Nguồn: TruyenGG.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
Biết rõ đối phương muốn đối phó mình, lại không nghĩ rằng tàn nhẫn như thế, trực tiếp dùng hình với Tôn Cường.
Tục ngữ nói, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, Tôn Cường là quản gia của hắn, ngay cả truyền tin cũng không, trực tiếp bắt tới, còn dùng hình pháp, rõ ràng không có để hắn vào mắt.
– Có ý tứ gì?
Trung Thanh Vương hừ lạnh:
– Để Minh phó điện chủ đến!
Rầm rầm!
Hắn vừa dứt lời, hai hộ vệ mang theo một bóng người đi đến.
Nhìn rõ ràng bộ dáng của đối phương, khuôn mặt của Trương Huyền trầm xuống.
Hắn nhận thức, đúng là Tĩnh Viễn Thành Độc Điện Phó điện chủ Minh Chân!
Lúc trước gia hỏa này vì đệ tử ra mặt, tìm bản thân phiền toái, huyên náo toàn bộ Độc Điện biến thành phế tích, tội ác tày trời... Không phải là bị Điện chủ Nhược Thanh Viễn lấy hình phạt độc sát rồi sao?
Sao lại còn sống?
Hơn nữa nhìn bộ dạng, không có chút tổn thương nào, thực lực tựa hồ càng tiến một bước?
Chẳng lẽ Độc Điện xảy ra biến cố?
Mấu chốt nhất là, trên người Tôn Cường mang theo xiềng xích trầm trọng, đối phương lại không có cái gì, giống như khách quý của Trung Thanh Vương, khiến sắc mặt hắn có chút âm trầm.
– Bái kiến Vương gia!
Minh Chân ôm quyền.
– Ân, ngươi nói những gì mình biết đi!
Trung Thanh Vương nói.
– Ta là Hồng Viễn Đế Quốc, Tĩnh Viễn Thành Độc Điện Phó điện chủ Minh Chân. Vị Tôn Cường này ở hơn hai tháng trước cải biến bộ dáng, chuyên đi qua Độc Điện, tự xưng truyền nhân của Tổ Sư khai phái... Là một vị Độc Sư hết sức lợi hại, ta dùng độc cũng xa xa không bằng...
Minh phó điện chủ nói ra chuyện phát sinh lúc trước ở Độc Điện.
– ... Về sau, hắn giao Tổ Sư khai phái cho Bạch độc sư cùng Hải độc sư, rời đi rồi, ta vốn bị hình phạt độc sát, may mắn người cho ta uống thuốc độc là đệ tử của ta, lúc này mới được cơ hội đào thoát...
– Truyền nhân của Tổ Sư khai phái Độc Điện? Hộ tống Tổ Sư... Không phải chính tai nghe nói, cũng không thể tin là thật. Trương sư, Tôn Cường này thân là quản gia của ngươi, nhưng lại là một vị Độc Sư lợi hại như thế... Ngươi còn có lời gì để nói?
Trung Thanh Vương cười lạnh nhìn lại.
– Chỉ bằng cái này, nói ta cấu kết Độc Sư? Không xứng làm Danh Sư?
Còn tưởng rằng đối phương nắm giữ chứng cớ gì, nghe thế, Trương Huyền lắc đầu:
– Không nói trước Minh Chân này thân phận đáng tin hay không, chỉ nói thân là người Độc Điện, Thanh Nguyên đế quốc người người hô đánh, làm sao sẽ xuất hiện ở nơi đây? Chẳng lẽ... Trung Thanh Vương ngươi cũng có cấu kết với Độc Điện? Có lẽ, thực giống như những người khác nói, bản thân ngươi chính là một vị Độc Sư?
– Càn rỡ!
Trung Thân Vương hét lớn.
– Càn rỡ hay không, không phải ngươi định đoạt!
Trương Huyền khoát tay áo, cắt ngang hắn nói, vẻ mặt không sao cả:
– Thiên hạ người tên Tôn Cường nhiều lắm, một câu, nói người kia là quản gia của ta... Có chứng cứ gì không? Nếu như ta bắt một con chó, phong nó là Trung Thanh Vương, chó chạy ra đường ăn phân, như vậy có tính ngươi thích ăn phân không? Lại nói, nếu quản gia của ta thật sự là truyền nhân của Tổ Sư khai phái, các ngươi hành hạ hắn như vậy, khẳng định sớm đã bị độc chết!
– Ngươi...
Không nghĩ tới gia hỏa trước mắt này nói chuyện tức điên người như thế, Trung Thanh Vương thiếu chút nữa thổ huyết, sắc mặt xanh mét:
– Biết rõ thân phận của hắn, chúng ta liền trực tiếp khống chế, căn bản không có cho hắn cơ hội hạ độc! Vị Minh Chân này, thân phận vô cùng xác thực không thể nghi ngờ, hơn nữa đã rời Độc Điện, bỏ gian tà theo chính nghĩa, dẫn người của chúng ta tiêu diệt Độc Điện!
– Tiêu diệt Độc Điện?
Trong lòng Trương Huyền lộp bộp thoáng cái.
Tĩnh Viễn Thành Độc Điện, tuy rất lợi hại, nhưng mà nếu như Thanh Nguyên đế quốc xuất thủ, lại có nội ứng mà nói, hoàn toàn chính xác rất khó chống đỡ được.
Độc Điện bị diệt, không biết Hứa Du Trưởng Lão như thế nào.
Không nghĩ tới ngắn ngủn hơn hai tháng thời gian, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
– Không sai! Mặc kệ trước kia hắn như thế nào, chỉ bằng vào chuyện này, cũng đủ để nói rõ lập trường, không có khả năng tùy ý nói dối. Hắn báo quản gia của ngươi Tôn Cường, nói có lý có cứ, ta cũng chuyên môn thẩm vấn qua người Độc Điện, lấy được thuyết pháp giống như đúc! Tự nhiên đã chứng minh sự tình là thật.
Đứng dậy, Trung Thanh Vương hất tay:
– Thân là chủ nhân, lại giữ Độc Sư cùng hung cực ác ở bên người, bỏ qua quy củ của Danh Sư Đường... Vì Đế Đô an toàn, ta tự nhiên có quyền lực ngăn chặn ngươi!
– Vì Đế Đô an toàn? Trương Huyền ta đường đường chính chính, Danh Sư được Danh Sư Đường khảo hạch qua, coi như có vấn đề gì, cũng có Danh Sư Đường phán quyết, ngươi? Ta nhớ được, Thanh Nguyên đế quốc Danh Sư Đường, không quy ngươi chưởng quản a!
Danh Sư phạm sai lầm, có Danh Sư Đường phán quyết, một Vương gia đế quốc mà thôi, có tư cách sao?
– Ta biết rõ không có tư cách, vì vậy cố ý bẩm báo Danh Sư Đường Điền Thanh Phó đường chủ, để hắn tự mình làm ra quyết đoán!
Trung Thanh Vương ôm quyền, ánh mắt lại nhìn về phía vị lão giả ở một bên kia.
Đúng là người khiến Trương Huyền vừa vào cửa, liền cảm thấy có chút kiêng kị.
– Điền Thanh?
Nghe được tên, nhớ tới một sự kiện, ánh mắt Trương Huyền lập tức híp lại.
Rầm ào ào!
Chưa kịp nói chuyện, lão giả liền đứng dậy, lúc này mọi người mới chú ý, huy chương trước ngực hắn có bảy vì sao lóng lánh ra hào quang.
Danh Sư thất tinh!
– Phó đường chủ?
Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi đều lộ ra cảnh giác liếc nhìn Trương Huyền.
Không có Danh Sư còn dễ nói, đối phương ngay cả Thanh Nguyên đế quốc Danh Sư Đường Phó đường chủ cũng mời tới, liền có chút khó làm rồi.
– Quả nhiên đến có chuẩn bị!
Rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, trong lòng Trương Huyền suy tính.
Lúc trước hắn nghe Ngô sư giới thiệu Thanh Nguyên đế quốc Danh Sư Đường, biết rõ một ít tin tức.
Đường chủ Quách Thiên Trạch, thực lực đạt tới Xuất Khiếu Cảnh sơ kỳ, nhiều năm trước không lộ diện, mặc kệ sự tình trong nội đường.
Hiện tại hầu như tất cả mọi chuyện đều do Điền phó đường chủ tiến hành phán quyết.
Nguyên nhân chính là như thế, vị trước mắt này, mặc dù chỉ là Phó đường chủ, trên thực tế lại có quyền lực như Đường chủ, địa vị cực kỳ tôn sùng.
Còn tưởng rằng Trung Thanh Vương là tiểu đả tiểu nháo, cố ý để mình khó xử, coi như muốn tìm phiền toái, cũng không mang đến tính tổn thương thực chất, không nghĩ tới lại mời vị này đến.
Người này nắm giữ Danh Sư Đường một phương, có được quyền lực câu thông Tổng bộ, một khi xác nhận bản thân cấu kết Độc Điện, chỉ sợ nói nhiều hơn nữa cũng rửa không sạch.
Đương nhiên, tuy danh tiếng của Độc Điện không tốt, nhưng chỉ cần không có làm ra quá nhiều chuyện ác, coi như nói ra, nhiều nhất danh dự bị hao tổn mà thôi.
– Trương sư, ta nghe nói qua rất nhiều chuyện của ngươi, biết rõ thiên phú cùng năng lực của ngươi!
Nhìn lại, Điền Thanh Phó điện chủ mỉm cười:
– Trung Thanh Vương chủ quản phòng vệ Thanh Nguyên thành, tra được Tôn Cường là Độc Sư, tự nhiên phải cẩn thận truy xét, cũng không phải là tận lực tìm ngươi phiền toái! Hôm nay sở dĩ xử ở chỗ này, mà không phải Danh Sư Đường, chính là không muốn khiến sự tình náo lớn, tổn hại danh tiếng của Danh Sư học viện.
Nói đến đây, nhìn thoáng qua Minh Chân, tiếp tục nói:
– Thân phận của Minh Chân Độc Sư này, ta từ đầu tới cuối kiểm tra đối chiếu qua, cũng chuyên môn kiểm tra đo lường, không có nói sai. Bất quá, ngươi yên tâm, tuy Tôn Cường là Độc Sư, ngươi sớm không biết rõ tình hình mà nói, Danh Sư Đường cũng sẽ xét xử lý, sẽ không chủ quan một gậy đánh chết một vị Viện trưởng thiên tài!
– Mặc dù là Độc Sư?
Nghe được đối phương nói chắc chắc như thế, Trương Huyền nhăn mày lại:
– Nếu như Điền phó đường chủ từ đầu tới đuôi xem qua, Tôn Cường có phải Độc Sư hay không? Ngươi hẳn là rất rõ ràng?
Bất kể nói thế nào, đối phương cũng là Danh Sư thất tinh, Tôn Cường có phải Độc Sư hay không, chỉ cần hơi chút quan sát có thể dò xét rõ ràng, giờ phút này lại khẳng định, rõ ràng đang giúp đỡ đối phương nói chuyện.
Độc Sư, quanh năm uống thuốc độc, luyện độc, từ bề ngoài nhìn lên tuy không khác thường nhân, nhưng cẩn thận quan sát mà nói, tình huống trong cơ thể, cùng tu luyện giả bình thường là hoàn toàn bất đồng.
Độc Sư lợi hại, một giọt huyết dịch cũng có thể đủ độc sát một thành thị.
Tôn Cường tu luyện là Thiên Đạo công pháp bản rút gọn đường đường chính chính, tuy không chăm chỉ, nhưng chân khí tinh thuần, cùng “Độc Sư” nửa xu quan hệ cũng không có, hắn không tin đối phương nhìn không ra.
– Vị Tôn Cường này, coi như không có thực lực Độc Sư lục tinh, nhưng đưa Tổ Sư khai phái của Độc Điện về, liền phạm vào sai lầm thật lớn! Tổ Sư khai phái của Độc Điện được xưng là tai hoạ thân, một thân kịch độc, hủy diệt bát phương, người như vậy, đưa về Tổng bộ, vô luận từ phương diện nào mà nói, đều khó có thể tha thứ. Mấy vạn năm trước Nhân tộc cùng Dị Linh Tộc đại chiến, Công Hội của đế quốc nhất đẳng khả năng không có ghi chép, nhưng ta ở Công Hội đế quốc liên minh thấy qua, Dị Linh tộc độc sát qua không biết bao nhiêu Danh Sư, sinh linh đồ thán, vị Tổ Sư khai phái này tội ác tày trời...
Điền phó đường chủ ngôn từ chính nghĩa, hai đầu lông mày mang theo vẻ trách trời thương dân.
Nhân tộc, Dị Linh Tộc đối chiến, tử thương vô cùng nghiêm trọng, không biết bao nhiêu Danh Sư chết ở dưới kịch độc, nếu như không có Độc Điện Tổ Sư, sẽ không có chức nghiệp Độc Sư, cũng sẽ không có tình huống thảm như vậy.
Có thể nói, vị Tổ Sư này là địch nhân của Nhân tộc.
– Thân là Danh Sư, hạ nhân hộ tống Độc Điện Tổ Sư lại không quản thúc, Danh Sư Đường ban cho ngươi thân phận đặt chỗ nào? Trách nhiệm Danh Sư thủ hộ nhân loại đặt ở chỗ nào?
Điền phó đường chủ nói tiếp:
– Đương nhiên, chỉ cần ngươi thừa nhận chuyện này, không hiểu rõ tình hình, Danh Sư Đường tất nhiên sẽ phạt nhẹ.
– Tổ Sư khai phái của Độc Điện? Loại này chuyện ma quỷ, Điền phó đường chủ cũng có thể tin tưởng?
Trương Huyền lắc đầu:
– Nếu như ta nhớ không lầm, vị Tổ Sư khai phái này, hẳn là nhân vật cùng thời đại với Khổng Sư a! Nhân vật mấy vạn năm trước, ngay cả Khổng Sư cũng không có lưu lại bất cứ dấu vết gì, chẳng lẽ ngươi cảm thấy vị này, có thể trải qua thời gian hạo kiếp, sống đến bây giờ?
– Ta không tin, nhưng mà đối phương không cần thiết nói dối, cũng không có lý do gì nói dối. Theo ta được biết, Thiên Nhận Danh Sư cũng xuất hiện, Tổ Sư khai phái của Độc Điện phục sinh, không có lửa thì sao có khói.
Điền phó đường chủ nói.
– Thiên Nhận Danh Sư?
Trương Huyền cười nhạo:
– Điều này sao có thể, nếu quả thật có, khẳng định sớm đã danh dương thiên hạ, làm sao có thể im hơi lặng tiếng, ta thân là Danh Sư lục tinh, nghe cũng không có nghe qua?
– Ta cũng là căn cứ Phong Sư Điện xuất hiện tình huống đoán ra được, trước mắt hết thảy tin tức đều bị giữ kín, coi như là Thanh Nguyên phân bộ, người biết cũng không nhiều.
Điền phó đường chủ nhẹ gật đầu:
– Tuy nghe vô cùng hoang đường, nhưng mà thân là Danh Sư, quan hệ lấy hàng tỉ sinh mệnh, vẫn phải xử lý thận trọng.
– Phó đường chủ có ý tứ là...
– Rất đơn giản, vị Tôn Cường này, tội ác tày trời, tru sát ngay tại chỗ! Trương sư thân là chủ nhân, nhưng không có phát hiện, tuy tội danh không nặng, nhưng cũng không thể khinh thường, lưu đày Địa Quật ba tháng, lập công chuộc tội.
Điền sư nói.
– Ngay tại chỗ tru sát? Lưu đày Địa Quật ba tháng?
Nghe được quyết định của đối phương, Trương Huyền như nghe được chê cười, nhíu mày, vỗ vỗ bờ mông đứng lên:
– Nếu như... Ta không muốn thì sao?