Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 78

Những gì đối phương nói không có chút sai lầm nào cả. Trước khi hắn tẩu hỏa nhập ma thật sự có vấn đề đó, mỗi lần hội tụ linh khí đều vô cùng khó khăn, toàn thân đau đớn như bị xé nát.

Từ trước vẫn cho rằng bản thân không thể tu luyện được, lẽ nào...quả thật trời sinh đã tỏa mạch?

Nghe nói, trời sinh tỏa mạch chính là kinh mạch giống như bị một cái khóa lớn khóa lại, khí tức không thông, nếu cứ cố gượng ép tu luyện sẽ xuất hiện cảm giác toàn thân như bị xé nát đó!

Nhưng chuyện này hắn chưa từng nói cho ai nghe, ngay cả khi trở thành học trò của Trương Huyền cũng vậy, hắn không nói nửa lời, thậm chí phụ mẫu hắn cũng không biết, vậy mà hắn... làm sao biết?

Nhìn thấy biểu cảm của Triệu Nham Phong, tất cả mọi người rùng mình.

Lẽ nào... Là sự thật?

- Bớt già mồm đi, cho dù Triệu Nham Phong có bị trời sinh tỏa mạch, thì cũng liên quan gì với tẩu hỏa nhập ma chứ?

Thượng Thần trưởng lão hừ giọng.

Trời sinh tỏa mạch, coi như đó là một loại bệnh tật trời sinh, là bẩm sinh rồi, không thể có cách nào để giải quyết, Nếu gặp phải vấn đề này, thì chẳng khác nào đời này phải cáo biệt việc tu luyện.

Cho dù Triệu Nham Phong có vấn đề như thế, thì cùng lắm là hắn không có tố chất để trở thành cao thủ, chứ nào đến mức cố ý làm hắn tẩu hỏa nhập ma!

- Không sao ư?

Trương Huyền cười khẽ:

- Vậy ta hỏi ngươi, tẩu hỏa nhập ma có đặc thù gì?

- Tẩu hỏa nhập ma? Khi đó mọi sức lực trong cơ thể bị rối loạn, không bị khống chế, khiến người ta không thể tự khống chế, bản thân rơi vào trạng thái điên cuồng...

Nói đến đây, Thượng Thần trưởng lão bất chợt ngừng lại, hai mắt mở lớn, hắn không dám tin:

- Không phải ngươi sẽ nói, muốn mượn việc tẩu hỏa nhập ma này để giúp hắn phá bỏ ách tắc trong kinh mạch, đả phá thể chất trời sinh tỏa mạch chứ?

- Chuyện này... sao có thể thế được?

Không chỉ hắn nghĩ tới, mà những người khác cũng đã nghĩ đến đó, ai nấy nều há hốc mồm trừng trừng nhìn.

Khi tẩu hỏa nhập ma, sức lực trong nội tại cơ thể bản thân không thể khống chế được, thật sự có thể sinh ra sức lực mạnh gấp mấy lần trước kia, nhưng... đó là trạng thái rối loạn, như thế rất dễ dàng phế bỏ hoàn toàn tu vi, từ xưa đến nay chưa có ai thử nghiệm, cũng không ai dám thử nghiệm cả.

Lợi dụng tẩu hỏa nhập ma để đả phá ách tắc trong kinh mạch... Thật hay giả vậy?

Nếu như là sự thật, chuyện này cũng quá điên cuồng rồi!

Cái cách thực hiện này đã hoàn toàn phá vỡ giới hạn của giới tu luyện!

- Đúng vậy!

Trương Huyền gật gật đầu, nhìn về phía Triệu Nham Phong:

- Giờ ta hỏi ngươi, từ sau khi tẩu hỏa nhập ma, khi tu luyện ngươi có cảm giác bị xé nát toàn thân như trước không?

- Chuyện này...

Thân thể Triệu Nham Phong run lên, toàn thân cứng ngắc, giọng nói run rẩy:

- Không... Không có!

Trước kia, mỗi lần tu luyện là mỗi lần đau đớn đến chẳng thiết sống, toàn thân giống như sắp nổ tung, sau khi tẩu hỏa nhập ma, quả thật đã không còn cảm giác ấy, trước đó hắn cho rằng là do Lục Tầm lão sư dạy dỗ, chẳng lẽ... thực sự là như vậy?

- Sức lực trong cơ thể bị tẩu hỏa nhập ma sức chuyển động khắp thân thể, cuồng bạo không thể tả, có thể bộc phát ra sức mạnh lớn gấp mấy lần bình thường, tuy rằng không thể tận trừ bệnh trời sinh tỏa mạch, nhưng có thể giảm bớt tình trạng như thế, giúp linh khí được thông suốt! Lúc đó ta khiến ngươi tẩu hỏa nhập ma, chính là vì hiểu rõ mầm họa trong thân thể của ngươi, vốn còn có bước tiếp theo, giúp ngươi có thể tu luyện một cách trôi chảy hơn, sau này sẽ càng tiến xa hơn, nhưng cuối cùng... Ngươi không chào mà biệt, cứ thế mà rời đi, thậm chí còn xem ta là thù địch!

Nói đến đây, Trương Huyền lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, sắc mặt dâng lên một nỗi cô độc, trống vắng.

Sau khi Triệu Nham Phong tẩu hỏa nhập ma tỉnh lại, hắn không bao giờ còn tới lớp học của Trương Huyền nữa, thậm chí còn xem Trương Huyền là tử địch, đi đến đâu cũng chỉ buông lời ác ý.

Cho dù có đi tìm hắn thật thì chắc chắn hắn cũng sẽ không tin tưởng.

Nhìn thấy biểu cảm của vị Trương lão sư này, mọi người hầu như ai cũng có thể hiểu được khi đó nội tâm của lão sư chịu đựng những áp lực và sự thống khổ đến cỡ nào.

Nhưng trước những áp lực ấy, hắn lại không hề buông một câu giải thích, chỉ yên lặng chịu đựng, cô độc hứng chịu những lời chế nhạo của mọi người...

Trong phút chốc, hình tượng của Trương Huyền trong lòng mọi người một lần nữa lại được nâng cao lên một bậc nữa.

- Ngươi nói bậy, sao có thể có chuyện đó! Hơn nữa, nếu đúng như ngươi nói, chỉ cần ngươi sớm nói rõ ràng, chắc chắn Triệu Nham Phong sẽ không rời đi!

Thượng Thần trưởng lão nghiến răng nói.

- Nếu có thể bị người ta khống chế thì sẽ không còn gọi là tẩu hỏa nhập ma! Nếu ta nói trước với hắn, ngươi cho rằng Triệu Nham Phong sẽ đem lòng sợ hãi, còn dám mạo hiểm ư?

Trương Huyền phất tay áo một cái.

Tẩu hỏa nhập ma không bị người ta khống chế, nếu sớm biết việc tu luyện sẽ xuất hiện, như vậy nội tâm sẽ sợ hãi, bó tay bó chân, vì thế rất khó thành công.

- Cho dù ngươi có nói tốt đến thế nào cũng không thể chứng minh tẩu hỏa nhập ma có thể đả phá bệnh trời sinh tỏa mạch, dù sao ta cũng chẳng tin!

Làu bàu một hồi, Thượng Thần trưởng lão nói.

- Ta biết chuyện này quá mức kinh thế hãi tục, các ngươi không tin cũng chẳng sao!

Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Triệu Nham Phong:

- Vừa nãy ta đã xem một chút, hiện tại ngươi đạt tới võ giả nhất trọng Tụ Tức cảnh đỉnh phong, chỉ cách đột phá một bước! Dựa theo việc tu luyện bình thường, ngươi cho rằng phải mất bao lâu mới có thể đột phá?

- Lục lão sư nói với ta, nếu ta nỗ lực không ngừng, trong vòng nửa năm là có thể đột phá đến võ giả nhị trọng Đan Điền cảnh!

Mặc dù hắn nửa tin nửa ngờ với lời của vị lão sư này, nhưng Triệu Nham Phong lúc này đã cảm thấy cung kính rất nhiều, nên hắn trả lời một cách nghiêm túc.

Mạc lão sư, Vương Hoằng tộc trưởng đồng thời gật đầu.

Vừa nãy Triệu Nham Phong đánh quyền, bọn họ cũng đã nhìn thấy, theo thực lực của bọn họ thì hiểu kết quả của Lục Tầm lão sư vô cùng đúng trọng tâm, thiên tư của Triệu Nham Phong chỉ có thể như vậy, trong vòng nửa năm mà đột phá được đã coi như là tốt lắm rồi.

- Nửa năm? Không cần! Ta có thể giúp ngươi đột phá trong nửa canh giờ!

Trương Huyền nhìn sang.

- Nửa canh giờ? Sao có thể có chuyện đó?

- Nửa năm có thể đột phá được hay không còn khó nói, đây ngươi dám nói nửa canh giờ? Chuyện này...

Nghe Trương Huyền nói thế, tất cả mọi người đều cảm thấy sắp phát điên, không thể tin nổi.

Việc tu luyện không phải là ăn cơm hay uống nước, có thể một lần là xong, đây phải tiến hành tuần tự theo từng bước, mỗi một bước đều cần phải vững chắc, buộc phải trải qua vô số tích lũy mới có kết quả được, cho dù Triệu Nham Phong trước mắt đã đạt tới Tụ Tức cảnh nhất trọng đỉnh phong, nhưng nếu không thể khống chế linh khí thông thạo thì không có cách nào mở đan điền!

Tích lũy là một quá trình chậm rãi, nếu không có thời gian để tích tụ, tuyệt đối không thể hoàn thành, hiện tại hắn khơi khơi nói có thể đột phá trong nửa canh giờ?

Chuyện này...

Cho dù muốn khoác lác, cũng không cần khoác lác lớn tới mức này chứ!

Cẩn thận trời cũng sập do khoác lác đấy!

- Sao nào, không tin ư?

Không để ý tới mọi người đang há hốc kinh ngạc, khóe miệng Trương Huyền cong lên, nhìn sang thiếu niên trước mắt.

- Ta...

Triệu Nham Phong do dự.

Tuy cảm thấy đối phương nói mình trời sinh tỏa mạch... là sự thật, nhưng bảo hắn đột phá võ giả nhất trọng trong nửa canh giờ... thì chuyện này quả thật chẳng khác gì nằm mơ!

Nếu như quả thật có thể đột phá võ giả nhất trọng trong nửa canh giờ, như vậy vị Trương lão sư này cũng thật quá lợi hại, có thể làm mình tẩu hỏa nhập ma đả phá trời sinh tỏa mạch, thì khẳng định sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

Chung quy, một lão sư có thể tùy tiện giúp ngươi đột phá, thì làm sao có thể nói dối chút chuyện nhỏ như vậy được chứ?

Khi hắn nghĩ đến điểm này, thì những người khác cũng đã nghĩ đến, từng người nhìn sang với cặp mắt đầy nghi hoặc.

- Không tin, ta cũng không hề trách ngươi, dù sao ngươi cũng từng nghe lời ta tẩu hỏa nhập ma một lần!

Trương Huyền phẩy phẩy tay, lộ ra vẻ tiếc hận:

- Có điều, bỏ qua cơ hội lần này, ngươi sẽ phải dùng thời gian hơn nửa năm nữa, thậm chí lâu hơn! Lựa chọn thế nào, bản thân ngươi hãy tự suy nghĩ!

- Chuyện này...

Triệu Nham Phong đứng chôn chân tại chỗ, xiết chặt nắm đấm, không rõ bao lâu, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ rõ vẻ kiên định:

- Trương lão sư, ta muốn thử xem!
Bình Luận (0)
Comment