Nguồn: TruyenGG.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
- Không tệ!
Thấy vị trước mắt này, ngắn ngủn vài ngày không gặp, thủ đoạn công kích đã hoàn toàn bất đồng trước kia, cũng không chỉ dựa vào Man lực, Trương Huyền hài lòng nhẹ gật đầu, không lui về phía sau, thân thể nhẹ nhàng lách qua một bên.
Rầm ào ào!
Bàn tay của Thạch Hạo đâm tới, liền dán bờ vai của hắn rơi vào không trung.
Lần này tránh né, nắm giữ cực kỳ tinh diệu, chỉ kém chút xíu, nhiều một li, đối phương còn kịp biến chiêu, thiếu một li, vẫn như cũ bị thương.
- Cái này là... Nhập Vi?
Dưới đài đồng tử của Hình Đường chủ co rụt lại.
- Đường chủ, cái gì gọi là Nhập Vi?
Một vị Danh Sư hơi có chút không hiểu, mở miệng hỏi.
- Nhập Vi, kỳ thật chính là cẩn thận tỉ mỉ, thời điểm chiến đấu, có thể căn cứ lực lượng, cử chỉ của đối phương, phân biệt ra được phạm vi công kích không sai chút nào. Loại tình huống này, không cần lãng phí một tia khí lực, cũng có thể tránh né công kích, hơn nữa còn có thể sớm chuẩn bị thủ đoạn tiến công, khiến người ta khó lòng phòng bị...
Hình Đường chủ giải thích.
Nhập Vi, lại nói tiếp đơn giản, chính thức làm được quá khó khăn, không chỉ nhãn lực, thực lực có cực cao yêu cầu, thậm chí đối với tâm tính, tinh thần, cũng có tiêu chuẩn.
Thật giống như một thanh trường kiếm đâm vào mi tâm, mặc dù biết rất rõ sẽ không đả thương đến, cũng sẽ khẩn trương, kìm lòng không được làm ra phòng ngự... Nhập Vi, chính là tính ra khoảng cách giữa trường kiếm và bản thân, chẳng những không né tránh, còn chủ động nghênh đón, ở khoảng cách gần triển khai phản kích!
- Rất nhiều cường giả Xuất Khiếu Cảnh cũng không thể lĩnh ngộ đến cảnh giới này, ta cũng làm không được, không nghĩ tới, Trương sư đã đạt đến...
Giải thích xong, Hình Đường chủ cảm khái.
- Xuất Khiếu Cảnh?
Tất cả mọi người đều tràn đầy khiếp sợ, khó trách vị Trương sư này có thể lợi hại như thế, phá vô số ghi chép, loại thiên phú này, đúng là bọn hắn không cách nào bằng được.
Trong rung động, Trương Huyền tránh thoát bàn tay của Thạch Hạo, bắt đầu phản kích, bả vai nhẹ nhàng nhoáng một cái, thời gian nháy mắt đi vào trước ngực đối phương, nhẹ nhàng đụng một cái.
Vù vù!
Thạch Hạo ngay cả phản kháng cũng không kịp, liền bay ngược ra, ngã xuống đất.
- Ta thua rồi...
Sắc mặt trắng nhợt, Thạch Hạo vội vàng ôm quyền.
Vừa rồi hắn đã rõ, đối phương hạ thủ lưu tình, nếu không tuyệt không chỉ là bay ngược đơn giản như vậy, rất có thể trực tiếp bị một bả vai đâm chết.
- Cùng lên đi!
Trương Huyền nhìn về phía mọi người.
Rầm ào ào!
Rất nhiều Chiến Sư không có chần chờ, đồng thời nhảy lên đài cao.
- Vây quanh hắn, sau đó... Dùng Võ Kỹ nhanh nhất công kích, không tin hắn có thể tránh né!
Trong đám người một thanh niên hô lên.
Đúng là Tiêu Đàm.
Vị thiên tài Võ Kỹ Điện này, đối với chiến đấu hiểu rõ rất nhiều, biết rõ hai chân hai tay của Trương Huyền bị giam cầm, nhược điểm ở địa phương nào.
- Động thủ!
Rõ ý tứ của hắn, thân thể nhoáng một cái, còn dư lại mười chín người bao bọc vây quanh bốn phía, kèm theo một tiếng hét lớn, mọi người đồng thời thi triển Võ Kỹ bản thân am hiểu nhất, tốc độ nhanh nhất ra.
Sưu sưu sưu sưu vèo!
Trên đài tỷ thí, xuất hiện tiếng xé gió dồn dập, phảng phất như có vô số mũi tên, như mưa to từ chung quanh đâm tới Trương Huyền.
- Nhìn hắn làm sao trốn tránh...
Dưới đài, ánh mắt Hình Đường chủ nháy cũng không dám nháy.
Mọi người Chiến Sư Đường, tu luyện qua trận pháp hợp kích, mặc kệ bao nhiêu người, tùy thời tùy chỗ đều có thể tiến hành phối hợp, phát huy ra sức chiến đấu siêu cường.
Mười chín người đồng thời tiến công, dù áp chế tu vi đến Tàm Phong cảnh sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu liên hợp lại, Bán Thánh đỉnh phong thậm chí Tòng Thánh, chỉ sợ cũng chống chọi không được, sẽ bị đánh thành thịt nát ngay tại chỗ.
Tinh thần tập trung, lực lượng Xuất Khiếu Cảnh toàn lực vận chuyển, ở trên bục hết thảy đều biến chậm, mọi người từng chiêu công kích, tất cả đều rơi vào trong mắt.
Nắm đấm, ngón tay, bàn tay, đốt ngón tay, bả vai, đầu lâu, bàn chân... Tất cả đều tạo thành công kích, mười chín người, đều là nhân vật kiệt xuất nhất của Chiến Sư Đường, đồng thời thi triển công kích rất nhanh, không khí bốn phía đều xuất hiện hỗn loạn, phát ra âm bạo liên tiếp.
Chứng kiến công kích cuồng bạo nhanh như vậy, sắc mặt của Hình Đường chủ càng ngày càng trắng, thân thể kìm lòng không được run rẩy.
Đổi lại là hắn, đừng nói giảm thấp tu vi, coi như là hiện tại, chỉ sợ cũng ngăn không nổi.
Trong lòng rung động, nhịn không được nhìn qua Trương Huyền, muốn xem đối phương trốn tránh như thế nào, liền thấy đối phương đứng ở tại chỗ, động cũng không động, giống như không thấy công kích.
- Không tránh né, coi như không áp chế tu vi, cũng sẽ bị thương...
Tràn đầy sốt ruột, cũng đang khẩn trương, đồng tử đột nhiên co rút lại.
Lúc này mới phát hiện, đối phương không phải không động, mà là động tác quá nhanh, quá nhỏ, chỉ bằng vào mắt thường, căn bản nhìn không ra, chỉ có thể dựa vào thần thức mới có thể bắt được một chút.
Rầm rầm!
Ở dưới động tác rất nhỏ, hết thảy công kích của mọi người đều rơi vào không trung, nhiều người như vậy vây quanh ở bốn phía đồng thời xuất thủ, vậy mà không có một chiêu rơi vào trên người!
- Cái này... Cái này...
Yết hầu của Hình Đường chủ phát khô.
Lúc trước mình và đám người Liêu Đường chủ vây công đối phương, tựa hồ còn không có lợi hại như vậy, ngắn ngủn ba ngày, như thế nào biến hóa lớn như vậy?
Thật giống như vị trước mắt này, hoàn toàn nắm giữ không gian bốn phía, vô luận phía trước hay phía sau công kích, đều có thể nhìn thấy tận mắt, phân tích không sai!
- Đến lượt ta...
Đang rung động, chợt nghe trên đài có thanh âm nhàn nhạt vang lên.
Cái thanh âm này, phảng phất như từ đáy lòng sinh ra, lại giống như từ thời không xa xôi bay đến, trực tiếp đi vào trong tai, để cho hắn cũng kìm lòng không được có chút mê muội.
- Nguy rồi, cái này là Ma Âm...
Đồng tử co rụt lại, Hình Đường chủ đang muốn nói chuyện, liền chứng kiến mười chín người vây công trên đài, trong ánh mắt xuất hiện mê mang, tựa hồ có chút choáng váng.
Rầm ào ào!
Ngay sau đó, Trương Huyền cũng không đi đến công, mà ánh mắt hờ hững xem một vòng.
Động tác của hắn không nhanh, mang theo u nhã, tựa như một Đế Vương tra xét quân lính của mình, vừa giống như một vị Danh Sư nhìn đệ tử trốn học...
Một cái nháy mắt, trong lòng tất cả mọi người đều sinh ra sợ hãi cùng kính sợ.
Phù phù!
Một vị Chiến Sư tâm cảnh hơi yếu, nhịn không được nữa trực tiếp quỳ rạp xuống đất:
- Ta sai rồi... Lần sau không dám nữa...
Kèm theo gia hỏa này quỳ xuống, những người khác cũng mặt xoắn xuýt, thân thể ngã trái ngã phải, xem ra đang cưỡng ép nhịn xuống.
- Không cần tiếp tục đánh, các ngươi đã thua...
Hình Đường chủ vội vàng nhảy lên đài cao, lần nữa nhìn về phía Trương sư cách đó không xa, lòng tràn đầy hoảng sợ.
Mười chín người đồng thời tiến công, hắn hai chân không có rời mặt đất, hai tay trói chặt, đơn giản tránh né công kích như phong bạo không nói, một câu, lại để cho mọi người lâm vào ảo cảnh, một ánh mắt, bị dọa sợ không dám phản kháng...
Thật là đáng sợ!
- Vâng!
Nghe được tiếng quát, mọi người mới phản ứng tới, từng cái trên đầu tràn đầy mồ hôi lạnh, kìm lòng không được lui về sau, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, như nhìn một quái vật.
Chung một chỗ vây công, lúc nào trúng chiêu cũng không biết... Đối phương thật muốn giết bọn hắn, khẳng định hiện tại đã là tử thi rồi.
- Vừa rồi Trương sư hẳn là dùng... chức nghiệp Kinh Hồng Sư?
Không để ý tới bọn hắn khiếp sợ, Hình Đường chủ đi vào trước mặt, nhịn không được hỏi.
Đối phương nói ra, dùng thiên phú Ma Âm Sư, nhưng ánh mắt nhìn quanh một vòng, dùng là năng lực Kinh Hồng Sư!
- Không sai!
Trương Huyền gật đầu.
- Kinh Hồng Sư... Cũng có thể tản mát ra uy nghiêm dày đặc như thế?
Hình Đường chủ trừng to mắt, tràn đầy không hiểu.
Ở trong ấn tượng của hắn, Kinh Hồng Sư đều là ăn mặc vô cùng bại lộ, kỹ thuật nhảy vô cùng mềm mại đáng yêu... Mà vừa rồi ánh mắt của Trương sư, mang theo lạnh lùng nghiêm nghị làm cho người không dám phản kháng, cử chỉ động tác như là Đế Vương... Kinh Hồng Sư cũng có thể làm được dạng này?
- Kinh Hồng Sư, cũng không phải dựa vào mị hoặc mới có thể để cho người si mê, nếu đơn giản như vậy mà nói, năm đó Khổng Sư cũng không có khả năng cho phép chức nghiệp này lưu lại! Chính thức tu luyện tới đỉnh phong, một ánh mắt, một động tác, đều tự thành lực lượng, phát huy ra sức chiến đấu thường nhân khó có thể tưởng tượng!
Nhẹ nhàng khẽ động, cởi dây trói ra, Trương Huyền thản nhiên nói.
Kinh Hồng Sư, nếu như chỉ dựa vào cởi quần áo, cùng các loại kỹ thuật nhảy yêu mị mới có thể công kích, liền không xứng xưng là chức nghiệp đặc thù rồi.
Đại âm hi thanh, đại tượng vô hình.
Một chức nghiệp có thể truyền thừa xuống, chỉ dựa vào đường ngang ngõ tắt, là không thể nào.
- Thụ giáo...
Vẻ mặt Hình Đường chủ tràn đầy xấu hổ.
Lúc trước hắn thân là Chiến Sư, một mực xem thường chức nghiệp như Kinh Hồng Sư, cho rằng là khoe khoang da thịt, hiện tại mới biết được... Không có chức nghiệp để cho người xem thường, chỉ có người khiến người ta xem thường.
- Các ngươi cùng tiến lên, cũng không có làm tổn thương ta, có không phục hay không, muốn thử lại lần nữa không?
Không để ý tới Hình Đường chủ, Trương Huyền nhìn về phía mọi người.
- Không dám...
- Chúng ta bội phục đầu rạp xuống đất!
- Hy vọng Trương sư có thể chỉ điểm, vô luận để cho chúng ta làm cái gì, cũng nghĩa bất dung từ...
...
Mọi người đồng loạt nhìn tới, trong ánh mắt tràn đầy lửa nóng.
Nếu như nói lúc trước chỉ là bội phục Trương Huyền thiên phú vô song, mà thông qua lần chiến đấu này, dĩ nhiên rõ, đối phương lý giải chiến đấu cùng ứng biến, căn bản không phải là bọn hắn có thể so sánh.
Cả hai kém cách xa vạn dặm, không thể so sánh nổi.
Có thể học tập người như vậy, tuyệt đối là chuyện may mắn.
- Ân!
Thấy thái độ của mọi người triệt để cải biến, Trương Huyền hài lòng gật đầu.
Trói chặt hai tay, giam cầm hai chân chiến đấu với đối phương, cũng không phải vì trang bức, mà là đả kích lòng tin của những thiên tài này, để cho bọn họ triệt để bái phục.
Chỉ có như vậy, mới có thể nhằm vào mọi người chế định kế hoạch tu luyện, mới có thể ở trong ba ngày, để cho bọn hắn có biến hóa thoát thai hoán cốt.
- Nếu như không ai tỷ thí nữa, hiện tại ta bắt đầu an bài tu luyện, mỗi người các ngươi, đều có hạng mục bất đồng, ta hy vọng trong ba ngày, nhất định phải hoàn thành, làm không được... Đừng trách ta không lưu tình!
- Vâng!
Mọi người đồng thời gật đầu.
- Ân, các ngươi không giống thành viên Huyền Huyền Hội, bọn hắn vô luận ánh mắt hay ý thức chiến đấu, cũng không tính quá mạnh mẽ, giống như tờ giấy trắng, có thể tùy ý viết, ta giảng bài, có thể để cho đối phương tiến bộ rất lớn. Các ngươi không giống... Rất nhiều kỹ xảo chiến đấu đã dung nhập cốt tủy, chỉ là giảng bài mà nói tiến bộ quá mức bé nhỏ, chỉ có thể sử dụng những biện pháp khác...
Thấy tất cả mọi người đều đáp ứng, lúc này Trương Huyền mới khẽ đảo cổ tay, lấy ra trang giấy, rất nhanh viết hai mươi kế hoạch huấn luyện.
- Tốt rồi, đây là ta nhằm vào mỗi người, chuyên môn viết ra kế hoạch huấn luyện, cầm lấy đi nghiêm khắc tu luyện đi!
Mọi người từng cái tiếp nhận, tất cả đều đầy cõi lòng hưng phấn nhìn sang, chỉ nhìn thoáng qua, đồng tử tất cả co rút lại, tròng mắt sắp rơi trên đất, cảm thấy sắp điên rồi.