp chui vào trong đám người.

Động tác của hắn, căn bản không giống như một Tòng Thánh, ngược lại giống như Thánh Vực nhị trọng, tốc độ nhanh giống như điện mang, nắm đấm trực lai trực vãng, lại làm cho người ta có cảm giác ẩn chứa Thiên Đạo, không cách nào tránh né.

Bành bành bành bành!

Mỗi một quyền hạ xuống, tất nhiên có một vị Trưởng lão trúng chiêu, bay ngược mà ra, lực lượng hung mãnh từ trong cơ thể đối phương tuôn ra, khiến người ta căn bản ngăn cản không nổi.

Gia hỏa này không chỉ lực quyền cường đại, thối công cũng cực kỳ cao minh, chân đá ra, như mộng như huyễn, khó lòng phòng bị.

- Hắn... Hắn... Như trước nhắm mắt lại!

Càng đánh càng cảm thấy trái tim băng giá, bọn hắn mười chín vị Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong vây công một Tòng Thánh, đối phương chẳng những không có tổn thương, càng đánh càng hăng không nói, Mấu chốt nhất là... Như trước đang nhắm mắt!

Thật giống như mộng du, mà tất cả công kích cùng động tác của đối phương... phảng phất như bản năng chiến đấu!

Dựa vào phản ứng bản năng, bọn hắn mười chín vị Trưởng lão liên thủ, đánh không cách nào phản kích...

Bọn người Minh phó điện chủ cảm thấy sắp điên rồi.

- Mau ra tay, chư vị Trưởng lão kiên trì không nổi...

Một vị trong ba vị Phó điện chủ nhịn không được nữa, hô lên.

Trước kia bọn hắn bận tâm thân phận, không muốn động thủ, đối phó một tiểu gia hỏa chỉ có Tòng Thánh... Hiện tại phát hiện không động thủ, mười chín vị Trưởng lão khả năng sẽ giống như Hoàng Trưởng lão, chết ở tại chỗ, rút cuộc không kìm nén được.

- Tốt, đồng loạt ra tay...

Nhướng mày, bàn tay của Minh phó điện chủ mãnh liệt cầm tới.
Bình Luận (0)
Comment