Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2470

Lần này tốc độ so với vừa rồi nhanh gấp bội, dù không đuổi kịp Hành Giả Vô Cương của Trương Huyền, nhưng cũng vượt xa thân pháp bình thường.

- Tốc độ thật nhanh, đây là thân pháp gì?

- Là cảnh giới tối cao của đạp sóng mà đi, đạp sóng vô ngân!

- Không nghĩ tới lại tu luyện tới loại tình trạng này, không hổ là thiên tài!

...

Phía dưới có người nhận ra, tất cả đều tràn đầy kinh ngạc.

Đạp sóng mà đi, loại võ kỹ thân pháp này rất khó tu luyện, không chỉ có thiên phú, còn phải trải qua vô số rèn luyện mới được, tuổi còn trẻ liền đạt tới đỉnh phong nhất, thiên phú cao làm người ta tắc lưỡi.

Phần phật!

Trong ánh mắt kinh ngạc, Trương Vân Phong đã đi tới địa phương cách không tới năm mét, không khí vang lên một tiếng sắc nhọn, trong nháy mắt phóng thích Lĩnh Vực, bao phủ Trương Huyền ở bên trong.

Người sau lập tức cảm thấy một cảm giác áp bách, từ bốn phương tám hướng chen chúc tới, giống như có bàn tay bắt lấy hắn, để hắn không thể động đậy.

- Thật mạnh!

Sắc mặt Trương Huyền nghiêm túc.

Thánh Vực lục trọng sơ kỳ bình thường, mới vừa ngưng tụ Lĩnh Vực, toàn bộ Lĩnh Vực giống như dòng sông, cảm giác áp bách không tính quá mạnh, đạt tới trung kỳ, sẽ giống như đầm lầy, hậu kỳ như thủy ngân, đỉnh phong thì giống như lồng giam...

Tầng tầng tiến dần lên, lực lượng càng ngày càng mạnh. Bởi vậy, phạm vi Lĩnh Vực không kém nhiều, nhưng đẳng cấp rất dễ phân chia. Dù đối phương là sơ kỳ, nhưng lực lượng mạnh mẽ, xem như hắn, muốn phá vỡ cũng không dễ dàng như vậy.

- Đã nhường ta ba chiêu, vậy thì không có cơ hội xuất thủ...

Bao phủ được đối phương, Trương Vân Phong quát lạnh, lần nữa chụp tới.

Một chưởng này, phối hợp lực lượng Lĩnh Vực, so với vừa rồi hung mãnh không chỉ một lần, còn chưa tới trước mặt, ngay cả linh hồn cũng có thể nghiền ép, không sinh được bất luận ý niệm phản kháng gì. Ngẩng đầu nhìn lại, Trương Huyền chỉ cảm thấy như bị mây đen bao phủ, lại thêm Lĩnh Vực hạn chế, căn bản chạy trốn không xong.

- Đổi lại bình thường, một chưởng này, không hoàn thủ mà nói, quả thực không chống lại được, có điều hiện tại...

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, trên mặt không khẩn trương chút nào, cũng không hoàn thủ, thân thể co rụt lại, bảo vệ chỗ hiểm của thân thể.

- Đây là ý định mạnh mẽ chống đỡ?

- Chiêu này của Trương Vân Phong, coi như cường giả Lĩnh Vực cũng không chống lại được, đối kháng như vậy, sẽ bị đánh chết tại chỗ a?

- Không biết... Bất quá lá gan của tên này cũng quá lớn...

Nhìn thấy cử động của hắn, tất cả mọi người đều có chút ngẩn người.

Thi triển võ kỹ trong Lĩnh Vực của mình, uy lực so với bình thường nhiều hơn gấp đôi, vừa rồi Bài Không chưởng đã rất đáng sợ, giờ phút này trốn cũng không trốn...

Làm không cẩn thận sẽ bị đánh chết tại chỗ.

- Có cần ngăn cản hay không...

Hàn Trúc trưởng lão lo lắng, nhịn không được nhìn sang.

- Không cần... Trương Vân Phong có chừng mực! Thực sự không được lại nói...

Hạo Vũ trưởng lão cũng xiết chặt nắm đấm, trong mắt lóe lên ánh sáng, không biết nghĩ cái gì.

Rầm!

Trong ánh mắt khiếp sợ, bàn tay của Trương Vân Phong rơi vào trên sống lưng của Trương Huyền, một tiếng kịch liệt vang lên, khí lưu hỗn loạn bắn nhanh bốn phía.

- Xong...

Thấy thanh niên thiên tài vừa mới đột phá, quả nhiên không có né tránh, không ít người cảm thấy hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhịn không được che con mắt.

Bất quá không nghe thấy hắn kêu thảm, chỉ nghe tiếng bùng dồn dập, Trương Vân Phong kêu đau một tiếng.

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bàn tay của thiên tài Trương gia kia không ngừng run rẩy, vội vàng lui về phía sau, vẻ mặt giống như gặp quỷ, trở nên trắng bệch.

- Xảy ra chuyện gì?

Đám người che mắt, không thấy được tình huống vừa rồi, tất cả đều không hiểu ra sao.

- Là lôi kiếp!

Một Danh Sư tràn đầy kích động.

- Lôi kiếp?

- Không sai, vừa rồi Nguyên Thần của Trương sư nuốt lôi điện đầy trời, nhưng không có hóa giải, mà che kín toàn thân, vừa rồi Trương Vân Phong công kích tới trước mặt, bị những lôi điện này ngăn lại không nói, còn bị phản phệ! Ngươi nhìn vẻ mặt hắn trắng bệch, hẳn là Nguyên Thần bị hao tổn!

Danh Sư nghiêm túc quan sát, hưng phấn nói.

- Lôi kiếp che kín toàn thân, dùng để đối kháng công kích?

Thân thể mọi người nhoáng một cái.

Nuốt lôi điện vào trong cơ thể, rèn luyện thân thể cùng Nguyên Thần, thời gian ngắn quả thực có thể tạo được hiệu quả, nhưng thời gian lâu dài, tuyệt đối là một loại tổn thương cực lớn. Nhưng đã đi vào trong cơ thể, muốn thả ra ngoài sao mà khó khăn, chớ nói chi là thời điểm chiến đấu.

Đúng lúc này, bàn tay của Trương Vân Phong tới tiếp xúc, nháy mắt liền hấp thu đi lôi điện, không chỉ điện giật tổn thương, còn giải quyết tai hoạ ngầm... Nhất cử lưỡng tiện.

- Chẳng lẽ lúc trước hắn đã đoán ra Trương Vân Phong sẽ thi triển chưởng pháp, cố ý nói nhường ba chiêu... Nhưng thật ra là muốn mượn lực lượng của đối phương, rèn luyện Nguyên Thần, thân thể tốt hơn, thuận tiện lại dẫn nó ra?

Không biết ai hô lên.

Ở đây tất cả đều là cao thủ, mọi người cực kỳ hoảng sợ, khó mà tin được. Nếu thật là cố ý, không chỉ tính toán chính xác, đối với lôi điện, cùng thực lực, thói quen hành động của Trương Vân Phong, đều phải rõ ràng tuyệt đối, đạt đến một loại trình độ làm người nghe kinh hãi!

Nếu không, chỉ cần tính sai một chút, trọng thương đều là hắn, mà không phải người sau!

- Đây là người sao?

Nuốt ngụm nước bọt, tất cả thiên tài xem hiểu chiêu này, đều hai mặt nhìn nhau, từng cái toát ra vẻ khủng hoảng.

Thiên phú cao thì thôi, tâm trí còn như yêu, ổn định như núi...

Coi như bọn họ gặp gỡ, có thể thắng sao?
Bình Luận (0)
Comment