Nguồn: TruyenGG.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
Lĩnh vực vừa xuất hiện, như ở chung quanh tạo thành một khôi giáp chắc chắn, Trương Huyền âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, kiếm mang của đối phương rơi xuống, đi vào phạm vi lĩnh vực.
Xì xì xì xì...
Giống như bàn ủi rơi vào khối băng, dù tốc độ của kiếm mang nhận lấy ngăn cản, nhưng vẫn chậm rãi đi về phía trước.
- Xem ra lĩnh vực của ta, cũng không phải vô địch chân chính, lực lượng của đối thủ vượt qua phạm vi chịu đựng, sẽ rất khó kiên trì...
Trương Huyền hiểu được.
Lĩnh vực vừa mới hình thành, dùng Kim Nguyên đỉnh thử qua, chỉ là tên này chỉ có thực lực Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, hơn nữa cũng không am hiểu công phạt, tuỳ tiện liền bị khống chế, hiện tại Kỷ Linh Phong nuốt Phong Ma Phá Lực đan, cộng thêm trường kiếm Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong tiến công, liền có chút không chống lại được.
- Bất quá, trải qua lĩnh vực ngăn cản, uy lực của loại kiếm khí này đối với ta đã không tạo thành tổn thương!
Dù có chút ngăn cản không nổi, nhưng có lĩnh vực ma sát, muốn thương tổn tới mình đã làm không được.
Hừ nhẹ một tiếng, Trương Huyền khẽ vỗ bàn tay.
Rầm!
Kiếm khí chậm chạp đi về phía trước lập tức tán loạn.
Dù khối băng không ngăn cản được bàn ủi nóng bỏng, nhưng vẫn có khả năng giội tắt nhiệt độ phía trên, để nó không lực tiến lên.
Cho dù kiếm khí của đối phương uy mãnh vô song, nhưng bị lĩnh vực ngăn cản, lực lượng đã tiết, giống như bàn ủi ướp lạnh, đã không còn bất cứ uy hiếp gì.
- Ngươi công kích xong, cũng nhận một đòn của ta xem!
Vạch trần kiếm khí của đối phương, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái.
Phần phật!
Dưới chân vượt qua hơn trăm mét, trong nháy mắt xuất hiện ở sau lưng đối phương, đánh ra một quyền.
Tinh hà đảo ngược, sông lớn ngược dòng, lực lượng hung mãnh nghiền ép tới Kỷ Linh Phong.
Lực lượng của Trương Huyền bây giờ, coi như không sử dụng Diễn Không thiên thư nhị trọng, cũng có thể so với nửa bước Lĩnh Vực cảnh, phối hợp Thiên Đạo quyền pháp, Nhạc Nhất Toàn cũng khó mà chống lại, huống chi đối phương.
- Đáng ghét...
Không nghĩ tới dùng đan dược, thi triển ra toàn lực, đối phương vẫn có khả năng ngăn cản, thậm chí làm ra phản kích, vẻ mặt của Kỷ Linh Phong dữ tợn, trường kiếm đảo ngược, từ dưới nách đâm tới.
- Tốc độ phản ứng thật nhanh...
Trương Huyền run lên.
Trước đó cho rằng thực lực đối phương tăng lên, tất nhiên mất đi lý trí, có thể tuỳ tiện chém giết, không nghĩ tới tốc độ ứng biến chiến đấu nhanh như vậy.
Không hổ là đánh qua Sinh Tử lôi đài, trong chiến đấu, dù bị động cũng có thể tìm cơ hội nghịch chuyển.
Thật giống như hiện tại, nếu như nắm đấm của mình tiếp tục tới trước, khả năng còn không có làm bị thương đối phương, đã bị trường kiếm đâm ra lỗ thủng.
- Ta cũng thân kinh bách chiến, liền nhìn xem ai cao hơn một bậc!
Huyết tính trong lòng Trương Huyền bị kích phát ra.
Từ trước đến nay, hắn cùng người chiến đấu, đều là một chiêu miểu sát, nhìn ra thiếu hụt, nhẹ nhõm nghiền ép, chiến đấu sống còn chân chính còn chưa có trải qua.
Giờ phút này đối phương phản ứng nhanh như vậy, thực lực lại tương đương, lập tức kích phát lòng háo thắng.
Biến quyền thành chưởng, nhẹ nhàng điểm tới.
Vốn trường kiếm khẳng định có thể đâm trúng, vừa biến chiêu như vậy, trên bàn tay lập tức kề sát thân kiếm, tiếp tục nhấn tới trước.
Bành!
Đầu ngón tay chọc ở sau lưng đối phương, Kỷ Linh Phong chỉ cảm thấy toàn thân chấn động, vô số kinh mạch bị chấn nát, phun ra máu tươi.
Thân thể mượn lực xông lên, hóa giải phần lớn lực lượng, vội vàng xoay người, vừa định phản kích, lại cảm thấy rùng mình, tốc độ của hắn nhanh, tốc độ của Trương Huyền còn nhanh hơn.
Vậy mà giống như cao dán, kề sát ở trên lưng hắn, vô luận xoay người như thế nào, cũng không cắt đuôi được!
- Thân pháp thật quỷ dị...
Trường kiếm trong tay Kỷ Linh Phong không ngừng đâm về phía sau, hình thành một vòng bảo hộ, trong lòng nhịn không được hoảng sợ.
Giống như Trương Huyền đoán, hắn từng giấu diếm thân phận tham gia nhiều lần sinh tử chiến, cũng từng thu được danh xưng Bách Chiến Vương... Sức chiến đấu cực kỳ kinh người!
Cùng cấp bậc, xem như Chiến Sư cũng chưa chắc có thể là đối thủ.
Gia hỏa trước mắt này, tu vi kém xa hắn, mấu chốt nhất là, hắn còn dùng Phong Ma Phá Lực đan, lại vẫn bị đánh liên tục hộc máu...
Cũng quá mạnh đi!
- Ta giết ngươi không dễ dàng, ngươi muốn giết ta, cũng không có đơn giản như vậy...
Trong mắt chợt lóe sáng, chân khí của Kỷ Linh Phong khống chế trường kiếm không ngừng đâm nhanh, tay trái ngưng tụ pháp quyết, nhẹ nhàng điểm một cái.
Sưu sưu sưu sưu!
Mấy trăm đạo hàn mang từ phía sau lưng bắn ra ngoài, như mưa to.
Bạo Vũ Lê Hoa Châm!
Muốn ở trên Sinh Tử lôi đài dài thắng bất bại, không chỉ sức chiến đấu mạnh, càng quan trọng hơn là… đủ loại thủ đoạn giết người, tầng tầng lớp lớp.
Bạo Vũ Lê Hoa Châm này, đúng là đòn sát thủ của hắn, mỗi một cây châm nhỏ đều do tài liệu đặc thù luyện chế, không chỉ có thể tuỳ tiện đâm thủng da thịt của cường giả nửa bước Xuất Khiếu cảnh, còn ẩn chứa kịch độc, một khi dính vào, phút chốc mất mạng!
Cường giả bị chiêu này giết chết không biết bao nhiêu.
Rầm!
Ám khí bắn ra, thân thể nhanh chóng vọt tới trước, rốt cục thoát khỏi đối phương đuổi theo, xoay người lại, nhìn về phía thanh niên cách đó không xa, con ngươi đột nhiên co rụt lại.
Chỉ thấy bên ngoài thân đối phương lóe lên ánh sáng, vô số châm nhỏ rơi vào lòng bàn tay, dường như hết sức tò mò, đang thưởng thức từng cái.
- Ngươi đây là tự mình tìm chết...
Nhìn thấy cử động của hắn, nắm đấm của Kỷ Linh Phong xiết chặt, hưng phấn mà tràn đầy kích động.
Kịch độc trên châm nhỏ, là hắn tìm kiếm Độc Sư thất tinh đỉnh phong luyện chế thành, không cần đâm vào thân thể, làn da tới tiếp xúc cũng sẽ trúng độc mà chết!
Đối phương lại cầm thưởng thức...
Quả thực là chán sống!
Ngay thời điểm hắn cho rằng đối phương tất nhiên trúng độc, bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống đất, chỉ thấy thanh niên nhìn lại, vẻ mặt thất vọng lắc đầu.
- Độc này, trình độ luyện chế quá thấp, ngươi đoán chừng là bị lừa, hù dọa người còn được, căn bản không có cách nào hạ độc chết người!
Nói xong còn cố ý nắm một cây kim đâm vào tay.
- Ngươi biết phía trên này có độc?
Con ngươi của Kỷ Linh Phong co rụt lại.
Độc Sư thất tinh luyện chế kịch độc, vô sắc vô vị, người thường căn bản nhìn không ra, đối phương chỉ lấy một cây châm nhỏ liền phát hiện...
Làm sao nhìn ra được?
- Độc rõ ràng như thế, lại nhìn không ra, cũng không cần sống nữa a...
Than thở một tiếng, cổ tay rung lên, châm nhỏ đầy trời bị hắn bắt lấy như mưa to bắn tới.
Mặc dù không có chuyên môn luyện qua thủ pháp ám khí, nhưng ở Chiến Sư đường từng tu luyện qua nhiều loại võ kỹ, phóng thích một chút châm nhỏ mà thôi, cực kỳ đơn giản.
Ô ô ô!
Ở dưới lực lượng của hắn gia trì, tốc độ của châm nhỏ như sấm sét, thời gian nháy mắt đã đi tới trước mặt Kỷ Linh Phong.
Biết có độc, không dám đón đỡ, trường kiếm trong tay lắc một cái, vạch ra một vòng tròn ở trước người.
Đinh đinh đang đang!
Không hổ là phường chủ chợ đen của Tiềm Xung đế quốc, trình độ kiếm pháp cực kỳ thâm hậu, ít nhất đạt đến cảnh giới thượng Kiếm Tâm, kiếm quang lấp lánh, vô số châm nhỏ đều bị ngăn ở bên ngoài, rơi vào trên mặt đất.
- Muốn dùng ám khí của ta làm tổn thương ta, nằm mơ...
Đánh tan châm nhỏ, Kỷ Linh Phong hừ lạnh một tiếng, nói không có kết thúc, lập tức cảm thấy thấy hoa mắt, Trương Huyền đã xuất hiện ở trước mặt, một tay đánh tới.
Bắn ra ám khí, vậy mà theo sát ở phía sau, lần nữa thiếp thân dán tới.
- Ngươi...
Sắc mặt tái xanh, trường kiếm lắc một cái, muốn phản kích đã không còn kịp rồi.
Đùng!
Trên mặt đau rát, lập tức bay ngược ra, yết hầu ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi, răng rơi đầy đất.
Đối phương đã dùng hết toàn lực, nếu không phải lần này dùng đan dược, tu vi tăng lên, chỉ sợ đầu đã nổ tung.
Dù vậy vẫn cảm thấy trong đầu mê muội, bất cứ lúc nào cũng sẽ hôn mê.
- Đáng ghét...
Toàn thân Kỷ Linh Phong run rẩy, muốn phát điên.
Sống hơn trăm năm, liên tục chịu thiệt hai lần, thế mà đều ở trong tay một người, cảm giác nhục nhã mãnh liệt để hắn sắp nổ.
- Ta muốn ngươi chết...
Liên tục gào thét, chân khí trong cơ thể sôi trào, muốn xông lên, nhưng còn không có động đậy, chỉ thấy ánh mắt của thanh niên đối diện lộ ra vui vẻ nghiền ngẫm.
- Ta khuyên ngươi hiện tại tốt nhất không nên động, đừng vận chuyển chân khí... Nếu không ta sợ ngươi chết sẽ nhanh hơn một chút.
- Có ý tứ gì?
Thấy đối phương không có sợ hãi, Kỷ Linh Phong híp mắt lại.
- Không có ý tứ gì... Vừa rồi thời điểm đánh ngươi, thuận tiện cắm hai cây châm lên mặt ngươi...
Vẻ mặt Trương Huyền mây trôi nước chảy.
- Châm?
Thân thể Kỷ Linh Phong cứng đờ, lúc này mới phát hiện trên mặt của mình chẳng biết lúc nào nhiều ra hai cây châm nhỏ, bởi vì bị quất quá ác, nên không có cảm giác bị kim đâm.
- Giải dược...
Vội vàng rút châm ra, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một viên đan dược, há miệng nuốt vào.
Kịch độc này rất lợi hại, hắn là thấy tận mắt, Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong ngay cả ba cái hô hấp cũng không chịu nổi liền tử vong, mặc dù hắn dùng đan dược, thực lực có tăng lên to lớn, nhưng ở trước mặt loại kịch độc này cũng sẽ không kiên trì vượt qua mười giây.
- Hiện tại dùng giải dược, mặc dù có thể để ngươi miễn chết một lần, nhưng nếu như không nhìn lầm, kịch độc xâm nhập, sẽ xuất hiện thời gian tê liệt ngắn ngủi, lúc toàn thịnh cũng không phải đối thủ của ta, loại thời điểm này làm sao chống đỡ được...
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, chậm rãi đi tới, lật bàn tay lên, nhẹ nhàng đè ép.
Răng rắc!
Lực lượng khổng lồ rơi xuống, Kỷ Linh Phong chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân trong nháy mắt vỡ vụn, cả người nằm trên đất.
Đối phương nói không sai, lúc toàn thịnh cũng không phải đối thủ, hiện tại thân trúng kịch độc, làm sao có thể ngăn cản.
- Còn có át chủ bài gì thì lấy ra đi! Nếu như chỉ có chút thực lực ấy, liền muốn giết ta, không cảm thấy có chút buồn cười sao?
Đè đối phương ở trên mặt đất, không thể động đậy, Trương Huyền thản nhiên nhìn qua.
Thời điểm ở chợ đen, hai người đã giao thủ qua, đối phương biết mình có hơn trăm khôi lỗi cùng trường đao, lại còn dám đánh lén, tuyên bố muốn đánh giết hắn...
Nếu như chỉ nhờ vào một viên đan dược, một thanh trường kiếm, thì... ài…
- Không hổ là Danh Sư, quả nhiên thông minh... Chẳng qua người thông minh kiểu gì cũng sẽ chết sớm!
Kỷ Linh Phong phun máu tươi, trên mặt khôi phục vẻ dữ tợn, cổ tay lay động, trường kiếm lập tức phá không, thẳng tắp chui vào dòng sông cách đó không xa.
- Kiếm đã cho ngươi, đến lượt ngươi xuất thủ...
Nương theo hắn la lên, ngay sau đó, Trương Huyền liền thấy mặt sông trước mắt sôi trào.
Một cỗ lực lượng khổng lồ lao nhanh đến, như một thanh kiếm sắc xuất thế, ngay sau đó một lão giả từ trong nước cuồn cuộn chậm rãi đạp bước mà lên.
Từng bước đi đến trên không, tựa như Thiên Thần.
- Khó trách Kỷ Linh Phong muốn giết ngươi, quả nhiên không giống bình thường.
Lão giả nhẹ nhàng cười một tiếng, ánh mắt phát lạnh:
- Chẳng qua gặp được ta, ngươi có thể chết rồi...
Rầm!
Tiếng nói kết thúc, chập ngón tay làm kiếm, một đạo kiếm mang gào thét bắn xuống.