Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 1241 - Chung Một Chỗ Tổn Thương Lẫn Nhau

Chung một chỗ tổn thương lẫn nhau Chung một chỗ tổn thương lẫn nhau vipTruyenGG.com

Nguồn: TruyenGG.

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.

Biên dịch: Tiêu Dao.

Cái tế đàn này, dùng phương pháp đặc thù của Dị Linh Tộc luyện chế, cần sát lục chi khí mới có thể kích hoạt, càng trọng yếu là, dính dáng bí mật của Vu Hồn Sư, đối phương là Danh Sư, làm sao có thể kích hoạt?

Thanh Điền hoàng cảm thấy sắp điên rồi.

Người khác không biết thứ này đáng sợ, hắn biết rất rõ ràng a.

Một khi vận chuyển, có thể câu bắt linh hồn người vào trong đó, cường giả Xuất Khiếu Cảnh cũng khó chống lại.

Xì xì xì!

Trong lòng khiếp sợ còn không có chấm dứt, liền cảm thấy hấp lực càng lúc càng lớn, Vu Hồn lơ lửng trên không trung rút cuộc khống chế không nổi, bị gắt gao hút lấy, giống như tùy thời bị truyền tống đến một nơi khác.

- Ngươi muốn chết...

Vừa sợ vừa giận, trong lòng biết rõ trúng quỷ kế của gia hỏa này, Thanh Điền hoàng gào thét một tiếng, Vu Hồn xòe bàn tay ra, thẳng tắp chộp tới đoàn hồn phách kia.

Còn chưa tới trước mặt, chỉ thấy hồn phách này không bị tế đàn ảnh hưởng chút nào, nhẹ nhàng nhoáng một cái, liền tiến vào trong cơ thể kim nhân.

- Kim nhân này là ta luyện chế... Ta muốn ngươi chết, cũng chỉ là sự tình một ý niệm...

Không nghĩ tới đối phương đào tẩu, Thanh Điền hoàng càng thêm tức giận, lần nữa hét lớn, tinh thần khẽ động, huyệt đạo của Vô Hồn Kim Nhân lập tức phong bế, lực lượng trong cơ thể sôi trào, tựa hồ tùy thời sẽ nổ tung.

Kim nhân là hắn luyện chế, nhất niệm có thể để nó tự bạo.

Khống chế huyệt đạo phong bế, chính là giam Linh Hồn ở trong đó, không cách nào đào tẩu.

Lúc trước Trương Huyền cũng dùng loại phương pháp này, âm chết Ngọc Diệp Vương.

- Không cần làm phiền ngươi...

Thanh âm của Trương Huyền vang lên, ngay sau đó, chợt nghe PHỐC! một tiếng, Vô Hồn Kim Nhân như bị xé mở quần áo, từ trung gian trực tiếp vỡ ra.

Hồn thể của hắn lập tức đi ra, lớn chừng mười thước.

Đổi lại trước kia, bị nhốt ở trong cơ thể Kim Thân, huyệt đạo phong bế, hắn cũng trốn không thoát, nhưng mà linh hồn của hắn trải qua Diễn Không Thiên Thư thu nhỏ lại, một khi khôi phục, thật giống như voi cất vào bao tải, người sau tự nhiên không chịu nổi, ngay tại chỗ xé rách ra.

- Đây là hồn thể của ngươi... sao sẽ lớn như vậy...

Chứng kiến Trương Huyền trực tiếp xé rách Kim Thân thành hai nửa, Thanh Điền hoàng bối rối.

Thân là Vu Hồn Sư, biết rõ hồn thể lớn đại biểu hàm nghĩa là cái gì, cái trước mắt này, trực tiếp đạt tới mười thước... Cái này cần hồn lực mạnh bao nhiêu?

- Không đúng, ngươi là... Vu Hồn Sư?

Lời nói nói phân nửa, đột nhiên kịp phản ứng, đồng tử co rụt lại.

Chỉ có Vu Hồn Sư mới có hồn thể cường đại như thế, đối phương không phải Danh Sư sao? Tại sao lại biến thành Vu Hồn Sư?

Hắn có chút nổi điên.

Truyền thừa của Vu Hồn Sư bị diệt sạch, vì học tập, hắn hao tốn không biết bao nhiêu, đối phương là thiên tài Danh Sư vạn năm không gặp, lại cũng biết... Quả thực phá vỡ thế giới quan của hắn.

- Chớ khẩn trương...

Thấy hắn có chút thất thố, Trương Huyền an ủi một câu, đi vào trước mặt nhục thân của đối phương, tinh thần khẽ động, Vu Hồn lần nữa thu nhỏ lại đến như Chân Nhân, dọc theo mi tâm chui vào.

- Ngươi muốn làm gì?

Thấy một màn như vậy, Thanh Điền hoàng sốt ruột.

Đó là nhục thể của hắn, một khi Linh Hồn của đối phương chui vào, chẳng khác nào đoạt xá, Vu Hồn của mình không có nơi để đi!

- Đã bảo ngươi chớ khẩn trương, vừa rồi không phải ngươi dạy ta làm sao sử dụng Vô Hồn Kim Nhân sao? Ta thử xem có thể đoạt xá nhục thể của ngươi hay không...

Trong khi nói chuyện, Vu Hồn thuận lợi đi vào cơ thể của Thanh Điền hoàng, không lâu sau liền mở mắt, đồng thời vặn vẹo cổ thoáng một phát.

- Ân, thử một chút... Cảm giác cũng không tệ lắm!

“Thanh Điền hoàng” nhếch miệng cười cười, bàn tay dựng thẳng lên, mãnh liệt đánh tới hồn thể trên tế đàn.

Ầm ầm!

Sát lục chi khí tuôn ra, lực lượng như sông lớn sôi trào.

- Thật mạnh!

Cảm nhận được nhục thân mang đến lực lượng, Trương Huyền nhịn không được cảm khái.

Tuy trong không gian giới chỉ của hắn cũng có hai mươi nhục thân Dị Linh tộc luyện chế Khôi Lỗi, nhưng so với cái này, kém nhiều lắm, căn bản không có ở trên một cấp bậc.

Một cái như sông biển, một cái như dòng suối nhỏ.

- Ngươi...

Thanh Điền hoàng cảm giác muốn nổ tung.

Không nghĩ tới hắn đường đường Hoàng giả Dị Linh Tộc, lại bị người âm, mấu chốt nhất là, còn cầm nhục thể của mình, công kích linh hồn của mình!

Vô luận nhục thân hay Vu Hồn bị thương, với hắn mà nói, đều là tai nạn có tính chất huỷ diệt!

- Đáng giận!

Biết không ngăn cản, Vu Hồn nhất định sẽ bị một cái tát chụp chết, tinh thần của Thanh Điền hoàng khẽ động, một cỗ lực lượng cuồng bạo lập tức ngưng tụ thành, cùng chưởng lực va chạm chung một chỗ.

Ầm ầm!

Hai cỗ lực lượng giao phong, Trương Huyền khống chế nhục thân kìm lòng không được lui về sau bảy tám bước.

- Lợi hại, không nghĩ tới là cường giả Xuất Khiếu Cảnh chính thức!

Trương Huyền nhịn không được nói.

Còn tưởng rằng Thanh Điền hoàng này, nhiều nhất giống như Thiên Diệp Vương, đạt tới ngụy Xuất Khiếu, không nghĩ tới hồn thể trải qua Lôi Kiếp, là cường giả Xuất Khiếu Cảnh chân chính!

Vu Hồn là thuộc tính âm, độ khó trải qua Lôi Kiếp, so với Nguyên Thần bình thường càng khó khăn... Hắn có thể thành công, thiên phú đáng sợ, nghe rợn cả người.

- Đi ra thân thể của ta...

Không để ý tới Trương Huyền kinh ngạc, Thanh Điền hoàng gào rú, Vu Hồn lăng không trảo một cái, Trương Huyền cảm thấy không khí chung quanh như bị giam cầm, còn muốn tiến công sẽ rất khó.

Loại giam cầm này, giống như Cẩu Đường Chủ lúc trước, bất quá uy lực cường đại gấp bội.

Nếu như lúc trước Cẩu Đường Chủ có thể phát huy ra lực lượng như vậy, hắn khẳng định đã sớm nhận thua, xông đường thất bại.

Nhục thân bị giam cầm, Trương Huyền cảm thấy một cỗ lực lượng xé rách cực lớn quét tới, tựa hồ muốn kéo linh hồn của hắn ra khỏi nhục thân.

- Đừng có gấp, ta sẽ đi ra...

Biết rõ đối phương sử dụng thủ đoạn nào đó, tính toán cưỡng ép túm ra, Trương Huyền lắc đầu, bàn tay khẽ đảo, đánh tới ngực “mình”.

Bành!

Thân hình liên tiếp lui về phía sau, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, nhục thân thiếu chút nữa bị đánh chết ngay tại chỗ.

- Ngươi...

Thanh Điền hoàng liên tục run rẩy.

Có thể lại vô sỉ chút sao?

Đây là nhục thân của ta...

Bành!

Đang tức đến không biết nên nói cái gì, liền thấy đối phương lần nữa vỗ ngực một chưởng.

Phốc!

Phun ra càng nhiều máu tươi...

- Dừng tay!

Bị tế đàn bao phủ, không đào thoát được, Thanh Điền hoàng rống to.

Đối phương tiếp tục đánh như vậy, nhục thân bị hủy, coi như Vu Hồn chạy thoát, cũng là chó nhà có tang, thực lực tất nhiên giảm bớt đi nhiều.

- Ngươi trước dừng tay, ta sẽ dừng tay...

Lười để ý đến đối phương gào thét, bàn tay của Trương Huyền giơ lên, tùy thời có thể công kích.

- Được, ta dừng tay...

Vẻ mặt tràn đầy hận ý, Thanh Điền hoàng thu tay trở về, hàm răng sắp cắn nát.

Không có biện pháp không dừng tay, tiếp tục công kích nữa, hắn thật sợ mình sẽ bị đập nát... Thật muốn như vậy, nhục thân này, muốn trở về cũng phế đi.

Ầm ầm!

Vừa rút lực lượng ở bốn phía về, không giam cầm đối phương nữa, Thanh Điền hoàng đang muốn nói chuyện, liền chứng kiến một bàn tay bổ tới.

Chỉ thấy bản thân dừng lại, đối phương lại không ngừng, ngược lại một cái tát đập tới.

- Ta @# $%...

Vu Hồn lắc lư, thiếu chút nữa bị chụp chết ngay tại chỗ, Thanh Điền hoàng cảm thấy cả người sắp muốn điên rồi.

Từ khi trở thành Hoàng giả của Thanh Điền nhất mạch, lúc nào chịu qua loại ủy khuất này!

Xuất thủ cũng không phải, không ra tay cũng không phải, vô luận làm như thế nào, bị đánh đều là bản thân.

- Dừng tay...

Kìm lòng không được vận dụng lực lượng ngăn trở công kích của đối phương, đang muốn làm mấy thứ gì đó, chỉ thấy đối phương giơ tay lên, lần nữa đánh tới nhục thân.

Phốc phốc phốc!

Lần này ác hơn, máu tươi điên cuồng phun ra, nội tạng tựa hồ cũng nhận lấy thương thế khó có thể chữa trị.

Rút lực lượng về, đối phương lại bổ tới Vu Hồn một chưởng.

- ...

Liên tục như thế, Thanh Điền hoàng chỉ cảm thấy hồn thể càng ngày càng yếu.

Đường đường cường giả Xuất Khiếu Cảnh, càng là Vu Hồn Sư, lại có thể bị một gia hỏa Thánh Vực nhị trọng sắp đùa chơi chết, cả người cảm thấy sắp kiên trì không nổi!

Người... Không nên vô sỉ như vậy có được hay không!

Ngươi không phải Danh Sư sao?

Danh Sư không nên chú ý đạo nghĩa, chú ý quy tắc sao?

Nào có đoạt xá nhục thân người khác, tới tiến công Linh Hồn của đối phương chứ?

Như vậy bảo ta đánh như thế nào?

- Không được, tiếp tục như vậy, coi như Vu Hồn không chết, nhục thân cũng khẳng định phế đi...

Có thể trở thành Hoàng giả của Thanh Điền nhất mạch, hơn nữa bố cục lâu như vậy, tự nhiên không phải thế hệ đơn giản.

Cho dù phương pháp của đối phương vô sỉ, nhưng lại không thể không nói, đối phó tình huống hiện tại là hữu hiệu nhất.

Sợ ném chuột vỡ bình, không dám hạ tử thủ với nhục thân, đối phương chẳng khác nào một mực dựng ở thế bất bại, bản thân chỉ có thể bị động ăn đòn.

Cực kỳ nghiêm trọng, rút cuộc ngăn cản không nổi hấp lực của tế đàn.

Vù vù!

Liền biến mất khỏi tại chỗ, bị hấp thu vào.

- Nguy rồi...

Thấy gia hỏa này bị đánh không thể chống cự hấp lực, bị tế đàn hút đi, sắc mặt Trương Huyền trầm xuống.

Một bên khác của tế đàn là địa cung, nhục thân của bản thân vẫn còn ở đó, gia hỏa này thực lực cường đại như thế, thật muốn động thủ, phiền toái không nhỏ.

- Nắm chặt thời gian đi qua...

Biết rõ chậm trễ nữa, gây chuyện không tốt thật sẽ xuất hiện đại phiền toái, tinh thần khẽ động, Vu Hồn từ trong thân thể đối phương bay ra, bàn tay vẫy vẫy, thu thi thể đối phương vào không gian giới chỉ.

Hắn hồn phách mà đến, không có đeo giới chỉ, này cái là của Thanh Điền hoàng, nắm nhục thân của đối phương, Giới Chỉ tự nhiên cũng ở trong tay.

Không kịp nhìn kỹ, giấu Giới Chỉ ở một nơi hẻo lánh, lúc này thân thể mới nhoáng một cái, sau một khắc đã đi tới trước mặt tế đàn.

Phần phật!

Hào quang lóe lên, cũng từ tại chỗ biến mất.

...

Vù vù!

Thanh Điền hoàng xuất hiện ở địa cung.

- Cái gì?

- Là Vu Hồn!

Vu Hồn của hắn mang theo âm hàn chi ý, vừa xuất hiện đã bị đám người Ngô sư phát hiện, tất cả đều đồng loạt đứng lên, tràn đầy cảnh giác.

- Nhiều Danh Sư như vậy?

Chỉ trong chốc lát, Danh Sư Đường lại tới rất nhiều Danh Sư, chừng hai ba mươi vị, những người này thủ hộ ở chung quanh, là bảo vệ Trương Huyền, không nghĩ tới trực tiếp “thấy được” Thanh Điền hoàng.

- Bị bọn hắn bắt lấy, thì xong rồi...

Da đầu nổ tung.

Bản thân bị thương, lại gặp được nhiều Danh Sư như vậy, coi như hắn là cường giả Xuất Khiếu Cảnh chính thức, gây chuyện không tốt cũng sẽ vẫn lạc.

- Hả? Đó là nhục thể của hắn... Thật tốt quá, ngươi đã đoạt xá ta, ta liền đoạt xá ngươi...

Nhìn quanh một vòng, đang suy tư làm sao bây giờ, đột nhiên thấy được thân thể Trương Huyền, ánh mắt Thanh Điền hoàng nheo lại.

Ngươi bất nhân, vậy đừng trách ta bất nghĩa!

Cùng lắm thì... Chúng ta chung một chỗ tổn thương lẫn nhau a!

Bình Luận (0)
Comment