Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 1051 - Không Đội Trời Chung

Không đội trời chung Không đội trời chung vipTruyenGG.com

Nhóm: TTTV

Nguồn TruyenYY

Dịch: Tiêu Dao

----------------------

Trương Huyền có chút tức giận.

Đây là nơi nào? Độc Điện a!

Địa phương đoạn tuyệt với nhân thế như thế, nhiều Độc Sư lợi hại như vậy... Không nên cực kỳ yên tĩnh, nỗ lực nghiên cứu chế tạo độc, mọi người vui sướng chơi đùa sao?

Đinh cạch…

Ầm ầm!

Đấy, lại kích hoạt trận pháp, lại hủy phòng ở, làm cái quỷ gì?

Vốn yên tĩnh đọc sách, hoàn toàn có thể nhất cỗ tác khí, xem hết mấy tầng còn lại... nhao nhao như vậy, yên tĩnh cũng không an tĩnh được, còn nhìn cái gì?

Thiệt là, nhiều Độc Sư như vậy, như thế nào một chút đạo đức xã hội cũng không có?

Quả thực hơi quá đáng!

Lần sau nhất định phải phản ánh với Hứa Trưởng lão thoáng một phát.

- Được rồi!

Đình chỉ tiếp tục xem sách, Trương Huyền lắc đầu.

Dù sao hắn cũng là khách qua đường, chờ không bao lâu sẽ rời đi, những Độc sư này có tố chất hay không, có đạo đức xã hội hay không, cùng hắn quan hệ không lớn, vẫn là trước trở về lại nói.

Ba tầng thư tịch phía trước, toàn bộ ghi chép vào đầu, đối với Độc Sư lý giải, cũng đạt tới tam tinh đỉnh phong.

Tuy ẩn chứa nội dung cực kỳ phong phú, nhưng không có phương pháp trị liệu Tiên Thiên Độc Thể, chỉ giới thiệu loại thể chất này đáng sợ, vạn năm không thấy, một khi xuất hiện, tất nhiên có được năng lực hủy thiên diệt địa.

Căn cứ quyển sách này ghi chép, người sáng lập Độc Điện chính là loại thể chất này, cùng Khổng Sư chiến đấu, người sau cũng kiêng kị ba phần.

Nguyên nhân chính là như thế, chức nghiệp Độc Sư, tuy không làm người khác ưa thích, nhưng Danh Sư Đường cũng không có triệt để đuổi tận giết tuyệt, giống như đối phó Vu Hồn Sư, trực tiếp xóa đi truyền thừa.

- Không nóng nảy, chỉ cần xem hết sách, có lẽ có thể tìm ra phương pháp...

Liếc qua nội dung trong đầu một lần, Trương Huyền an ủi bản thân.

Bên ngoài nhao nhao như vậy, hôm nay là xem sách không được rồi, vẫn là trước trở về, chờ lần sau tìm cơ hội tới nữa.

Thân thể nhoáng một cái, dọc theo cửa ra vào lúc trước đi ra ngoài, Vu Hồn trở lại không trung, đang định trở lại chỗ ở, nhịn không được thoáng một phát, sững sờ tại chỗ.

Chỉ thấy hơn hai canh giờ trước, còn rất nhiều kiến trúc cổ kính, giờ phút này toàn bộ biến thành phế tích, trước mắt sụp xuống một mảnh lại một mảnh, phạm vi hơn mười dặm không có nửa cái bóng người.

- Cái này, cái này...

Con mắt trợn tròn.

Lấy ánh mắt của hắn, tự nhiên có thể thấy được, đây là cường giả đối chiến tạo thành.

Không phải nói, chiến đấu có thể đi Tỷ Thí Điện sao? Làm sao lại đánh nhau ở trong thành?

Ngươi xem chơi đùa nơi này...

- Quả nhiên không có tâm đạo đức xã hội! Đây chính là cổ kiến trúc, tồn tại không biết mấy nghìn năm... Đánh tới đánh lui, một chút ý thức bảo hộ cổ vật cũng không có!

Lắc đầu, Trương Huyền cảm khái.

Độc Sư quả nhiên là Độc Sư, không có chút nhã nhặn.

Xem Danh Sư người ta, coi như là chiến đấu, cũng phải sớm xin Tổng bộ, sau đó tiến hành các loại quyết đấu, bọn hắn thì ngược lại... Trực tiếp ở trong thành khai chiến, để cho nhiều phòng ốc xa hoa gặp không may như vậy... Thật không biết là người nào thiếu đạo đức như vậy.

Vừa cảm khái vừa phi hành, mới bay đi không xa lắm, đột nhiên trong lòng khẽ động.

Vừa rồi trong Tàng Thư Khố có trận pháp bao phủ, hắn không có cẩn thận cảm ứng, hiện tại ly khai, tính toán đi trở về, lập tức cảm thấy nhục thể của mình, bề ngoài giống như... Thay đổi vị trí, không có ở địa phương lúc trước.

- Xảy ra chuyện gì?

Trong mắt sinh ra vẻ cảnh giác.

Dựa theo tình huống bình thường, nhục thân có lẽ chờ ở trong sân, vẫn không nhúc nhích mới phải, không có ở tại chỗ, chẳng lẽ có người xuất thủ với hắn?

Thật như vậy liền nguy rồi!

Tuy nhục thân đã lĩnh ngộ năng lực Vô Niệm Vô Tưởng, gặp được nguy hiểm sẽ tự động xu cát tị hung, nhưng vạn nhất đưa tới cao thủ, tỷ như... Độc Điện Điện chủ, Phó điện chủ… còn là rất nguy hiểm.

Dù sao, đối phương đều là Độc Sư thất tinh, mà thực lực của hắn chỉ có Tòng Thánh, so sánh với còn là quá yếu.

Vạn nhất trở về chậm, nhục thân bị đánh phế, vậy khóc cũng không kịp rồi.

Tràn đầy lo lắng, nhịn không được vọt tới chỗ nhục thân, còn chưa tới trước mặt, liền thấy người kia ngồi dưới đất vẫn không nhúc nhích, mà một gia hỏa bộ mặt hoàn toàn thay đổi, đang không có hảo ý nhìn qua, tựa hồ có mưu đồ.

- May mắn tới kịp...

Thấy nhục thân không có bị tổn thương quá lớn, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra, Vu Hồn khẽ động, chui vào thân thể, đồng thời trong lòng sinh ra nghi hoặc.

Nhìn chỗ hắn ở đúng là trung tâm phế tích, chẳng lẽ... Những kiến trúc này, là mình chiến đấu chơi sập hay sao?

Không nên nha?

Nhục thể của hắn, tuy gặp được nguy hiểm sẽ đào tẩu biết phản kích, nhưng luôn rất đáng tin cậy, ít nhất so với phân thân, Ngoan Nhân thì tốt hơn nhiều, chưa bao giờ xông ra tai họa gì... Nếu thật là bản thân chơi đùa sụp nhiều kiến trúc như vậy, một lát nữa làm như thế nào bàn giao với Hứa Trưởng lão?

Trong lòng suy tư, Linh Hồn rất nhanh cùng nhục thân hoàn mỹ phù hợp, ánh mắt chậm rãi mở ra.

- Hắn tỉnh...

- Ân, thật tỉnh...

- Mở mắt, không có mở mắt cũng lợi hại như vậy, hiện tại... Đoán chừng không ai có thể chống lại a?

...

Chứng kiến hắn mở mắt, chung quanh huyên náo, tất cả mọi người bị hù đến sắc mặt trắng bệch.

Gia hỏa này nhắm mắt cũng chém giết mười mấy vị Trưởng lão, càng đánh cho Điện chủ bộ mặt hoàn toàn thay đổi... Hiện tại mở mắt, có thể đồ sát sạch sẽ Độc Điện bọn hắn hay không?

- Ngươi, ngươi...

Thấy hắn mở mắt, Điện chủ cũng sợ tới mức rụt về phía sau thoáng một phát.

Đối với gia hỏa này, trong lòng của hắn có bóng mờ rồi.

- Khục khục, ta đây là ở đâu? Đây là... Xảy ra chuyện gì?

Thấy mọi người như thấy sát nhân cuồng ma, Trương Huyền có chút buồn bực, tràn đầy vô tội nhìn qua.

Ta chỉ xem sách một lát... Đến cùng xảy ra chuyện gì? Để cho nhiều người vây quanh như vậy? Từng cái sợ đến như vậy?

- Ở nơi nào? Xảy ra chuyện gì?

Thân thể nhoáng một cái, Điện chủ phun ra máu tươi.

Con mẹ nó... Thật đúng là mộng du a!

Người khác đều là bị Thánh Vực tứ trọng đánh, bị Thánh Vực ngũ trọng đánh, hắn bị Tòng Thánh mộng du đánh... Ngẫm lại cũng cảm thấy lòng chua xót.

Điện chủ làm đến như hắn, thật sự là xấu hổ chết người ta rồi.

- Ngươi trước đừng kích động, nói cho ta một chút, đến cùng xảy ra chuyện gì, ta vừa tới đây không lâu, hết thảy không rõ ràng a...

Thấy gia hỏa trước mắt bộ mặt hoàn toàn thay đổi, chứng kiến bản thân thanh tỉnh, kích động thổ huyết, Trương Huyền nhịn không được an ủi.

- Ngươi... Phốc!

Kích động, kích động muội muội ngươi a!

Ngươi không rõ ràng?

Có thể muốn chút mặt mũi không?

Cái này con mẹ nó đều là ngươi làm... Ta cũng là bị ngươi đánh!

Người ta biến thành dạng này, ăn xong lau sạch không nhận sổ sách...

Dưới tâm tình kích động, Điện chủ lần nữa phun ra máu tươi, cảm thấy cả người muốn nổ tung.

- Không rõ ràng lắm? Vừa rồi ngươi cùng Điện chủ chiến đấu, một đường đánh tới nơi đây, phá hủy vô số kiến trúc... Ngươi cũng không biết?

Thấy hình dạng của hắn không giống giả bộ, một Trưởng lão nâng lên dũng khí, nhịn không được nói.

- Ta cùng Điện chủ chiến đấu?

Trương Huyền nháy mắt:

- Điện chủ của các ngươi là ai? Ta không có gặp qua, các ngươi không lầm đó chứ...

Trên đường tới, nghe Hứa Trưởng lão chuyên môn nói qua, Hồng Viễn Độc Điện Điện chủ là Độc Sư thất tinh, tu vi đạt đến Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, chiến lực kinh người.

Nhục thân của hắn Vô Niệm Vô Tưởng, là có thể triển khai một ít sức chiến đấu, đối mặt Thánh Vực nhị trọng bình thường có lẽ còn có thể thắng được, nhưng đối phó tam trọng... Hoàn toàn chính là muốn chết!

Căn bản không có khả năng xuất hiện cái gọi là chiến đấu.

Nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy gia hỏa trước mắt phẫn nộ đứng lên:

- Ta chính là Điện chủ...

- Ngươi?

Trương Huyền lại càng hoảng sợ.

Vừa nhìn thấy gia hỏa này, còn tưởng rằng là người bình thường... Không nghĩ tới là người mạnh nhất Độc Điện!

- Ngươi đây là... bị ta đánh?

Khóe miệng Trương Huyền co lại.

Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, bị bản thân đánh thành cái dạng này?

Chẳng lẽ... Vô Niệm Vô Tưởng phát huy sức chiến đấu càng mạnh hơn nữa?

- Ngươi...

Điện chủ sắp tức điên.

- Thật sự thực xin lỗi, vừa rồi ta lâm vào ý cảnh tu luyện đặc thù, coi như chiến đấu cũng đều là phản ứng bản năng... Thật không biết xảy ra chuyện gì!

Biết rõ nói tiếp, khẳng định mâu thuẫn càng náo càng lớn, Trương Huyền đành phải xin lỗi.

Tới nơi này là vì học tập, không phải vì náo mâu thuẫn, chơi đùa phế Hồng Viễn Độc Điện, trước biết rõ ràng đến cùng xảy ra chuyện gì, nhìn xem có cơ hội cứu vãn hay không.

Dù sao lúc trước Hứa Trưởng lão nói hắn phải điệu thấp, hắn cũng một mực quán triệt ý nghĩ này, tận lực dàn xếp ổn thỏa.

Tốt nhất là có thể giải quyết sự tình viên mãn.

- Ngươi... Thật không biết?

Thấy hắn nói mấy lần hoàn toàn không biết gì cả, chư vị Trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, chỉ lộ ra vẻ nghi hoặc.

Hoàn toàn chính xác, gia hỏa này từ vừa mới bắt đầu chiến đấu, sẽ không mở mắt qua, giống như ngủ mơ, chỉ có người khác công kích hắn, mới có thể tự động làm ra phản kích...

Có thể thực giống như hắn nói, không phải cố ý, mà là bản năng phản ứng hay không!

Thật muốn như vậyày, cũng có chút buồn cười.

Đối phương không có dùng hết toàn lực, chỉ dựa vào bản năng phản ứng, liền huyên náo toàn bộ Độc Điện bọn hắn người ngã ngựa đổ... Truyền đi, Hồng Viễn Độc Điện bọn hắn hoàn toàn có thể đóng cửa rồi.

- Không biết!

Trương Huyền lắc đầu.

Hắn bây giờ thật là không hiểu ra sao.

Vu Hồn ly thể, chạy đến Tàng Thư Điện đọc sách, nhục thân không có chút ý thức nào, cả người cũng phát mộng.

- Là như vậy, ngươi ở trong sân tu luyện, Minh phó điện chủ... Cũng chính là lão sư của Đoạn Nhân bị ngươi đánh kia, cảm thấy phẫn nộ, đi tìm ngươi tính sổ, kết quả ngươi không để ý... Sau đó liền bắt đầu động thủ...

Thấy bộ dáng của hắn không giống nói láo, Trưởng lão kia nhịn không được nữa, kỹ càng nói chuyện lúc trước một lần.

- Cái này, cái này... Đều là ta làm sao?

Miệng há ta, tròng mắt của Trương Huyền sắp rơi trên mặt đất.

Chỉ đọc sách một lát, nhục thân lại một hơi giết mười bốn vị Trưởng lão, đánh phế một vị Phó điện chủ, biến Điện chủ thành cái dạng này, đâm hỏng vô số kiến trúc...

Cái họa này... bề ngoài giống như có chút lớn a!

- Thật là ngươi làm!

Vị Trưởng lão kia nhẹ gật đầu.

- Ta...

Trương Huyền vò đầu.

Bản ý của hắn thật chỉ là muốn điệu thấp xem sách, nắm chặt thời gian rời đi, nằm mơ cũng không nghĩ đến, nhục thân cũng không đáng tin cậy như vậy...

Cái này đã xong!

Nếu như chỉ là cùng Điện chủ đánh một trận, tìm lý do còn có thể qua loa tắc trách, mọi người đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, cùng lắm thì bồi thường ít tiền... Hiện tại giết mười mấy vị Trưởng lão, lại hủy nhiều kiến trúc như vậy... còn “Độc” chết mệnh căn tử của đối phương...

Coi như lột sạch hắn bồi thường cũng không đủ!

Đã không đội trời chung rồi...

- Không được, một khi động tĩnh quá lớn, bốn tầng sách còn lại, khẳng định không có cơ hội xem... Vạn nhất Tiên Thiên Độc Thể cần những Độc sư này hỗ trợ, cũng làm không được rồi...

Trương Huyền nhíu mày.

Bình Luận (0)
Comment