Nguồn: TruyenGG.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
- Trương Huyền? Trương Huyền nào?
Trong lòng Sở Thiên Hành, Trung Thanh Vương đồng thời lộp bộp một phát.
- Hiên Viên Vương quốc Trương Huyền, về sau là... Hồng Viễn Đế Quốc Danh Sư Học Viện... Viện trưởng!
Tiếp tục nhìn xuống, bờ môi Bạch sư run rẩy.
Vừa rồi gây ra động tĩnh lớn như vậy, hắn tự nhiên biết, vốn tưởng rằng Trương Huyền này là tự tìm đường chết, không nghĩ tới... đã xông đường thành công qua một lần!
Tưởng là muốn chết, kết quả là ngựa quen đường cũ!
- Hiên Viên Vương quốc là một Vương quốc, rất dễ dàng thông qua, đây chính là Thanh Nguyên đế quốc, tuyệt đối không có khả năng thành công?
Thân thể Trung Thanh Vương run rẩy.
- Lúc trước xông đường, tất nhiên biết rõ độ khó xông đường, dám khiêu chiến, nói rõ không phải xằng bậy...
Bạch sư lại không có cùng cách nhìn.
- Không ai sẽ thành công...
Trung Thanh Vương nghiến răng.
- Ta không biết có thể thành công hay không, bất quá... Mặc kệ thành công hay không, Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, coi như... Đã xong!
Bạch sư lắc đầu.
Sở dĩ quy tắc xông đường xuất hiện, là vì một thiên tài Danh Sư bị oan uổng tới chết, vì để tránh cho thiên tài vẫn lạc, mới lập ra chế độ này, chỉ cần bị ủy khuất, hoặc gặp đãi ngộ không công bằng, có thể xông đường hóa giải tranh chấp.
Vô luận thành công hay không, một khi Tổng bộ đồng ý, chẳng khác nào phân bộ kia mang nhãn hiệu đãi ngộ không công bằng với một nhân tài, Cẩu Đường Chủ nhất định sẽ bị Tổng bộ mời đi thẩm vấn, tên tuổi anh hùng cả đời hủy hoại chỉ trong chốc lát.
- Sẽ không thành công, hắn nhất định sẽ chết ở bên trong... Phốc!
Nghiến răng nghiến lợi, Trung Thanh Vương đang điên cuồng gào rú, lại cảm thấy ngực khó chịu, phun ra máu tươi, sắc mặt trắng nhợt, vội vàng nhìn về phía Bạch sư:
- Nhanh quất ta, quất ta, hung hăng quất ta, ta muốn, ta muốn...
- ...
Bạch sư.
- ...
Sở Thiên Hành.
...
Danh Sư Đường.
Nhìn hai chữ hiển hiện ở trên bầu trời, trước mắt Ngô sư biến thành màu đen.
Tuy hắn cũng cảm thấy Cẩu Đường Chủ làm sự tình có mất đúng mực, quá mức bất công, nhưng nơi đây dù sao cũng là địa phương hắn trưởng thành, biến thành cái dạng này, thật sự không đành lòng chứng kiến.
Bất quá, hắn cũng biết, bây giờ nói gì cũng đã chậm.
Trương Sư làm như vậy, cũng là bị buộc bất đắc dĩ.
Hắn chỉ là Danh Sư lục tinh, Cẩu Đường Chủ thân là Danh Sư thất tinh, càng là đường chủ một đường, thật muốn cho đãi ngộ không công bằng, ngoại trừ xông đường, không có những biện pháp khác.
Trong lòng của hắn thở dài, cảm thấy không cách nào vãn hồi, Cẩu Đường Chủ lại tức đến run rẩy, thiếu chút nữa ngất đi.
Làm Đường chủ năm trăm năm, lập tức muốn về hưu, vốn nghĩ rằng lui về bình an, chuyện gì cũng không có, vẽ một dấu chấm tròn viên mãn, nằm mơ cũng không có nghĩ đến... Chọc phải một đại tai họa, chỉ muốn nổ tung ngay tại chỗ.
Lần này, mặc kệ đối phương thắng hay bại, Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc cũng triệt để xong đời, biến thành trò cười của tất cả mọi người.
- Ngươi, ngươi, rất tốt, ngươi có biết xông đường đại biểu cái gì không?
Cố nén ngực sắp nổ tung, nghiến răng nhìn về phía thanh niên cách đó không xa.
- Đại biểu cái gì? Hừ!
Trương Huyền nhướng mày, ánh mắt như thai nghén Lôi Đình:
- Trương Huyền ta, vì nhân tộc, độc thân đi vào địa quật chữa trị phong ấn; vì nhân tộc, chém giết Thanh Điền thập đại Vương Giả, tránh cho hạo kiếp; vì nhân tộc, bồi dưỡng Danh Sư, để cho đối phương có thể so với Chiến Sư! Vì nhân tộc, cúc cung tận tụy, trăm chết không hối hận! Mà bây giờ, ở Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, nhận được vũ nhục như thế... Chỉ hy vọng Tổng bộ cho một cái công bằng! Ngươi đã ngu ngốc vô năng, bao che tiểu nhân, như vậy... ta dùng phương thức của mình giải quyết!
- Còn ngươi mất mặt hay không... có quan hệ gì tới ta!
- Ngươi...
Cẩu Đường Chủ tức đến phun ra một ngụm máu tươi.
Vốn tưởng rằng chỉ là Danh Sư lục tinh, quát lớn vài câu sẽ ngoan ngoãn nghe lời, nằm mơ cũng không nghĩ đến, người ta không sợ chút nào!
- Đường chủ... Ngươi thật sai rồi!
Ngô sư lắc đầu.
Người khác không biết, hắn không biết sao?
Vị trước mắt này, là Thiên Nhận Danh Sư, Thiên Địa Phong Thánh!
Nhân vật như vậy, có thể so với Khổng Sư, đừng nói ngươi một Đường chủ phân bộ, coi như là Đường chủ của Tổng bộ Danh Sư Đường, cũng không dám vũ nhục, không thể vũ nhục!
Vũ nhục hắn, tương đương vũ nhục trời xanh, nếu không lấy lại công đạo, làm sao tâm minh Thiên Đạo?
- Làm sai? Xông đường, Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, cũng không phải dễ dàng xông! Đánh chuông!
Thấy Ngô sư nói ra lời này, sắc mặt của Cẩu Đường Chủ dữ tợn, cắn chặt hàm răng.
Dù sao sự tình đã không cách nào vãn hồi, vậy thì chiến đi!
Đông đông đông đông!
Kèm theo hắn hét lớn, Danh Sư Đường vang lên bốn tiếng chuông.
Bốn tiếng, xông đường.
Oanh long long!
Trong một khắc, tất cả Danh Sư lục tinh trở lên của Thanh Nguyên Thành, toàn bộ đi vào, từng cái thần sắc ngưng trọng, như là binh sĩ trước chiến trường.
- Xông đường, cần hai bước, thứ nhất, chiến thắng tất cả Danh Sư của Danh Sư Đường; thứ hai, xông Danh Sư tháp! Hiện tại Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc ta, tất cả Danh Sư lục tinh trở lên đều ở đây, ngươi muốn xông đường, nhất định phải đạp lên tôn nghiêm của bọn họ đi tới!
Nhìn trước mắt tập hợp rất nhiều Danh Sư, Cẩu Đường Chủ nhìn quanh một vòng:
- Danh Sư của Danh Sư Đường ta, có người khiêu chiến tôn nghiêm của chúng ta, làm sao bây giờ?
- Giết hắn!
- Cho hắn biết, đường không phải dễ xông như vậy...
- Một Danh Sư lục tinh mà thôi, gà đất chó kiểng, xem ta một tay diệt sát...
...
Mọi người cũng hiểu rõ xảy ra chuyện gì, từng cái gân xanh kéo căng, lên tiếng hét lớn.
- Rất tốt! Vậy thì bắt đầu đi!
Thấy sĩ khí bốc lên, người người chiến ý như rồng, Cẩu Đường Chủ nhẹ nhàng thở ra.
Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, Danh Sư, lục tinh trở lên chừng mấy vạn, toàn bộ tập hợp người ta tấp nập, coi như là Trương Huyền này thiên phú cao, lực lượng mạnh mẽ, chiến thuật biển người cũng có thể mài cho chết.
- Người nào xuất chiến trước?
- Ta, ta cũng là một phần tử của Danh Sư Đường, ta muốn thay Danh Sư Đường xuất chiến!
Vừa dứt lời, chợt nghe không trung có thanh âm vang lên, một thanh niên thẳng tắp lao đến.
Trương Cửu Tiêu!
Từ Giám Bảo Sư Công Hội chạy tới.
- Ngươi tới, ta an tâm...
Cẩu Đường Chủ gật đầu.
Trương Cửu Tiêu này, là hậu bối của Thánh Nhân Trương gia, cho dù chỉ là bàng chi, nhưng thiên phú mạnh khoáng tuyệt cổ kim, hơn nữa thân là Danh Sư thất tinh, thủ đoạn rất nhiều, chấn phục gia hỏa trước mắt này, tuyệt đối cực kỳ đơn giản!
- Không nên lưu tình, cho hắn biết... Xông đường phải trả giá như thế nào!
Sau khi đáp ứng, liền lặng lẽ truyền âm.
- Đường chủ yên tâm!
Lông mi dựng thẳng lên, khí tức trên người Trương Cửu Tiêu càng ngày càng mạnh, quay đầu nhìn về phía thanh niên cách đó không xa, ánh mắt nheo lại.
Từ ngày hôm qua nhìn thấy vị này, vẫn để cho hắn nhục nhã... Đã như vậy, vậy chiến một trận giải quyết ân oán đi!
- Danh Sư chiến đấu, có tâm cảnh, phụ tu, sức chiến đấu, giảng bài... Nhiều loại phương thức, ngươi đã tới đây xông đường, vậy thì do ta lựa chọn!
Tiến về phía trước một bước, đi vào địa phương cách Trương Huyền không đến năm thước, Trương Cửu Tiêu sinh ra tự tin đậm đặc.
Thân là con em gia tộc, tuy tâm cảnh hơi có không bằng, nhưng mà phương diện khác, tuyệt đối thuộc về cao cấp nhất, không kém bất luận kẻ nào!
Vị này nếu như dám khiêu chiến, vậy cho hắn biết, thực lực chân chính cùng cường đại.
- Nói!
Chẳng muốn nhiều lời, Trương Huyền gật đầu.
- Ta lựa chọn... Luận võ!
Cười lạnh một tiếng, Trương Cửu Tiêu nói.
Luận võ trực tiếp nhất, cũng nhanh nhất, thân là con em gia tộc, tu luyện qua rất nhiều võ kỹ cao minh, chiến thắng một người thực lực còn thấp hơn hắn, có lẽ không có vấn đề.
- Cửu Tiêu, không thể...
Nghe được vị Danh Sư thiên tài này mở miệng muốn luận võ, vừa nghĩ tới Điền Phó Đường Chủ vừa rồi vị Trương Huyền một chưởng đập bay, đồng tử của Cẩu Đường Chủ co rụt lại, vội vàng mở miệng.
Thực lực của Trương Cửu Tiêu, tuy đồng cấp nổi tiếng, nhưng so với Điền Phó Đường Chủ, còn kém một đoạn rất lớn.
Ngay cả người sau cũng không phải đối thủ, hắn làm sao có thể ngăn cản?
- Đường chủ yên tâm, ta chính là đệ tử của Thánh Nhân Trương gia, tuy tu vi chỉ có Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, nhưng sức chiến đấu lại không chỉ như vậy, nói thật, từ khi đi tới nơi này, ta còn chưa bao giờ chính thức biểu hiện ra thực lực của mình...
Trương Cửu Tiêu cười khẽ.
Từ khi đi vào Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, chưa từng triệt để triển lộ qua sức chiến đấu mạnh nhất, nếu như hôm nay muốn giáo huấn Trương Huyền, vậy phóng thích toàn lực đi!
Ầm ầm!
Trên thân rất nhiều huyệt đạo đồng thời mở ra, một tiếng nổ vang kịch liệt, khí tức cả người liên tiếp kéo lên.
Thời gian nháy con mắt đã đột phá Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, đạt đến tứ trọng.
- Trương Cửu Tiêu sớm đã đột phá?
- Xem bộ dáng là lúc trước đã đột phá, chỉ là cố ý áp chế...
- Chưa đủ ba mươi tuổi, thì đến được Thánh Vực tứ trọng, thật là đáng sợ...
- Thiên tài chính là thiên tài, loại thực lực này, khẳng định không phải một Danh Sư lục tinh có thể chống lại!
...
Chứng kiến Trương Cửu Tiêu không có áp chế, thời gian nháy con mắt thì đến được Thánh Vực tứ trọng, tất cả mọi người đều tràn đầy kinh ngạc, sùng bái.
- Trương Sư rất đẹp trai... Ta biết ngay thực lực của Trương Sư lợi hại nhất!
Bờ mông cối xay chẳng biết lúc nào cũng tới đại sảnh, trốn ở góc phòng, hai mắt tràn đầy ngôi sao.
Sớm biết thần tượng của mình bất phàm, không nghĩ tới bất phàm như vậy, còn không có xuất thủ, thanh thế cũng đã làm cho người ta sợ hãi, khiến người ta hưng phấn không thôi.
Vù vù!
Nguyên Thần Cảnh sơ kỳ, Trương Cửu Tiêu ngừng lại, bóp bóp nắm tay, phát ra thanh âm Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~, cổ nghiêng một cái, tràn đầy khinh miệt nhìn về phía thanh niên đối diện:
- Bắt đầu đi!
- Ngươi chuẩn bị xong?
Trương Huyền nói.
- Đúng vậy, nếu như ngươi muốn dùng binh khí mà nói, có thể sử dụng... Ta tự nhiên tay không nghênh đón, yên tâm, ta sẽ đánh ngươi hoài nghi nhân sinh, biết rõ cái gì là cường giả chính thức!
Lạnh lùng cười cười, Trương Cửu Tiêu vận chuyển chân khí, bàn tay tựa như biến thành màu vàng kim óng ánh.
- Binh khí?
Trương Huyền có chút bất đắc dĩ:
- Ta không rảnh cùng ngươi chậm trễ thời gian, ngươi đã chuẩn bị xong, ta sẽ bắt đầu...
Hắn còn có nhiều việc.
Xông đường, cần đối mặt tất cả Danh Sư, còn có đối kháng vô số tổ tiên lưu lại ý niệm trong Danh Sư tháp, không có thời gian nói chuyện tào lao với gia hỏa này.
- Ta cũng không rảnh chậm trễ thời gian với ngươi, nằm xuống cho ta!
Gào thét một tiếng, Trương Cửu Tiêu lăng không dựng lên, bàn tay áp xuống, gào thét mà đến.
- Nằm xuống? Không có hứng thú, ngược lại là ngươi...
Tránh cũng không tránh, Trương Huyền chậm rãi đi về phía trước, ngẩng đầu lên, tiếng như chuông lớn, đột nhiên nổ vang:
- Quỳ xuống!
Ầm ầm!
Như là sấm sét đột nhiên nổ lên, công kích của Trương Cửu Tiêu như gặp khắc tinh, thời gian nháy con mắt tan thành mây khói, mọi người còn không có kịp phản ứng, liền phù phù từ không trung rớt xuống.
Đầu gối uốn lượn, quỳ gối ở trước mặt đối phương, trên mặt tràn ngập phát điên cùng khuất nhục.