Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
------------------------
- Nhiều người như vậy?
Một đường bay nhanh trở lại Lạc gia, còn chưa tới đại điện chiêu đãi khách nhân, Trương Huyền liền giật nảy mình.
Hắn chỉ là tới đón dâu, cũng không phải đại hôn, vốn cho rằng mấy học sinh tới gom góp náo nhiệt, không nghĩ tới thoáng cái toát ra nhiều như vậy.
- Ngươi gây ra động tĩnh lớn như thế, dẫn tới nhiều người rất bình thường... Còn những người hầu như không xuất thế kia, đều là mặt mũi của Dương sư!
Mộng kiếm thánh nói.
- Mặt mũi của Dương sư?
- Đúng vậy! Vị Danh Sư đường Hoắc Thạch Thanh thái thượng trưởng lão kia, từng được Dương sư chỉ điểm, hai người có quan hệ vừa là thầy vừa là bạn. Diệu Thủ Kim Đồng, nghe nói từng rơi vào một hiểm địa, là Dương sư cứu ra. Vũ Thanh không rõ lắm, nhưng vị Bình Hồ đạo nhân này, mấy trăm năm trước tìm Dương sư đánh cờ, thua quần cũng không còn, đành phải đồng ý giúp hắn trấn thủ phủ đệ...
Mộng kiếm thánh cười nói.
Mặc dù những sự tình này đều là cơ mật, nhưng Trương gia cùng Dương sư quan hệ sâu đậm, biết không ít. Lại nói, người nổi danh đã lâu như vậy, trừ mặt mũi của Dương sư, những người khác thật không có khả năng mời tới được.
- Làm phiền Dương sư phí tâm...
Trương Huyền cảm xúc một tiếng, cười khổ lắc đầu.
Hắn chỉ muốn đón dâu, không nghĩ tới làm ra trận thế lớn như thế.
Bất quá đối phương rõ ràng cũng vì hắn suy nghĩ. Trận thế càng lớn, lực ảnh hưởng càng lớn, về sau biểu hiện ra thân phận Thiên Nhận Danh Sư, uy tín sẽ càng lớn!
- Đi vào đi!
Mộng kiếm thánh gật đầu, hai người vừa đi vào gian phòng, chỉ thấy Lộ Xung, Trịnh Dương vội vã tới đón.
- Lão sư!
Bọn họ cũng đã nhận được tin tức, đều có chút lo lắng.
- Ta đi xem hiện trường, lấy thực lực của người xuất thủ, muốn chém giết đám người Triệu Nhã dễ như trở bàn tay, không có làm như thế, mà bắt bọn hắn đi, nói rõ bọn họ trong thời gian ngắn sẽ không có nguy hiểm gì!
Trương Huyền nói:
- Bất quá không nên xem thường, đối phương đã có tiên cơ, khẳng định sẽ có động tác đến tiếp sau, nếu ta đoán không sai, ngày hôm nay có khả năng sẽ xuất hiện... Tùy thời chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu đi!
- Ừm!
Trịnh Dương cùng Lộ Xung nhìn nhau, đồng thời nhẹ gật đầu.
Thực lực của Triệu Nhã, Ngụy Như Yên không kém bọn họ, cũng bỗng chốc bị bắt, đối phương mạnh mẽ không thể nghi ngờ, thực có can đảm tới, nhất định phải dùng hết toàn lực, tuyệt không thể để hắn chạy trốn.
- Trương gia chủ, tại hạ Thanh Hà tông tông chủ, có thể tận mắt chứng kiến Trương Lạc thông gia, là phúc phận của chúng ta...
Đi vào phòng, xác nhận thân phận của hắn, bốn phía lập tức có người vây quanh.
- Đây là Trương sư? Quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên!
- Năm nay mới hai mươi tuổi, không chỉ bản thân thành Thánh Tử điện điện chủ, thu học sinh cũng một cái so một cái mạnh mẽ, thật không biết đến cùng tu luyện thế nào...
- Nghe nói là Dương sư thay sư thu đồ, ngay cả hắn cũng gọi một tiếng sư huynh!
- Có Dương sư tự mình chỉ điểm, lại có huyết mạch tinh thuần Trương gia, tuổi còn trẻ có tài nghệ như thế cũng không tính quá đáng!
...
- Được rồi chư vị, chúng ta có chuyện gì, về sau có thể trò chuyện tiếp, có rất nhiều cơ hội, chậm trễ giờ lành sẽ không tốt!
Lạc Khinh Trần đi tới trước mặt.
Bất kể đón dâu hay kết hôn, đều sẽ chọn thời cơ tốt nhất, đại gia tộc như Lạc gia, tự nhiên càng thêm cẩn thận.
Biết những thứ này, mọi người đều nhẹ gật đầu, tránh ra thông đạo.
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đi theo sau lưng Lạc Khinh Trần, đi đến giữa gian phòng.
Trên chỗ ngồi chính giữa, ngồi Hưng kiếm thánh cùng Dương sư. Đối diện là một trung niên rất uy nghiêm, dung mạo có chút tương tự Lạc Huyền Thanh, không cần đoán, liền biết hẳn là cha của tiểu công chúa, nhạc phụ tương lai.
Lạc Huyền Thanh đứng ở phía sau, bên cạnh hắn là một cô gái thanh tú động lòng người, trên đầu mang theo khăn voan màu đỏ, che giấu toàn bộ dung mạo.
- Nhược Hi...
Toàn thân Trương Huyền xiết chặt, nhịn không được vui mừng.
Mặc dù cùng người yêu phân biệt chỉ có mấy tháng, nhưng cảm giác giống như mấy năm, ngày đêm tưởng niệm.
Biết bây giờ không phải là lúc nói chuyện, cố nén nhớ nhung, Trương Huyền đang muốn nghe bọn họ làm sao thảo luận hôn sự, trong lòng đột nhiên nghi ngờ.
- Sao dáng người có chút không giống nhau lắm?
Lạc Nhược Hi cùng hắn là quan hệ tình lữ, hai người ở Khưu Ngô cung tư định chung thân, mặc dù thời gian chung đụng không nhiều, nhưng dáng người, khí chất biết hết sức quen thuộc,dù sao cũng ôm hôn mấy lần, nữ hài trước mắt được vải đỏ che lấp, tuy dáng người không thể chê được, nhưng lần đầu tiên cảm giác tựa hồ có chút khác biệt.
- Chẳng lẽ... Lúc trước nàng không chỉ che đậy dung mạo, cũng ngụy trang dáng người?
Trương Huyền cảm thấy kỳ lạ.
Lúc đó hắn chỉ chú ý, đối phương ngụy trang dung mạo, còn dáng người thì không lưu tâm, sẽ không phải dáng người cũng có ngụy trang chứ, đây mới là dáng người chân chính của nàng!
- Huyền nhi, chúng ta thương định, về đến gia tộc sẽ tiến hành đại hôn, không biết ý của ngươi như nào?
Trương Huyền đang miên man suy nghĩ, xoắn xuýt có muốn dùng thần thức hoặc Minh Lý Chi Nhãn đảo qua xem một chút hay không, liền nghe thanh âm của Hưng kiếm thánh vang lên.
- Đương nhiên không có vấn đề!
Trương Huyền vội vàng gật đầu.
Cưới Lạc Nhược Hi, là ước muốn của hắn, bây giờ đang ở trước mắt, làm sao có thể cự tuyệt!
- Vậy thì tốt rồi, quyết định như vậy đi, vừa vặn có nhiều bằng hữu như vậy nể mặt đến đây, vậy cùng đi Trương gia uống chén rượu mừng!
Hưng kiếm thánh cười ha ha một tiếng, tràn đầy vui vẻ.
- Đó là tự nhiên!
- Ly rượu mừng này, nhất định phải uống...
Mọi người đồng thời ôm quyền.
- Vậy thì tốt, chuẩn bị lên đường đi!
Đã thương định xong các loại quá trình đại hôn, việc khác sẽ không cần Trương Huyền nhiều lời, Hưng kiếm thánh đứng dậy, thấy nhi tử còn có chút đần độn, nhịn không được cười nói:
- Còn không đưa thê tử lên kiệu hoa...
- Vâng!
Trương Huyền vội vàng gật đầu, đi tới trước mặt nữ hài, đang định dắt tay đối phương, liền nghe phía ngoài đột nhiên ồn ào kịch liệt. Ngay sau đó một đạo sóng khí sôi trào lên, nổ vang trên không.
- Chuyện gì xảy ra?
Lạc gia gia chủ đột nhiên đứng dậy, nhìn ra phía ngoài.
- Bẩm báo gia chủ, không tốt... có hai người ngạnh xông vào, chúng ta không ngăn cản nổi...
Một tộc nhân Lạc gia vội vã vọt vào.
- Hai nhà Trương, Lạc thông gia, nhiều cao thủ như vậy hội tụ, có người dám tới làm loạn? Ta xem một chút đến cùng là ai ăn tim gan báo?
Lạc gia gia chủ sầm mặt lại.
Hôn lễ long trọng như vậy, vô số cường giả đến, lại còn dám tới làm loạn, lá gan quá lớn đi!
- Hẳn là hắn...
Lông mày Trương Huyền giương lên, vội vàng quay đầu nhìn về phía đám người Trịnh Dương, chỉ thấy mấy học sinh đều đã chuẩn bị kỹ càng.
Trước đó suy đoán, kẻ cầm đầu bắt Viên Đào, Triệu Nhã… sẽ ở lúc này xuất hiện, hiện tại gây ra biến cố, hẳn là hắn không thể nghi ngờ.
- Đi qua nhìn một chút!
Trương Huyền kìm nén không được nữa, theo sát Lạc gia gia chủ đi ra ngoài.
Vừa ra ngoài phòng, liền thấy hai bóng người chậm rãi đi tới, các trưởng lão Lạc gia cùng rất nhiều cao thủ nhao nhao lui về phía sau, không phải địch thủ.
- Chẳng lẽ là bọn họ bắt Triệu Nhã?
Theo dòng người, Trương Huyền nhìn sang, chỉ thấy xuất thủ là một đồng tử không lớn, bộ dáng chỉ mười ba mười bốn tuổi, mà phía sau hắn, thì là nữ tử mang mạng che mặt, mặc dù thấy không rõ dung mạo, nhưng từ dáng người, liền có thể biết, tuyệt đối là mỹ nữ ngàn dặm mới tìm được một.
- Dáng người nàng...
Đang muốn lệnh đám người Lộ Xung đi qua bắt đối phương lại, thân thể Trương Huyền đột nhiên chấn động, cứng ngắc.
Phần phật!
Đúng lúc này, mạng che mặt trên mặt nữ tử chậm rãi rơi xuống, lộ ra một dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, để cho người ta nhìn một cái sẽ điên cuồng.
- Hỏa Nguyên thành, mở rộng nội tâm; Khưu Ngô cung, ước định tam sinh... Trương Huyền, ngươi cùng ta thề non hẹn biển, lại ở nơi này cùng người khác thành hôn!
Con mắt của nữ tử có chút ửng hồng.
- Lạc Nhược Hi, ngươi, ngươi...
Trương Huyền như gặp phải sét đánh, trong đầu hỗn loạn.
Nữ tử xuất hiện ở trước mắt, không phải người khác, chính là nữ tử duy nhất để hắn động tâm, hơn nữa ước hẹn sinh tử… Lạc Nhược Hi!
Nhược Hi ở đây, như vậy tiểu công chúa là ai?
Trương Huyền vội vàng quay đầu, ngay sau đó nhìn thấy nữ hài vén lên khăn voan, lộ ra một dung mạo giống như đã từng quen biết, đẹp làm người ta hít thở không thông.
- Thất Thất...
Trương Huyền ngây người tại chỗ.