Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 1612 - Nguồn Gốc Thai Độc

Nguồn gốc thai độc Nguồn gốc thai độc vipTruyenGG.com

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

-------------------

- Chỉ cần tỉnh lại, chính là chiến đấu, chính là chém giết, chính là trọng thương... nhưng chỉ cần có thể bảo hộ nhân tộc, để nhân tộc không ngừng kéo dài, bọn họ nguyện ý trả giá!

Hốc mắt của Hưng kiếm thánh ửng hồng:

- Chính là có những người này thủ hộ, nhân tộc chúng ta mới có thể một mực ổn định phát triển, các thành phố lớn người người an cư, không đến mức lần nữa biến thành nô lệ, không rõ sống chết!

- Căn cứ tư liệu ta biết, lúc ấy có một vị Cổ Thánh, chỉ có hơn năm trăm tuổi, còn có hơn một ngàn năm tuổi thọ, hơn nữa mấu chốt nhất là, mới vừa cùng một vị Cổ Thánh kết làm đạo lữ, nhưng biết đại lục không cách nào xuất hiện Cổ Thánh, liền dứt khoát kiên quyết sử dụng bí pháp, lâm vào ngủ say!

- Sau này trên vạn năm, mỗi lần đại chiến, mới có thể cùng vợ gặp lại, thậm chí không thể nói nửa câu... Càng khiến người ta thương tâm là, trong một lần đại chiến ở năm ngàn năm trước, đạo lữ của hắn bị ba Hoàng giả Dị Linh tộc vây công chết đi... Vì cứu đối phương, hắn thiêu đốt sinh mệnh, cùng người yêu ra đi!

- Không tuyển chọn như vậy mà nói, hơn một ngàn năm tuổi thọ, có thể tiêu dao thiên địa, trải qua sinh hoạt giống như Thần Tiên, thậm chí có thể bồi dưỡng ra một nhóm lớn đệ tử... Đáng tiếc, vì nhân tộc có thể kiên trì lâu hơn một chút, từ bỏ tất cả!

- Còn có một vị Cổ Thánh, thời điểm làm ra quyết định, con gái mới vừa ra đời... Nữ nhi của hắn thiên phú không cao, ngay cả Thánh vực cũng không có đạt tới, cùng người chiến đấu bị thương, sống không đến một trăm tuổi liền chết, nhưng trong khoảng thời gian này không có chiến tranh, vị Cổ Thánh kia một mực ngủ say, thẳng đến nữ nhi của hắn chết, cũng không có nhìn thấy một lần!

- Tỉnh lại lần nữa, biết con gái đã qua đời mấy chục năm, buồn bực hồi lâu, một câu không nói, lần nữa xông lên chiến trường... Đáng tiếc lần ấy có đi không có về...

Trên nắm tay của Hưng kiếm thánh toác ra gân xanh, nhớ tới những tiền bối từng vì nhân tộc trả giá, kìm lòng không được run rẩy.

- Bí pháp Cổ Thánh ngủ say, có thể làm cho bọn họ một mực còn sống... nhưng sẽ già?

Trương Huyền buồn bực phút chốc, hỏi.

Những bí pháp ngủ say này, rất giống kiếp trước đóng băng người, tuy có thể sống càng dài, nhưng đối với sinh mạng cũng có tổn thương không thể xóa nhòa.

Coi như về sau lần nữa phục sinh, khẳng định cũng không thể giống như trước.

- Cổ Thánh bí pháp, có thể kéo dài sinh mệnh, nhưng sinh mệnh vẫn trôi đi, nói cách khác vẫn sẽ ở trong ngủ mê già đi! Chẳng qua già chậm một chút mà thôi. Thật ra thì những bí pháp này, nói đến phức tạp, giải thích cực kỳ đơn giản. Chính là địa phương bọn họ ngủ say, tốc độ thời gian trôi qua cùng nơi này không giống, chậm hơn một chút!

- Bên trong một năm, bên ngoài mười năm!

- Chỉ là cho dù là tỉ lệ 1:10, sinh mệnh vẫn sẽ già yếu, trên vạn năm trôi qua, tương đương với sống hơn một ngàn năm... người trẻ tuổi lúc ấy ngủ say, giờ phút này cũng già trên 80 tuổi, huống chi thường xuyên đối mặt chiến sự thảm liệt, bị sát khí của Dị Linh tộc xâm nhập thân thể... Già yếu càng nhanh!

Hưng kiếm thánh tiếp tục nói:

- Cho nên năm đó đám Cổ Thánh sống sót kia, hầu như tuổi thọ tất cả đều đến điểm cuối cùng... tuy Dị Linh tộc trong thời gian ngắn không cách nào phá tan phong ấn, quy mô xâm phạm, nhưng một khi mất đi lực lượng Cổ Thánh, bất cứ lúc nào nhân tộc cũng sẽ bị diệt!

Trương Huyền gật đầu.

Cổ Thánh, trên thực tế có chút tương tự bom nguyên tử kiếp trước, có, dù không ra, cũng đại biểu nội tình và thực lực, không có, vậy thì chờ tùy thời bị hủy diệt.

Nhân tộc đại lục, Dị Linh tộc ngấp nghé không biết bao lâu, một mực ẩn núp, chỉ sợ cũng là đang chờ đợi loại thời cơ này.

Dù sao Dị Linh tộc trời sinh thọ mệnh dài hơn nhân loại, coi như bọn họ không ngủ say, cũng có thể mài chết Cổ Thánh nhân tộc ngủ say. Đây là chủng tộc khác biệt, không có cách nào bù đắp.

- Hai mươi năm trước, Khúc Phụ rung chuyển, Khổng miếu lúc ẩn lúc hiện, dẫn tới Dị Linh tộc rối loạn, bất cứ lúc nào cũng sẽ tấn công, đại chiến ở Địa quật khắp nơi phát sinh... Mà Cổ Thánh nhân tộc, số lượng còn lại đã không nhiều lắm!

Hưng kiếm thánh nói tiếp:

- Vị Cổ Thánh cuối cùng của Trương gia đi vào chiến đấu!

- Vị cuối cùng? Trương gia có mấy vị Cổ Thánh ngủ say như vậy?

Trương Huyền nhịn không được hỏi.

- Hết thảy chín vị, chỉ bất quá nhiều năm chiến tranh, một cái tiếp một cái, tất cả đều vẫn lạc hoặc ngủ say không cách nào tỉnh lại, hiện tại chỉ còn lại có một vị, cũng chính Trương gia gia chủ thứ hai mươi bảy, Trương Hoằng Thiên!

- Một vị?

Trương Huyền gật đầu.

Chín vị Cổ Thánh, chỉ còn lại có một người, Trương gia xác thực vì nhân tộc cống hiến rất lớn.

- Đúng vậy, hai mươi năm trước chiến tranh cực kỳ thảm liệt, Trương Hoằng Thiên tiên tổ bị trọng thương, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong... Muốn hắn tiếp tục sống sót, vì nhân tộc tiếp tục chiến đấu, chỉ có một phương pháp... chính là truyền vào huyết mạch Trương gia càng tinh thuần!

Hưng kiếm thánh nói đến đây, bắp thịt trên mặt xiết chặt, hốc mắt ửng hồng:

- Lúc ấy huyết mạch tất cả mọi người trong tộc đều không đủ tư cách, không đạt tới tiêu chuẩn... Chỉ có ngươi còn ở trong thai, thông qua được kiểm tra!

- Ta?

Thân thể Trương Huyền chấn động, rốt cuộc minh bạch vì sao đối phương muốn dẫn mình tới nơi này.

- Lúc ấy có hai loại tình huống, thứ nhất, không dùng huyết mạch của ngươi, như thế Trương Hoằng Thiên tiên tổ sẽ trực tiếp tử vong, nhân tộc thiếu một hậu thuẫn chống cự Dị Linh tộc! Thứ hai, mượn dùng huyết mạch của ngươi cứu người, nhưng còn chưa ra đời, sinh mệnh liền gặp nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong...

Nói đến đây Hưng kiếm thánh dừng lại, qua thật lâu mới than thở lên tiếng:

- Ta lựa chọn thứ hai!

- Cái này...

Trương Huyền lặng im.

Cái này đích xác là nan đề khó khăn.

Đặc biệt là đối với phụ thân mới vừa có hài tử như Hưng kiếm thánh.

Lựa chọn thứ nhất, nhân tộc thiếu đi Cổ Thánh, khả năng bất cứ lúc nào cũng sẽ bị diệt, tổ chim bị phá, trứng có an toàn?

Nhân tộc cũng mất, Trương gia đương nhiên không còn tồn tại.

Nhưng lựa chọn thứ hai, tương đương với tự tay bóp chết hài tử còn không có ra đời, trong lòng khó chịu có thể tưởng tượng được.

Bất quá, có thể lựa chọn thứ hai, mặc dù vị phụ thân này nói chuyện không đáng tin cậy, đặt tên không đáng tin cậy, còn có chút sợ vợ... Nhưng làm việc thật không thể nói.

- Một người bị tước đoạt huyết mạch, chỉ có một con đường có thể đi, cái kia chính là chết... Nhưng ta không cam tâm! Ta tìm Dương sư, mượn nhờ một bí pháp trong truyền thuyết... Để một vị độc sư, ở trong bụng mẹ của ngươi hạ một loại kịch độc đặc thù, dùng độc mô phỏng theo huyết mạch, bảo đảm cho dù bị tước đoạt huyết mạch, cũng có thể có chút sinh cơ sống sót...

- Sau khi ngươi sinh, Dương sư tự mình ra tay! Cuối cùng thành công, Trương Hoằng Thiên tiên tổ được cứu vớt, lần nữa lâm vào ngủ say, nhưng ngươi trọng thương bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong, vì có thể để ngươi sống sót, đành phải lợi dụng truyền tống trận, đưa đến cổ địa không biết tên, hi vọng có một ngày, huyết mạch có thể sinh ra lần nữa...

Nói đến đây, Hưng kiếm thánh nhìn qua, khuôn mặt áy náy:

- Hiện tại xem ra... Thành công!

- Hài tử... Là cha không có năng lực, để ngươi chịu khổ!

Bình Luận (0)
Comment