Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 908

Trở lại một câu còn chưa kịp nói, đã bị hai người an ủi, Trương Huyền dở khóc dở cười, đang muốn giải thích, liền nghe được phía sau có những tiếng bước chân dồn dập truyền đến.

Tiết vườn chủ và những người khác vội vã đi tới.

- Các ngươi muốn làm gì?

Thấy vẻ mặt những người này sốt ruột, Kim Tòng Hải vội vàng ngăn cản trước mặt Trương Huyền và công chúa.

- Trương sư, ở đây có một trăm gốc cây dược liệu khoảng năm trăm năm, là một chút tâm ta ý. Hơn nữa, từ hôm nay trở đi, vườn thuốc thành tây ta là bằng hữu vĩnh viễn của ngươi. Chỉ cần Trương sư cần, tùy liền mở miệng, dược liệu chỗ của ta có thể lấy ra, trực tiếp cung cấp miễn phí!

Không để ý tới Kim Tòng Hải đầy khẩn trương, Tiết vườn chủ đi tới trước mặt Trương Huyền đột nhiên khom người bái thật sâu, đưa đến một chiếc nhẫn trữ vật, nói.

- Bằng hữu vĩnh viễn?

- Cung cấp miễn phí?

Nhìn thấy được Tiết vườn chủ tính cách cổ quái, ngay cả mặt mũi minh chủ phủ cũng không cho, vừa đến lại cung kính cúi đầu, còn đưa vật tới, Triệu Phi Vũ, Kim Tòng Hải đồng thời trợn tròn mắt.

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra...

Người này không phải dầu muối không nhận sao? Thế nào... Đột nhiên giống như một đệ tử lại cung kính cúi đầu, lại còn đưa đồ tới?

- Vừa so sánh với Trương sư, thủ đoạn trồng thuốc của chúng ta, yếu nhỏ đến đáng thương!

- Nhờ có Trương sư, nếu không, gốc cây Địa Mạch Linh Đằng này, lại không có hy vọng sống lại!

Đang kỳ quái rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, liền nghe được trong đoàn người có tiếng bàn luận vang lên.

- Trương sư... trị bệnh cho bụi cây Địa Mạch Linh Đằng kia?

Hiểu được, hai người nhìn nhau, đồng thời phát điên.

Vừa rồi Trương sư và Lư Trạm nói chuyện phiếm, bọn họ đều nghe được. Một người ngay cả trồng thuốc là gì cũng không biết, qua chữa trị cho Địa Mạch Linh Đằng thế gia trồng thuốc cũng không có cách nào trị được...

Thế nào lại có cảm giác chuyện này không đáng tin như thế?

...

- Trương sư, không chỉ mua được hoa Trầm Tình, còn khiến cho Tiết vườn chủ tự mình đưa tiễn ra khỏi vườn thuốc, thậm chí công bố sau này miễn phí tất cả dược liệu cung cấp... còn trị được cho Địa Mạch Linh Đằng?

Tại minh chủ phủ, Triệu minh chủ nghe nữ nhi và Kim Tòng Hải báo cáo, trợn tròn hai mắt, trong lòng khiếp sợ, thật lâu không thể bình tĩnh lại...

...

Ngồi khoanh chân ở gian phòng, Trương Huyền nhìn chằm chằm vào đóa hoa màu đỏ thẫm trước mắt.

Hoa Trầm Tình tươi bảy trăm năm!

Địa Mạch Linh Đằng, có đầy đủ thủ đoạn dược liệu và vu hồn sư, chữa trị tốt không tính là quá khó khăn. Thông qua chiết cây, khiến cho dây leo một lần nữa có linh tính, Tiết vườn chủ tất nhiên ngàn ơn vạn tạ.

Lần này hắn đi vườn thuốc, mục đích chủ yếu chính là hoa Trầm Tình. Vật tới tay, hắn lại không có bất kỳ dừng lại nào, dẫn theo hai người Triệu Phi Vũ trở lại nơi ở được chuẩn bị cho hắn.

Đó là một phủ đệ không lớn, cách minh chủ phủ rất gần. Hộ vệ, người hầu, nha hoàn đầy đủ cả, cũng lại tiết kiệm cho Tôn Cường lại đi tìm.

Tới nơi, an bài yêu thần thú nghỉ ngơi, Trương Huyền liền trực tiếp tiến vào gian phòng của mình, lấy gốc dược liệu này ra ngoài.

- Dẫn hồn ra khỏi thân thể!

Tinh thần thoáng động, một hồn phách rõ ràng từ huyệt đạo phun mạnh ra ngoài. Trương Huyền vẫy bàn tay một cái, thân thể đi tới trước mặt đóa hoa.

- Cỏ tỉnh hồn, là trận pháp khắc lên ở trên thực vật có thể ẩn chứa ấn ký linh hồn, tập trung linh hồn... Sau đó lấy linh hồn cung cấp lực lượng, khiến cho nó nhanh chóng tăng trưởng...

Nhẩm lại phương pháp bồi dưỡng cỏ tỉnh hồn ở trong đầu một lượt, ánh mắt Trương Huyền rơi vào trên đóa hoa trước mắt.

Hoa Trầm Tình tuy rằng thuộc về linh dược, nhưng không có linh tính của mình, bởi vậy có thể dễ dàng dung nạp lực lượng linh hồn của vu hồn sư.

Nếu không, đổi lại thành có dược liệu có linh tính, linh hồn khác một khi đụng vào, lập tức tán loạn, cũng không có hiệu quả tỉnh hồn.

Vù!

Hồn lực chuyển động, một lực lượng cường đại bao quanh đóa hoa trước mắt. Cả đóa hoa thong thả thay đổi dáng vẻ và hình thái.

Tu luyện xong công pháp vu hồn thiên đạo, hắn chỉ dựa vào lực lượng linh hồn, dĩ nhiên đạt được Hóa Phàm nhị trọng đỉnh phong, so với tu vi chân khí mạnh hơn không ít. Phương pháp bồi dưỡng cỏ tỉnh hồn tuy rằng không dễ dàng, nhưng dựa vào hồn lực của hắn hiện tại, vẫn có thể dễ dàng làm được.

Liên tục ba ngày, hắn không bước chân ra khỏi gian phòng.

Cuối cùng thời điểm ngày thứ tư, đóa hoa màu đỏ tươi trước mắt, “oong” một tiếng, nhẹ nhàng thoáng lắc một cái, biến thành một gốc cây non trắng nõn.

Cỏ tỉnh hồn phát triển thành công!

- Sau này mỗi ngày sử dụng linh hồn tẩm bổ, một, hai tháng lại mới có thể trưởng thành!

Trương Huyền thoả mãn gật đầu.

Tuy rằng phát triển hoa Trầm Tình thành cỏ tỉnh hồn, nhưng bây giờ còn là cây non, không thể trực tiếp sử dụng. Chỉ có điều hắn cũng không nóng nảy. Tối đa thời gian một, hai tháng là có thể phát triển trưởng thành.

Đến lúc đó, tạo ra thành hương tỉnh hồn, lại có thể cứu sống Lộ Trùng, giải quyết một tâm nguyện.

Ba ngày nay hắn vẫn trốn ở trong phòng sử dụng hồn lực, khiến cho toàn thân hắn từ trên xuống dưới cũng có chút mệt mỏi rã rời.

Linh hồn trở về vị trí cũ, lấy ra linh thạch trung phẩm lừa gạt được từ trong tay Tống Siêu, hấp thu một hồi, hoàn toàn khôi phục, lúc này hắn mới ra khỏi phòng.

Bên ngoài mặt trời trên cao chiếu xuống. Hắn còn chưa đi ra khỏi sân, đã thấy Tôn Cường đi tới.

- Thiếu gia, Tô sư và Lăng sư tới, nói muốn gặp thiếu gia.

Tô sư Tô Phàm, Lăng sư Lăng Vũ Hằng, chính là hai vị danh sư tứ tinh ban đầu ở Thiên Vũ vương quốc mời hắn tới tham gia thi đấu danh sư.

- Bọn họ làm sao biết được ta tới nơi này?

Trương Huyền thoáng sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu.

Sau khi mình đi tới Vạn Quốc Thành, không những không có che giấu tung tích, còn chạy đến vườn thuốc thành tây giải quyết vấn đề của Địa Mạch Linh Đằng. Danh Sư Đường làm tồn tại trấn áp một phương, điều tra ra tin tức, cũng không kỳ quái.

Trước đó từng nói qua, chỉ cần vừa đến Vạn Quốc Thành lại đi tìm bọn họ. Lúc này tới mấy ngày chưa từng đi Danh Sư Đường, bọn họ lại ngồi không yên, tìm tới.

- Đi qua xem một chút!

Suy nghĩ cẩn thận chuyện gì xảy ra, cũng không nói nhiều, Trương Huyền nhấc chân đi về phía phòng khách.
Bình Luận (0)
Comment