Nguồn: TruyenGG.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
- Tốt, ta lập tức phái người đi lấy!
Phường chủ dừng lại một chút, vội nói.
Mặc dù thứ này trân quý, cũng chỉ là một vật phẩm của phường thị mà thôi, so với tính mạng thì kém nhiều, trước mắt đao phủ, tự nhiên biết lựa chọn như thế nào.
Phân phó một tiếng, lão giả vừa rồi kia vội vã rời khỏi, thời gian không lâu, một hộp ngọc được đưa tới.
Tiện tay mở ra, bên trong quả nhiên có một bản thư tịch cổ xưa, phía trên có chút ố vàng, chữ viết mang theo linh khí đặc thù.
- Ừm!
Xác nhận một chút, biết là Tháp Ngôn Cổ Thư thật, lúc này Trương Huyền mới nhẹ gật đầu, thu vào nhẫn:
- Đi!
Thân thể nhoáng một cái, bay ra phía ngoài.
Trương Cửu Tiêu cùng tất cả trường đao theo sát phía sau.
Nhìn về phía bọn họ biến mất, cừu hận trong mắt phường chủ tựa như nước sông chảy xuôi.
- Phường chủ, cứ bỏ qua như thế sao?
Lão giả kia đi tới.
Chợ đen của bọn họ, thành lập trên vạn năm, từ đầu đến cuối còn chưa từng ăn thiệt thòi lớn như thế.
- Bỏ qua? Đồ vật của Kỷ Linh Phong ta, không có dễ cầm như thế!
Phường chủ híp mắt lại, nắm đấm nắm khanh khách vang vọng.
Lần này không chỉ tổn thất Linh Thạch, trọng yếu nhất là, thật nén giận như vậy, chợ đen của bọn họ còn mặt mũi nào tiếp tục ở Tiềm Xung thành?
- Vậy... Làm sao bây giờ?
Thực lực của đối phương, ngay cả phường chủ cũng đè lên đánh, coi như không cam lòng, lại có thể thế nào?
- Đi lấy Khinh Ngữ kiếm của ta ra!
Phường chủ vẫy tay.
- Khinh Ngữ kiếm? Chẳng lẽ Phường chủ muốn...
Con ngươi co rụt lại, lão giả giống như rõ ràng cái gì, cực kỳ khó tin.
- Không sai, ta muốn đi chỗ kia, để hắn ra tay!
Ánh mắt phường chủ phát lạnh, cắn răng nói.
- Vâng!
Lão giả vội vã lui ra, thời gian không dài, đưa tới một thanh trường kiếm.
Thoạt nhìn không khác kiếm bình thường quá nhiều, nhưng nhẹ nhàng gảy, kiếm khí lập tức vây quanh, tựa như rơi vào trời đông giá rét, nhất là bên tai sẽ vang lên thanh âm nỉ non, để cho người ta trong lúc bất tri bất giác bị chém giết.
Khinh Ngữ kiếm, Thánh khí trung phẩm đỉnh phong, có thể so với cường giả Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong!
Một trong những vũ khí cường đại nhất Tiềm Xung đế quốc!
- Đi kiểm tra nội tình của Trương Huyền kia một chút!
Cầm trường kiếm trong tay, khí thế của phường chủ biến đổi, so với vừa rồi mạnh mẽ không biết gấp bao nhiêu lần.
- Vâng!
Lão giả rời khỏi, sắp xếp người hỏi thăm tin tức, phường chủ thì dùng dược vật chữa thương, ngồi tại nguyên chỗ trị thương.
Thời gian không dài, liền đưa tới một ngọc bài:
- Đây là tất cả tư liệu của Trương Huyền, từ Thanh Nguyên đế quốc tới, từng xông đường thành công, thông qua lần đầu khảo hạch của Thánh Tử điện...
Không hổ là chợ đen, mạng lưới tin tức dày đặc, thời gian ngắn như vậy, đã hỏi thăm rõ ràng sự tình của Trương Huyền.
- Nguyên lai là thiên tài Danh Sư, khó trách dám đến nơi này làm loạn...
Phường chủ đứng dậy.
Trải qua một hồi điều chỉnh, mặc dù thương thế trên người nghiêm trọng, cũng đã có khả năng khống chế.
- Ngươi ở đây, khống chế đại cục, ta đi ra ngoài một chuyến!
Phường chủ khoát tay áo, cầm trường kiếm trong tay, đi ra ngoài.
Rời khỏi chợ đen một đường phi hành, không biết qua bao lâu, đi tới bên ngoài một đoàn sương mù.
- Ngươi đã đến...
Trong sương mù truyền tới một thanh âm nhàn nhạt.
- Vâng, ta muốn ngươi giúp ta giết người!
Phường chủ cắn răng.
- Đánh đổi cái gì?
- Khinh Ngữ kiếm về ngươi!
Bàn tay lắc một cái, trường kiếm lơ lửng lên.
- Ngươi xác định?
Thanh âm trong sương mù mang theo kích động.
- Không sai!
Phường chủ híp mắt lại:
- Ngươi thủ ở chỗ này, là vì truyền thuyết kia, nhưng mà ngươi hẳn phải biết, không có Khinh Ngữ kiếm, sẽ vĩnh viễn không có khả năng hoàn thành...
- Muốn giết ai?
Im lặng một lát, thanh âm trong sương mù tiếp tục vang lên.
- Hắn gọi Trương Huyền, là một Danh Sư, thông qua được lần đầu khảo hạch của Thánh Tử điện, đây là tư liệu!
Cổ tay rung lên, ném tư liệu vừa rồi sưu tập vào sương mù.
- Danh Sư xông đường thành công? Xem bộ dáng là siêu cấp thiên tài!
Thanh âm trong sương mù mang theo chần chừ.
Danh Sư có khả năng xông đường thành công, tổng bộ tất nhiên cực kỳ chú trọng, hắn chém giết, một khi rò rỉ tin tức, kết quả ai cũng biết.
- Ngươi chỉ nói, có đáp ứng hay không là được!
Phường chủ cũng lười nói nhảm.
- Tuổi thọ của ta đã không còn bao lâu, nếu như không mở ra chỗ kia, vô cùng có khả năng trong ba năm sẽ tử vong... Đã như vậy, giết một thiên tài cũng không tính là gì. Bất quá, chuyện này cần cẩn thận chuẩn bị, để cho người ta nhìn không ra sơ hở mới được...
Thanh âm trong sương mù, chậm rãi truyền đến.
- Điểm ấy ta tự nhiên biết!
Phường chủ đáp.
Bất kể có phải tự mình ra tay hay không, mưu sát một vị siêu cấp thiên tài của Danh Sư đường, coi như hắn là phường chủ của chợ đen, cũng sẽ bị tiêu diệt.
Nguyên nhân chính là như vậy, thiên tài của Danh Sư đường không ai dám động!
Đệ nhất chức nghiệp của Đại lục mang tới lực uy hiếp, thật giống như con cháu của đại tông môn vậy.
Coi như biết tu vi kém, người mang trọng bảo, nhưng ngươi dám động thủ sao?
- Được rồi, ngươi đi trước đi, ta sẽ nghĩ biện pháp xử lý sự tình, trong ba ngày cho ngươi trả lời chắc chắn!
Chần chờ một lát, thanh âm trong sương mù như nghĩ tới điều gì, nói.
- Không cần cho ta trả lời chắc chắn, ta chờ ở chỗ này, thấy tận mắt ngươi giết hắn, chỉ cần vừa chết... Ta sẽ lập tức giao Khinh Ngữ kiếm cho ngươi!
Phường chủ nói.
- Cũng tốt!
Thanh âm trong sương mù, dừng lại một chút:
- Vậy ngươi vào đi!
- Ừm!
Phường chủ ôm trường kiếm, nhanh chân đi vào sương mù, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa...
…
- Không nghĩ tới chợ đen này, cũng không phải trang viên lúc trước nhìn thấy, mà là giấu ở trong dãy núi...
Rời khỏi chợ đen, thu hồi tất cả trường đao, Trương Huyền nhìn xuống dưới, lúc này mới phát hiện, vị trí trước đó cũng không phải là lòng đất, cũng không có liên quan quá nhiều với trang viên kia, mà giấu ở trong một ngọn núi thật lớn.
Trang viên chỉ là vì che giấu tai mắt người.
Khó trách tiến vào bên trong, còn phải che kín con mắt, đoán chừng chợ đen cũng lo lắng Danh Sư đường không khoan dung, trực tiếp động thủ.
- Lần này nhờ có ngươi giúp một tay, một ngàn Linh Thạch này, cho ngươi!
Cổ tay rung lên, lấy ra một đống Linh Thạch đưa tới.
- Cái này làm sao được...
Trương Cửu Tiêu giật nảy mình.
Một ngàn Tinh Nguyên thượng phẩm, xem như hắn cũng chưa bao giờ thấy qua.
- Cầm đi, mau chóng tăng thực lực lên, trước thông qua thi vòng hai lại nói!
Trương Huyền khoát tay áo.
Nếu như không phải đối phương nói cho hắn biết tin tức chợ đen, còn giúp đặt cược, cũng không có khả năng kiếm nhiều như vậy.
Có thể nói, trong hai vạn Linh Thạch, có một nửa công lao là của đối phương, cho một ngàn, đã coi như là mình chiếm tiện nghi.
- Vậy... Đa tạ Trương sư!
Biết đối phương tranh thủ danh ngạch cho mình không dễ dàng, Trương Cửu Tiêu không chối từ nữa, thu Linh Thạch vào nhẫn, trong mắt cực kỳ cảm kích.
Vị trước mắt này, mặc dù tuổi còn nhỏ hơn hắn, nhưng ở chung, sẽ tự nhiên sinh ra xúc động cố gắng tu luyện, vĩnh viễn không ngừng.
Nguyên nhân chính là như vậy, nên bất kể địch nhân, hay bạn bè, đều bằng lòng vây quanh ở bên cạnh, không nguyện ý rời đi.
Trước kia mình cũng cực kỳ ghen tỵ và oán giận, mà bây giờ, loại tâm tình này sớm đã biến mất không thấy hình bóng...
- Không cần khách khí!
Không biết ý nghĩ của đối phương, Trương Huyền khoát tay áo...
Trở lại Danh Sư đường, trời đã triệt để tối.
Lần nữa đi vào Thiên Nghĩ Phong sào, lấy Linh Thạch ra.
Điều chỉnh tốt trạng thái, bắt đầu tu luyện, thời gian không dài, tu vi lần nữa đột phá, như nguyện đạt đến Nguyên Thần cảnh đỉnh phong.
- Tu luyện Vu Hồn!
Linh Thạch đầy đủ, Trương Huyền tiếp tục vận chuyển công pháp Thiên Đạo Vu Hồn.
Sau hai canh giờ, lực lượng Vu Hồn cũng đạt tới Nguyên Thần cảnh đỉnh phong.
- Sức chiến đấu hiện tại, chỉ sợ so với nửa bước Lĩnh Vực cảnh cũng không hề yếu...
Chân khí chảy xuôi ở trong người, cảm nhận được mình nắm giữ không gian cùng khống chế lực lượng, Trương Huyền cực kỳ vui sướng.
Thời điểm Nguyên Thần cảnh hậu kỳ, Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong bình thường cũng không phải đối thủ, hiện tại không chỉ tu vi đột phá, Vu Hồn cũng tăng hai cấp bậc, sức chiến đấu đâu chỉ tăng lên gấp đôi!
Có thể nói, lấy thực lực bây giờ, coi như không sử dụng khôi lỗi, chỉ sợ Nhạc Nhất Toàn cũng không phải đối thủ, sẽ bị trực tiếp đánh bại.
- Tu vi đạt tới Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, công hiệu của Tinh Nguyên thượng phẩm cũng hầu như không còn...
Dù tu vi cùng sức chiến đấu tiến bộ rất lớn, nhưng hiệu quả của Tinh Nguyên thượng phẩm đối với hắn, cũng biến thành cực kỳ bé nhỏ.
Trước đó, một viên Linh Thạch có thể để hắn có rất lớn tiến bộ, mà bây giờ, một trăm viên mang tới hiệu quả, cũng không có bao nhiêu.
Có thể đoán được, coi như bây giờ trong tay hắn còn hơn một vạn viên Linh Thạch, nhưng muốn nhờ vào đó xung kích nửa bước Xuất Khiếu, thậm chí Xuất Khiếu, vẫn còn có chút khó khăn.
Thiên Đạo chân khí, yêu cầu linh khí quá cao, xuất hiện loại tình huống này, là sự tình trong dự liệu, nhưng chân chính xác nhận, vẫn cảm thấy có chút ưu sầu.
Thật vất vả quyên góp đủ Linh Thạch, kết quả hiệu quả lại không đủ...
Xem ra vẫn phải vì Linh Thạch mà không ngừng cố gắng!
- Phân thân, đây là công pháp Thiên Đạo Vu Hồn, ngươi nhanh tu luyện đi!
Tiện tay ném công pháp và Linh Thạch cho phân thân, Trương Huyền nói.
Lúc này Phân thân đã thôn phệ Thanh Điền Hoàng sạch sẽ, thực lực cũng đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng.
- Tốt!
Cũng không nói nhảm, phân thân bắt đầu tu luyện.
Bởi vì là một linh hồn phân liệt ra, tốc độ tu luyện của hai người tương đương, mấy canh giờ sau, phân thân hoàn tất tu luyện Thiên Đạo công pháp, cộng thêm trước đó thôn phệ Vu Hồn của Thanh Điền Hoàng, thực lực đã vượt qua Trương Huyền, đạt đến ngụy Xuất Khiếu cảnh.
Chỉ cần thông qua lôi kiếp, liền có thể trở thành cường giả Xuất Khiếu cảnh chân chính!
- Thực lực ngươi bây giờ đại khái mạnh cỡ nào?
Thấy tu vi của hắn tiến bộ lớn như thế, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
- Nửa bước Lĩnh Vực cảnh, hẳn là có thể tiện tay bóp chết! Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ, cũng có thể chiến một trận!
Phân thân kiêu ngạo.
Da mặt Trương Huyền co lại.
Lĩnh Vực cảnh, cùng nửa bước Lĩnh Vực cảnh, dù chỉ kém một tiểu cấp, nhưng sức chiến đấu lại có thiên địa khác biệt.
Lĩnh Vực cảnh, còn gọi Vô Địch cảnh, thả lĩnh vực ra, trong phạm vi nhất định có thể nói Chúa Tể, mặc kệ nhiều người ít người, chỉ cần cấp bậc không vượt qua, liền không có khả năng chiến thắng!
Phân thân có thể so với Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ...
Chỉ bằng vào điểm ấy, liền không biết mạnh mẽ hơn bản tôn bao nhiêu lần.
Loại thực lực này, lại thêm phòng ngự cùng lực lượng biến thái...
Thật muốn chiến đấu, đoán chừng Tiềm Xung đế quốc không người có thể địch!
Ai, tu luyện lâu như vậy, vẫn không bằng phân thân...
Cái bản tôn này, thật sự là quá xấu hổ, hận không thể tự sát.
- Tốc độ tu luyện của ta vẫn quá chậm...
Trương Huyền nhịn không được cảm khái, vô cùng xấu hổ.