Nguồn: TruyenGG.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
Người bán hàng này, chỉ chừng ba mươi tuổi, hết sức trẻ tuổi, tu vi cũng chỉ Bán Thánh, vốn nghe hoán đổi Linh Thạch, hắn không quá để ý, nhưng thấy vô số đồ vật trên đất, con mắt lập tức mở to.
Giá cả chợ đen đắt đỏ, bởi vậy trừ cần dùng gấp, có rất ít người lựa chọn hoán đổi ở đây, lúc bình thường hầu như không có người, hiện tại tùy tiện tới một khách hộ, lại ném ra nhiều đồ như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Vị công tử này, hoán đổi hết những thứ kia?
Qua một hồi mới khôi phục tĩnh táo, phục vụ viên nhịn không được nói.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Những vật này, có cướp từ Thanh Điền nhất mạch, cũng có bắt chẹt Thanh Nguyên hoàng thất, đối với hắn trước kia mà nói, xem như bảo vật vô thượng, nhưng tu vi đạt tới Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, đã không còn tác dụng.
Giữ lại chiếm không gian, còn không bằng hoán đổi toàn bộ, trợ giúp tăng thực lực lên.
- Tốt, hiện tại ta sẽ tính toán...
Biết tới khách hàng lớn, phục vụ viên không dám thất lễ, vội vã đi vào trong, mời một lão giả tới.
Kiểm tra toàn bộ đồ vật một lần, lão giả nhìn qua:
- Vật phẩm của ngươi toàn bộ cộng lại, đại khái có thể hoán đổi một trăm mười ba viên Tinh Nguyên thượng phẩm, đây là danh sách...
Trương Huyền khoát tay áo:
- Không cần, lấy Linh Thạch ra đi!
Thời điểm kiểm kê vật phẩm đã hạch toán qua, cùng đối phương tính toán kém không nhiều.
- Được! Đi lấy Linh Thạch tới!
Lão giả nhẹ gật đầu.
Phục vụ viên đi vào, sau đó mang ra một cái không gian giới chỉ.
Tiện tay nhận lấy, Trương Huyền nhìn một chút, một trăm mười ba viên Linh Thạch, không nhiều không ít.
- Trương công tử, ngươi hoán đổi hơn một trăm viên Linh Thạch, đã tự động tấn cấp thành khách quý của phường thị chúng ta, đêm nay vừa vặn có một đấu giá hội chỉ mở ra cho khách quý, có muốn tham gia hay không?
Đưa qua một lệnh bài đại biểu thân phận khách quý, lão giả cười nói.
Một lần hoán đổi nhiều Linh Thạch như vậy, coi như ở chợ đen cũng coi là khách hàng lớn, có đầy đủ tư cách trở thành khách quý.
- Đấu giá hội?
Trương Huyền lắc đầu:
- Tạm thời không hứng thú!
Hiện tại hắn thiếu hụt là Linh Thạch, cái khác có muốn hay không đều không quan trọng.
- Công tử không nên vội cự tuyệt, hãy nghe ta nói hết, có lẽ sẽ thay đổi ý nghĩ!
Lão giả cười nói.
- Ồ?
- Lần đấu giá vật phẩm này, có hai Thánh khí trung phẩm Xuất Khiếu cảnh trung kỳ, còn có một viên đan dược chuẩn cấp tám, có thể ở trong ba cái hô hấp, khôi phục tất cả lực lượng trong cơ thể cường giả Xuất Khiếu cảnh, là đồ vật độ Xuất Khiếu kiếp tốt nhất!
Lão giả nói.
Xuất Khiếu kiếp, phải đối kháng thiên kiếp, một khi lực lượng kém, rất dễ dàng bị giết, hình hồn câu diệt.
Vì phòng ngừa ngoài ý muốn, rất nhiều người sẽ tiêu phí vô số giá cả, mua sắm đan dược chuẩn cấp tám, có thể trong thời gian ngắn khôi phục nguyên khí, để thực lực một mực nằm ở đỉnh phong.
Có loại vật này, xác suất thành công sẽ lớn hơn nhiều.
Đương nhiên, giá cả thứ này cũng cực kỳ đắt đỏ, không phải người bình thường có khả năng chịu đựng nổi.
- Được rồi...
Trương Huyền tiếp tục lắc đầu.
Tu luyện Phong Thánh giải, chân khí trong cơ thể hắn vô cùng vô tận, loại đan dược này đối với hắn mà nói, tác dụng không lớn, còn Thánh khí, có Kim Nguyên đỉnh cùng vô số khôi lỗi, cái khác có hay không đều được.
- Nếu như công tử không hứng thú với mấy cái này, vật cuối cùng khẳng định sẽ thích!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, lão giả tiếp tục nói.
- Ồ?
Trương Huyền nghi ngờ.
- Tháp Ngôn Cổ Thư!
Lão giả nói.
- Tháp Ngôn Cổ Thư?
Trương Huyền cau mày.
Cái tên này, chưa từng nghe nói qua.
- Nghe nói là trước đây Lạc Thánh đi ngang qua đây, Diêm đường chủ đương thời tới tiếp kiến, thấy hắn nghỉ ngơi, đứng tại chỗ ba ngày ba đêm không động đậy, đến mức tuyết lớn đầy người, tựa như một tượng băng. Niệm tình hắn chân thành, Lạc Thánh ngồi ở trên giường, truyền thụ một tiết học, thiên hoa loạn trụy, mặt đất nở sen vàng, nguyên khí rơi vãi, thiên địa dao động... Bản Sư Ngôn Thiên Thụ này, được Diêm đường chủ ghi lại, lưu truyền hậu thế, cũng chính là bản Tháp Ngôn Cổ Thư!
Lão giả giải thích.
- Lạc Thánh?
Trương Huyền cau mày.
- Ừm, lão tổ của Thánh Nhân Lạc gia, Lạc Thiên Vân!
Lão giả nhẹ gật đầu:
- Nghe nói trong thư tịch này, liên lụy đến một chút bí ẩn của công pháp Lạc gia, nghiêm túc học tập mà nói, đối với không gian sẽ có lý giải cực lớn, chỉ bất quá nhiều năm qua, một mực không có người tìm được... Cũng là đoạn thời gian trước, dưới cơ duyên xảo hợp, bị người phát hiện, cuối cùng lưu lạc đến nơi này.
Trương Huyền nhíu mày.
Đối với cổ thư, hứng thú của hắn không tính quá lớn, nhưng liên lụy đến Lạc gia, lại hơi động tâm.
Nếu như có thể bởi vậy rõ ràng một chút bí ẩn của công pháp Lạc gia, về sau đi tìm Lạc Nhược Hi, khẳng định sẽ có trợ giúp rất lớn.
- Không biết cổ thư này muốn bán giá bao nhiêu?
Dừng lại một chút, Trương Huyền nhìn qua.
Trước thời hạn biết giá cả, cũng tiện nghĩ biện pháp kiếm tiền.
Mặc dù hắn đổi hơn một trăm viên Linh Thạch, nhưng muốn mua loại đồ vật trân quý này, hẳn là còn xa xa không đủ.
- Tháp Ngôn Cổ Thư, dù không phải Lạc Thánh tự tay viết, nhưng là đạo lý hắn truyền thụ, dù chỉ lưu giữ một hai phần mười, cũng là chí bảo với cường giả Nguyên Thần cảnh, Xuất Khiếu cảnh! Cho nên, giá cả không ít, giá khởi điểm liền vượt qua năm trăm Tinh Nguyên thượng phẩm, kết quả cuối cùng, chỉ sợ sẽ vượt qua một ngàn, cho nên công tử muốn mua mà nói, nên sớm chuẩn bị Linh Thạch!
Lão giả nói.
Hắn thấy vị trước mắt này tùy tiện có thể lấy ra nhiều đồ vật như thế hoán đổi, nhất định là người có tiền, mấy trăm, hơn ngàn tinh Nguyên Linh Thạch, không khó lắm.
- Ân!
Trương Huyền dừng lại một chút, nhẹ gật đầu:
- Ngươi lưu vị trí giúp ta, ta đi chuẩn bị một chút, trước đấu giá hội sẽ chạy tới!
Bây giờ cách trời tối còn rất lâu, vừa vặn đi Sinh Tử lôi đài nhìn một chút, có thể kiếm được một ngàn viên hay không.
- Vâng!
Lão giả nhẹ gật đầu, phái người an bài.
- Đi thôi!
Xử lý xong bên này, Trương Huyền không nói thêm lời, gọi Trương Cửu Tiêu một tiếng, để hắn dẫn đường đi tới lôi đài.
Lôi đài ở bên trong nhất của chợ đen, trước khi vào liền bị kiểm tra thực lực kỹ càng, cho lệnh bài đại biểu cấp bậc, lúc này mới đi vào bên trong.
Nhìn thấy Trương Huyền đã đạt đến Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, Trương Cửu Tiêu không khỏi im lặng.
Tốc độ tiến bộ của tên này, nói thật để hắn có chút phát điên.
Lần thứ nhất gặp, vẫn chỉ là Thần Thức cảnh, thời gian vài ngày đạt đến Nguyên Thần cảnh trung kỳ, tương đương hắn...
Một canh giờ trước chiến đấu với đám người Nhạc đường chủ, cấp bậc không biến, hiện tại đã đột phá...
Từ trước đến nay, đều cảm thấy mình là thiên tài, nhìn thấy đối phương tiến bộ, mới hiểu được... kém thực sự quá nhiều.
Căn bản không phải một cấp bậc.
- Ta cũng là tích lũy đủ rồi, vừa mới đột phá...
Thấy bộ dáng hắn bị đả kích, Trương Huyền an ủi.
- Tích lũy đủ...
Nghe nói như thế, Trương Cửu Tiêu càng bị đả kích.
Người khác tích lũy đều là mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm...
Lấy mười năm làm đơn vị, cái tên này lại là... một ngày, hai ngày...
Không cách nào so sánh được.
- Được rồi, hắn là Thiên Nhận Danh Sư...
Rầu rĩ một hồi, sau đó liền thoải mái.
Nếu Thiên Nhận Danh Sư cũng giống như hắn, dần dần từng bước, làm sao có thể được ông trời công nhận?
- Hai vị, hai người các ngươi ai tham gia thi đấu lôi đài?
Đang cảm khái, một thanh niên bộ dáng quản gia đi tới.
- Ta...
Trương Huyền gật đầu.
- Ừm, vậy thì tốt, hiện tại ta nói rõ quy tắc cùng yêu cầu của thi đấu lôi đài một chút, muốn tham gia, trước phải giao nộp hai viên Tinh Nguyên thượng phẩm làm phí báo danh! Thời điểm tỷ thí, vũ khí, ám khí… nhất định phải do đấu trường cung cấp, không cho phép tự mình mang theo... Đây cũng là vì công bằng!
Thanh niên giải thích.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Không cho phép mang theo vũ khí, trước đó hắn liền đoán được, nếu không, mang cái vũ khí lợi hại, căn bản không có cách nào chống lại, tới bao nhiêu chết bao nhiêu, cái gọi là cược mệnh, liền không còn ý nghĩa.
- Mặt khác, sau khi thắng liền năm tràng, sẽ có người bắt đầu phiên giao dịch, bởi vì dính dáng tiền đặt cược, trừ khi đánh gần chết hoặc tàn phế, nếu không không cho phép chủ động nhận thua, điểm ấy phải chuẩn bị tâm lý!
Thanh niên tiếp tục nói.
- Gần chết hoặc tàn phế?
Trương Huyền nhíu mày.
Điểm ấy trước đó Trương Cửu Tiêu chưa nói.
- Vâng, bắt đầu đánh cược, dính dáng rất lớn, nếu như chiến thắng dễ dàng, hay cố ý nhận thua, là một xung kích lớn với uy tín của phường thị chúng ta! Cho nên một khi phát hiện chủ động nhận thua, hoặc cố ý nhận thua, sẽ nghiêm trị không tha!
Thanh niên nói.
- Rõ ràng!
Trương Huyền gật đầu.
Mặc dù không quá đồng ý cái quy củ này, nhưng cũng biết, không chuẩn mực như vậy mà nói, người người đánh giả, cái lôi đài này liền không có ý nghĩa tiếp tục nữa.
Khẳng định cũng không có khả năng dẫn tới vô số người điên cuồng đặt cược.
- Được rồi, chỉ như vậy, ngươi muốn tỷ thí mà nói, hiện tại ta báo danh cho ngươi, không tỷ thí, mời đến khán đài!
Nên nói đã nói hết, thanh niên dặn dò.
- Ừm!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, lấy ra hai viên Linh Thạch giao phí báo danh, sau đó đưa cả không gian giới chỉ cho Trương Cửu Tiêu.
- Giúp ta đặt cược, mỗi một lần đều cược hết, mua ta thắng...
- Được!
Trương Cửu Tiêu gật đầu.
Đối phương tới, chính là vì kiếm Linh Thạch, đặt cược như thế nào đương nhiên biết rất rõ ràng.
Bàn giao xong, hắn được thanh niên đưa đến khán đài, Trương Huyền thì được dẫn tới phòng chuẩn bị.
Ầm ầm!
Đi ngang qua khán đài, Trương Huyền nhìn vào trong một cái, trên đài vừa vặn có người đang chiến đấu, chân khí xao động, phát ra nổ vang kịch liệt, vô số người hưng phấn gào thét, để cho người ta nhiệt huyết tăng vọt.
- Xé hắn, xé hắn!
Từng tiếng gào thét vang lên.
Xuyên thấu qua cửa sổ nhìn vào lôi đài, lập tức nhìn thấy một trung niên nhân mặc thiết giáp gào lên một tiếng, giơ lên một người khiêu chiến.
Người trung niên này rất lớn, cao chừng hai mét, giơ người khiêu chiến lên, như bắt một con gà.
Tê lạp!
Hắn gào lên một tiếng, xé đối thủ thành hai nửa, máu tươi rơi vãi đầy đất.
Trương Huyền nhíu mày, nắm đấm căng thẳng.
Cùng người chiến đấu qua vô số trận, còn là lần đầu tiên nhìn thấy cuồng bạo như vậy, quả thực coi nhân mạng như trò đùa.
Trước đó, nhìn thấy bán ra đủ loại thương phẩm, còn cảm giác nơi này không khác phường thị khác quá nhiều, nhìn thấy một màn này mới biết được, chợ đen là chợ đen...
Mạng người ở đây không đáng tiền, trừ khi nắm giữ thực lực vượt qua những người khác.
Nếu không sẽ chết ở trên đài.
Khó trách Trương Cửu Tiêu chỉ chiến đấu năm trận liền lui, lực trùng kích tâm lý thực sự quá lớn.