Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
------------------
Chưa đi tới trước cửa liền có người nghênh đón, lại thêm thân phận Thiên Cơ sư, để hắn trước thời hạn cảm giác được thần bí, nằm mơ cũng không nghĩ đến... Người ta dùng là thần thức!
Cái đồ chơi này chỉ cần vượt qua Thánh Vực nhị trọng, người người đều có, giống như con mắt, ở trong phạm vi bao phủ, cái gì cũng có thể nhìn rõ ràng, phát hiện hai người đi tới, liền dễ như trở bàn tay.
- Như thế nào? Có bằng lòng làm học sinh của ta hay không?
Giải thích xong, ánh mắt của Phong lão lần nữa lấp lánh nhìn qua.
Công chúa Lạc gia, thiên tài Trương gia cùng nữ tử thần long thấy đầu mà không thấy đuôi kia, muốn nhận làm học sinh, khẳng định là không được, nhưng vị trước mắt này, lại có cơ hội rất lớn, một khi thành công, chức nghiệp Thiên Cơ sư tất nhiên sẽ giống như trước, lần nữa danh chấn thiên hạ.
- Thật không tiện... Tại hạ đã có sư đạo truyền thừa, không tiện nhận người khác làm thầy!
Trương Huyền lắc đầu.
- Lão sư Dương Huyền của ngươi, ta may mắn gặp qua một lần, mặc dù tính tình có chút quái dị, nhưng chỉ truyền thụ Thiên Cơ chức nghiệp, làm lão sư phụ tu, hẳn sẽ không nói nhiều!
Cũng không vì hắn cự tuyệt mà tức giận, Phong lão nói tiếp.
- Dương Huyền? Phong lão ý tứ... lão sư của Trương sư, là Dương sư ở tổng bộ Danh Sư đường kia?
Trương Huyền còn chưa kịp nói chuyện, Trương Thuần ở một bên thân thể chấn động, ngay cả Lạc Huyền Thanh cũng trợn mắt lên.
Trên đường nói qua Dương Huyền, nhưng vị trước mắt này không nói nhiều... Lúc nào là học sinh của hắn?
Thật sự là vị này, liền có thể hiểu được, vì sao đánh Trương Thuần cũng không e ngại.
Dù Trương gia mệnh danh đại lục đệ nhất gia tộc, nhưng ở trước mặt tổng bộ Danh Sư đường, còn kém nhiều lắm, Dương Huyền là đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, địa vị cao, trừ vị trí hội trưởng mấy ngàn năm qua một mực trống chỗ kia, chỉ sợ không ai bằng!
- Bởi vì liên quan đến Trương sư, sư thừa của hắn cũng không thể thôi diễn, bất quá... Lấy quyền hạn của ta, rất dễ dàng tra được lai lịch, từ Thiên Huyền vương quốc từng bước đi tới, một mực tự xưng học sinh của Dương sư, trừ vị này, ta cũng nghĩ không ra, đến cùng là vị Danh Sư nào, có khả năng dạy dỗ ra đệ tử lợi hại như vậy!
Phong lão cười nói.
Suy tính không ra lai lịch sư thừa của đối phương, nhưng có thể nhìn tư liệu. Vị Trương sư này, từng nhiều lần nói với người, lão sư của hắn là Dương Huyền, điều tra không khó.
- Ta...
Trên đầu Trương Huyền toát ra mồ hôi lạnh. Lúc trước hắn giả mạo học sinh của Dương Huyền, tưởng rằng chỉ là cái tên hư ảo, thích dùng như thế nào liền dùng như thế đó, hiện tại người này thật tồn tại, thậm chí địa vị còn cực cao... Đã có chút nhức đầu!
Ngộ nhỡ chạy tới, nói không có người học sinh này, nói dối liền sẽ trong nháy mắt đâm thủng! Không còn cái ô dù này, chỉ sợ thời gian ngắn như vậy, tiến bộ nhanh như vậy, chỉ điều này, cũng sẽ bị vô số người chộp tới làm chuột bạch nghiên cứu.
- Như thế nào?
Thấy trên mặt hắn biểu hiện biến hóa, Phong lão còn tưởng rằng là đang suy nghĩ, lần nữa cười một tiếng:
- Nếu như ngươi còn lo lắng, ta có thể đưa tin cho Tổng bộ Danh Sư đường, trưng cầu ý kiến của hắn!
- Cái này!
Lông mày nhảy một cái, Trương Huyền vội vàng mở lời:
- Cảm ơn Phong lão ưu ái, tại hạ chưa hề tiếp xúc qua Thiên Cơ sư, muốn xem trước thư tịch liên quan một chút, có thể thuận lợi học tập, thì sẽ không chối từ, học tập không được, thực không nguyện ý để thanh danh của Phong lão bị hao tổn!
Trương Huyền bất đắc dĩ.
Chỉ là cùng Lạc Huyền Thanh đến tìm người đánh chơi, kết quả lại bị lôi kéo làm học sinh, hơn nữa nhiệt tình như vậy, không đáp ứng còn nói cho Dương Huyền... Ai, người quá ưu tú, đi đến chỗ nào cũng rất bất đắc dĩ ah!
Yên tĩnh làm người bình thường, là khó khăn như thế sao? Được rồi, trước đọc sách đi, học xong các loại thư tịch, đến cùng ai thu ai làm học sinh... Liền không nhất định!
- Đọc sách?
Thấy hắn không cự tuyệt, Phong lão thở phào nhẹ nhõm, một bộ ngươi khẳng định thiên phú tuyệt cao, cười cười:
- Thư tịch Thiên Cơ sư đủ loại, số lượng rất nhiều, muốn học tập, tuyệt không phải một ngày, hai ngày có thể hoàn thành. Thật ra thì, muốn biết có thiên phú hay không, khỏi cần phiền toái như vậy, ta chỗ này có thủ đoạn đo lường thiên phú Thiên Cơ sư, có thể tuỳ tiện đo lường ra thiên phú cụ thể như thế nào!
- Thủ đoạn đo lường?
Trương Huyền cau mày.
- Ừm, Ngọc Thần, đi mời Quy Xác tới!
Phong lão xua tay.
- Vâng!
Một bên thanh niên xoay người đi ra ngoài, thời gian không dài, thận trọng nâng một cái Quy Xác đi đến.
Cái Quy Xác này, cực kỳ cũ kỹ, phía trên lít nha lít nhít vết rách, màu nâu xanh, còn chưa tới trước mặt, liền cảm thấy không gian rung động, như có thể ghi chép đại đạo bí ẩn, thôi diễn ra sự tình muốn biết.
- Chẳng lẽ là... Hi Thánh Quy Xác?
Trương Thuần ở một bên, con ngươi co rụt lại.
- Hi Thánh, là cường giả còn cổ lão hơn Khổng sư, quan sát Quy Xác, tìm hiểu Thiên Đạo, mà sáng chế ra chức nghiệp Thiên Cơ sư, trong rất nhiều bảo vật hắn truyền lưu thế gian, nổi danh nhất là Quy Xác...
Vuốt chòm râu, Phong lão mỉm cười:
- Món bảo vật này, được xưng là trọng bảo thứ nhất của Thiên Cơ sư, trưng bày ở chỗ trọng yếu nhất của công hội, dùng để thôi toán vận thế của đại lục, thiên địa hưng suy... Ta tự nhiên không có tư cách sử dụng! Trước mắt cái này, chỉ là Thiên Cơ sư cửu tinh đỉnh phong Cơ Thiền lão nhân luyện chế hàng nhái!
- Bất quá... Chớ xem thường nó, năm đó Bốc Thương cổ thánh chỉ định ở đây, xây dựng Thánh Tử điện, chính là dùng Quy Xác này tiến hành thôi toán! Số mệnh vài vạn năm tập hợp ở đây, kéo dài không suy, đủ để chứng minh năng lực!
Mọi người gật đầu, Trương Huyền cũng âm thầm kinh hãi.
Một địa phương, trong thời gian ngắn tập hợp linh khí, tài vận, Trận Pháp sư lợi hại cũng có thể làm được, nhưng mà muốn mấy ngàn năm, vài vạn năm trường thịnh không suy, sơn hà biến thiên, thương hải tang điền cũng không sửa đổi... Cũng không phải là bọn họ có thể hoàn thành.
Phải tìm kiếm một đường sinh cơ trong thiên địa, có thể là một điểm, cũng có thể là một phiến khu vực... Cái Quy Xác này có khả năng thôi toán ra, tuyệt đối được cho là chí bảo.
- Cái Quy Xác này truyền thừa một trăm hai mươi mốt đời, Thiên Cơ sư cửu tinh đỉnh phong xuất hiện 102 vị, tất cả đều dùng nó, tiến hành qua thôi toán, ẩn chứa ý niệm của lịch đại tiên hiền... Chỉ cần tay chạm vào, có thiên phú hay không, nhìn liền có thể biết.
Nhẹ nhàng vuốt ve Quy Xác cũ kỹ, Phong lão nhìn lại.
- Tay chạm vào phía trên liền có thể?
Không nghĩ tới đối phương lấy ra đồ vật trân quý như thế tới đo lường thiên phú của mình, biết trốn tránh không được, Trương Huyền dò hỏi.
- Ừm, nếu như không tin, ta có thể để cho những người khác đo thử cho ngươi xem...
Mỉm cười, Phong lão nhìn về phía Trương Thuần cách đó không xa:
- Mấy năm qua ngươi vẫn muốn cùng ta học tập, nhưng ta không có bằng lòng, thậm chí thấy cũng không thấy, cũng không phải khảo nghiệm sự kiên nhẫn của ngươi, mà là quả thực không thích hợp nghề nghiệp này... Đưa tay qua đi, cũng để ngươi hết hy vọng!
- Cái này...
Không nghĩ tới đối phương lấy mình làm ví dụ nhân vật phản diện, da mặt Trương Thuần cơ giật, dù trong lòng không vui, nhưng vẫn đi lên phía trước, xòe bàn tay ra, chậm rãi sờ lên Quy Xác.
Quy Xác yên tĩnh như cảm nhận được người sống chạm đến, vết rách màu nâu xanh đột nhiên phóng ra hào quang chói sáng.
Tạch tạch! Tạch tạch!
Quang mang dọc theo khe hở chảy xuôi, phát sinh thanh âm đặc thù, rất nhanh hai cái phù văn đặc thù xuất hiện ở trước mắt mọi người. Nhìn thấy những chữ viết này, Phong lão nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Ngọc Thần, ngươi giúp mọi người đọc đi!
- Vâng!
Thanh niên tên Ngọc Thần đi tới trước mặt đám người:
- Những phù văn này ý tứ, chỉ là tư chất bình thường, vô duyên với Thiên Cơ!
- Đại biểu bình thường? Vậy nếu như thiên phú rất mạnh thì sao?
Trương Thuần không cam tâm.
Đương kim gia chủ, cùng trưởng lão trong tộc rất mê tín Thiên Cơ, nếu như hắn có khả năng học tập, hơn nữa nắm giữ năng lực cực mạnh, sau khi trở về tất nhiên được coi trọng, trực tiếp tấn cấp cao tầng cũng chưa biết chừng.
Nguyên nhân chính là như vậy, mới năm lần bảy lượt không ngừng đến đây, vốn cho rằng đối phương chỉ tiến hành khảo nghiệm với hắn, không nghĩ tới đã sớm biết thiên phú không được.
- Thiên phú của Thiên Cơ sư chia làm sáu loại, theo thứ tự là: Thấp, bình thường, hợp lệ, tốt, ưu tú cùng tuyệt đỉnh.
Ngọc Thần giải thích nói:
- Nếu như không nhận ra ký tự đại biểu ý nghĩa, muốn biết thiên phú như thế nào, cũng cực kỳ đơn giản. Số lượng ký tự càng nhiều, đại biểu thiên phú càng cao, một ký tự, là thấp, hai cái bình thường... Cứ thế mà suy ra, khi xuất hiện sáu ký tự, là tuyệt đỉnh!
Giải thích xong, bàn tay đưa về phía trước nhấn một cái.
Tạch tạch! Tạch tạch! Tạch tạch! Tạch tạch! Tạch tạch!
Thanh âm đồng dạng vang lên, chỉ bất quá số lượng càng nhiều, ngay sau đó ánh sáng chói mắt, năm chữ chậm rãi hiện lên.
- Ưu tú?
Nuốt ngụm nước bọt, Trương Thuần tràn đầy chấn kinh.
Ngọc Thần này, hắn thấy bao nhiêu lần, vốn cho rằng chỉ là vận khí tốt, được Phong lão vừa ý, không nghĩ tới thiên phú cao như vậy.
Thiên phú ưu tú, cũng chỉ là học sinh giảng bài, còn không phải thân truyền... Hắn bình thường, nghĩ cũng không cần nghĩ.
- Ta cũng thử một chút...
Lạc Huyền Thanh đi tới, bàn tay đụng một cái, cũng xuất hiện hai chữ, giống như Trương Thuần, tư chất bình thường!
- Trương sư, ngươi thử một chút đi!
Biết thiên phú của mình không thua Trương Thuần, Lạc Huyền Thanh thoả mãn, cười ha ha một tiếng, xoay đầu lại.
- Tốt!
Biết không tránh né được, Trương Huyền đành phải kiên trì đi tới.
Vừa rồi mới nói, có thiên phú thì phải bái đối phương làm thầy... Chẳng lẽ thật muốn trở thành học sinh của đối phương?
Thật như vậy, liền thực sự quá buồn bực. Thực sự không được... Nhìn xem Thiên Đạo chân khí có thể che giấu hay không... Thấy hắn tiến lên, trong mắt Phong lão bắn ra vẻ hưng phấn.
Diễn Hư thể, loại tồn tại trong truyền thuyết này, đến cùng có khả năng phóng ra bao nhiêu phù văn, xem như hắn cũng không có tiền lệ có thể kiểm chứng, có điều, theo hắn biết, số lượng tuyệt đối có khả năng vượt qua sáu.
Hô!
Trong ánh mắt mong đợi, bàn tay của Trương Huyền rơi vào trên Quy Xác.
Ông!
Ánh sáng chảy xuôi ở trên Quy Xác, giống như Trương Thuần vừa rồi, chỉ bất quá càng thêm chói mắt.
Tạch tạch! Tạch tạch! Tạch tạch...
Giòn vang lít nha lít nhít, liên tiếp vang lên, tựa như rang đậu.
- Nhiều thanh âm như vậy, sẽ xuất hiện bao nhiêu phù văn?
Con mắt đỏ lên, nắm đấm của Trương Thuần không tự chủ được xiết chặt.
Vừa rồi hắn chạm đến vang lên hai tiếng, xuất hiện hai chữ, Ngọc Thần kiểm tra vang lên năm tiếng, xuất hiện năm chữ.
Gia hỏa trước mắt này, đã vang lên mấy chục lần, sẽ không phải muốn xuất hiện mười mấy chữ chứ, thật muốn như vậy liền nghịch thiên... Tràn đầy chấn kinh, đang không biết nói cái gì cho tốt, chỉ thấy Phong lão ở một bên vẻ mặt biến đổi, vội vàng vọt tới.
Bất quá, đã muộn,
- Ầm ầm!
Quy Xác nổ thành bột phấn.