Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 1307 - Mong Chỉ Giáo

Mong chỉ giáo Mong chỉ giáo vipTruyenGG.com

Nguồn: TruyenGG.

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.

Biên dịch: Tiêu Dao.

Người bình thường xoay quanh nhiều, cũng sẽ không chịu nổi, từ đó làm cho buồn nôn nôn mửa.

Vị Tiết tam công tử này, vì thi triển Kim Ti trảm, xoay vòng vừa nhiều, lại nhanh... Có thể giống như người bình thường, cũng cảm thấy không chịu nổi hay không?

- Dĩ nhiên không phải...

Vị ngụy Xuất Khiếu thứ nhất lắc đầu:

- Nếu như không nhìn lầm, hẳn là Trương Huyền thi triển năng lực Kinh Hồng sư, Tiết Ngưng nhất thời không rõ, không có kháng trụ!

Không nói trước tu vi đạt tới Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, đã không còn phản ứng như người bình thường, cho dù có, có thể thi triển chiêu này, khẳng định cũng trải qua huấn luyện cường hóa, nếu không, người khác đánh rắm không có, mình trước nôn...

Còn đánh cái cái rắm a?

- Kinh Hồng sư? Vừa rồi hắn giơ tay nhấc chân quả thực rất quái dị, chỉ là... Không có mặc hoa phục, không có động tác tứ chi khoa trương, liền có thể để Tiết Ngưng trúng chiêu?

Vị ngụy Xuất Khiếu thứ hai có chút không dám tin tưởng.

Thực lực của Tiết Ngưng, ở trong bọn họ không tính là đỉnh phong, nhưng tuyệt đối gần phía trước, nhân vật như vậy, bất kể ý chí hay tu vi, đều không có kẽ hở, một nam nhân, không có mặc quần áo đẹp, càng không có múa...

Làm sao lại trúng chiêu? Kinh Hồng sư không phải đều là mỹ nữ vui tai vui mắt, mới có thể để cho người say mê sao? Chẳng lẽ Tiết Ngưng... thích nam nhân?

- Kinh Hồng sư lợi hại, nhất cử nhất động đều có thể kèm theo chuẩn mực, khiến người ta say mê... Dựa theo tình huống bình thường, muốn dùng loại thủ đoạn này công kích Tiết Ngưng, quả thực rất khó, nhưng đối phương phòng ngự thời gian dài như vậy, đánh lâu không xong, tâm tình vội vàng xao động, xuất hiện sơ hở... Mới bị đối phương phát giác, một lần trúng chiêu!

Nhìn biểu lộ của đối phương, vị ngụy Xuất Khiếu thứ nhất bất đắc dĩ nói.

Dù thực lực của bọn hắn tương đương, nhưng mình biết chức nghiệp Kinh Hồng sư nhiều, đối phương am hiểu phương diện khác hơn.

- Bị động phòng ngự, tiêu hao lực lượng, để tâm cảnh xuất hiện biến hóa, chờ thời cơ ra tay... Khó trách Nhạc đường chủ nói vị Trương Huyền này là người trong mạnh nhất chúng ta, quả thực không có đơn giản như vậy!

Nghe xong giải thích, vị ngụy Xuất Khiếu thứ hai nhìn về phía thanh niên mừng phấn khởi thu hồi Linh Thạch, vẻ mặt nghiêm túc.

Mới đầu, cũng giống như mọi người, cảm thấy đối phương dựa vào là vận may mới thắng Lưu Sùng Tân cùng Vân sư, nhìn thấy giờ mới hiểu được, có thể được Triệu Hưng Mặc tuyển chọn, làm sao có thể đơn giản?

- Loại cường giả này, ta có hứng thú, Tôn huynh, để cho ta đi lên thử một chút, không được, ngươi lại tới!

Vị ngụy Xuất Khiếu thứ hai gật đầu nói.

Dựa theo tình huống bình thường, dù Thiên Thần túy để cho người ta điên cuồng, nhưng thực lực của bọn hắn bày biện ở đó, còn có thể khống chế được, không cần thiết chạy tới tranh đoạt, nhưng Trương Huyền này quái dị như vậy, gây nên bọn họ hứng thú.

- Hai ta thực lực tương đương, ngươi không được, ta khẳng định cũng không được, không cần thiết lại đi mất mặt...

Vị ngụy Xuất Khiếu thứ nhất lắc đầu, nhắc nhở một câu:

- Một lát nữa thời điểm chiến đấu, đừng dùng vũ khí, đóng chặt Nguyên Thần, phòng ngừa Kinh Hồng vũ của hắn...

- Ừm!

Vị thứ hai gật đầu, đứng lên, hai tay ôm quyền:

- Trương sư, tại hạ Danh Sư của Tiềm Xung đế quốc Mã Minh Hải, mong chỉ giáo!

- Tiềm Xung đế quốc?

Thu hồi Linh Thạch, Trương Huyền đang cảm khái Nhạc đường chủ làm người tốt, tùy tiện cho một chén rượu, liền kiếm lời nhiều như vậy, lập tức nghe được thanh âm, nhìn lại.

- Không sai! Có dám nghênh chiến không?

Mã Minh Hải nhẹ nhàng cười một tiếng.

- Không dám!

Trương Huyền ngồi xuống.

- ...

Thân thể Mã Minh Hải nhoáng một cái.

Cái lời thoại này... Làm sao không theo lẽ thường an bài nhỉ? Không dám...

Có thể đừng hùng hồn như thế hay không?

- Ta cũng nguyện ra mười lăm viên Tinh Nguyên thượng phẩm, xem như cá cược!

Cực kỳ buồn bực, cắn răng nói.

- Vừa rồi hao tổn quá lớn, đã không còn khí lực tái chiến!

- Hai mươi viên, nhiều hơn nữa thì không còn...

Mã Minh Hải xiết chặt nắm đấm, nói còn chưa dứt, chỉ thấy thanh niên chẳng biết lúc nào đã đi tới giữa đại sảnh, vung tay áo một cái, một bộ cao nhân:

- Sao không nói sớm, ta đã khôi phục, chúng ta bắt đầu đi!

- ...

Mã Minh Hải kìm nén có chút không thở nổi.

Thấy qua không biết xấu hổ, nhưng chưa thấy qua không biết xấu hổ như vậy!

Rõ ràng muốn mình dùng Linh Thạch đánh cược, lại nói mình không còn khí lực...

Có thể muốn chút tiết tháo được không? Cực kỳ buồn bực, đang muốn nói chuyện, bên tai lại vang lên truyền âm.

- Đừng bị hắn ảnh hưởng, hắn là cố ý chọc giận ngươi, để ngươi trước loạn tâm trí!

Chính là Tôn huynh vừa rồi kia.

- Ừm!

Ánh mắt Mã Minh Hải run lên, gật đầu.

Mới vừa rồi bị đối phương chọc tức giận, tâm tình quả thực có chút táo bạo, xem ra còn chưa bắt đầu chiến đấu, giao chiến đã bắt đầu.

Hít sâu một hơi, bình phục tâm cảnh, cổ tay khẽ đảo, lấy ra hai mươi viên Tinh Nguyên thượng phẩm, nhẹ nhàng bắn ra, rơi vào trên bàn đối phương, vừa tung người đi tới trong đại sảnh, cánh tay duỗi ra.

- Mời!

Đã từ trong phẫn nộ khôi phục lại.

- Mời!

Trương Huyền gật đầu.

Oanh!

Cũng không nói nhảm, Mã Minh Hải đã áp chế tu vi, chân khí trong cơ thể phát ra nổ vang, thẳng tắp lao đến.

Động tác của hắn khác biệt mấy vị trước đó, không có quá nhiều cuốn hút, có chỉ là cuồng bạo cùng hung mãnh, để cho người ta không thể không phòng, không thể không chú ý.

- Không tệ!

Trương Huyền âm thầm khen ngợi.

Không hổ là thiên tài, không thể khinh thường.

Chiến đấu mấy trận, mình không có thi triển toàn lực, đối phương nhất định là nhìn ra cái gì, lúc này mới từ bỏ hoa chiêu, trực tiếp dùng lực lượng hung mãnh nhất công kích!

Như vậy coi như mình muốn thi triển những phương pháp khác, cũng bị chèn ép không có cách nào.

Bàn tay vạch một cái, chân khí sôi trào, giữa hai người giống như nhiều hơn một sông lớn.

Hắn không có thi triển không khí ngưng trệ, mà vận dụng chân khí của mình.

Dù chỉ dùng không đến một phần mười uy lực, nhưng cũng không phải người bình thường có thể ứng phó.

Khí tức sôi trào, giống như trong đại điện nhiều hơn một dải lụa màu bạc, để cho người ta hoa mắt, khó mà phân biệt.

- Cái này...

Lưu Sùng Tân đã tỉnh lại, nuốt ngụm nước bọt, yết hầu phát khô.

Trước đó, hắn vẫn cảm thấy là đối phương vận khí cứt chó, mới đánh bại mình, cực kỳ không phục...

Nhìn thấy giờ mới hiểu được, vừa rồi đối phương muốn động thủ mà nói, chỉ một chiêu này, liền chống lại không được!

- Đến hay lắm!

Hưng phấn hí dài một tiếng, hai tay Mã Minh Hải xoa một cái, chập ngón tay làm kiếm, điểm tới.

Tê lạp!

Một đạo kiếm mang gào thét mà ra, thời gian nháy mắt liền xé chân khí thành hai nửa.

- Kiếm ý thật mạnh!

Ánh mắt của Trương Huyền sáng lên.

Giao chiến với cao thủ, có không ít, nhưng chưa bao giờ thấy qua kiếm ý thuần túy như vậy, đã có thể đuổi kịp một phần năm của hắn!

Không hổ là cao thủ của Tiềm Xung đế quốc, vừa ra tay, liền không tầm thường.

Ngón trỏ, ngón giữa cùng nổi lên, nhẹ nhàng bóp một cái, liền kẹp lấy kiếm khí, ngón tay xoay chuyển, bắn về phía đối phương.

- Nắm kiếm khí hung mãnh như vậy?

Con ngươi vị Tôn huynh vừa rồi kia co rụt lại.

Chiêu này của đối phương cử trọng nhược khinh, dù kiếm khí của Mã Minh Hải, đâm thủng chân khí trường hà, uy lực yếu bớt, cũng không phải người bình thường có thể nắm, lực chú ý, lực lượng, thậm chí kiếm pháp, cũng phải có trình độ cực mạnh mới được!

Xem như hắn, cũng làm không được.

Trương Huyền này, chẳng lẽ thật sự là giả heo ăn thịt hổ, thoạt nhìn rất bình thường, trên thực tế lại là cao thủ trong cao thủ?

- Lợi hại, nhìn ngươi có thể tiếp được chiêu này của ta hay không...

Thấy kiếm khí của mình bị đối phương tiếp được, thậm chí phản kích tới, Mã Minh Hải không có sợ hãi, ngược lại hưng phấn con mắt tỏa ánh sáng, lần nữa thét dài, kiếm khí lan tràn, chung quanh thân thể giống như lập tức trôi lơ lửng vô số thanh kiếm, chừng mấy trăm chuôi, lít nha lít nhít, che khuất bầu trời.

Đây đều là kiếm khí hội tụ thành, cũng không phải thực chất, nhưng nếu mặc cho đâm vào trên thân, đồng dạng có khả năng đâm thủng da, để cho người ta bị thương nặng.

- Là Thiên Phong Kiếm Hải!

- Không sử dụng kiếm, liền ngưng tụ ra nhiều kiếm ý như vậy, sử dụng vũ khí còn sẽ mạnh bao nhiêu?

- Kiếm khí tung hoành, uy hiếp bát phương, ta khẳng định là ngăn không được...

...

Tất cả tài tuấn ở đây đều nghiêm túc.

Tiềm Xung đế quốc nắm giữ Kiếm Trì, bởi vậy đi ra cao thủ, đối với kiếm đều có lý giải đặc thù.

Trong Kiếm Trì, truyền thừa rất nhiều kiếm thuật, một trong những kiếm chiêu lợi hại nhất, chính là Thiên Phong Kiếm Hải này, thi triển một chiêu, kiếm khí tràn ngập, căn bản không có cách nào phòng ngự.

Giống như đám người khiếp sợ, Trương Huyền cũng có chút kinh ngạc.

Thời gian nháy mắt, thi triển ra nhiều kiếm khí như vậy, thực lực quả nhiên mạnh mẽ, mặc dù so với mình còn kém rất xa, nhưng so với Trịnh Dương, Vương Dĩnh, Lưu Dương...

Ách, đồng cấp, Tôn Cường khẳng định là không thể chiến thắng!

Nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng không tránh né, đột nhiên há miệng khẽ hấp.

Rầm!

Kiếm khí bay lên đầy trời, lập tức bị tụ lại, thẳng tắp tụ tập vào trong miệng.

- Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Thời gian nháy mắt, kiếm khí liền bị nuốt vào trong bụng.

- Cái này...

Mọi người chung quanh đều dọa đến sắc mặt trắng nhợt.

Nhiều kiếm khí như vậy, trốn cũng không kịp, tên này nuốt...

- Trả lại cho ngươi!

Khiếp sợ còn không có kết thúc, Trương Huyền nuốt kiếm khí xong, hô khẽ một tiếng, vô số kiếm khí từ trong bụng hắn tạo thành một chuôi đoản kiếm hoàn toàn do chân khí hình thành, nương theo thanh âm, thẳng tắp đâm tới Mã Minh Hải.

Đoản kiếm đón gió dài ra, lớn khoảng một trượng, còn chưa tới trước mặt, liền xé rách không khí, tựa hồ muốn nghiền nát người.

- Ah...

Không nghĩ đối phương còn có chiêu này, sắc mặt của Mã Minh Hải trắng nhợt, thời gian nháy mắt, lực lượng trong cơ thể liên tục tăng lên, cũng không còn cách nào áp chế.

Bành!

Liên tục lui về sau vài chục bước, ống tay áo ở dưới kiếm phong vỡ vụn thành từng mảnh.

Khôi phục lại ngụy Xuất Khiếu cảnh, mới ngăn được công kích, dù vậy thân thể cũng đau sắp xé rách ra, quần áo cùng bị cởi sạch, mất hết mặt mũi.

- Ngươi rất mạnh...

Hít sâu một hơi, đang muốn tiếp tục đè xuống tu vi, thi triển ra tuyệt chiêu lợi hại nhất tiếp tục chiến đấu, liền nghe một thanh âm vang lên:

- Được rồi, ngươi không phải đối thủ của Trương sư!

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nhạc đường chủ khoát tay áo.

- Vâng!

Thở ra một hơi, mặc dù trong lòng không cam lòng, nhưng cũng biết đường chủ nói không sai, hắn đồng cấp chỉ sợ thật không cách nào chiến thắng thanh niên trước mắt.

- Trương sư thực lực mạnh mẽ, mọi người rõ như ban ngày, được rồi, tỷ thí đến đây kết thúc...

Khoát tay áo, Nhạc Nhất Toàn cực kỳ buồn bực.

Vốn nghĩ, mượn tay mọi người, dạy bảo gia hỏa này một chút, nằm mơ cũng không nghĩ đến, không những không thể toại nguyện, ngược lại để đối phương ra danh tiếng...

- Như vậy coi như thôi? Bắt nạt ta xong liền không sao? Làm gì có chuyện ngon ăn như thế!

Mí mắt nhấc lên, Trương Huyền ngắt lời hắn, thanh âm càng ngày càng vang, chấn toàn bộ đại điện ong ong vang vọng.

- Thanh Nguyên đế quốc Trương Huyền, muốn khiêu chiến Tiềm Xung đế quốc Nhạc đường chủ một chút, mong được chỉ giáo!

Bình Luận (0)
Comment