Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
------------------
Dù đối phương không có biểu hiện ra tu vi đến cùng cao bao nhiêu, nhưng phong thái bình tĩnh, loại thần thái phiêu dật tựa như rời xa hồng trần kia, vừa nhìn liền biết thế sự xoay vần, đã trải qua vô số sóng to gió lớn. Loại người này, coi như không phải Dương sư, chỉ sợ thân phận địa vị cũng không thấp, không phải một tiểu nhân vật như hắn có thể chống lại. Biết điểm ấy, nên không còn dám ngạo mạn nữa, vội vàng ôm quyền:
- Dương sư khách khí, ngươi có thể tới gia tộc bọn ta, là vinh hạnh của chúng ta, không biết có gì phân phó, chỉ cần Hàn gia chúng ta có thể làm được, sẽ không cự tuyệt!
- Cũng không có gì, ta đi ngang qua lân cận, gặp phải Thánh thú đánh lén, tiện tay tổn thương hắn, có điều niệm tình nó không phải cố ý gây ra, hơn nữa lại có tâm thần phục, ông trời có đức hiếu sinh, liền muốn giúp trị liệu một tay. Ta vân du tứ hải, trên người chưa từng mang dược vật, nghe nói Hàn gia nắm giữ dược liệu, nên tới mua một ít!
Trương Huyền mỉm cười nói.
- Cầu dược liệu?
Hàn Thủy Lưu sửng sốt một chút:
- Không biết... Là Thánh thú gì, lại cần loại dược vật nào?
Cùng là bị thương, thể chất thuộc tính Thánh thú khác biệt, dược vật cũng không giống nhau, giống như Hỏa Diễm Kỳ Lân thú, cần dược vật hỏa thuộc tính, hiệu quả trị liệu càng tốt hơn, Địa Ngục Thanh Long thú thì cần thuộc tính âm hàn. Biết đối phương là Thánh thú gì, loại dược vật nào, sẽ tìm kiếm dược liệu tốt hơn.
- Chính là bọn họ...
Cổ tay Trương Huyền rung lên, hai con Thánh thú rơi vào trước mặt mọi người, mới vừa xuất hiện, lập tức tản mát ra khí tức kinh người, tựa hồ muốn lật tung đại sảnh.
- Địa Ngục Thanh Long thú Thánh Vực cửu trọng?
- Hỏa Diễm Kỳ Lân thú Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong?
- Tiện tay kích thương hai con Thánh thú, hắn không có việc gì?
...
Nhìn thấy hai Thánh thú bất ngờ xuất hiện, gian phòng yên lặng một hồi, tất cả trưởng lão Hàn gia thân thể phát run, nói không ra lời.
Trước đó, còn có người cảm thấy, đường đường Hàn gia gia chủ chạy tới nghênh đón, có chút chuyện bé xé ra to, nhìn thấy hai gia hỏa này, tất cả mọi người không còn tâm tư gì khác. Có thể tiện tay kích thương hai con Thánh thú Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ, vẻ mặt mây trôi nước chảy, không đáng giá nhắc tới... Nên có thực lực gì? Tưởng tượng liền cảm thấy kinh khủng.
- Ta cần Chu Dương thảo, Mân Côi Hoa, Thanh Diệp tử căn, Lưu Ly đằng...
Thuận miệng nói ra mười mấy loại dược liệu, Trương Huyền lắc đầu, vẻ mặt than thở:
- Tạm thời cần nhữngthứ này, bọn họ đột nhiên đánh lén, ta không quan sát cẩn thận, dùng nhiều hơn một phần mười lực lượng... Tạo thành kết quả này, thực sự sơ sẩy!
Hàn Thủy Lưu co rút, cẩn thận nhìn sang hai con Thánh thú, quả nhiên phát hiện hai gia hỏa kia bị thương không nhẹ, miệng vết thương có một cỗ lực lượng đặc thù không ngừng nhúc nhích, vượt rất xa Thánh Vực cửu trọng, không phải tuỳ tiện liền có thể hóa giải.
- Dùng nhiều một phần mười, còn mạnh như vậy...
Nuốt ngụm nước bọt, vội vàng suy tư dược vật vừa rồi đối phương nói, một lát sau vẻ mặt trở nên có chút không dễ nhìn, dừng lại một chút, vội vàng ôm quyền:
- Dương sư, những thuốc này...
- Yên tâm, đã ta cần, sẽ dựa theo giá thị trường thanh toán cho ngươi, sẽ không bạc đãi!
Trương Huyền cười nói.
- Ta không phải ý tứ này, mà là... Ngươi nói mười mấy loại dược vật, gia tộc bọn ta nhiều nhất có thể tìm ra bảy loại, còn có tám loại không bỏ ra nổi...
Hàn Thủy Lưu vội nói.
- Bảy loại?
Lông mày Trương Huyền nhíu một cái, trên mặt không vui.
Không khí chung quanh lập tức ngưng kết xuống, giống như biến thành thực chất. Một cỗ uy áp cường đại bất ngờ từ trên người hắn tản ra, như muốn xé rách thiên địa.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Cảm nhận được cỗ khí tức này, toàn thân Hàn Thủy Lưu cùng tất cả trưởng lão không ngừng run lên, như bả vai nhiều hơn một ngọn núi lớn, đầu gối như nhũn ra, bất cứ lúc nào cũng sẽ quỳ rạp xuống đất.
- A, không có ý tứ, nhất thời thất thần...
Thời điểm bọn hắn sắp không kiên trì nổi, trung niên trước mắt nhẹ nhàng cười một tiếng, giống như gió hóa mưa, áp lực tiêu hết, như cảm giác áp bách vừa rồi chưa hề xuất hiện qua.
- Không có gì...
Áp lực biến mất, Hàn Thủy Lưu cùng tất cả trưởng lão đồng thời cảm thấy sau lưng ướt đẫm mồ hôi, hoảng sợ không nói ra được.
- Để các vị sợ hãi, ta là nghĩ, không có dược liệu, hai gia hỏa này muốn khôi phục, sẽ tiêu tốn chút thời gian, không có khống chế tốt lực lượng trong cơ thể, quan tâm sẽ bị loạn, là lỗi lầm của ta...
Trương Huyền lắc đầu, tràn đầy áy náy.
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Hàn Thủy Lưu nào dám nói nhảm, dừng lại một chút, cắn răng nói:
- Dương sư... Thật ra thì không cần lo lắng, tuy Hàn gia chúng ta không có tám loại dược liệu này, nhưng Băng Nguyên cung hẳn là có, nếu như Dương sư thật cần, ta có thể tìm kiếm giúp một tay, lấy quan hệ của Hàn gia ta cùng Băng Nguyên cung, mấy cây dược liệu mà thôi, hẳn là sẽ không khó xử!
- Ồ? Ngươi có thể giúp đỡ tìm kiếm?
Trương Huyền nhìn qua.
- Vâng!
Hàn Thủy Lưu gật đầu:
- Hàn gia chúng ta chịu trách nhiệm cung cấp thức ăn và một chút dược vật đơn giản cho toàn bộ Băng Nguyên cung, xưa nay cùng Bạch trưởng lão quan hệ rất gần, có thể ủy thác nàng tìm kiếm giúp một tay!
- Vậy làm phiền Hàn gia chủ, hiện tại ta liền cần, không biết gia chủ có thể báo cho vị Bạch trưởng lão này, để nàng tự mình đưa tới hay không? Mặc dù thương thế của hai con Thánh thú này không tính quá mức nghiêm trọng, nhưng tìm dược vật càng nhanh, khôi phục sẽ càng nhanh, tránh khỏi lưu lại di chứng!
Trương Huyền nói.
- Tự mình đưa tới, không có vấn đề! Dương sư chờ ở đây, ta đưa tin cho Bạch trưởng lão, để nàng đích thân tới một chuyến...
Hàn Thủy Lưu nhẹ gật đầu, ngay sau đó vội vã xoay người rời đi. Các trưởng lão khác biết vị trước mắt này mạnh mẽ, vội vàng an bài hắn đến đại sảnh huy hoàng nhất của Hàn gia, phục vụ trà ngon.
- Thật lợi hại...
Trần Nhạc Dao ở một bên nhìn từ đầu đến cuối, cũng khiếp sợ tột đỉnh, môi đỏ mở ra, lại khó khép lại.
Tốt một chiêu vừa đập vừa xoa.
Thả ra Kỳ Lân thú, Thanh Long thú, chẳng những dọa Hàn gia tâm phục khẩu phục, càng có thể mượn cơ hội tìm kiếm dược vật trị liệu hai con Thánh thú, để chúng khôi phục nhanh chóng... Mấu chốt nhất là, có lý do để Bạch trưởng lão tới!
Một công ba việc!
Dựa theo ý nghĩ của nàng, trực tiếp tới, để đối phương giúp liên hệ Bạch trưởng lão... Bây giờ suy nghĩ một chút, đã rơi xuống tầm thường.
Dù sao, một vị Danh Sư sâu không lường được, chỉ đích danh muốn gặp trưởng lão Băng Nguyên cung... Để cho người ta không nghi ngờ là giả. Một khi tin tức truyền lại Băng Nguyên cung, chỉ sợ đã đánh cỏ động rắn.
Thuận lý thành chương, lại xác lập uy tín cùng thực lực, để cho người ta không có chút nghi ngờ nào, phần năng lực này, quả thực đáng sợ!
Nếu không phải tận mắt thấy đối phương do Trương Huyền ngụy trang thành, thật nghi ngờ có phải là Dương sư đến hay không! Ngồi ở đại sảnh uống trà, đại khái hơn mười phút, chỉ thấy Hàn Thủy Lưu vội vã chạy tới, phía sau đi theo một phụ nhân trung niên.
- Dương sư, Bạch trưởng lão tới...
Tiến lên một bước, Hàn Thủy Lưu ôm quyền.
Trương Huyền nhẹ gật đầu, còn chưa lên tiếng, phụ nhân đối diện nhướng mày, con mắt rơi ở nữ hài bên người nói:
- Nhạc Dao, sao ngươi ở đây?