Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 916

Chỉ là... loại tình huống này, vẫn là sau khi hắn đạt được danh sư tứ tinh đỉnh phong, cẩn thận xem xét tình hình lúc đó, mới phát hiện... Người thanh niên trước mắt này, chỉ liếc mắt thoáng nhìn, lại nghĩ đến điểm này. Chẳng lẽ... hắn thật sự có sử dụng công pháp,?

Trước đó cảm thấy đối phương là ăn nói lung tung. Hiện tại ngay cả loại tình huống này đối phương cũng có thể nhìn ra... Sợ rằng công pháp, không đơn giản như vậy.

- Phương pháp của ta, căn bản không cần phải sớm tản sạch chân khí, càng không cần dẫn đạo kiếm khí này tới!

Không để ý tới ba người đang chấn động kinh ngạc, Trương Huyền tiếp tục nói:

- Thái ất huyệt là điểm phân nhánh kinh mạch trái và phải đầu tiên. Ta khiến cho chân khí đi qua từ nơi này, có thể rất dễ dàng khiến cho lực lượng cộng hưởng, khiến cho luồng kiếm khí kia, thuận thế xuống, tuôn trào ở đây. Chỉ cần đi qua, lại đơn giản. Thái ất huyệt tới gần đan điền, người tu luyện có đầy đủ chân khí duy trì, có thể rất dễ dàng ép nó ra bên ngoài thân thể!

- Nếu như cho rằng cơ thể người là trận pháp, Thái ất mà sống, hai bên va chạm, kiếm khí sẽ rất tự nhiên từ huyệt đạo nơi này phun mạnh ra ngoài...

Tô sư trợn tròn mắt, thì thào tự nói.

Căn cứ vào lý luận của trận pháp sư, cơ thể người cũng có thể nhìn thành trận pháp, cũng có tám chỗ môn hộ: hưu cửa, sinh môn, thương môn, quan môn, cảnh môn, tử môn, kinh môn, khai môn....

Thái ất huyệt, là chỗ giao hòa kinh mạch trái và phải, còn là chỗ sinh môn trong trận pháp cơ thể người. Thu hút kiếm khí đến đó, nhất định sẽ từ nơi này chạy ra. Như vậy tới lúc này, chẳng khác nào sử dụng cái giá nhỏ nhất, huỷ diệt nó, không uổng người nào...

So với loại tản sạch chân khí trước đó, mạnh mẽ loại bỏ hiệu quả, tốt hơn chí ít mấy chục lần!

- Không đúng... Kiếm khí qua, làm như vậy xác thực rất đơn giản, nhưng không tới thì sao?

Khang đường chủ nhăn mày lại.

Kiếm khí cùng chân khí đối đầu bảy ngày, không rút chân khí khỏi đó, làm sao có thể trùng kích đến Thái ất huyệt?

Thật giống như hai bên giao chiến, đối phương canh giữ ở cửa khẩu, mới có thể bảo đảm không chết. Đại binh của ngươi không rút lui, ta làm sao phải xông lại. Chẳng lẽ tự chui đầu vào lưới, chờ bị ngươi trục xuất?

- Ai!

Nghe được câu hỏi của hắn, Trương Huyền thở dài một tiếng, có chút bất đắc dĩ lắc đầu:

- Xem ra ngươi đối với Đại Lăng Hoa Công do người bị thương tu luyện không hiểu nhiều lắm!

- Ta...

Sắc mặt Khang đường chủ nhất thời đỏ lên.

Đại Lăng Hoa Công thuộc về công pháp lệch môn, hắn nghe nói qua, nhưng không tu luyện qua, biết được cũng không nhiều.

Muốn nói không hiểu nhiều, cũng là sự thật.

- Đại Lăng Hoa Công chú ý chính là sắc bén, một tiếng khí thế tăng, hai tiếng lại suy, ba tiếng là hết! Vừa rồi ta cũng đã nói, khiến cho chân khí từ tuyến đường mới vận chuyển ba lần... Như vậy tới lúc này, khí tiêu tan rất lợi hại. Kiếm khí nhìn thấy cơ hội giống như vậy, tất nhiên phải lao tới, nhân cơ hội phá hủy đan điền... Đi tới thái ất huyệt, là chuyện tất nhiên sẽ phát sinh! Điểm ấy... Ngươi không có khả năng không nghĩ tới chứ!

Trương Huyền hờ hững nhìn qua.

- Điều này...

Toàn thân Khang đường chủ chấn động.

Bị chân khí sắc bén ngăn chặn bảy ngày, kiếm khí cho dù không có linh trí, cũng sẽ giống như nén lò xo, tùy thời lưu chuyển, nhân cơ hội phản kháng... Đại Lăng Hoa Công hết lần này đến lần khác suy, sau đó uy lực giảm bớt, chính là thời cơ tốt nhất để tấn công, tuyệt đối không đồng ý có thể buông tha!

Điểm ấy, chỉ cần là người tu luyện, cẩn thận cân nhắc, là có thể nghĩ thông suốt.

- Còn chưa đúng! Ngươi nói vận chuyển ba lần, là có thể trùng kích Hóa Phàm. Hiện tại chỉ là loại bỏ kiếm khí...

Sau khi hết khiếp sợ, Khang đường chủ vẫn còn có chút không tin.

- Chỉ là loại bỏ kiếm khí? Ngươi suy nghĩ lại một chút, ta mới vừa nói phương hướng vận chuyển chân khí...

Trương Huyền mỉm cười.

- Chân khí chạy, từ đan điền ra, qua thái ất, quan môn, lương môn,... Cuối cùng hội tụ ở khí xá...

Khang đường chủ không nhịn được nhớ tới nội dung người thanh niên mới vừa nói, biến sắc, trợn tròn mắt:

- Chân khí suy giảm, kiếm khí truy kích, gặp nhau tại thái ất huyệt. Sau khi hai bên đánh sau... Kiếm khí từ huyệt đạo phun ra. Chân khí của người tu luyện, sẽ mượn đánh lực lượng, trùng kích quan môn, lương môn... trùng kích Hóa Phàm?

- Như vậy lại tương đương với mượn lực lượng cuồng bạo của kiếm khí, phá tan huyền quan, cơ hội thành công... quả thật không thua kém 90%!

Cổ họng Tô sư cũng chợt khô khốc.

Làm danh sư tứ tinh, đối với tình hình chân khí chạy trong cơ thể gặp phải, nắm giữ tới cực điểm, lý giải đến xương tủy.

Kiếm khí cùng chân khí ở thái ất huyệt va chạm vào nhau, mặc dù từ chỗ sinh môn tan ra, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng cuồng bạo, lại sẽ dung nhập trong chân khí.

Có thể gây tổn thương đến vị người tu luyện này, nói rõ thực lực, cao hơn so với hắn. Nếu vị này có thể trùng kích Hóa Phàm, tất nhiên đã sớm đạt được nửa bước Hóa Phàm đỉnh phong nhất, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá... Thực lực mạnh hơn hắn, chẳng phải là cường giả Hóa Phàm sao?

Lực lượng chân khí cuồng bạo của cường giả Hóa Phàm, cùng lực lượng của chính bản thân hắn dung hợp, hai bên chồng chất, uy lực vô cùng... Phá tan rào cản, tự nhiên cũng lại đơn giản hơn rất nhiều, cực kỳ dễ dàng!

Nào chỉ là 90%. Có thể nói, nếu thật sự làm như vậy, xác xuất thành công... một trăm phần trăm!

- Ngươi, ngươi...

Tất cả mọi người nghĩ đến điểm này, từng người đều trợn to hai mắt.

Bọn họ nghe được bệnh trạng của người tu luyện này, nghĩ tới nhiều nhất là, giải quyết kiếm khí như thế nào, khôi phục thương thế, điều chỉnh trạng thái, sau đó lại nghĩ biện pháp trùng kích Hóa Phàm... Vị trước mắt này, tự nhiên mượn kiếm khí ẩn chứa trong cơ thể, loại bỏ các lối tắt khác, sáng tạo ra một bộ pháp quyết tu luyện có thể trực tiếp đột phá...

Mấu chốt nhất chính là, từ khi xem xong trường hợp này, đến nói ra phương pháp giải quyết, tổng cộng cũng lại chỉ hơn mười lần hít thở...

Rốt cuộc... Làm sao làm được?

Còn là người sao?

- Môn công pháp này của ta lại có thể trị hết cho đối phương, đồng thời khiến cho hắn đột phá chứ?

Biết đối phương đã hiểu phương pháp của hắn, Trương Huyền thản nhiên nhìn qua.

- Đúng là... có thể trị hết!

Sắc mặt Khang đường chủ nhất thời trắng bệch, ổn định hít thở, gật đầu.

Hắn tốn tròn năm bước, mới có khả năng hoàn thành, đã cảm thấy mình rất lợi hại, không ai bằng. Vị trước mắt này, chỉ dùng một bước là thành công...

Xem ra Tô sư, Lăng sư nói đúng. Vị trước mắt này, tuy rằng thực lực không đủ, có lý giải đối với danh sư, người bình thường tuyệt đối không thể so sánh được.

- Vậy ta có thể tính là trả lời vấn đề của ngươi?

Trương Huyền tiếp tục nói.

- Đúng...

Khang đường chủ gật đầu.

- Nếu đúng, còn đứng ngây ra đó làm gì?

Còn chưa nói dứt lời, liền nghe được người thanh niên đối diện, giọng nói thoáng hiện ra vẻ không vui vang lên:

- Nói nhiều như vậy, không thấy được ta khát nước sao? Còn không mau rót chén nước đi!
Bình Luận (0)
Comment