Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 869

- Khóa Đoạn Long là cơ quan cách thức đóng kín phòng ngự cuối cùng, thiết kế máy móc linh hoạt. Tu vi không đạt được, lại không có cách nào phá mở. Thậm chí... Một khi khóa kín, ngay cả bản thân thiên công sư cũng mở không ra!

Sắc mặt Tái các chủ tái xanh.

Đây coi như là tuyệt chiêu cuối cùng của thiên công sư, giống như võ giả tự bạo. Không phải vạn bất đắc dĩ, không ai sử dụng. Bình thường là vì đề phòng kẻ thù bên ngoài xâm nhập, hoặc cùng người khác đồng quy vu tận, mới có thể kích hoạt.

Một khi hạ xuống, nhất định không có khả năng một lần nữa mở ra. Ngay cả rồng cũng không có cách nào tiến vào, được gọi là Đoạn Long.

Trừ khi lực lượng vượt qua phạm vi loại cơ quan này có thể chịu được, mới có khả năng phá vỡ, thật giống như lời đối phương vừa nói vậy, Hóa Phàm cửu trọng.

Bằng không, bất kể công kích như thế nào, đều chỉ là vô dụng.

- Vậy... chúng ta chẳng phải là không ra được sao?

Hóa Phàm cửu trọng mới có khả năng mở ra, trong đám người bọn họ, mạnh nhất cũng lại là Hóa Phàm tứ trọng, cách có thể phá vỡ, còn kém xa.

Phá cũng không phá nổi, lại làm sao có khả năng rời khỏi?

- Ta xem một chút!

Trương Huyền cũng nhướng mày, đi tới trước mặt cửa đá, ngón tay gõ một cái, trong đầu xuất hiện sách.

- Khóa Đoạn Long lục cấp, thiên công sư lục tinh Hồ Dương Tử chế luyện thành, nguyên liệu đặc biệt chế luyện, khó có thể phá vỡ. Khuyết điểm: Một, thủ pháp luyện chế...

Xem sách xong, sắc mặt Trương Huyền cũng trở nên hết sức khó coi.

Tuy rằng cái khóa Đoạn Long này có khuyết điểm, nhưng đều không phải là thực lực như hắn, có thể phá giải.

Nói cách khác... Đối phương nói không sai. Không đạt được Hóa Phàm cửu trọng, muốn đánh bại thứ này, tuyệt đối là không có khả năng.

Làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ thật sự bị vây chết ở chỗ này?

Đang suy nghĩ rời đi như thế nào, liền nghe được giọng nói của Triệu Phi Vũ vang lên:

- Mọi người không cần khẩn trương. Hắn nếu muốn đoạt xác, khẳng định không có khả năng cũng nhốt mình ở chỗ này, vĩnh viễn cũng không có cách nào ra ngoài!

- Điều này...

- Không sai!

Mọi người đầu tiên là sửng sốt, ngay lập tức mắt đồng thời sáng lên.

Nếu người này muốn đoạt xác, khẳng định nghĩ sau khi thành công, rời đi như thế nào, làm sao có thể khiến mình ở bên trong cục diện hẳn phải chết?

- Rời đi như thế nào, giải quyết được người này xong lại nghĩ biện pháp. Hiện tại nguy hiểm lớn nhất của chúng ta không phải là bị vây khốn!

Trương Huyền nói.

Cho dù thật sự không ra được, thực ăn trong chiếc nhẫn trữ vật, chí ít cũng có thể khiến cho mọi người sống thêm mấy năm cũng không có vấn đề gì. Lại thêm các loại linh thạch, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định không chết được.

Mà bây giờ, đáng sợ nhất chính là chủ nhân của ngôi mộ, vị vu hồn sư ẩn nấp ở xung quanh này. Không tìm ra giết chết hắn, bọn họ khẳng định đều không sống nổi.

- Giải quyết ta? Các ngươi có thực lực này sao?

Nghe được Trương Huyền nói, giọng nói lạnh lùng hừ một tiếng.

- Không quan tâm có được hay không, đều phải thử một lần!

Kim Tòng Hải bước lên trước, cổ tay lật một cái. Một cái bình ngọc xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Hắn thận trọng nhìn quanh một vòng, hình như muốn tìm ra vị trí của đối phương.

- Thử xem? Ta đây lại cho ngươi xem một chút, loại ý nghĩ này là buồn cười biết bao!

Ô!

Giọng nói vừa kết thúc, một luồng ánh sáng trực tiếp từ trong điện bắn qua. Kim Tòng Hải không kịp phản ứng, đã bị bổ trúng ngực.

Phụt!

Toàn thân hắn bay ngược ra sau, nặng nề dính ở trên tường, miệng nôn ra từng ngụm máu.

- Kim tiền bối!

Không nghĩ tới Kim Tòng Hải thực lực mạnh nhất, ngay cả một chiêu cũng không chịu được, đã bị đánh bay trọng thương, tất cả mọi người nhất thời đều xiết chặt nắm đấm.

Có thể thoáng cái đánh cường giả Hóa Phàm tứ trọng thành như vậy, ngay cả năng lực né tránh phòng ngự như thế nào cũng không có, đối phương cho dù không phải là vu hồn sư lục tinh, thực lực như bọn họ cũng không có thể chống lại.

Kim Tòng Hải bị đánh trọng thương, Trương Huyền vẫn chưa sốt ruột, mà mượn cơ hội nhìn về phía nơi ánh sáng phát sinh.

Oong!

Trong đầu hắn xuất hiện một quyển sách, tiện tay mở ra.

- Là lực lượng của cơ quan?

Trương Huyền nhăn lông mày lại.

Công kích vừa rồi, không phải do hồn sư thi triển võ kỹ, lại chính là lực lượng của cơ quan.

Nói cách khác... Chỉ dựa vào công kích vừa rồi, muốn tìm ra vị trí của đối phương, vẫn là không có khả năng.

- Hồn sư không có khả năng khiến cho người ta tìm được vị trí. Nếu không, sớm có sự chuẩn bị, đóng kín huyệt vị, làm thế nào đoạt xác?

Thấy hành động của hắn, Lạc Trúc lại truyền âm qua.

- Cũng đúng!

Trương Huyền gật đầu.

Hồn sư đoạt xác, từ huyệt đạo xâm nhập, tương tự với tập kích bất ngờ. Nếu như sớm có đề phòng, đóng kín huyệt đạo, linh hồn chống cự, đối phương muốn thành công, sợ rằng cũng cần tốn cái giá không nhỏ!

Dù sao cũng là đuổi hồn phách vốn có, từ thân thể ra ngoài, bản thân mình dung hợp tiến vào trong. Một khi chủ nhân thân thể liều chết chống cự, nhận được một thi thể bị hủy, cũng sẽ trở nên vô ích.

Chính vì vậy, người này nhất định là không có khả năng để cho mọi người phát hiện được tung tích. Bằng không, đoạt xác không thành ngược lại cũng thôi, một khi có người lấy ra vật phẩm đối phó linh hồn, thực lực cường thịnh mấy đi nữa cũng vô dụng.

- Không cần tìm kiếm ta ở chỗ nào. Các ngươi không có khả năng tìm được. Cũng không cần nghĩ tới giết ta. Thực lực của các ngươi còn chưa đủ!

Nghe được hai người truyền âm, giọng nói tiếp tục vang lên, giống như là mắt nhìn xuống mọi người:

- Tiến vào ở đây, lại phải làm tốt dự định bị đoạt xác. Chỉ có điều... ta chỉ có thể đoạt xác một nà, cho nên... những người khác đều là an toàn.

- An toàn? Sợ rằng không đơn giản như vậy!

Tái các chủ bực bội nói.

Nhốt bọn họ ở chỗ này, khẳng định không có khả năng chỉ đơn giản như vậy.

Hắn lại không tin, người này sau khi đoạt xác thành công, có thể để cho mọi người sống rời khỏi đây.

Dù sao, vu hồn sư là cấm kỵ. Một khi tin tức đoạt xác truyền đi, cho dù thành công, muốn giết chết hắn cũng không phải là số ít.

- Ta nói an toàn, chỉ là tạm thời không cần chết mà thôi. Về phần có thể sống bao lâu, lại xem lựa chọn của bản thân các ngươi!
Bình Luận (0)
Comment