Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------
- Phùng Tử Dật cũng xông qua Danh Sư lâu?
Một hồi yên lặng, đám người Chiêm sư nói không ra tới. Danh Sư lâu vài vạn năm đến nay, hết thảy chỉ có ba người xông qua, mấy ngày nay làm sao vậy, một hơi xông hai cái, hơn nữa tất cả đều thành công?
- Hắn dùng bao lâu?
Một vị trưởng lão nhịn không được hỏi.
Trương sư dùng khoảng mười phút, Phùng Tử Dật này dùng bao lâu?
- Trọn một ngày...
Trưởng lão kia nói.
- Một ngày, không tính quá nhanh, nhưng cũng coi như tuyệt đỉnh, mới vừa trở thành Danh Sư bát tinh, ý niệm của chư vị Điện Chủ liền chấn động, có thể hắn là tân nhiệm Điện Chủ hay không?
Chiêm sư phỏng đoán nói.
- Rất có thể!
Tất cả trưởng lão đồng thời gật đầu.
Dù Trương sư vượt quan tốc độ rất nhanh, nhưng sau khi xông qua, cũng không có xuất hiện bất kỳ biến cố, mà vị Phùng Tử Dật này, mới vừa trở thành Danh Sư bát tinh, liền dẫn tới biến hóa như thế, chẳng lẽ... Hắn đã chiếm được Khôi Thánh công nhận, trở thành người ứng cử Điện Chủ duy nhất?
- Vị Phùng Tử Dật này, khẳng định sẽ quay về Tổng bộ Danh Sư đường, làm sao... Thiết lập hắn làm người ứng cử?
- Vậy thì không biết, Khôi Thánh là Viễn Cổ Thánh giả, nhìn xa trông rộng, có lẽ thấy được sự tình chúng ta nhìn không ra!
- Nói thật, nếu như Điện Chủ thật xuất hiện ở thời đại này, ta cảm thấy Trương sư khả năng càng lớn! Nghe nói, hắn là sư huynh của Phùng Tử Dật, bất kể một hạng nào, đều vượt qua người bình thường quá nhiều!
- Điều kiện tuyển chọn Điện Chủ, là nắm giữ Minh Lý Chi Nhãn, dù Trương sư thiên tư vô song, không kém tiểu công chúa Lạc gia chút nào, nhưng nếu như không có loại năng lực này, cũng chỉ uổng công!
- Cũng phải...
Đám người nghị luận ầm ĩ, mỗi người nhíu mày lại.
Thật muốn có người ứng cử Điện Chủ, Trương sư cùng Phùng Tử Dật đều có thể, nhưng cụ thể là ai, bọn họ không dám xác nhận, có điều phần lớn người đều khuynh hướng Phùng Tử Dật.
- Tám chín phần mười là Phùng Tử Dật, Trương sư hẳn là về sau sẽ trở về tiếp nhận địa vị của Dương sư...
Thương nghị một hồi, ai cũng không bỏ ra nổi chủ ý, Chiêm sư mở miệng nói:
- Được rồi, nếu như đã xác nhận người ứng cử Điện Chủ, chuyện này, bất kỳ người nào cũng không được truyền đi, về sau đối đãi vị Điện Chủ tương lai này, không thể có bất kỳ thờ ơ, bất kỳ nhu cầu gì cũng tận lực thỏa mãn...
- Vâng!
Mọi người đồng thời gật đầu, ngậm miệng không nói.
...
Từ Thánh Tử điện đến Trương gia khoảng cách rất xa, cho dù ngồi thú sủng của Kiếm Tần Sinh, cũng bay qua tiếp cận một tháng.
Rảnh rỗi nhàm chán, nghiên cứu Điện Chủ lệnh, Trương Huyền bắt đầu củng cố tu vi.
Tốn ba ngày ba đêm, thực lực Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong triệt để củng cố, lại lần nữa rèn luyện thân thể cùng nguyên thần, lúc này mới cảm thấy nhàn rỗi.
Ngay sau đó cùng Kiếm Tần Sinh thảo luận kiếm pháp, người sau được lợi rất nhiều, lại phi hành hơn hai mươi ngày.
- Đại khái hai ngày nữa sẽ đến Trương gia...
Nhìn sơn mạch phía dưới liên miên chập trùng, Kiếm Tần Sinh xác nhận vị trí, tràn đầy kích động.
Hai ngày sau, liền có thể rửa sạch nhục nhã, đạp Hưng Mộng Kiếm Thánh không ai bì nổi, ưa thích trang bức ở dưới chân, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy tràn đầy kích động.
- Đối phương mở đại hội gia tộc, chúng ta đi qua khiêu chiến như thế, có thể phá hư lễ tiết của Danh Sư hay không?
Trương Huyền nhìn qua.
Mặc dù rất muốn giáo huấn Trương gia một lần, nhưng dù sao cũng là Danh Sư, làm việc phải có chừng mực, không thể tùy ý làm bậy.
- Thật ra thì cũng không phải ta muốn đi khiêu chiến, mà là bọn họ mời, Trương gia làm đệ nhất gia tộc của đại lục, gia tộc thịnh hội, tự nhiên có ý định lập uy... Có thể thừa cơ giáo huấn, không thể thích hợp hơn!
Kiếm Tần Sinh khẽ nói.
Cũng không phải hắn muốn tới, mà là đối phương mời.
Mục đích là vì biểu hiện cho thế nhân thấy Trương gia mạnh mẽ!
Trước đó, chỉ có thể bị động trở thành bàn đạp của đối phương, hiện tại có Trương sư, vị siêu cấp thiên tài này lĩnh ngộ hai loại chân giải, hậu bối của đối phương, coi như lợi hại hơn nữa, lại như thế nào?
Còn có thể vượt qua hắn sao?
- Mời?
Trương Huyền nghi ngờ.
- Đúng vậy, Trương gia rất thích làm như vậy, mỗi một lần gia tộc đại hội, đều sẽ mời rất nhiều người, không chỉ ta, ma âm, luyện đan, luyện khí, thuần thú... Rất nhiều chức nghiệp, đều sẽ nhận được lời mời! Nói là tới dự lễ, trên thực tế là để người trẻ tuổi tiến hành đủ loại tỷ thí...
Mặc dù không vừa lòng, nhưng Kiếm Tần Sinh vẫn không khỏi cảm khái:
- Bất quá, mặc dù bọn hắn làm như vậy vì nổi bật Trương gia lợi hại, nhưng cũng không thể không bội phục, quả thực có vốn liếng mạnh mẽ... tu luyện giả cùng độ tuổi, có thể vượt qua thiên tài của Trương gia, xác thực không nhiều!
- Mời các đại chức nghiệp?
Trương Huyền sững sờ, ngay sau đó nhớ tới Bích Hồng Âm lúc trước. Năm đó thời điểm vị tiểu thiên tài kia ra đời, hình như cũng mời không ít chức nghiệp giả tới, lão sư của nàng cũng ở trong đó.
- Lần trước Trương gia gia tộc đại hội, là ở 20 năm trước, vị tiểu thiên tài kia vừa đầy tháng, lúc ấy mấy học sinh của ta, toàn bộ thua ở trong tay một người...
Nhớ tới một màn lúc trước, mặt mũi Kiếm Tần Sinh đắng chát.
Thân truyền của Hưng Mộng Kiếm Thánh, một người một kiếm, tất cả học sinh của hắn đều bị đánh không có sức đánh trả, mặt mũi không còn.
Nguyên nhân chính là như vậy, những năm này, một mực nhẫn nhịn, không chỗ phát tiết. Nếu không phải gặp được vị Trương sư này, khả năng đời này cũng đừng hy vọng có thể báo thù rửa hận.
- Tiểu thiên tài đầy tháng... Đúng rồi, ngươi đã tham gia lần đại hội kia, có thấy được tiểu thiên tài không?
Có chút hiếu kỳ, Trương Huyền nhịn không được nhìn qua.
- Đương nhiên gặp qua, mặc dù vừa ra đời không lâu, lại cho người ta một loại lăng lệ chi ý, như ẩn chứa thiên địa đại đạo, tùy tiện nhìn một cái, sẽ cảm thấy đạo tâm bất ổn, cực kỳ mặc cảm!
Nhớ tới một màn hai mươi năm trước, Kiếm Tần Sinh không tự chủ được cảm khái:
- Không thể không nói, cái tên Hưng Kiếm Thánh này, không chỉ lý giải kiếm đạo không yếu, hài tử cũng cực kỳ mạnh mẽ... Ta còn chưa bao giờ thấy qua hài tử thiên phú như vậy.
- Một hài tử vừa ra đời... Có thể có thiên phú gì? Cái này nói có chút khoa trương đi!
Vẻ mặt Trương Huyền khó coi.
Nếu như tên này thật lợi hại như vậy, khẳng định đã sớm uy chấn thiên hạ, làm sao có thể một lần cũng không xuất hiện qua? Trương gia cũng đối với hắn ngậm miệng không nói, giữ kín như bưng?
- Khoa trương?
Kiếm Tần Sinh lắc đầu:
- Không có chút khoa trương nào!
- Ồ?
- Ta nói chính là sự thật, ngươi không tin, vậy ta hỏi ngươi, ngươi có thấy qua trời sinh Thánh giả không?
Kiếm Tần Sinh nói.
- Trời sinh Thánh giả?
Trương Huyền cau mày, tràn đầy không hiểu.
- Vừa ra đời, liền đạt đến Thánh Vực, sinh mà làm Thánh, căn bản khỏi cần tu luyện!
Kiếm Tần Sinh gật đầu.
- Ra đời liền là Thánh giả? Cái này... Cái này sao có thể?
Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại.
Hắn vì tu luyện tới Thánh vực, hao tốn không biết bao nhiêu tâm huyết cùng cố gắng, hao phí hơn nửa năm, đối phương vừa ra đời liền trở thành Thánh giả, cái này... Làm sao có thể?
Còn chưa từng nghe nói qua, có người có thể như vậy. Coi như Lạc Nhược Hi cũng không đạt tới!
- Đúng vậy, lần đầu tiên ta nhìn thấy, cũng cảm thấy khó tin, nhưng sự thật là như vậy...
Cảm khái một tiếng, đột nhiên Kiếm Tần Sinh nhớ tới cái gì, nhìn hắn nghi hoặc nói:
- Đúng rồi, suy nghĩ kỹ một chút, dung mạo của vị tiểu thiên tài kia, cùng ngươi lại giống nhau đến mấy phần.