Từ trước đến nay, Trương Huyền đều tự xưng mình là đệ tử của “Dương Huyền”, vốn cho rằng chỉ là cái tên bịa đặt, nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại là thật!
Tổng bộ Danh Sư đường vậy mà thật có một vị Danh Sư gọi Dương Huyền, hơn nữa còn là một trong ba đại Thái Thượng trưởng lão! Tùy tiện bịa cái tên, cũng có thể đụng vào trên họng súng?
Khó trách... lúc trước Lạc Thừa Tân muốn giáo huấn hắn, nghe được thân phận Dương Huyền, lại hốt hoảng như vậy! Nguyên lai cũng không phải hắn ngụy trang tốt, mà là thật có một người như vậy, cho nên mới hoảng sợ, vào trước là chủ mà cảm thấy sợ hãi!
Cùng nhau đi tới, chỉ cần báo ra sư phụ, Danh Sư đường liền chủ động giấu diếm tin tức, chỉ sợ chính là báo lên trên, xem xét liên lụy đến Thái Thượng trưởng lão... nên không truy cứu nữa, ngược lại chủ động đè tin tức xuống!
- Thì ra là thế...
Từ trước đến nay, đều cảm thấy có phải bản thân giả quá tốt hay không, mới để cho người không dám tìm phiền phức, không dám ngấp nghé Thiên Đạo công pháp của hắn, nguyên lai... Là thật có Dương Huyền! Bản thân vụng trộm mượn tên tuổi của đối phương, cáo mượn oai hùm, mới một đường đi trôi chảy như thế!
- Làm sao lại trùng hợp như vậy?
Trong lòng rung động, vẫn có chút không dám tin tưởng. Lúc trước nói ra cái tên Dương Huyền này, hoàn toàn là thuận miệng bịa, sao lại trùng hợp như vậy... Thật có một vị cường đại như vậy tồn tại?
- Thiên Đạo thư viện, nhất định là nó...
Trong lòng hơi động, tinh thần vội vàng chìm đắm vào thức hải.
Lần nữa trở lại ngoài cửa thư viện, ngay phía trên có năm chữ lớn, mang theo khí tức tuyên cổ xa xưa, như từ một thế giới khác phá không mà đến, cho người ta một loại cảm giác tang thương khó mà nói ra lời.
- Thiên địa tạo hoá... Tất cả phù hợp tự nhiên, lúc trước không quan tâm nói ra, trên thực tế lại ứng nghiệm, tất cả đều ở dưới Thiên Đạo khống chế, đều có quy luật...
Cơ bắp kéo căng, hắn không tin tưởng vị Dương Huyền này là đột nhiên xuất hiện, chỉ sợ lúc trước thầm nghĩ đến muốn ngụy trang, thư viện đã có một loại tiềm thức hòa vào trong óc, để hắn thốt ra cái tên này. Nói cách khác... Từ nơi sâu xa, tự có thiên ý! Thiên ý không thể trái, Thiên Đạo không thể đổi!
- Mặc dù ta khống chế Thiên Đạo thư viện, nhưng nếu như Thiên Đạo muốn gạt bỏ ta? Có thể cũng không thể làm trái hay không?
Thân thể Trương Huyền lạnh lẽo, nghĩ đến một loại khả năng.
- Trương sư, Trương sư? Ngươi làm sao vậy?
Đang miên man suy nghĩ, bên tai vang lên một thanh âm, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Vân Liên Hải nhìn qua, tựa hồ có chút lo lắng.
- A, ta không sao!
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, trên mặt khôi phục nụ cười, che giấu khiếp sợ cùng lo lắng trong lòng. Tâm cảnh đạt tới loại cảnh giới như hắn, thật muốn che giấu nội tâm không ổn định, người ngoài căn bản nhìn không ra. Thiên Đạo thư viện là bí mật lớn nhất của hắn, tuyệt đối không thể để cho người ta biết được.
- Mới vừa nghe được, Phùng Tử Dật lại có bối cảnh như vậy, giật nảy mình, không có lấy lại tinh thần mà thôi...
Trương Huyền xấu hổ gãi đầu một cái.
- Đúng vậy, lần đầu tiên ta nghe được, nói thật, cũng khiếp sợ tột đỉnh. Thái Thượng trưởng lão của tổng bộ Danh Sư đường, một cái thần bí hơn một cái, coi như người của tổng bộ, cũng không có mấy người đã gặp, vị này vậy mà có thể được chỉ điểm, thu làm thân truyền, phần kỳ ngộ này, quả thực không phải người nào cũng có!
Vân Liên Hải nhẹ gật đầu, đột nhiên có chút hiếu kỳ:
- Đúng rồi, Trương sư, ngươi có thể bằng chừng ấy tuổi, liền nắm giữ loại thiên phú cùng thực lực này, hẳn là cũng có lão sư chỉ điểm a? Không biết quý sư là...
Đối phương không phải người Trương gia, lại nắm giữ thiên phú và tu vi không kém gì thiên tài Trương gia, khẳng định cũng sư xuất danh môn.
- Cái này...
Khóe miệng Trương Huyền giật một cái. Đổi lại trước kia, hắn khẳng định sẽ trực tiếp mở miệng, thầy ta Dương Huyền, hiện tại mới vừa nói Phùng Tử Dật, còn như vậy nói, đối phương sẽ hỏi người này có phải là sư huynh của ngươi hay không... Chẳng phải không có cách nào trả lời?
- Không tiện trả lời liền thôi, có chút ẩn sĩ cao nhân, không nguyện ý học sinh treo mình ở bên miệng, tránh cho cáo mượn oai hùm, bất lợi phát triển!
Vân Liên Hải khoát tay áo.
Hắn chỉ là thuận miệng hỏi, cũng không phải truy vấn ngọn nguồn. Dù sao mỗi người đều có bí mật của mình, quan hệ giữa bọn họ còn không có đạt tới loại trình độ đó, không muốn nói cũng rất bình thường.
- Cảm ơn!
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, ôm quyền.
- Không cần khách khí...
Vân Liên Hải cười cười, không nói thêm lời.
Mấy người lại trò chuyện một hồi, sau đó tự mình tu luyện. Trương Huyền cũng đè lại hoảng sợ trong lòng, nhắm mắt lại, chậm rãi củng cố thực lực vừa mới đột phá.
Đối với hắn mà nói, bây giờ nghĩ những thứ này, không phù hợp thực tế, biện pháp tốt nhất là nhanh chóng tăng lên. Tất cả đều là giả, thực lực mới thật. Một đường không nói chuyện, liên tục phi hành. Trong lúc này lặng lẽ hỏi thăm Viên Hiểu, chẳng qua năm nay hắn một mực ở Thánh Tử điện, không có trở về nhà tộc, đối với thiên tài Viên Đào mới tới, cũng không hiểu rõ tình hình, để Trương Huyền tràn đầy tiếc hận, đành phải thôi.
Sau năm ngày, Thất Thải Thiên Hạc ngừng lại, đập vào mắt là một sơn mạch liên miên chập trùng, liếc mắt không nhìn thấy phần cuối. Trải qua mấy ngày nay tu luyện, tu vi trước đó đột phá triệt để củng cố, không có linh thạch trợ giúp, dù không có tiến bộ nữa, nhưng thích ứng tu vi, sức chiến đấu trở nên mạnh hơn.
Nếu như Kiếm Tần Sinh giống như trước đó, khống chế sức mạnh tỷ thí với hắn, làm không cẩn thận chỉ trong một chiêu liền có thể chém giết, ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có.
- Vị trí của Động Hư Hồ Lô ngay ở chỗ này...
Phân phó một tiếng, Thất Thải Thiên Hạc ngừng lại ở trong sơn cốc, Lạc Huyền Thanh chỉ phía dưới.
Theo tay hắn nhìn, chỉ thấy một hạp cốc như cự xà, trực tiếp lan tràn về phía trước, không biết bao xa, bốn phía dãy núi nhấp nhô, triệt để che lấp nơi này, không bay lên không, căn bản không phát hiện được.
- Tụ phong hối thủy, là địa hình có thể sinh ra linh mạch...
Trong lòng Trương Huyền hơi động.
Hắn lý giải trận pháp, đã sớm đạt đến bát tinh đỉnh phong, hạp cốc này cùng sơn mạch bốn phía liên tiếp, tạo thành một vị trí tập hợp linh khí.
- Bất quá hình như linh mạch này bị người sửa lại, không cách nào hình thành linh khoáng...
Lần nữa nhìn một hồi, mày Trương Huyền nhăn lại.
Sơn cốc có khả năng tập hợp linh khí, dựa theo tình huống bình thường, thời gian lâu dài, tất nhiên sẽ xuất hiện linh khoáng, nhưng không biết là bị người khai thác qua, hay xuất hiện vấn đề gì, toàn bộ địa mạch bị phá hư, mặc dù còn có thể tập hợp linh khí, nhưng linh khoáng lại không có khả năng có.
- Đi xuống đi!
Trong lòng kỳ lạ, thân thể thiên hạc nhoáng một cái, bay xuống, rất nhanh mọi người rơi xuống lối vào của hạp cốc.
- Nơi này gọi là Địa Linh cốc, bởi vì linh khí dồi dào, Thánh thú rất nhiều, một chút đạt tới Thánh Vực bát trọng cũng chiếm cứ ở trong đó, cho nên, chúng ta không thể bay thẳng vào, nếu không gặp phải đánh giết, ai cũng trốn không thoát!
Lạc Huyền Thanh nói.
Trương Huyền líu lưỡi, vốn cho rằng Thất Thải Thiên Hạc là Thánh thú cường đại nhất hắn gặp qua, không nghĩ tới trong hạp cốc còn có lợi hại hơn.
Danh Sư đại lục quả nhiên tàng long ngọa hổ, cũng không phải đơn giản như tưởng tượng. Bất quá suy nghĩ một chút cũng rõ ràng, nếu không phải sơn cốc này có Thánh thú cường đại như thế, cái gọi là Động Hư Hồ Lô, cũng sẽ không lưu đến bây giờ, sớm đã bị người phát hiện.
- Mọi người tiến vào bên trong, tận lực thu liễm khí tức, không thể lưu lại dấu vết, nếu không sợ còn chưa tới chỗ, đã gặp phải phiền phức...
Lần nữa dặn dò một câu, Lạc Huyền Thanh an bài thiên hạc ở trên không chi viện, dẫn đầu đi vào trong, mọi người theo sát phía sau.
Bởi vì tu vi Trương Huyền thấp nhất, được an bài ở giữa, một khi xảy ra chuyện, cũng có thể chăm sóc.
Hạp cốc yên tĩnh, đi vào trong đó, chỉ có thể nghe được tiếng gió nghẹn ngào ở bốn phía. Linh khí trong cốc nồng đậm hơn bên ngoài một chút, có điều bởi vì nguyên nhân địa hình, không cách nào tụ tập, tu luyện bình thường còn có thể, nhưng muốn hình thành khoáng mạch, thì gần như không có khả năng.
Đi theo sau lưng Lạc Huyền Thanh, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, Trương Huyền nhìn bốn phía. Trong sơn cốc, từng đạo linh khí chậm rãi chảy xuôi, như nước sông, cực kỳ yên tĩnh.
- Nơi này có thể để cho Động Hư Hồ Lô phát triển?
Càng xem càng cảm thấy kỳ lạ.
Mặc dù không rõ ràng môi trường sinh trưởng của Động Hư Hồ Lô, nhưng trước đó Lạc Huyền Thanh nói qua, cần linh mạch mới có thể sống sót, linh khí nơi này phân tán, cũng không có linh mạch, làm sao mọc ra?
- Thật ra thì chúng ta đã nằm ở trong trận pháp mà vị cao nhân kia bố trí!
Dường như nhìn ra hắn nghi hoặc, Lạc Huyền Thanh truyền âm tới.
- Trong trận pháp?
Trương Huyền khiếp sợ.
Hắn lý giải trận pháp đã đạt đến bát tinh đỉnh phong, nếu quả thật có trận pháp, không có khả năng nhìn không ra! Trừ khi... Đạt đến cửu tinh! Trận pháp cửu tinh... người lưu lại Động Hư Hồ Lô cần mạnh bao nhiêu?
- Không sai, trận pháp này thay đổi hướng chảy linh khí, để cho người ta không phát hiện được linh mạch, cũng không phát hiện được bảo tàng, nếu không khẳng định Động Hư Hồ Lô sớm đã bị người tìm được!
Lạc Huyền Thanh gật đầu:
- Sở dĩ ta phát hiện, cũng là vận may...
- Vận may?
Trương Huyền lắc đầu:
- Vận khí đơn thuần, muốn phát hiện, chỉ sợ không dễ dàng như vậy!
Hắn dùng Minh Lý Chi Nhãn cũng nhìn không ra vấn đề, chỉ dựa vào vận may liền muốn phát hiện Động Hư Hồ Lô, khả năng không lớn.
- Thật ra thì... Ta nghe muội muội đề cập qua, nàng thích xem sách, càng thích thôi diễn, từng căn cứ thủ pháp bố trí một trận pháp, cùng bản đồ nơi này suy đoán ra, khả năng nơi này tồn tại một trận pháp cửu tinh. Lúc ấy ta liền để ý... Đặc biệt tới tìm kiếm, mới phát hiện một chút vấn đề!
Lạc Huyền Thanh hơi đỏ mặt nói.
Chỉ bằng vào vận may đã muốn phát hiện, quả thực rất khó, vài vạn năm lịch sử, khẳng định sớm đã bị người tìm được. Sở dĩ có thể biết, là nhờ muội muội của hắn.
- Căn cứ thủ pháp bày trận cùng bản đồ... có thể thôi diễn ra những thứ này?
Trương Huyền líu lưỡi.
Không hổ là bạn gái của hắn, nhãn lực cùng năng lực phân tích, so với hắn cũng không hề yếu.
- Đúng rồi, Lạc huynh, ta có một việc tương đối hiếu kỳ, hy vọng có thể hỏi thăm một chút!
Dừng lại một chút, Trương Huyền truyền âm.
- Nói đi!
Lạc Huyền Thanh gật đầu.
- Là như vậy, Lạc gia cường đại như thế, so với Trương gia cũng không yếu, vì sao phải để gia chủ đi thông gia?
Trương Huyền nhịn không được nói.
Đây chính là mấy ngày nay hắn một mực xoắn xuýt. Thánh Nhân quý tộc lấy huyết mạch định trên dưới, Lạc Nhược Hi là gia chủ, vì sao còn phải thông gia?
Làm như vậy chẳng phải tương đương chắp tay nhường cả gia tộc sao?
- Là ai bảo ngươi hỏi như vậy?
Lạc Huyền Thanh sầm mặt, ánh mắt híp lại.
Trương Huyền nhất thời cảm thấy lạnh cả người, vậy mà ở trên người đối phương, cảm nhận được sát cơ nồng đậm.