Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 212

Trương Huyền nhìn đối phương đang ngây ra như kẻ ngốc:

- Ngươi là luyện đan sư nhị phẩm, ngay cả cái này cũng không hiểu, vậy sát hạch lên thế nào?

...

Hồng Vân đan sư nghẹn một hơi.

- Được rồi. Nếu như chỉ có mấy vấn đề này, tàng thứ khố của công hội cao cũng có. Không có việc gì làm, xem nhiều sách một chút. Ta còn có việc, đi trước...

Trương Huyền ngáp một cái, lại đi ra ngoài.

Hắn cảm thấy lại không được ngủ, làm không tốt cũng sẽ chết.

Nhìn hành động này của hắn, vẻ mặt Hồng Vân đan sư vặn vẹo.

Ngươi tôn trọng ta một chút có được hay không?

Bất kể nói thế nào, ta cũng là luyện đan sư nhị tinh từ tổng bộ tới, cao hơn ngươi một cấp bậc. Những người khác nhìn thấy ta, đều sớm chờ đợi, lễ độ cung kính. Ngươi thì hay rồi, mí mắt còn không nâng ra lên. Nói chuyện với ta còn bảo ta tìm nơi nào mát mẻ chờ, xem nhiều sách một chút...

Ta xem em gái ngươi ấy!

Ta đang sát hạch ngươi, lẽ nào ngươi không có nhìn ra sao? Những đáp án này ta đương nhiên biết...

Trong lòng phiền muộn, hắn lộ ra một chút mất hứng, nhướng mày.

- Đừng đi vội. Vấn đề này, chỉ cần ngươi trả lời được... ta sẽ không hỏi thêm nữa. Hơn nữa, Phá Âm đan và máu của Cự Tê thú có thể miễn phí tặng cho ngươi, không cần tiền.

Lời vừa nói xong, hắn đang suy nghĩ đối phương có đáp ứng hay không, đã thấy Trương Huyền chẳng biết từ lúc nào đứng ở trước mắt, vẻ mệt mỏi rã rời trong mắt biến mất sạch sẽ, lộ ra tinh quang:

- Lời ngươi nói là sự thật?

Phá Âm đan và máu của Cự Tê thú là dược liệu tốn hết hai nghìn ba trăm vạn kim tệ. Nếu như có thể miễn phí, quả thực quá tốt.

Có thể tiết kiệm được một khoản lớn...

- Ngươi... dung tục!

Hồng Vân đan sư tức tới mức thổi râu mép bay lên.

Vừa rồi nói chuyện với hắn, mí mắt đối phương cũng không muốn nâng lên. Vừa nghe được có thể miễn phí, đối phương hưng phấn đến mức sắp nhảy cẫng lên...

Hắn đường đường là luyện đan sư nhị tinh ở trong lòng đối phương, tự nhiên thua một đống kim tệ...

Suy nghĩ một chút cũng làm cho người ta phát điên.

Thật ra Trương Huyền sẽ có loại hành động này, ngược lại không phải cố ý làm ra vẻ.

Mà hiện tại, giá trị quan của hắn vẫn là nhân viên quản lý thư viện ở địa cầu, còn chưa thật sự dung hợp với dị giới. Đối với luyện đan sư nhị tinh gì đó, hắn không có mấy khái niệm. Cho dù lợi hại hơn nữa... lại làm sao có thể thực tế bằng có tiền?

Không thấy hắn vì kiếm hai ngàn vạn kim tệ này, đã tiêu hao bao nhiêu tế bào não sao...

- Vấn đề này là... thời điểm ta chế luyện tinh Nguyên Đan, mỗi lần đều sẽ nổ lò...

Hồng Vân đan sư nói ra vấn đề của hắn.

Nghe được vấn đề này, tất cả đám người Âu Dương thành đều sửng sốt. Mỗi một người đưa mắt nhìn nhau.

Tinh Nguyên đan... đây chính là đan dược nhị phẩm đỉnh cấp, có thể bổ sung tinh khí thần hao tổn trong cơ thể người. Có lời đồn đại, cho dù luyện đan sư tam tinh cũng rất khó có thể dễ dàng chế luyện ra.

Hồng Vân đan sư không ngờ hỏi một luyện đan sư nhất tinh, làm thế nào chế luyện đan dược nhị phẩm đỉnh cấp...

Điều này cũng quá vô sỉ.

Rõ ràng vượt quá ranh giới...

Nhìn thấy được ánh mắt của mấy người, mặt Hồng Vân đan sư đỏ lên.

Nói thật, hắn cũng bị Trương Huyền chọc tức, muốn gõ một cái. Ngươi không phải rất lợi hại sao? Ta ném ra một vấn đề ngay cả ta, luyện đan sư nhị tinh cũng không giải quyết được, xem ngươi trả lời như thế nào?

Không trả lời được, ta lại giáo huấn ngươi một trận, cho ngươi bỏ đi dáng vẻ kiêu ngạo, để cho ngươi biết, nói chuyện với luyện đan sư nhị tinh, đáng lẽ phải là thái độ thế nào.

- Tinh Nguyên đan?

Trương Huyền chưa từng xem qua sách của luyện đan sư nhị tinh, tên đan dược này cũng không biết. Hắn còn tưởng rằng đó là một loại thuốc hiếm, mình kiến thức nông cạn không biết, nên cũng không quá để ý.

Đương nhiên, cho dù biết, hắn khẳng định cũng không để ý. Dù sao, hắn cũng không phải dựa vào kiến thức giải quyết. Hắn chuyển kiếp tới chưa đầy nửa tháng. Cho dù có loại máy nói dối Thiên Đạo Đồ Thư Quán này, tốc độ hắn tiếp nhận kiến thức rất nhanh, nhưng khẳng định không thể nào so sánh được với những luyện đan sư sống mấy chục năm.

- Đi luyện đan, để cho ta xem một chút...

Trong lòng có tính toán, Trương Huyền tùy ý khoát tay áo.

- Được!

Nghe giọng điệu của hắn giống như bảo mình đùa giỡn khỉ, Hồng Vân đan sư càng phiền muộn hơn. Trong lòng âm thầm quyết định, một khi hắn nói không nên lời, cố gắng giáo huấn một trận. Lúc này, Hồng Vân đan sư mới đến phía trước lô đỉnh, lấy dược liệu từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra, chuẩn bị bắt đầu.

Tinh Nguyên đan, trong đan dược nhị tinh là một loại đan được bán rất chạy. Bởi vì hắn không chế luyện thành công, vẫn luôn mang theo dược liệu bên người, thường xuyên nghiên cứu. Muốn lấy ra cũng không khó.

Hừng hực!

Lò lửa thiêu đốt, tinh luyện dược liệu.

Hồng Vân đan sư vừa ra tay, quả nhiên xuất hiện sự khác biệt. Không hổ danh là luyện đan sư nhị tinh. So với đám người Trần Tiêu đan sư còn cường đại hơn rất nhiều. Bất kể là khống chế đối với dược liệu hay là khống chế đối với lò lửa, cùng với tinh luyện dược liệu... đều không thể so sánh nổi.

Loại dược vật giống nhau ở trong tay hắn lại giống như nước chảy mây bay, tập trung vào lô đỉnh, dưới lò lửa thiêu đốt sôi trào, rất nhanh lại xuất hiện mùi đan dược rất nồng.

Mùi đan dược này linh khí mười phần, khiến người ta chỉ ngửi vào một hơi, lại cảm thấy thân thể hoạt bát, thoải mái hơn rất nhiều.

Trương Huyền liên tục không ngủ năm ngày năm đêm, có chút mệt nhọc. Vừa ngửi một cái, hắn cũng cảm thấy thư thái hơn nhiều, mắt hình như cũng bớt đỏ.

Ầm ầm!

Chỉ có điều, lại ở thời điểm mùi đan đạt được nồng đậm nhất, đột nhiên thoáng ngừng lại. Một lực lượng hung bạo phun mạnh ra. Lô đỉnh trước mắt không chịu nổi, ầm ầm nổ tung.

Răng rắc!

Một đống đan dược hỏng văng ra ngoài, cháy đen giống như than.

Luyện đan thất bại, hơn nữa còn là kinh khủng nhất... nổ lò!

Nếu không phải mọi người đã sớm có sự đề phòng, sợ rằng đều sẽ bị khí tức bạo ngược trong đó nổ cho tổn thương.

Bị khí tức nổ mạnh phun trúng, toàn thân Hồng Vân đan sư đen xì, tóc dựng đứng. Bộ dạng giống như bị sét đánh. Hai tay hắn để ở sau lưng, nhìn lại.

- Ta luyện xong. Ngươi nói một chút xem, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra...
Bình Luận (0)
Comment