- Không sai, không thể giả được!
Hưng kiếm thánh cười ha ha, hưng phấn lộ rõ trên mặt.
Sau khi nhi tử mất tích, tìm kiếm khắp nơi, hao tốn không biết bao nhiêu tinh lực, cũng lo lắng đề phòng trọn hai mươi năm, hiện tại được như nguyện xuất hiện ở trước mặt, thực lực càng cường đại hơn hắn, dạy ra học sinh đều ở địa vị cao, từng cái khoáng tuyệt cổ kim... Có con như thế, còn cầu mong gì! Trong nháy mắt cảm thấy mình là người may mắn nhất trên thế giới.
- Trương gia các ngươi đã hòa giải, hắn lại là thiên tài Trương gia, quả thực không thể truy cứu nữa... Nếu như hai thế lực lớn khác cũng có thể hoà giải, thủ tiêu lệnh truy nã cũng không tính là gì!
Nhậm Thanh Viễn dừng lại một chút, sau đó nói.
Đổi lại những người khác, cho dù hoà giải, Danh Sư đường cũng sẽ cho đối phương đánh đổi khá nhiều, mà bây giờ... Tới năm học sinh, Độc điện Điện chủ, đại năng Vu Hồn sư, Chiến Sư đường đường chủ tương lai, Viên gia thiếu chủ, Khải Linh sư công hội hội trưởng... Bản thân càng là Trương gia gia chủ... còn xử phạt thế nào?
Không có xử phạt liền để mười mấy vị Danh Sư cửu tinh của Danh Sư đường hắn suýt chút nữa vẫn lạc, thật muốn tiếp tục nữa, toàn bộ Danh Sư đường còn không bị đập tan?
Giờ phút này Trương gia đã yêu cầu, có thang đi xuống, hắn cũng chẳng muốn từ chối.
- Cái này đơn giản!
Hưng kiếm thánh cười ha ha, ngẩng đầu nhìn về phía U Nhược Tâm cách đó không xa:
- U trưởng lão, chúng ta cũng coi như quen biết đã lâu, từng cùng một chỗ luận bàn võ công, không biết có thể bán Trương mỗ một chút tình mọn, về sau Trương mỗ nhất định đến nhà cảm tạ, đền bù thiệt hại của Băng Nguyên cung...
- Đây không phải vấn đề thiệt hại, mà là mặt mũi! Hắn là thiên tài của Trương gia các ngươi lại như thế nào? Để cơ nghiệp vài vạn năm của Băng Nguyên cung ta hủy hoại chỉ trong chốc lát, cướp đi thiếu cung chủ, hủy căn cơ của ta, sớm đã không đội trời chung...
U Nhược Tâm cắn răng.
Băng Nguyên cung không còn thiếu cung chủ Thuần Âm thể, lại thêm lần này nguyên khí tổn hao nhiều, về sau biến thành thế lực tam lưu chỉ là vấn đề thời gian.
Thế lực huy hoàng vài vạn năm vẫn lạc ở trong tay nàng, tuyệt không phải nói xin lỗi liền có thể giải quyết.
Thấy nàng tràn đầy tức giận, Hưng kiếm thánh còn chưa kịp trả lời, liền nghe một thanh âm tức giận vang lên.
- Không đội trời chung, như thế nào, ngươi còn muốn động thủ với nhi tử của ta hay sao, động một cái thử xem, tin hiện tại ta liền giết tới Băng Nguyên cung ngươi không! Nhi tử ta chỉ hủy một chút kiến trúc của các ngươi, nếu ta đi qua, bảo đảm để tất cả trưởng lão của các ngươi một cái cũng không sót lại!
Chính là Mộng kiếm thánh.
Mới vừa nhìn thấy nhi tử, lòng tràn đầy hưng phấn, thấy chồng xin lỗi, đối phương còn không cảm kích, liền nhịn không được hét lớn một tiếng.
Trước đó nhìn các nàng rất thảm, liền không có truy cứu sự tình đuổi giết nhi tử, không nghĩ tới còn không buông tha, làm sao, chê chúng ta dễ khi dễ?
- Thực lực cuối cùng Mộng kiếm thánh, ta không phải đối thủ, muốn đồ sát Băng Nguyên cung ta, cũng không thể ngăn cản, nhưng không phục nhân tâm, tuy Trương gia mạnh, cũng không thể một tay che trời!
U Nhược Tâm cắn răng.
- Ta liền một tay che trời, ngươi có thể làm gì ta!
Thấy người này còn muốn giả bộ anh hùng, Mộng kiếm thánh đột nhiên giận dữ, lại không để ý tới nói chuyện với Trương Huyền, thân thể mềm mại nhoáng một cái đi lên không, trường kiếm trong tay nâng lên, muốn ra tay với đối phương.
- A Mộng, bớt giận, bớt giận...
Thấy vợ nổi nóng, Hưng kiếm thánh giật nảy mình, vội vàng ngăn lại.
Tuy thực lực của U Nhược Tâm không tính là gì, nhưng nàng đại biểu là Băng Nguyên cung, thật muốn ở trước mặt đám người Nhậm Thanh Viễn giết, xem như Trương gia cũng không dễ chịu.
- Có còn phải nam nhân hay không? Có người bắt nạt con của ngươi, không ra mặt thì thôi, còn muốn cản ta?
Mộng kiếm thánh nhướng mày.
- Ta...
Hưng kiếm thánh ngượng ngịu:
- Ta là hoà giải nha...
- Hoà giải hữu dụng sao, tu luyện làm gì?
Mộng kiếm thánh hất ống tay áo:
- Không đồng ý, vậy đánh đến nàng đồng ý, Vương Mộng ta Á tung hoành đại lục lâu như vậy, chưa bao giờ chú ý lấy đức phục người, mà dựa vào là nắm đấm cùng kiếm pháp, không phục, đánh tới phục mới thôi!
- Cái này...
Hưng kiếm thánh lông mày nhảy loạn, không biết nên trả lời thế nào.
Tính cách của vợ, hắn biết rất rõ ràng, cũng bởi vì như vậy, ở Trương gia cũng làm ầm ĩ nhiều lần, U Nhược Tâm thật muốn tiếp tục truy cứu, nàng thật dám náo động đến long trời lở đất.
- Vị mẫu thân này của lão sư, thật đúng là đủ... mãnh liệt!
Đám người Trịnh Dương nuốt nước bọt, trợn mắt lên.
Vị mẫu thân mới vừa xuất hiện của lão sư, quả nhiên đủ bá đạo. Băng Nguyên cung cũng muốn trực tiếp diệt... Khó trách lão sư chưa bao giờ chịu thiệt, có gen như vậy, người dám hại hắn, không bị chơi chết mới quái.
Trương Huyền cũng lông mày nhảy loạn.
Trước đó đối với cha mẹ đột nhiên toát ra còn có chút chống đối, nhìn thấy mẫu thân như thế, liền cảm thấy quá hợp khẩu vị, lòng tràn đầy vui vẻ.
- Mộng kiếm thánh bớt giận, đánh nhau không giải quyết được vấn đề...
Thấy vị này làm ầm ĩ, Nhậm Thanh Viễn có chút nhịn không được, mở miệng nói.
- Không giải quyết được? Nếu ngươi biết không giải quyết được, vì sao mang nhiều Danh Sư cửu tinh tới vây quét nhi tử ta như vậy? Có phải cảm thấy hắn dễ khi dễ hay không? Như vậy ta không đánh U trưởng lão cũng được, ngươi để cho ta đánh một trận... Dù sao ngươi cũng xuất thủ với nhi tử của ta!
Mộng kiếm thánh bỗng nhiên xoay người lại, nhìn về phía Nhậm Thanh Viễn.
- Khụ khụ, ngươi có thể... coi như vừa rồi ta chưa hề nói chuyện...
Da đầu Nhậm Thanh Viễn nổ tung, chỉ một mình Mộng kiếm thánh, hắn còn không sợ, mấu chốt là Hưng kiếm thánh liên hợp... Liền khó có thể đối phó!
Hưng kiếm thánh thân là Trương gia gia chủ, mặc dù rất đáng tin cậy, biết đại thể, có chừng mực, nhưng là một sủng thê cuồng ma, vợ thật bị bắt nạt, hắn có thể chọc thủng trời!
Năm đó thời điểm bọn họ xông xáo giang hồ, cũng có chút thế lực nhỏ không có mắt, chọc phải Mộng kiếm thánh, Hưng kiếm thánh xông tới, suýt chút nữa diệt môn đối phương... Dù sao hai vợ chồng này không có một cái đèn đã cạn dầu.
Đặc biệt là nữ nhân trước mắt, quả thực chính là thùng xăng, vừa đốt sẽ nổ, lúc tuổi còn trẻ không sợ trời không sợ đất, từng huyên náo Thánh Tử điện gà bay chó sủa, sau đó nghỉ học... Vốn cho rằng gả cho người, sinh hài tử, tính tình sẽ khá hơn một chút, không nghĩ tới vẫn như vậy.
- Mộng kiếm thánh, ta biết thực lực ngươi mạnh, nhưng Băng Nguyên cung ta chắc chắn sẽ không lùi bước, trừ khi ngươi thật giết đến chúng ta không còn một người, nếu không, dùng vũ lực ép, muốn chúng ta nhịn xuống cơn giận này, nằm mơ...
U Nhược Tâm cắn răng, nâng đầu lên, trong ánh mắt mang theo kiên định.
Vì Băng Nguyên cung có thể càng ngày càng mạnh, nàng không quan tâm vạn thế bêu danh, càng không quan tâm sau này cung chủ có thể ghi hận hay không!
Vị trước mắt này, coi như thực lực mạnh, có thể giết nàng lại như thế nào?
Vị Trương Huyền kia làm hại Băng Nguyên cung các nàng biến thành phế tích, càng mang thiếu cung chủ đi, sớm đã không thể hóa giải!
- Vậy thì tốt, ta xem ngươi nhìn nổi không...
Thấy tính tình của đối phương còn cứng đầu hơn mình, Mộng kiếm thánh giơ trường kiếm lên, đang muốn động thủ, liền nghe một thanh âm nhàn nhạt vang lên.
- Xin sư tổ mẫu bớt giận, chuyện này để ta tự mình tới xử lý...
Ầm ầm!
Tiếng nói kết thúc, kén tằm trước mắt Trương Huyền đột nhiên phóng ra khí tức kinh người, xông thẳng lên trời, tựa như muốn xé rách bầu trời.
Triệu Nhã hoàn thành đúc lại kinh mạch!