Nguồn: TruyenGG.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
– A…
Chương Dẫn Khâu trực tiếp nhảy lên, thiếu chút nữa ngất đi.
Thất khiếu chảy máu, trái tim bị đâm một kiếm, còn có thể lý giải, khả năng
thiên phú dị bẩm, trái tim không có ở bên trái… nhưng bị đập thành một đống,
đến cùng làm sao sống được?
Mấu chốt… Còn ngăn cản ngươi xem!
Trương sư trang bức, ta phi, Trương sư đột phá, ngươi đến cùng quan tâm bao
nhiêu a?
Đang không biết nên trả lời như thế nào, nên rời đi hay đứng im tại chỗ, liền
chứng kiến trước mắt có một đạo kiếm quang lướt qua.
Thiên Diệp Vương tựa hồ đã phát hiện tên này không chết, tức giận lần nữa đâm
tới một đạo kiếm quang.
Rặc rặc!
Không có bất kỳ ngoài ý muốn, cái đống trước mắt này bị cắt, biến thành hai
đống, ở trên mặt đất liên tục nhúc nhích.
– Ngươi, ngươi… Lần này hẳn chết a?
Bờ môi run rẩy, nhịn không được hỏi.
– Ngươi mới chết, cả nhà ngươi đều chết hết…
Hai đống ở dưới đất tức giận đến oa oa gọi bậy, hai con ngươi nhìn về phía
Thiên Diệp Vương:
– Lão tử ở chỗ này giả chết, coi như cho ngươi mặt mũi, một lần một lần lại
một lần, như thế nào? Cho mặt không biết xấu hổ đúng không?
Ầm ầm!
Hai đống ở dưới đất tựa như dung dịch, một lần nữa dính lại cùng nhau, thời
gian nháy con mắt đã khôi phục bộ dáng lúc trước, giống như một chút cũng
không có bị thương, gào thét một tiếng, thẳng tắp vọt tới Thiên Diệp Vương.
Thời gian nháy con mắt, đã chiến đấu cùng một chỗ.
Bất quá thực lực của hắn còn thua Thiên Diệp Vương, vừa bay lên không lâu, lần
nữa bị đánh xuống, kề sát trên mặt đất, như là bùn nhão.
Chương Dẫn Khâu còn chưa kịp bi thương, bùn nhão lại xông tới, tiếp tục cùng
Thiên Diệp Vương đánh nhau.
– Cái này…
Không chỉ hắn ngẩn người, đám người Ngô sư cùng Hàn Hội trưởng cũng choáng
váng.
Vị bằng hữu kia của Trương sư, giống như mạnh có chút quá đáng, nhục thân
giống như da trâu, đánh như thế nào cũng không việc gì… Đến cùng tu luyện như
thế nào a?
– Nhanh động thủ, chỉ cần ngăn chặn hắn là được…
Giật mình một lát, Ngô sư la lên lần nữa.
Giờ phút này không phải thời điểm khiếp sợ ngẩn người, nhất định phải ngăn cản
Thiên Diệp Vương khống chế địa đồ cùng thủy tinh dung hợp, một khi thành công,
tất cả mọi người phải chết.
Mấy đại cao thủ liên hợp công kích, chân khí như sóng, khí tức cuồng bạo liên
tục cuồn cuộn, tựa hồ quét sạch cả bầu trời.
Thấy đã có quái nhân đánh không chết gia nhập, đám người Ngô sư tạm thời không
có nguy hiểm, Chương Dẫn Khâu lần nữa nhìn về phía Trương sư, chỉ thấy lực
lượng trong cơ thể hắn không ngừng đề cao, giống như không có cuối cùng.
– Thật hùng hậu…
Nhịn không được líu lưỡi.
Đổi lại người khác, đừng nói đột phá, chỉ là trong khoảng thời gian này chân
khí tiêu hao, cũng sẽ ép mình thành người khô, gia hỏa trước mắt này, thật
giống như không có việc gì, không thèm quan tâm.
Chỉ là chân khí dự trữ, mười cái hắn cũng xa xa không kịp.
Xem một lát liền nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, đang muốn ngẩng đầu nhìn
chiến đấu trên không trung, đột nhiên chứng kiến một thân ảnh, lông mi nhíu
lại:
– Lạc sư, vì sao ngươi không đi chiến đấu?
Vị mỹ nữ Lạc sư đi cùng đám người Trương sư đi, đang đứng ở cách đó không xa,
vẫn không nhúc nhích, giống như chiến đấu trên không trung là việc không liên
quan đến mình.
– Ta phải bảo vệ Trương Huyền!
Lạc sư nhàn nhạt nói.
– Hắn chỉ là đột phá, có Phong Thánh đài thủ hộ, hẳn là không có vấn đề a…
Chương Dẫn Khâu nhíu mày.
Mặc kệ thực lực ngươi như thế nào, tất cả mọi người đều liều mạng, ngươi không
động thủ thì thôi, còn nói cái gì bảo hộ Trương Huyền… Trương sư ở trong Phong
Thánh đài đột phá, làm sao có thể có việc?
Ầm ầm!
Lời của hắn còn chưa dứt, chợt nghe tiếng sấm vang rền, trên không Phong Thánh
đài, đột nhiên xuất hiện mây đen đen kịt, trong đó lôi điện cuồn cuộn, làm cho
người ta cảm giác hủy diệt.
– Đây là… Xuất Khiếu Kiếp? Tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Đồng tử co rụt lại, Chương Dẫn Khâu thiếu chút nữa ngất đi.
Trong truyền thuyết, Nguyên Thần Cảnh đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh, cần trải
qua Lôi Kiếp, chỉ có như vậy, mới có thể cứng cáp hơn, rời đi nhục thân cũng
có thể một mình sống sót, không bị chết… Đây là một loại lột xác, cũng là một
loại sinh tử khảo nghiệm.
Rất nhiều cường giả Nguyên Thần Cảnh, áp chế tu vi mấy trăm năm, cũng không
dám trùng kích cảnh giới cao hơn, chính là sợ bị Lôi Đình đánh hồn phi phách
tán.
Nguyên nhân chính là như thế, Nguyên Thần Cảnh cùng Xuất Khiếu Cảnh, dù chỉ có
một cấp bậc, nhưng sức chiến đấu lại thiên địa cách biệt, thậm chí số lượng
cường giả cũng hoàn toàn bất đồng.
Chỉ có đạt tới xuất khiếu mới được cho là cường giả đỉnh cao chính thức của
Đại Lục.
Quá trình cửu tử nhất sinh này, được người xưng là Xuất Khiếu Kiếp!
Trương sư chỉ là Tòng Thánh trùng kích Thánh Vực, tại sao lại trải qua Thiên
Kiếp lợi hại như vậy?
– Người người đều muốn Phong Thánh, nếu như không có đủ thực lực, làm sao có
thể được thiên địa nhận thức?
Lạc sư hừ một tiếng, bước về phía trước một bước, nhìn xem mây đen ở trên
trời, xiết chặt tú quyền, không có tiếp tục nói chuyện.
– Phong Thánh cần sớm trải qua… Xuất Khiếu Kiếp?
Nghe được lời của đối phương, Chương Dẫn Khâu nuốt ngụm nước miếng, tuy hắn là
hồn phách, không có khả năng chảy mồ hôi, như trước cảm thấy lưng ướt đẫm.
Xuất Khiếu Kiếp, vô số cường giả nửa bước Xuất Khiếu Cảnh cũng không chịu nổi,
vị trước mắt này chỉ là Tòng Thánh, làm sao ngăn cản được?
Không nói cái khác, chỉ là Lôi Đình kia, hắn gặp gỡ sẽ hồn phi phách tán, tử
vong ngay tại chỗ.
– Đây không phải Xuất Khiếu Kiếp, mà là Phong Thánh kiếp! Muốn Phong Thánh,
nhất định phải độ kiếp…
Ánh mắt Lạc Nhược Hi mang theo lo lắng:
– Loại thiên kiếp này, chỉ có thể dựa vào chính hắn vượt qua, chỉ mong không
có sự tình gì…
– Phong Thánh kiếp?
Mọi người khiếp sợ tột đỉnh, Trương Huyền ở trên Phong Thánh đài cũng hiểu
được, đồng tử co rút lại.
Khó trách Phong Thánh khó như vậy, không phải không người không thể lĩnh ngộ
huyền bí tu luyện của Khổng Sư, mà là muốn Phong Thánh, nhất định phải thừa
nhận Phong Thánh kiếp!
Cái Lôi Kiếp này, không phải dễ dàng vượt qua như vậy.
– Đến đi!
Biết chắc tránh không được, chỉ có chống lại, mới có thể thành công, Trương
Huyền cắn răng, huyệt đạo toàn thân mở ra, vô số linh khí như nước chảy tràn
vào trong cơ thể, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Ầm ầm!
Tựa hồ cảm nhận được chiến ý của hắn, Lôi Vân rút cuộc không kìm nén được, một
đạo lôi điện như cánh tay thẳng tắp bổ xuống.
Nếu như dùng cái gì so sánh mà nói, lúc trước điện mang ở Lôi Đình chi hải, so
sánh với cái này, giống như cây non gặp cổ thụ che trời, căn bản không ở cùng
cấp bậc.
Đạo lôi điện này còn chưa tới trước mặt, liền làm cho người ta cảm giác nghiền
ép nhục thân, tiêu diệt Linh Hồn, giống như chỉ cần tu vi hơi yếu, sẽ không
chống chọi được, hồn phách bị tiêu diệt ngay tại chỗ.
– Phong Thánh chia làm Hồn Kiếp, Thể Kiếp cùng Tâm Kiếp, một cái khó hơn một
cái…
Lạc Nhược Hi ở một bên xiết chặt tú quyền.
Loại kiếp số này chỉ có thể dựa vào chính mình, những người khác không thể
thay thế, nếu không, chẳng những không có chỗ tốt, còn sẽ dẫn tới thiên địa
tức giận hàng lâm tai hoạ càng lớn.
– Hồn Kiếp?
Nghe nàng thì thào nói, Chương Dẫn Khâu có chút nghi hoặc.
Đối với Phong Thánh, hắn chỉ ở trong văn tự Khổng Sư lưu lại nhìn qua, vốn
tưởng rằng đã hoàn toàn biết được, hiện tại mới hiểu, kém xa nữ hài trước mắt.
– Ân, Hồn Kiếp chính là Linh Hồn phải trải qua điện mang rèn luyện cùng tẩy
lễ, hơi không cẩn thận sẽ hồn phi phách tán, là cửa thứ nhất của Phong Thánh
kiếp!
Lạc Nhược Hi giải thích.
– Linh Hồn…
Chương Dẫn Khâu run rẩy.
Bây giờ hắn là trạng thái Linh Hồn, biết rõ Linh Hồn đối với lôi điện có bao
nhiêu sợ hãi, có thể nói là khắc tinh thiên nhiên, đừng nói lôi điện vừa thô
vừa to như thế, coi như là một tia nhỏ cũng không chịu nổi.
– Trương sư… Chỉ mong không có việc gì…
Hàm răng cắn chặt, vội vàng nhìn lại.
Rầm ào ào!
Lôi điện đi vào trong cơ thể, Trương Huyền lập tức cảm giác linh hồn của mình
như bị ngọn lửa thiêu cháy, lúc trước thật vất vả ngưng tụ hồn phách lắc lư,
giống như tùy thời sẽ tán loạn.
– Đau quá…
Sắc mặt trắng nhợt.
Loại đau đớn này đến từ sâu trong linh hồn, thật giống như toàn bộ người tùy
thời không chịu nổi.
Nếu không phải trên đường tới, chuyên môn ở trong dung nham, Lôi Đình chi hải
rèn luyện một phen, chỉ sợ lần này sẽ hồn phi phách tán, chết không có chỗ
chôn rồi.
– Xem ra dung nham cùng Lôi Đình chi hải ở ngoài Khâu Ngô Cung cũng không phải
vô ý, mà là Khổng Sư chuyên môn thiết kế, lưu cho hậu nhân tôi luyện…
Hàm răng cắn chặt, dốc sức liều mạng kiên trì, giờ phút này Trương Huyền cũng
bừng tỉnh đại ngộ.
Bắt đầu còn không lý giải, vì sao phải có dung nham cùng Lôi Đình chi hải, cho
rằng đối phương là cố ý, khó xử kẻ đến sau, hiện tại xem ra, chính là để người
ta rèn luyện hồn phách, chống đỡ cửa thứ nhất của Phong Thánh.
Xì xì xì xì…
Lôi điện tàn sát bừa bãi ở trong người, Linh Hồn bị đánh nát, sau đó gây dựng
lại.
May mắn ở trong người, nếu xuất khiếu, đừng nói ngưng tụ, chỉ sợ sớm đã tiêu
tán ở giữa thiên địa rồi.
Thân thể cứng ngắc, đau đớn kịch liệt, Trương Huyền cảm giác ý thức có chút
hôn mê.
Tuy sớm biết Phong Thánh không có đơn giản như vậy, nhưng tự mình trải qua,
mới biết được đến cùng có bao nhiêu đáng sợ.
Loại xé rách kịch liệt này, thật giống như cắt Linh Hồn ra thành từng sợi, một
lần nữa tiến hành luyện chế.
– Chịu đựng! Nhất định phải chịu đựng… Khổng Sư có thể kiên trì, vì cái gì ta
không thể?
Đột nhiên, một ý niệm hiện lên.
Khổng Sư là người, hắn cũng là người, dựa vào cái gì Khổng Sư có thể làm được,
hắn liền không chịu nổi?
Tu luyện Phong Thánh Giải lâu như vậy, kiên trì lâu như vậy, nếu như bởi vì
chút chuyện này liền không kiên trì nổi, không phải thành phế vật sao!
Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~!
Tín niệm sinh ra, lôi điện như trước vỡ vụn đau đớn, dĩ nhiên đã không có đáng
sợ như lúc trước rồi.
– Cửa thứ nhất… Coi như qua…
Thấy một màn như vậy, Lạc Nhược Hi nhẹ nhàng thở ra, lần nữa sinh ra lo lắng:
– Cửa thứ hai Thể Kiếp, không chỉ nhục thân, còn có cảm ngộ đối với chân khí
cùng tu luyện, chỉ mong không có việc gì!
Thể Kiếp, kiếp nạn trên thân thể.
Bao gồm nhục thân, chân khí, lý giải đối với Võ Kỹ, chân khí có tinh khiết hay
không… Cái này so với Hồn Kiếp vừa rồi càng khó.
Cũng càng không dễ dàng thừa nhận.
Tuy Hồn Kiếp thống khổ, nhưng chỉ cần tín niệm kiến định, tính nguy hiểm sẽ
không quá lớn, nhưng Thể Kiếp không giống, một khi không chịu nổi, vô cùng có
khả năng ngay tại chỗ nổ thành thịt nát.
Rặc rặc!
Trong sầu lo, đạo lôi điện thứ hai ở trên bầu trời tích súc nửa ngày, lần nữa
lan tràn ra, tùy thời sẽ đánh xuống.
Lần này so với vừa rồi càng thêm to, như đùi người lớn, còn chưa tới trước
mặt, liền mang theo nghiền ép kịch liệt, giống như ngay cả Phong Thánh đài
cũng có thể chém nát.
– Có thể dẫn xuất Lôi Kiếp, ngươi muốn Phong Thánh nào có dễ dàng như vậy…
Lúc này Thiên Diệp Vương cũng áp chế đám người Ngô sư, chứng kiến Trương Huyền
thành công vượt qua đạo Lôi Kiếp thứ nhất, sắc mặt trầm xuống, nhịn không được
rống to.
Một chưởng liền chụp tới!