Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
- Đọc sách?
Ngột Thần ngẩn ngơ, cảm thấy mê man, không biết kẻ trước mắt này, đến cùng muốn làm gì.
Mọi người đang thảo luận, rơi vào Không Gian Sa làm sao chạy ra, thuận lợi đi vào cung điện, từ đó tìm kiếm truyền thế thiên phù, ngươi lại muốn ở thời điểm ngàn cân treo sợi tóc đọc sách... Có cần không làm việc đàng hoàng như thế hay không?
- Trương sư, hiện tại chúng ta không cách nào vào cung điện, cũng không cách nào lui về phía sau, vẫn là thương nghị làm sao rời đi đi!
Ngột Thần nhịn không được nữa, vẻ mặt xấu hổ nhắc nhở.
Nói thật, nếu không phải tiểu thư ưa thích người này, hắn sớm một tát đập chết. Cái gì quan trọng, cái gì không trọng yếu, trong lòng không biết sao?
- Ta làm như vậy, chính là vì rời đi!
Trương Huyền nói
- Ta gặp qua người Lạc gia vận dụng lực lượng huyết mạch, cũng đã gặp bọn họ thi triển không gian bí pháp, ngươi cho ta nhìn thư tịch không gian, có lẽ có thể tìm tới pháp quyết tu luyện tương tự, trực tiếp tu luyện, lĩnh ngộ chân giải, hóa giải cục diện trước mắt!
- Tu luyện...
Nghe rõ đối phương nói, Ngột Thần suýt chút nữa thổ huyết.
Nguyên lai người này nghĩ tới cái đó... Thật đúng là đủ ý nghĩ hão huyền ! Ngột Thần cố nén lửa giận sắp bùng nổ:
- Trương sư, ta biết thiên phú của ngươi rất tốt, nhưng không gian pháp tắc là khó khăn nhất trong rất nhiều pháp tắc, không gian chân giải khó càng thêm khó, vô số thiên tài cố gắng cả đời, cũng không có tiến triển mảy may... Hiện tại tu luyện, ta sợ không kịp!
Không gian pháp tắc, nếu quả thật dễ tu luyện như vậy, cũng không để Lạc gia ở đại lục nắm giữ uy danh như vậy! Gia hỏa này bị kẹt, không có biện pháp, mới nghĩ đến đọc sách... Thật sự cho rằng không gian chân giải là rau cải trắng, có thể mua một xe?
- Trương Huyền nói như vậy, khẳng định có biện pháp của hắn, lấy thư tịch ra đi!
Ngột Thần còn muốn tiếp tục nói chuyện, chỉ thấy Lạc Nhược Hi nhíu mày.
- Vâng!
Tiểu thư lên tiếng, Ngột Thần không dám nói nhiều, cổ tay khẽ đảo, lấy ra thư tịch trước tiêu tốn không biết bao nhiêu năm sưu tập, chất thành một đống, như một ngọn núi nhỏ.
Một bên lấy ra thư tịch, một bên trong lòng cảm khái.
Thật không biết người này cho tiểu thư uống thuốc mê gì, lại tin tưởng hắn như vậy!
Không để ý tới trong lòng đối phương đã khó chịu, ánh mắt Trương Huyền quét qua, thu rất nhiều thư tịch vào thư viện, trong đầu dung hợp với Diễn Không thiên thư, bản thân thì đến trước mặt sách núi, tiện tay cầm lấy một bản làm bộ đọc.
Nhìn hắn cầm thư tịch, lông mày Ngột Thần nhảy loạn, suýt chút nữa thổ huyết.
Chỉ thấy trên đó viết một hàng chữ lớn: trụ cột nhập môn không gian. Mới nhìn nhập môn... Chờ ngươi có thể lĩnh ngộ chân giải, ta không phải chết già ở nơi này?
Trong lòng buồn bực, tiểu thư ở bên cạnh lại cực kỳ tin tưởng, hắn cũng không có cách nào, đành phải cố nén tức giận.
Không biết người này sắp buồn bực bùng nổ, tâm thần Trương Huyền đắm chìm trong thức hải.
Trước đó vị này cho chút thư tịch về không gian pháp tắc, cùng Diễn Không thiên thư dung hợp, đã bù đắp không ít thiếu hụt, giờ phút này rất nhiều thư tịch dung hợp vào, sáng tạo Diễn Không thiên thư đệ tứ trọng nhất thời hoàn mỹ vô khuyết, đạt đến Thiên Đạo cấp!
- Cái sáng tạo này, là sáng tạo không gian gấp, ổn định không gian, có thể sáng tạo không gian mới, tự nhiên cũng có thể ổn định không gian cũ...
Nội dung trong thư tịch chảy vào trong óc, con mắt Trương Huyền chậm rãi đóng lại.
Năm cảnh giới của Diễn Không thiên thư, theo thứ tự là súc địa, xuyên toa, nắm giữ, sáng tạo cùng hủy diệt. Vốn hắn tưởng rằng Khâu Ngô cổ thánh định sai đẳng cấp, hẳn là trước lý giải hủy diệt, mới có thể lĩnh ngộ sáng tạo, hiện tại mới hiểu được, đối phương căn bản không có tính sai.
Sáng tạo, chỉ là sáng tạo không gian mới, không gian nhỏ, mà không giống thế giới ổn định như Danh Sư đại lục, hủy diệt thì không giống, là phá toái hư không, chân chính siêu thoát.
Lĩnh ngộ được điểm này, không chỉ Vu Hồn, thân thể cũng có thể không mượn lực lượng liền có thể tự do xuyên qua! Đạt tới loại cảnh giới này, mới coi như lĩnh ngộ không gian đến cực hạn, chân chính đại tự do, đại thực lực.
Chỉ bất quá loại cảnh giới này rất khó đạt tới, coi như thời điểm Khâu Ngô cổ thánh lưu lại bí tịch, cũng kiến thức nửa vời, vẫn chưa triệt để đại thành.
Chẳng qua, hiện tại hắn không cần tu luyện tới đệ ngũ trọng, đệ tứ trọng liền hoàn toàn đầy đủ.
Hít sâu một hơi, Thiên Đạo công pháp đệ tứ trọng chảy xuôi ở trong đầu một lần.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Lực lượng trong cơ thể lập tức lấy một loại phương thức đặc thù vận chuyển, phảng phất như trong nháy mắt, kinh mạch, chân khí trong cơ thể hắn đều bị phong cấm, quan sát không đến, không tìm thấy.
- Thì ra là thế...
Cảm nhận được biến hóa trong cơ thể, một tia hiểu ra xông lên đầu.
Trước đó Trương Huyền lĩnh ngộ Diễn Không thiên thư đến tam trọng, đằng sau kèm theo tu vi tăng thêm, lĩnh ngộ không gian cũng càng mạnh, mặc dù hoàn toàn khác biệt phong cấm chân giải trong Diễn Không thiên thư, nhưng cũng có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau.
Giờ phút này lĩnh ngộ, nhất thời cảm thấy ý thức không ngừng kéo dài, khống chế không gian cũng càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
- Không gian chân chính, là do không gian giống như tổ ong tích tụ chung một chỗ, bình thường không gian ổn định, là ổn định bất động, cho dù lục địa nham thạch đè lên, cũng sẽ không xuất hiện biến hóa quá lớn, mà Không Gian Sa trước mắt, giống như cát chảy, một khi nhận ngoại lực, sẽ để người rơi vào...
Kèm theo lĩnh ngộ càng sâu, lý giải Không Gian Sa trước mắt càng sâu. Sở dĩ không gian củng cố, là bởi vì lực lượng áp bức, để vô số không gian thật nhỏ hội tụ vào một chỗ, giống như áp súc mảnh gỗ vụn, có thể ngưng tụ thành ván ép cường độ cao.
Không Gian Sa trước mắt thì cực kỳ lỏng lẻo, giống như một đống viên bi tăng thêm dầu bôi trơn, căn bản đứng không vững.
Muốn giải quyết, chỉ có thể dùng sức mạnh phong cấm, để nó củng cố, giống như đổ keo 502 vào đống bi, khi đó muốn gỡ cũng khó. Hắn bên này cảm ngộ, một bên trên mặt Ngột Thần lộ ra vẻ không kiên nhẫn
- Tiểu thư, tiếp tục chờ đợi như vậy cũng không phải phương pháp, những người kia đi vào đại điện, thật muốn tìm được thiên phù, chúng ta liền không có biện pháp gì...
- Không chờ, chẳng lẽ còn có biện pháp khác sao?
Trên mặt Lạc Nhược Hi nhìn không hề gấp gáp, mà thản nhiên nhìn qua.
- Không có biện pháp khác, trừ khi...
Ngột Thần như nghĩ tới điều gì, cắn răng.
- Không được, làm như vậy sẽ giật mình tỉnh giấc càng nhiều người, gây ra động tĩnh lớn hơn...
Lạc Nhược Hi lắc đầu:
- Yên tâm đi, tin tưởng Trương Huyền, hắn đã nói có biện pháp, thì khẳng định có phương pháp!
- Hắn...
Ngột Thần im lặng, nhịn không được nói:
- Hiện tại mới bắt đầu học không gian bí pháp, hơn nữa cầm là nhập môn trụ cột, khoảng cách lĩnh ngộ phong cấm chân giải không biết muốn bao nhiêu năm, ta sợ món ăn cũng đã lạnh...
Hô!
Lời còn chưa dứt, một làn gió nhẹ lướt qua mặt.
- Đây là Không Gian Sa, tại sao có thể có gió?
Con mắt Ngột Thần trợn tròn.
Dưới tình huống bình thường, trong Không Gian Sa, coi như cầm cây quạt cũng sẽ không mang theo một chút gió, sao ở đây lại đột nhiên xuất hiện khí lưu?
Ầm ầm!
Còn không có hiểu rõ chuyện gì xảy ra, liền cảm thấy toàn bộ không gian lay động, vô số linh khí thẳng tắp hội tụ về phía thanh niên trước mắt.
Sau một khắc, hắn nhẹ nhàng mở mắt ra, trên mặt mỉm cười.
- Định!
Một tiếng hét vang, Không Gian Sa để cho người ta khó đi lại, trong nháy mắt vững chắc.