Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
Không biết qua bao lâu, lôi điện biến mất, Phong lão mặt mày xám xịt từ trong hố bò ra, biểu lộ trên mặt giống như bị man thú cưỡng gian không biết bao nhiêu lần, muốn bao nhiêu thất lạc liền có bao nhiêu thất lạc.
Trước mắt rất nhiều kiến trúc cùng thư tịch, bị triệt để hủy hoại, không có lực lượng phản kháng thì thôi, nhưng trời xanh mây trắng, trời quang mây tạnh, đột nhiên lôi điện đan xen, nhằm mình bổ đến bổ đi, đến cùng tình huống gì?
Chỉ là muốn thu đồ đệ mà thôi... Không tính tội ác tày trời, xúc phạm luật trời a... May mắn những lôi điện này chỉ có hương vị giáo huấn, không có chân chính hạ sát thủ, nếu không coi như hắn là Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, cũng không chống lại được, sớm đã bị đánh thành cặn bã.
- Lão sư...
Ngọc Thần thấy hắn từ trong hố bò ra, mặt mũi rầu rĩ, cũng không biết an ủi, hay nên nói cái gì. Đi theo lão sư hơn hai trăm năm, còn là lần đầu tiên thấy hắn bộ dáng như vậy.
- Đều tại ta...
Nhìn thấy lão giả trước đó còn hăm hở, ngắn ngủi chừng mười phút liền biến thành bộ dáng này, Trương Huyền tràn đầy áy náy.
Liên tục thí nghiệm mấy lần, đã triệt để rõ ràng, giống như trước đó đối phương nói, quả thực là Thiên Đạo trừng phạt.
Thiên Cơ sư nhìn trộm thiên địa đại đạo, không cách nào phát giác, ngược lại cũng thôi, mình thân là chưởng khống giả của Thiên Đạo thư viện, đi tới trước mặt, một khi câu thông, loại đồ vật vi phạm này sẽ lập tức bị phát hiện.
Thật giống như kiểm tra gian lận, không có phát giác, có thể ung dung ngoài vòng pháp luật, bị phát hiện, không trừng trị, làm sao lập uy?
Nếu không, Thiên Đạo uy nghiêm ở đâu? Quyền uy ở đâu? Người người đều tới nhìn trộm một chút, vụng trộm tìm kiếm thiên cơ... Thiên Đạo đoán chừng cũng không cần sống!
Lúc đầu mượn nhờ thư viện, chỉ là muốn kiểm tra Phong lão, hình thành thư tịch, nhìn xem có thể giúp hắn giải quyết tai hoạ ngầm hay không, nằm mơ cũng không nghĩ đến, vừa nhìn đối phương, chẳng khác nào nghề nghiệp của hắn bị Thiên Đạo phát giác, sau đó lôi điện liền đến, dò xét một lần, đánh một lần, liên tục thí nghiệm nhiều lần, rốt cục triệt để xác nhận... Cái ngoạn ý này, là hắn làm ra... Chủ ý là cứu người, kết quả lại trở thành hại người... Suy nghĩ một chút tràn đầy xấu hổ.
- Sách Thiên Cơ sư không thể nhìn, cái nghề nghiệp này cũng không thể điều tra... xem ra ta là không có cách nào học...
Đồng thời, Trương Huyền cũng lộ ra vẻ thất vọng.
Cái nghề nghiệp này bất kể nói thế nào cũng đạt đến thượng cửu lưu, được người kính ngưỡng cùng tôn trọng, nếu như có thể học, thân phận và địa vị tất nhiên sẽ lần nữa tăng thêm.
Kết quả, thư viện không những không giúp hắn ngưng tụ thành Thiên Đạo thư tịch, còn phá hư bốn phía... Xem ra triệt để vô duyên với loại nghề nghiệp này.
- Phong lão, sự tình hôm nay thực sự xin lỗi, nếu như ta không tới nơi này, khả năng cũng sẽ không gây ra biến cố lớn như thế...
Đi tới trước mặt lão giả, Trương Huyền ôm quyền, thật tâm thật ý nói xin lỗi.
Những người khác bái sư hay không, toàn bộ Thiên Cơ đường sẽ không nhận bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng mà hắn mang theo Thiên Đạo thư viện, tương đương với mang theo Thiên Đạo... Sau đó lại chạy đến địa phương nhìn trộm Thiên Đạo... Đám Thiên Cơ sư này, không có bị đánh chết toàn bộ, liền xem như hạ thủ lưu tình.
Nhưng bất kể nói thế nào, nơi này xuất hiện loại tình huống này đều là duyên cớ của hắn, trốn tránh không xong, cũng từ chối không xong, chỉ có thể thản nhiên thừa nhận.
- Cùng ngươi không có quan hệ...
Hai mắt vô thần, than thở một tiếng, Phong lão lần nữa lắc đầu.
Hắn thấy, đây là Thiên Cơ sư bọn họ tiết lộ quá nhiều bí mật, nên tiếp nhận trừng phạt, vị trước mắt này coi như thiên phú cao, cũng không có khả năng điều khiển Thiên Đạo, tiến hành công kích bọn hắn. Cho nên nói tới nói đi, còn là vấn đề của mình, không liên quan tới người khác.
- Phong lão, nơi này hỗn loạn như thế, chắc hẳn ngươi tạm thời không còn tâm thu đồ, ta liền không tiếp tục quấy rầy...
Biết coi như giải thích, đối phương cũng không có khả năng tin tưởng, Trương Huyền không nói thêm lời.
- Tốt, ngươi đi về trước đi, chờ ta thu xếp tốt bên này, tra rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra, lại đi tìm ngươi...
Phong lão gật đầu.
Toàn bộ sào huyệt đều bị san bằng... Nói nhiều hơn nữa cũng mất tác dụng, còn không bằng cho đối phương tạm thời rời đi, tự nghĩ biện pháp tìm ra vấn đề, làm dịu xấu hổ, lại nói vấn đề thu đồ đệ. Nếu không, bộ dáng này, muốn nhận đồ, người ta cũng không có khả năng bằng lòng ah!
- Cáo từ!
Lắc đầu, Trương Huyền xoay người đi ra ngoài. Thấy hắn rời đi, Lạc Huyền Thanh theo sát. Rời đi phạm vi thần thức có khả năng phát giác, cũng nhịn không được nữa, thấp giọng hỏi:
- Trương sư, vừa rồi đến cùng xảy ra chuyện gì?
- Ta cũng không rõ ràng lắm...
Trương Huyền lắc đầu.
Loại sự tình này xem như anh vợ cũng không thể nói nhiều, dính dáng thực sự quá lớn.
- Không biết?
Thấy hắn trả lời như thế, Lạc Huyền Thanh nhíu mày, cuối cùng vẫn nhịn xuống, không có hỏi nhiều.
Mặc dù tình huống cụ thể không cách nào phỏng đoán, nhưng tuyệt đối cùng vị trước mắt này thoát không được quan hệ.
Nếu không, người khác tới đều vô sự, hắn vừa xuất hiện, không phải sập nơi này, là sập ở nơi kia?
Đều nói mình là phá hư vương, đi đến đâu phá hư đến đó, nhưng tiếp xúc ngắn ngủi một đoạn thời gian, vị trước mắt này thế nào cảm giác so với mình còn muốn hung mãnh hơn nhiều lắm?
Bản thân phá hư, chí ít còn có dấu vết lần theo, không phải lực lượng dùng quá lớn là không có khống chế tốt tu vi... Người này, triệt để làm phế cả Thiên Cơ đường, không có bất kỳ dấu vết gì có thể dò xét... Đây mới là cảnh giới phá hư tối cao, làm người ta kính nể.
- Xem ra sau này, phải cùng hắn trao đổi một chút, làm sao phá hư, mới có thể thần không biết quỷ không hay...
Đỡ lấy cái cằm, âm thầm suy nghĩ.
- Đúng rồi, cùng ngươi đi ra, lại quên đánh Trương Thuần một trận...
Cảm khái nửa ngày, đột nhiên nhớ tới một việc, Lạc Huyền Thanh vỗ trán.
Vốn nghĩ đến hỏi thăm có phải sự tình Thiên Cơ đường cùng vị trước mắt này liên quan hay không, lại quên mất mục đích chủ yếu. Trương Thuần kia còn ở bên trong không có đi ra, chưa kịp đánh hắn một trận... Gặp mà không ra tay, chẳng phải thật vất vả đột phá tu vi, lại không địa phương khoe khoang sao?
- Chạy tới đánh người, quá tầm thường... Thật muốn đánh hắn, không cần đi tìm, có thể để cho hắn tự tìm tới cửa...
Trương Huyền nói.
- Ồ?
Lạc Huyền Thanh nhìn qua:
- Làm thế nào?
- Rất đơn giản, trong rất nhiều chức nghiệp ở Thánh Tử điện đều con cháu Trương gia?
Trương Huyền nhìn lại.
- Đương nhiên!
Lạc Huyền Thanh hừ một tiếng, mang theo không vui:
- Mặc dù người Trương gia, từng cái nhân phẩm không được, nhưng mà thiên phú quả thực không phải dùng để trưng cho đẹp, không ít người không chỉ thực lực không tệ, chức nghiệp phụ tu cũng học rất tốt...
Người Trương gia mạnh mẽ, không chỉ thể hiện ở sức chiến đấu, ở chức nghiệp khác cũng có thành tích rất cao. Nguyên nhân chính là như vậy, mới ở Thánh Tử điện có thanh danh lớn như thế, người người sợ hãi cùng kính nể, bảo vệ địa vị đệ nhất gia tộc, không người có khả năng dao động.
- Vậy là tốt rồi, trừ Trương Thuần, nổi danh nhất là ai, mang ta tới, ta muốn khiêu chiến phụ tu!
Con mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn, mắt Trương Huyền sáng lên:
- Chỉ cần một đường khiêu chiến qua, không tin Trương Thuần không ra mặt!
Mặc dù sự tình Thiên Cơ đường trong thời gian ngắn đoán không được mình, nhưng mà thời gian lâu dài, nhất định có thể nghĩ ra liên quan đến mình.
Trọng yếu nhất là, đã biết vị Dương Huyền kia thật tồn tại... Người này không xuất hiện ngược lại cũng thôi, một khi phủ nhận thân phận của hắn, Thiên Đạo thư viện liền vô cùng có khả năng tiết lộ, trở thành mục tiêu công kích.
Danh Sư đại lục, sở dĩ không giống địa phương khác, không tuân thủ quy củ, giết người đoạt bảo, nguyên nhân trọng yếu nhất, là bởi vì sư thừa, người người đều biết, đánh tiểu nhân, tới lão nhân, nhân mạch đan xen chằng chịt, ai cũng không biết, có thể dính dáng bao sâu...
Bởi vậy, không xuất hiện sinh tử đại thù, bình thường sẽ không ra tay. Nghe nói năm đó một Thánh Nhân quý tộc tam đẳng, tùy tiện xử lý một tiểu nhân vật Hóa Phàm cảnh, liền kéo ra tổ sư gia gia Luyện Khí sư cửu tinh... Cuối cùng dẫn đến toàn gia tộc sụp đổ, suýt chút nữa bởi vậy diệt tộc. Từ đó về sau, chỉ cần nói ra truyền thừa, bình thường có rất ít người dám động.
Hắn một đường đi tới, bình tĩnh như vậy, thậm chí ngay cả đánh lén ám sát cũng không có, cái tên Dương Huyền này, tuyệt đối lên tác dụng rất lớn.
Nếu như không phải chân thực tồn tại, chỉ sợ, nhiều lần xông đường thành công như vậy, Tổng bộ Danh Sư đường đã sớm phái người tới dò xét.
Cho nên, thời gian không đợi người, nhất định phải đuổi ở trước khi những người khác phát giác, tận khả năng che đậy thiên cơ; trước khi vị Dương Huyền kia tìm đến, đạt tới Danh Sư bát tinh, mở ra phong ấn, trở thành điện chủ chân chính, hoặc đạt tới tu vi cao hơn.
Có thân phận điện chủ, bất kể là ai, cho dù là Tổng bộ Danh Sư đường, muốn tìm phiền toái, đoán chừng cũng phải cân nhắc một chút. Vị anh vợ này, muốn đánh Trương Thuần, suy đi nghĩ lại, không bằng thừa cơ thu thập toàn bộ người Trương gia một chút.
Trước đó Phí sư cũng nói, mỗi một người trở thành điện chủ, đều trải qua đủ loại khiêu chiến, một đường nghiền ép, mới có thể sinh uy hiếp, hắn đã là người hậu tuyển điện chủ duy nhất, vậy không có gì có thể ẩn trốn, buông tay đi làm. Không quấy toàn bộ Thánh Tử điện long trời lở đất, liền không họ Trương!
- Khiêu chiến phụ tu?
Lạc Huyền Thanh chần chờ một chút:
- Trận pháp của ngươi rất lợi hại, Thuần Thú cũng cực kỳ cường đại, nhưng phụ tu khác, Trương gia người đều không yếu, ngươi xác định... Có khả năng vượt qua, mà không phải bị đối phương giáo huấn?
Không phải hắn không tin vị trước mắt này, mà là thuật nghiệp hữu chuyên công, nghe đạo có trước sau, xem như Danh Sư, cũng không có khả năng bất kỳ nghề nghiệp nào cũng mạnh, trình độ của vị trước mắt này ở trên Trận Pháp cùng Thuần Thú, hắn cực kỳ tin phục, nhưng những nghề nghiệp khác, vừa nghĩ tới những người Trương gia kia lưu lại ghi chép, xem như hắn, cũng có chút nhìn thấy mà giật mình.
Đi qua có thể đánh mặt ngược lại cũng thôi, ngộ nhỡ không thành công, bị người đánh, sẽ có chút xấu hổ...
- Yên tâm, chỉ cần tìm cho ta đầy đủ thư tịch, muốn đánh mặt của ta... Chỉ sợ, còn không có dễ dàng như vậy!
Mắt sáng lên, Trương Huyền khẽ nói.
- Ngươi đã có tự tin, vậy là tốt rồi, ta vừa vặn còn muốn đi Khải Linh sư công hội một chuyến, ngươi có muốn đi hay không?
Thấy hắn nói như vậy, nhớ tới đủ loại thần kỳ của thanh niên, Lạc Huyền Thanh dừng lại một chút, nói.
- Khải Linh sư công hội?
Trương Huyền nhìn qua:
- Có người Trương gia không?
- Em ruột của Trương Thuần, Trương Phong, là Thánh tử trong đó... Bất quá cấp bậc của hắn đã đạt đến bát tinh... Ngươi có được hay không?
Nhẹ gật đầu, Lạc Huyền Thanh vẫn còn có chút lo lắng.
- Khải Linh sư? Em ruột của Trương Thuần?
Khóe miệng nâng lên, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Yên tâm đi, nam nhân sao có thể nói không được! Nếu như nhân phẩm của Trương Phong không tệ lắm, khảo hạch Khải Linh sư một chút liền thôi, nếu thấp kém giống như ca ca hắn, vậy liền không khách khí.